Vay nóng Homecredit

Truyện:Cấm Huyết Hồng Liên - Chương 333

Cấm Huyết Hồng Liên
Trọn bộ 398 chương
Chương 333: Đáp án
0.00
(0 votes)


Chương (1-398)

Siêu sale Lazada


Liền đó, xung quanh chiến trường, ma lực trong thiên địa bỗng nhiên chấn động kịch liệt, tám đại nguyên tố khác nhau đột ngột đồng thời hội tụ, khiến một lượng nguyên tố khổng lồ không thể tưởng tượng tràn ngập khắp doanh địa của Thanh Lôi quân. Nguyên tố khác biệt giao hòa, vừa tương hỗ vừa bài xích lẫn nhau, cuồn cuộn sôi trào tạo thành một cảnh tượng đẹp mắt vô cùng khó gặp, có thể thấy rõ tại nơi đây, đang xuất hiện một cơn bão nguyên tố. Nguyên tố dồn về một chỗ luân chuyển hoán đổi vị trí liên tục, dần tạo thành một cơn lốc xoáy đủ màu sắc rít gào quét ngang qua chiến trường. Từng đợt sóng năng lượng dồn dập miên man, dâng tràn cuồng nộ, bao phủ toàn bộ Doanh trại của Thanh Lôi quân.

Có thể khiến cho thiên địa nguyên tố đồng loạt dũng động như thế, không còn nằm trong khả năng của một người nửa rồi, mà là do hàng trăm ma pháp sư đồng thời triệu hồi lực lượng mới có thể xảy ra tình trạng như vậy.

Mà để điều động lượng nguyên tố mạnh mẽ hóa thành triều cường như thế, cũng cần tới một trăm hai mươi ma pháp sư đủ các loại thuộc tính.

Thành viên của Thanh Lôi Chế Tài đoàn, đa số đều là những võ giả đã ngoài Tam tinh, nhưng trong đó có một đội quân độc lập vô cùng đặc biệt, nhân số chỉ vỏn vẹn một trăm hai mươi người, đều là tinh anh đặc tuyển từ toàn thể Thanh Lôi quân, là lực lượng mạnh nhất mà Tút Ma Ma có thể nắm giữ, Ma Pháp quân đoàn.

Thành viên của Ma Pháp quân đoàn, toàn bộ đều là Pháp sư có giai vị Tam tinh do hai tên Ma Pháp Sư Pháp Tước cầm đầu. Chia thành bốn đội, mỗi đội trưởng là một tên Lục Tinh Pháp Cuồng, còn có tám đội phó đều là Ngũ tinh Pháp Đồ. hai mươi tư Tứ tinh Pháp đồ làm Tiểu đội phó. Thi triển ra ma pháp trận như vậy, sức mạnh quân đội như thế, trong Quang Minh giáo đình cũng chỉ đứng sau mỗi Quang Minh Kị sĩ đoàn hùng mạnh không thể so sánh mà thôi.

Lúc này đây, bốn đại đội của Ma Pháp quân đoàn phân ra chiếm giữ bốn cao điểm Đông Tây Nam Bắc, bao quát toàn bộ chiến trường, vây thiếu niên vừa bị Tút Ma Ma đánh văng ra vào giữa.

Một kích ngàn cân, lực đạo bá đạo hung mãnh đã đánh cho Dịch Vân bay cả trăm thước. Rơi vào trong biển quân đội trùng điệp bao phủ xung quanh.

Bốn phía địch đông như kiến, nhưng chẳng tên nào dám lại gần hắn công kích, mà lại tỏ vẻ ngần ngừ vô cùng. Thế xung phong như sóng cồn trào đến bỗng nhiên đình chỉ giữa chừng, tử địch trước mắt, kẻ nào cũng thấy được nhưng không ai dám là kẻ đi đầu tiến lại mà giết hắn, người nào người nấy đằng đằng sát khí, nhưng chẳng có chút nào đồng tâm nhất trí gì.

Ngay sau đó, trong sát na hàng trăm đạo ma pháp đã ập đến. Tám đại thuộc tính nguyên tố đua nhau bùng nổ, khói lửa ngất trời huyễn lệ chói mắt. Lại vô tình cực đoan, chẳng phân biệt địch ta, đều bao phủ toàn bộ mà công kích trên phạm vi lớn. Lúc này quân lính bao vây ken dày xung quanh, làm sao có thể tản ra cho kịp.

