Vay nóng Homecredit

Truyện:Ác Ma Pháp Tắc - Chương 268

Ác Ma Pháp Tắc
Trọn bộ 662 chương
Chương 268: Hai đầu à?
0.00
(0 votes)


Chương (1-662)

Siêu sale Lazada


Xương rồng à?

Đỗ Duy giật mình, thật ra hắn cũng có được một bộ, mặc dù không trọn vẹn nhưng cũng có thể tạm dùng. Hắn đang muốn nói nhưng bất chợt trong đầu nảy sinh một ý nghĩ, ngoài mặt cố ý nổi giận nói:

-Thầy thật keo kiệt! Nói những cái gì là sau này sẽ mang ta đến chiến trường tìm kiếm xương rồng.... Hừ, con thằn lằn to xác màu vàng kia đã bị người tiêu diệt, đến cả hồn phách cũng bị người thu thập nói chi là xương? Hay là không nỡ cấp cho học trò đây?

Gandalf áo tím sượng mặt, lập tức cười khục khặc rồi lắc đầu ngượng ngùng nói:

-Cái này...

Đỗ Duy lắc đầu nói:

-Thầy à, người không cần nói nữa, chắc là thầy đã giấu kỹ rồi chứ gì. Ta cũng không muốn đòi ngài đâu.

Gandalf lập tức kêu to:

-Ai nói không nỡ cho ngươii! Hừ, chỉ là một bộ xương rồng thôi mà, có điều trong đó có hai vấn đề khó xử.

-Hả?

Đỗ Duy vừa thấy có chút hy vọng lập tức hiện ra bộ mặt tươi cười thân thiện.

-Ôi....

Gandalf áo tím thở dài nói

-Hôm đó ta gặp cái con thằn lằn nhỏ hoàng kim kia trên đường, sẵn trong lòng có điều buồn bực lại bị hắn đúng là muốn chết đánh nhau với ta. Chỉ là cha của hắn đã đả thương ta thật không nhẹ nên lúc ta ra tay không có thể khống chế đúng mức. Một bộ xương rồng tốt vậy bị ta phá thành bốn năm mảnh chỉ còn không đến một phần ba.... Ồ, may mắn là vảy của rồng vàng ta còn chừa lại không ít nhưng có điều từ một bộ xương rồng không hoàn chỉnh muốn luyện chế thành rồng xương gần như là không thể.

Dừng một chút hắn lại giải thích:

-Từ trước đến giờ thật ít nghe nói có thể đem xương rồng vàng luyện chế thành rồng xương. Thứ nhất, rồng vàng là rồng trong vương tộc, thực lực cường đại. Ai có thể giết chết loại sinh vật hùng mạnh như vậy để lấy xương?. Thứ hai, bản thân là rồng trong vương tộc, nếu rồng vàng chết trận thi hài đều sẽ được đồng bạn mang đi chôn tại long tộc thánh mộ, không để ở ngoài. Nguyên nhân quan trọng nhất.... ta nói cho ngươi biết, xương rồng vàng và xương rồng bình thường rất khác biệt. Ngươi cũng đã biết luyện chế một rồng xương phải tốn bao nhiêu tử linh khí? Hiện tại tạo nghệ của ngươi trên lĩnh vực vong linh ma pháp không cao, cứ tính là ta giúp ngươi đi. Nhưng mà, dù gì ta cũng không phải vong linh hắc ma pháp sư chính tông. Nếu chỉ là một ít xương rồng thường, lão già ta có thể miễn cưỡng luyện ra một rồng xương. Mặc dù là rồng xương bình thường uy lực có hạn, nhưng khi nhập thêm hồn rồng vàng uy lực tăng gấp đôi có thể tạm coi là không tồi! Nhưng nếu ngươi nổi lòng tham muốn dùng xương rồng vàng và thêm cả hồn rồng vàng để luyện ra rồng xương vàng...... nói thật từ cổ chí kim ngay cả nghe cũng chưa có nói, tính gì đến làm qua! Điều dơn giản nhất là luyện rồng xương vàng cần phải một lượng lớn tử linh khí.... . ta còn không có, nói chi ngươi! Trừ khi ngươi đại khai sát giới để luyện chế tử linh khí.... . Đương nhiên làm vậy ta cung không giúp được ngươi chuyện chấp pháp đội của ma pháp công hội.