Ma pháp đủ các hệ từ trên cao ào ạt tuôn xuống, thân giữa trùng điệp bao vây, nhìn đâu cũng thấy địch, Dịch Vân căn bản không có chỗ tránh né, mà nếu vọt lên không thì chẳng khác gì tự mình tìm chết. Thanh Lôi Chế Tài đoàn ẩn giấu lực lượng mạnh mẽ như thế này đã vượt khỏi dự tính của hắn, đột ngột xuất hiện tình huống như thế này, đã khiến hắn gần như lâm vào tuyệt cảnh.

"Không cần suy nghĩ đắn đo gì cả. Lập tức giết hắn ngay!" Tút Ma Ma kiên quyết vô cùng.

Ầm ầm ầm... oanh oanh... bùm bùm... chéo chéo...

Đất trời rung động kịch liệt, từng tiếng nổ rền rĩ vang dội từ trong trận địa phát ra. Uy lực mạnh mẽ tưởng có thể san bằng cả một thị trấn nhỏ như thế, với tu vi của Dịch Vân hiện nay, chỉ một đường chết, làm sao có thể ngăn cản?

Một lần phát động tấn công, đã đem toàn bộ phạm vi năm mươi thước vuông khoét thành một cái lỗ sâu hoắm. Cả trăm tên lính bao vây xung quanh Dịch Vân không kịp trốn chạy, nháy mắt dưới đủ loại nhiệt độ thiêu đốt hoặc ngưng kết, nổ tan tành thành ngàn mảnh vụn mà chết thảm.

Toàn bộ ma pháp đều đã đánh trúng mục tiêu.

Trong phạm vi đó, nhiệt độ nghi ngút có băng lãnh có, tàn dư hỏa điện lưu chuyển như độc xà xuất động, tàn sát bừa bãi xung quanh, không một ai trong hoàn cảnh loạn động năng lương nguyên tố này còn có thể tồn tại, cho dù là Tút Ma Ma nếu có tiến vào, cũng đừng mong toàn thây.

Đang cấp tốc bay đến, Tút Ma Ma liền đột ngột ngừng lại, đứng bên ngoài phạm vi oanh tạc, ha hả cười lên đầy dữ tợn lẫn điên cuồng. Lão không thèm quan tâm đến những đoàn viên uổng mạng trong đợt công kích vừa rồi, chỉ cần kết thúc cuộc chiến này, thiếu niên đáng sợ kia bị tiêu diệt, với lão thế là đủ.

Khi dư âm của ma lực bắt đầu lắng xuống, khói bụi đầy trời bắt đầu tản đi, lão liền thấy ngay giữa cái hố cực to đó, sáng bừng hai màu hồng và lam của một tấm Ma Pháp thuẫn hình lăng trụ!

Đang há miệng đắc ý cười vang, Tút Ma Ma kinh hoàng khiếp sợ nín lặng. Nhìn cảnh tượng kỳ dị trước mặt mà chấn động toàn thân, cảm ứng từ Ma Pháp thuẫn đằng trước truyền đến khí thế uy nghiêm sừng sững, vẻ mặt lão tràn ngập bàng hoàng khó tin!

Tấm chắn Ma pháp hai màu đó như liền lạc kín bưng, không hề có một khe hở hay khớp nối nào, tạo nên một bức tường thành sắt thép, che chở toàn thân gã thiếu niên áo đen. Tút Ma Ma trợn trừng trừng cặp mắt trắng dã mà vẫn không thể hiểu được, cũng không thể chấp nhận được, vì sao gã thanh niên kia lại có thể chống đỡ được hợp công của cả một Ma Pháp quân đoàn như thế.

Ma pháp Thủy Hỏa dung hợp, một tòa Băng Sơn Viêm Ngục sản sinh!

Ma lực nghịch vận, làm cho ma pháp dung hợp được đẩy lên thêm một tầng nữa, Dịch Vân dùng năng lực khống chế ma pháp cực kỳ tinh tế mà huyễn hóa nên bốn tấm khiên ma pháp, hỗ trợ lẫn nhau, dư sức chống đỡ lại công kích của cấp bậc Thất tinh.

Nhưng vừa rồi lại là hàng trăm đạo ma pháp cùng đánh xuống, cường độ đã hơn xa một chiêu toàn lực của Tút Ma Ma, vượt quá giới hạn Thất Tinh cao giai, liên miên như nước chảy đá mòn, thể hiện ra chân chính thực lực hợp kích kinh khủng của Ma Pháp quân đoàn. Băng Sơn Viêm Ngục dù kiên cường đón đỡ loạt công kích đó thì cũng đã đến mức độ tối đa có thể chịu đựng. Bốn tấm lá chắn bắt đầu nứt nẻ, nhợt nhạt hẳn đi, nhìn cũng đủ biết màn chắn Ma pháp hình lăng trụ này không thể chịu đựng thêm một lần oanh kích nào như thế nữa!

Giữa lúc bọn chúng còn đang hoang mang, khiến cho thế công đột ngột dừng lại, thì nguyên cả tấm khiên ma pháp tơi tả đó chợt lao vụt về phía Tút Ma Ma đang đờ người vì kinh ngạc trên miệng hố, nện thẳng vào cái đầu đang tê dại vì kinh hoàng của lão, đồng thời, bốn đạo kiếm quang cong vút như trăng lưỡi liềm nhất tề bắn thẳng ra bốn phía, như lưu tinh xẹt ngang qua đội hình của Quân đoàn Ma pháp.

"Thật khốn kiếp chết!"

Tưởng chừng như không còn đường sống dưới công kích vượt quá Thất Tinh thực lực kia, lại mạc danh kỳ diệu mà thoát ra! Chôn vùi cả trăm thành viên Thanh Lôi Đoàn, chẳng đổi được một sợi lông của đối phương! Quân đoàn kiêu dũng trên chiến trường bách chiến bách thắng, lại te tua thảm hại bởi một gã non choẹt. Tất cả những điều này đã khiến cho Tút Ma Ma thật sự không thể hiểu nổi, không biết cái gì đã xảy ra, chỉ cảm thấy chuyện này quá sức không đúng, quá sức phi lý, hoặc giả mình quá ngu, hoặc tên tác giả này quá sức tự sướng!

Thiếu niên kia dù có mạnh, vượt khỏi dự liệu của lão, nhưng cũng không thể như thế được. Thực lực của hắn thua xa lão, mà sao lại khiến cả quân đoàn lâm vào khổ chiến, một thân một mình mà chống lại cả một đội quân ma pháp hợp công cả trăm người! Tút Ma Ma càng nghĩ càng như thấy mình ngu ra, càng nghĩ càng như đang mò mẫm đi lạc trong sương mù, đánh chết lão cũng không thể nào hiểu được! (Hiểu, lão tác giả này có phét mà phét quá, đếch có tí lôgic nào!)

Sức một người, mà mạnh hơn cả ngàn quân?

Buồn cười! (Chả buồn cười, chỉ thấy vớ vẩn)

Tút Ma Ma giận đến điên người lên!

Chém chém chém chém... !

Tấm chắn ma pháp bị chém lia chém lịa vậy mà chỉ rạn nứt thêm chứ không chịu vỡ nát, độ cứng quả thật khó tin. Cuối cùng sau một chiêu cực mạnh của lão, đã văng ngược ra sau, ầm một tiếng cát đá bay tung tóe! Tút Ma Ma lao vụt theo quyết tâm chém chết cho bằng được tên thằng nhóc này, thì lão lại một lần nữa kinh ngạc khi thấy từ trong bụi đất mù mịt đó, thiếu niên kia đã hoàn toàn biến mất.

Trong lúc đó, bốn đạo kiếm quang đã công tới bốn tiểu đội Ma pháp đoàn. Kiếm quang lóe lên lập tức máu văng tung tóe, chân tay đứt cụt tung bay đầy trời! Kiếm quang tím thẫm tự do bay lượn thoắt đông thoắt tây đem toàn bộ Ma pháp sư chém đứt ngang thân, ruột đổ lòng thòng! Kiếm quang cực nhanh, không cho bất cứ một tên ma pháp sư nào trong tầm công kích tẩu thoát! Kiếm quang như lưỡi hái, sắc bén vô song, coi sinh mạng là cỏ dại lướt qua là cắt ngọt! Đấu khí đấu kỹ như thế, quả thật trước đây chưa từng gặp!

Một kiếm quét ngang, lưỡi mỏng như tơ, dài như tơ, bao phủ một phạm vi cực lớn, không bỏ sót một tên ma pháp sư nào! Ma pháp đoàn toàn diệt, chỉ còn lại trên đài cao hướng Đông, hai gã trưởng phó quân đoàn, ngơ ngác nhìn nhau run lẩy bẩy, không hiểu tại vì sao không tên lính nào chống đỡ mà chỉ nhảy nhót loi choi vất vả tránh né để rồi thân thể chia lìa như vậy!