Đỗ Duy nghĩ nghĩ sau đó nhìn Gandalf thấp giọng cười nói:

-Sư phụ, có lẽ cũng không khó lắm.

Sau đó hắn kéo Gandalf rời thành tới trang viện ở mặt sau phủ công tước.

Nơi này trong phủ công tước là vùng cấm do Đỗ Duy chính tay lập ra ma pháp trận. Bên ngoài có thị vệ gác. Lúc trước Đỗ Duy dùng chỗ này để làm một vài thí nghiệm ma pháp đơn giản, có điều sau này theo ý Gilear sửa lại thành một xưởng sản xuất, Đỗ Duy rất ít khi làm mấy cái việc này tại phủ công tước của mình.

Gandalf theo Đỗ Duy đi vào phòng thí nghiệm ma pháp. Hắn đối với cách bài trí và dụng cụ làm việc tỏ vẻ hài lòng. Dù sao trong phòng thí nghiệm của Đỗ Duy tại Tây Bắc này có rất nhiều thứ là của đại sư Arike biếu tặng.

-Thưa thầy, ma pháp không gian của ta thật sự thấp kém nên chỉ có thể làm phòng ốc bên trong này lớn như vậy thôi.... . Chỉ là ta muốn làm to ra nữa nhưng lại không muốn người ngoài biết.... . ngài xem.... .

Gandalf gật đầu. Lão chắp tay nhìn tứ phía. Phòng thí nghiệm ma pháp này theo bên ngoài thấy bất quá chỉ là mấy căn phòng nhỏ. Nhưng nếu đi vào sẽ thấy không gian rộng thêm ba đến năm lần. Hiển nhiên là Đỗ Duy đã thi triển một ít không gian ma pháp.

Gandalf đi một vòng rồi cười nói:

-Không trách ngươi được. Ngươi dù sao cũng mới học, ma pháp không có hệ thống. Thời gian lại ngắn ngủi nên có thể thi triển không gian ma pháp đến mức đó cũng đã là hiếm có rồi.

Nói xong lão già này cho tay vào trong ngực lục soát một hồi lấy ra vài cái phù hiệu bằng bạc, xếp thành một xấp trong tay, đi tới từng góc phòng không gian ma pháp của Đỗ Duy, lấy thêm mấy khối pha lê, đem phù hiệu đặt vào trong rồi tùy tiện thi triển ma pháp thúc đẩy ma pháp trận.

Đỗ Duy liền nghe thấy một tiếng động lớn, cảnh tượng cả căn phòng chợt như bị bóp méo một chút, nhìn kỹ lại không gian trong phòng đã trở nên to lớn rộng rãi như sân tập thể dục! Ma đạo sư ra tay quả nhiên bất phàm!

Gandalf vẫn tỏ vẻ không hài lòng thở dài:

-Ma pháp trận do ngươi bố trí vốn quá bé, có thể làm lớn tới vậy đã là cực hạn rồi. Ta không có thời gian để bố trí lại ma pháp trận nên chỉ có thể cải tạo một chút.... Tốt lắm, ngươi cho ta xem vật gì đây?

Có một căn phòng to như sân thể dục như vậy, Đỗ Duy lập tức lấy từ trong nhẫn chứa vật lấy ra bộ xương rồng kia!

Trước mắt Đỗ Duy và Gandalf xuất hiện một bộ xương rồng dài có đến hơn hai mươi thước, toàn thân hiển hiện vẻ tàn phá. Nhưng Gandalf là siêu cấp ma pháp sư, liếc mắt xem qua liền có thể pháp hiện ra bảo bối.

Không để ý đến Đỗ Duy, hắn chính mình tự lại sờ sờ gõ gõ, trong miệng không ngừng chắt lưỡi tán thưởng. Sau hồi lâu mới quay lại nhìn Đỗ Duy:

-Tốt thật! Thứ tốt như vậy tên nhóc nhà ngươi lấy từ đâu ra vậy?

Đỗ Duy cười hì hì đem chuyện mình tại pháo đài Watt của quân Tây Bắc cùng hắc ma pháp sư Tatharo kể lại một lần. Gandalf vừa nghe lông mi chợt nhíu lại:

-Tatharo? Ta tựa hồ có nghe qua tên này. Hừ, không thể tưởng được hắn tấn cấp đến Đại ma pháp sư hơn nữa lại là vong linh ma pháp sư. Thực sự là hiếm thấy. Nhưng lại bị ngươi hại chết... tên nhóc nhà ngươi cũng thật là giảo hoạt.

Nói tới đây chợt lão già nhớ đến ngày chính biến đó cũng bị Đỗ Duy dùng tầng tầng lớp lớp âm chiêu suýt mất mặt. Hắn không khỏi đỏ mặt đánh trống lảng chuyển chủ đề nói:

-A, bộ xương này xem phẩm chất cũng đạt tới thượng phẩm! Không biết hắc ma pháp sư kia tốn bao nhiêu thời gian chạy quanh chiến trường khi xưa mới sưu tầm được đến thế. Để xem một chút, đại khái hắn dùng ba bốn loại xương rồng xếp lại, trong đó có vài khối tạm xem như thượng phẩm, đáng tiếc là chất lượng không đồng đều, một vài cái chỉ là cho đủ, có điều nếu xét toàn diện thì cũng có thể xem như một bộ xương rồng thượng phẩm. Hơn nữa...

Hắn dừng một chút, tự tay gõ nhẹ lên xương rồng, từ ngón tay xuất ra một tia hắc khí nhàn nhạt. Đỗ Duy vừa nhìn đã biết là tử linh khí.

Đỗ Duy cũng không thấy kỳ quái là Gandalf sẽ có tử linh khí. Dù sao cũng giống như hắn, lão quái vật sống ngần đó tuổi khả năng không chỉ học một loại ma pháp. Phần lớn chắc là học lướt qua. Gandalf có là hắc ma pháp sư cũng là chuyện bình thường.

Có điều luồng hắc khí do Gandalf phát ra cũng rất nhanh chóng bị xương rồng hấp thu. Gandalf cười nói:

-Hơn nữa ngươi xem.... . hay nhất là đầu rồng xương này không phải là mới thu thập được! Nó vốn là một thành phẩm tử linh sủng vật do hắc pháp sư cấp bậc đại ma pháp sư luyện chế ra. Chỉ có điều nó bị ngươi giết lúc ngươi đoạt lấy bộ xương. Nếu chỉ là một bộ xương không, chúng ta mới bắt đầu luyện chế tự nhiên sẽ tốn mất rất nhiều tử linh khí, phiền toái hơn nữa là cần rất nhiều thời gian. Chính vẫn là ngươi may mắn, Tatharo hắc ma pháp sư kia sớm đã luyện chế tốt rồi. Có thể nói, ngay lúc này đầu rồng đã luyện xong thành thành phẩm. Chỉ có điều hồn rồng đã bị diệt, biện pháp đơn giản nhất là đem hồn rồng vàng đưa vào. Sau đó ta sẽ dạy ngươi một ít pháp thuật điều khiển hắc ma pháp có thể trực tiếp biến nó thành sủng vật của ngươi.... . Có điều ngươi đã có một bộ thành phẩm xương rồng như vậy, làm thế quá lãng phí!

Đỗ Duy nghe được câu cuối không khỏi động tâm đứng lên. Xem ra.... lão già mũ xanh này lại cho mình không ít chỗ tốt rồi!

*****

Gandalf áo xanh trong mắt cũng tràn đầy hưng phấn. Hễ là ma pháp sư, gặp được loại bảo bối này đều như đầu bếp thấy được gia vị hiếm có, nhịn không được phải động thủ một hồi.

Lão già này rốt cuộc không hề keo kiệt, từ kho chứa vật của mình bắt đầu lấy ra vật dụng. Rất nhanh, ngay cạnh đầu rồng chỗ Đỗ Duy đứng, ầm một tiếng rung rinh cả sàn hiện lên một mảnh kim quang. Chính là thân thể bị tàn phá của rồng vàng xuất hiện!