Đơn giản là uy lực của kiếm kỹ Thất tinh, đã tạo ra chênh lệch cực lớn giữa song phương, làm sao mà ngăn cản!? (Đi hỏi lão tác giả ấy, Dịch Vân Thất tinh chống đỡ hợp kích tiếp cận Bát tinh còn được mà!)

Dị tượng đột nhiên phát sinh, bên ngoài chiến trường, từng lưỡi lửa phừng lên, tạo thành một đám mây lửa bao phủ bầu trời chiến địa, rồi từ đó từng cục lửa lớn liên tục giáng xuống, chín con rồng lửa từ trong cơn mưa lửa đó xuất hiện. Khí thế hừng hực, áp lực ngàn cân, nóng như thiêu đốt, đem cả đất trời hun lên một màu hồng diễm lệ! Sau đó chúng bay quanh mà cắn nuốt, mà khạc lửa, toàn bộ những tên lính liều chết định xông ra, chỉ trong sát na liền hóa thành tro bụi!

Tút Ma Ma nhìn (còn đứng nhìn) mà hoảng kinh, trợn mắt líu lưỡi: " Cửu Long Viêm Vũ! Trong chớp mắt đã liên tục phát ra bốn cái Lục tinh đỉnh phong Ma Pháp? Ngay cả Khoa Lạc Lý cũng không làm được thế! Vô lý đến cùng cực, quá đáng không thể chấp nhận được! Hắn rốt cuộc là ai cơ chứ?"

Nghi vấn trùng trùng, đáp án thì không có, nhưng trận chiến thì không hề dừng lại!

Hỏa diễm ngất trời, uy lực vô song, đốt cháy cả thiên địa vạn vật. Bọn ma pháp sư ai nấy đều cấp tốc bày bố ra tầng tầng phòng ngự bằng ma pháp, thì cũng chỉ cái nào Thất tinh trở lên may ra còn chống đỡ được, còn lại đều không thể tránh khỏi, cháy thành than, đốt thành tro bụi hết. Mà đám người kia cũng thật xui xẻo, tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, tên nào thoát khỏi Hỏa Long thiêu đốt, thì lại không thể đỡ được kiếm quang tím thẫm đang tự do bay lượn kia. Mà cái này thì còn mạnh mẽ tàn nhẫn hơn, chỗ nào có màn chắn Ma Pháp thì nó cứ thế mà xông lại ầm ầm chém xuống!

Bung bung bung... !

Chín con Rồng lửa vờn quanh, thiêu đốt cho tối tăm mặt mũi, cực khổ chống đỡ còn chưa xong, nay lại thêm kiếm quang tím sẫm bay lượn chém tới! Làm sao mà chống đỡ!

Những trận pháp bảo vệ đó lập tức bị kiếm quang sắc bén vô song này chém cho tan nát. Ma Pháp sư bố trận chỉ kịp kêu thảm thì gan ruột đã phá bụng mà tràn ra ngoài, lòng thòng rớt xuống, rồi trợn trừng mắt mà chết không kịp ngáp. Bốn đạo Ma pháp, bốn đạo kiếm quang, cứ thế tung hoành. Trong chớp mắt đã là tàn cục!

Ma Pháp Quân Đoàn toàn bộ trận vong, tử chiến đương trường!

Bao vây bốn phía, lại thêm hai tên Pháp Tước điều động chỉ huy, chiến lực phân phối rất hợp lý, một kích tưởng sẽ nhất định tiêu diệt được tên đại địch đáng sợ này, chẳng ngờ, lại để hắn từ kẽ hở phía trên đánh thốc ra, một kích tất sát, gậy ông đập lưng ông! Ngoại trừ Tút Ma Ma, uy hiếp lớn nhất đối với hắn đến từ Ma Pháp Quân Đoàn, tích tắc tiêu tan.

Một trăm hai mươi pháp sư, tài sản quí giá còn hơn vàng ròng của Thanh Lôi Chế Tài đoàn, trong nháy mắt chết sạch sẽ. Đám binh lính thông thường, nhìn rách cả khóe mắt, cắn nát cả lưỡi, cũng không thể tin được cái kết quả này, đều cho rằng đây là mộng, một đại ác mộng đến từ hư vô! Mà, đại ác mộng đó vẫn còn tiếp diễn.