Quả nhiên chính là Long nhị vương tử đáng thương!

Ngày trước tại pháo đài Watt, hắn là rồng vàng uy phong lẫm lẫm cầm trong tay trường thương tung hoành vô địch, mấy vạn đại quân hắn không để vào mắt. Nhưng giờ nằm ở đây, một cơ thể rồng khổng lồ giờ còn không tới một nữa. Cái đầu coi như còn nguyên, xương cổ thiếu vài chỗ, thân thể tan nát, khó thể tưởng tượng hình dáng hoàn chỉnh của hắn bằng vào cái xác này.

Thêm nữa, mười mấy cái vảy rồng phát tán ánh vàng, mỗi cái đều to hơn cái chậu rửa mặt.

Gandalf sau khi bỏ hết mọi thứ ra đã không còn để ý đến Đỗ Duy, ánh mắt đặt trên hai bộ xưng rồng trước mặt suy nghĩ khổ tâm.

Đỗ Duy biết vị.... lão pháp sư này đang suy nghĩ biện pháp tốt nhất để luyện chế hai bảo bối này, hắn cũng không dám quấy rầy. Chỉ là chính mình đi đến nhặt vài miếng vảy rồng lên quan sát cẩn thận.

Này đây chính là vảy rồng vàng! Thân thể cường tráng của rồng vàng gần như hoàn mỹ, về mặt phòng ngự vật lý thật sự là đứng đầu thiên hạ. Mặc dù vảy rồng là vật chết, không có khí rồng vàng gia tăng phòng ngự, nhưng mà độ cứng rắn đã vượt qua sắt thép nhiều lần. Càng khó có nữa là vảy rồng nhẹ hơn rất nhiều so với sắt.

Nếu có thể dùng chế tạo áo giáp......

Nghĩ tới đây Đỗ Duy lập tức chạy nhanh lại nhặt hết lên. Thấy trên thi thể rồng vàng còn có rất nhiều, Đỗ Duy cũng không khách khí lấy ra dao găm cắt, nhưng dao găm bình thường nào có thể cắt được vảy rồng vàng? May mắn là trên người Đỗ Duy còn có thần kiếm Nguyệt Dạ Mỹ Nhân. Cầm thanh kiếm sắc bén vô song, Đỗ Duy cũng hao phí mất cả buổi đem toàn bộ vảy rồng trên thi thể rồng vàng đáng thương cắt xuống, kể cả mấy cái không hoàn chỉnh.

Mắt thấy Gandalf còn đang si ngốc giương mắt nhìn xương rồng trầm tư, Đỗ Duy cũng không quấy rầy hắn đem toàn bộ vảy rồng cất vào trong nhẫn chứa vật. Để Gandalf ngây dại tại đây, hắn bỏ ra ngoài trước.

Đỗ Duy sau đó liền cho Marde tìm thợ rèn và thợ thủ công tốt nhất trong phủ mang đến. Đỗ Duy đã tốn kém không ít khi mang mấy thợ thủ công này từ đế đô về. Mấy người này nguyên là thợ thủ công làm tại kinh đô do Zach nhỏ trực tiếp quản lý, khi Đỗ Duy đến tây bắc đã tính sẽ cần nhiều thợ rèn quân trang vũ khí, xây dựng thành lũy nên đem theo đám thợ tốt nhất cùng mình đến Tây Bắc.

Dưới tay Đỗ Duy mấy người này đều nhận được rất nhiều ưu đãi, mỗi người còn dẫn theo mười mấy đồ đệ. Được Đỗ Duy trả thù lao cao nhất trên toàn đại lục nên họ đối với hắn làm việc hết mình. .

Đỗ Duy trực tiếp lấy vài người rồi đưa cho họ một đống vảy rồng cười nói:

-Các ngươi xem cái này có thể chế ra vũ khí gì?