Dịch Vân vẫn như bóng ma chập chờn ẩn hiện, thi triển một loạt sát chiêu như thế, khiến cho hắn khá dễ dàng tiếp cận được mục tiêu ở đài cao hướng Đông, nơi hai gã Pháp Tước đang chết điếng cả người trên đó!

Một vàng kim, một xanh nhạt, hai phòng hộ ma pháp huyễn lệ cứ thế nhẹ nhàng lấp lóe cản trở lửa cháy rực trời bên ngoài cùng kiếm quang tím thẫm kia, nhưng hai thân ảnh bên trong lúc này đều thất hồn lạc phách, chết khiếp từ lâu! Chính vì phân tán lực lượng ra, nên hai gã không làm sao cứu viện kịp thời, khiến cho toàn quân bị diệt, còn đang bàng hoàng thẫn thờ thì một đạo cuồng phong đã ập tới! Ác ma thiếu niên đã đâm thẳng vào bọn chúng!

Vút! Vút!

Hai đạo kiếm quang thật lớn bắn ra như điện, thân mình Dịch Vân nương theo kiếm ảnh, như một mũi tên lìa khỏi dây cung, vượt qua ba kẻ truy cản cuối cùng, chém xuống!

"Tốc độ quá nhanh!" Vừa nhìn thấy được thân ảnh của Dịch Vân thì hai đạo kiếm quang đã mãnh liệt chém tới, cự ly và góc độ cự kỳ hoàn hảo, không cho bọn chúng một cơ hội nào để phóng ra ma pháp, không cho bọn chúng một chút thời gian phản ứng!

Thiếu niên này không riêng quần chiến, mà đối với đơn độc tấn công cũng thập phần thành thạo! Đấu pháp dường như không một chút sai sót, đối với loại địch nhân như hắn, là ai cũng cảm thấy nhức đầu mệt óc! Dù cho hai gã Pháp Tước này liên thủ cũng không chiếm được chút ưu thế nào rõ rệt.

Nguy cơ trong phút chốc đã ập đến, hai gã Ma Pháp Sư nhìn nhau kinh hãi vô cùng, nhưng xứng danh thân kinh bách chiến, đứng đầu Ma Pháp đoàn, hai tên này lâm nguy không loạn, vung tay thật mạnh, xuất ra ma pháp trận phòng ngự cường đại nhất có thể.

"Thánh Quang Hộ Trận."...

"Băng Hoa Viên Trận"...

Trận pháp phòng vệ cấp Thất tinh, hỗ trợ gia trì lẫn nhau, khiến cho uy năng tăng lên gấp bội. Hai luồng kiếm quang vừa chém tới, lập tức tiêu biến như thể bị ma trận này hấp thu vậy. Quả thật hai Pháp Tước cùng bố trận, cho dù đối mặt với công kích của Tút Ma Ma cũng nhẹ nhàng như không! Thực lực thiếu niên này, làm sao có thể phá vỡ được phòng ngự tối cường của hai gã được?

Nhìn thấy hai tên Pháp Tước đứng yên trong màn chắn bảo vệ, miệng khẽ nhếch lên xem thường, Tút Ma Ma liền yên tâm hối thúc các đội trưởng Thân vệ đội nhanh chóng tấn công lên đài, nếu có thể hợp sức liên thủ lại thì thắng bại có thể định rồi! Nếu ngay từ đầu lão quyết đoán hơn, tập trung đông đảo cường giả như thế, lại chính mình đứng ra chủ công mà không để cho bọn binh lính cấp thấp tham gia, có lẽ Dịch Vân đã chết mấy trăm lần rồi!

Nhưng sai lầm cũng đã phạm, không phải lúc áy náy, phải lập công chuộc tội. Giết được tên thiếu niên này mới là ưu tiên hàng đầu lúc này. Dù phải mang tiếng là mất bò mới lo làm chuồng, đói bụng mới lo trồng lúa thì lão cũng cam. Mà khi Tút Ma Ma quyết được như thế thì trời lúc này cũng đã xế chiều!

Trong lúc đó, trên đài cao, hai gã Pháp Tước vẫn đang cười khinh miệt, đám đội trưởng Thân vệ cũng đang ào tới rất gần, thì chỉ thấy Dịch Vân cũng đang cười nhạt, cắm ma binh xuống đất, dùng tay không xoa nhẹ vào màn chắn ma pháp. Không thấy hắn cố sức lên gân gì, mà tấm màn ma pháp đột nhiên rung động, tựa như tiếp xúc với một không gian từ trường vô hình nào đó, khiến cho nguyên tố cấu thành tấm chắn đột nhiên bị phân giải rồi hấp thu dần đi. Chỉ trong tích tắc thời gian, Thất tinh Ma Pháp trận tường chừng vô cùng kiên cố kia, bỗng tan thành mây khói, biến mất vô hình vô ảnh!

Quá sức quỉ dị, đi ngược với quy luật của Pháp tắc! Trong mắt toàn thể chúng nhân ở đây, lại được thêm một lần trợn trừng hoảng sợ!

Bây giờ, trên đài cao, lửa tắt kiếm dừng, ma trận phòng ngự cũng tiêu tan không còn tung tích, chỉ có Dịch Vân và hai gã Pháp Tước, đứng đối diện nhau, gần gũi vô cùng!

Một trận gió nhẹ thoảng qua, sáu con mắt trừng trừng nhìn ngó. Cự ly thế này, ba người tuy đứng sát với nhau, nhưng cảm giác thì nào giống được!

Kẻ luyện võ và người tu ma pháp, khi chiến đấu đều cố gắng chiếm đoạt được một thứ, đó là cự ly. Võ thì mong gần, mà Ma Pháp chỉ muốn thật xa. Tình hình bây giờ, Dịch Vân có ưu thế ra sao, nhìn liền biết được!

Oanh oanh... !

Không thèm nhìn hai tên Pháp Tước trợn mắt đến hóa điên kia, hắn đã kích thẳng hai quyền cực kỳ hung mãnh tàn nhẫn lên ức của bọn chúng, chỉ nghe hai âm thanh gần như cùng lúc vang lên, và hai búng máu tươi thật lớn phụt ra, thì cái thân hình gần như ngất xỉu của hai gã Pháp Tước đã bị hắn nắm cổ áo mà nhấc bổng lên như diều hâu gắp cổ gà!

Kết quả bất ngờ quá, khiến hai gã đến lúc mê man gần như bất tỉnh vẫn không thể hiểu được. Vừa sợ hãi lại vừa ngạc nhiên thì bên tai đã nghe một âm thanh đều đều vang lên: "Này hai vị Pháp Tước, ta chỉ hỏi một chuyện thôi! Tám năm nay chà đạp Đấu Khuyển, hút máu hút não bọn họ, hai vị có nhúng tay vào không?"

Tên Thổ Hệ Pháp Tước tu gì tính nấy, cứng cỏi thâm trầm cười gằn: "Con đê tiện thối thây dẫn ngươi vào đây à? Ta thật hối hận, vì sao lúc đó không biến nó thành Đấu Khuyển mà lấy máu lấy não của nó nhỉ! Ài, tiếc là bây giờ đã muộn, hụt mất con mồi, để nó sổng ra mà kêu đồng loại ác quỉ này tới. Sai lầm a!"

Dịch Vân vẫn lạnh nhạt, thản nhiên: "Câu trả lời của ngươi ta đã hiểu, cám ơn!"

"Còn ngươi?" Hắn quay qua tên kia!

Tên Thủy Hệ Pháp Tước này thì đúng là nhu nhược như nước, không có cái dũng khí như đồng bọn biết có nói cũng vô dụng, lập cập run rẩy: "Ta.. ta.. Là đoàn trưởng hạ lệnh.. ta chỉ làm theo a!"

"Chuyện tình của Đấu Khuyển, vậy là hai tên Tước cấp này cũng tham gia nhỉ, có nghĩa là dưới lệnh của Tút Ma Ma, tất cả binh lính ở đây đều có tham gia rồi! Rất tốt, ta đã có được điều cần biết!"

Ngữ khí của hắn vô cùng mềm mỏng, âm điệu lại lạnh nhạt, không hề biểu lộ chút hỉ nộ ái ố nào sau khi nghe được câu trả lời của hai gã Pháp Tước kia, lại làm cho bầu không khí càng trở nên quỉ dị phi thường. Trong khoảnh khắc, toàn bộ những ai có mặt tại hiện trường, đều tự nhiên trào dâng lên trong lòng một dự cảm bất an...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-398)