Một thợ rèn nghi hoặc cầm lấy một mảnh vảy rồng, hắn kinh ngac khi pháp hiện thấy thứ này nhìn qua lớn như vậy nhưng trọng lượng lại rất nhẹ. Gõ vài ba cái hắn nhíu mày nói:

-Thưa công tước, cái này không phải bằng sắt, xem ra có chút giống vảy ma thú mà chúng ta khi còn ở đế đô phụng mệnh chế tạo vũ khí... Lúc đó, nguyên liệu được cấp cũng rất giống cái này nhưng không to như vậy.

Đỗ Duy cười cười:

-Đúng không phải là sắt... ờ, là vảy ma thú....... . Ừ, cứ coi đúng là vảy ma thú đi.

Người thợ này cười khổ:

-Thưa ngài, lần trước loại vảy ma thú này khiến chúng ta tốn rất nhiêu tâm tư suy nghĩ biện pháp luyện chế. Lãng phí cũng rất nhiều cuối cùng tìm được một biện pháp. Chỉ sợ là biện pháp đó không biết có dùng được ở đây hay không.... .

„Ngươi không cần nghĩ biện pháp luyện chế, ta muốn hỏi là nếu cho ngươi biện pháp có thể tùy ý luyện chế mấy cái này, ngươi có thể chế ra vài bộ áo giáp và vũ khí không?

Người thợ rèn này trầm ngâm một chút ròi nói:

-Như thế không khó. Nếu áo giáp mà nói, không ít tướng sĩ đầu lĩnh đều mặc loại Thiết Diệp Thức (lá sắt), loại giáp này đem từng phiến ráp lại. Mấy cái vảy này cũng như lá cây, to hơn chút thôi, chúng ta dùng chút biện pháp đánh lại một tý. Có điều, để phòng hộ cánh tay và bả vai... không biết thứ này có thể uốn lại đễ dàng không.... Thưa công tước, hiện tại chúng ta ko dám chắc, phải thử mới nói được.

Đỗ Duy gật đầu lấy ra ba phiến vảy rồng dưa cho mấy thợ thủ công này nghiên cứu cẩn thận.

Mấy vảy rồng này là nguyên liệu tốt nhất để chế áo giáp! Trân quý nhất chính là kim loại bình thường trời sinh đều có tính bài xích ma pháp, muốn gia trì thêm ma pháp đều cần thêm bí ngân bên trong làm cho giá cả trở nên qua mức đắt đỏ. Trong khi đó vảy rồng này đối với ma pháp không có tính bài trừ, sau khi chế tạo thành áo giáp có thể tùy ý gia trì ma pháp!

(Thế vảy rồng vàng với bí ngân cái nào quý hơn? – Biện dịch viên

Thế mà cũng hỏi, tất nhiên là vảy rồng rồi, vàng với bạc cái nào xịn hơn?- biên tập viên)

Nếu có thể chế tạo vài bộ cực phẩm áo giáp rồi gia trì thêm mấy thứ ma pháp lợi hại thì đến.... há há, thần khí so ra cũng không kém nhiều lắm.

Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ còn phải đem cây thương gãy của Long vương tử tới cho đám thợ xem xem có thể sửa lại được không... mặc dù bị gãy một đoạn nhưng vốn độ cao của thương là dành cho Long vương tử lúc hóa thành người sử dụng, người thường dùng thương như vậy sẽ thành quá dài, bây giờ chặt đứt một đoạn, chiều dài lại vừa khớp cho người thường dùng!

Có điều Đỗ Duy không phải là không có phòng bị. Hắn phân phó cho thị vệ cao Raoen đích thân dẫn người giám sát mấy thợ thủ công này.

Tự mình khuếch trương quá nhanh, rất dễ có người nằm vùng. Bản thân là người chơi đùa với người khác, nếu bị người khác chơi lại thì sẽ rất mất mặt.

Xử lý hết mấy sự tình xong xuôi Đỗ Duy quay lại phòng thí nghiệm. Bên trong Gandalf đã đứng lên đi đi lại lại không ngừng quang bộ xương rồng dài thượt. Trong miệng thì thào tự nói phảng phất rất buồn rầu:

-Ôi... không đủ làm hai bộ! Mặc kệ làm thế nào cũng lãng phí mất một phần.... Ôi... làm thế nào mới có biện pháp không để lãng phí loại đồ quý giá này....

Đỗ Duy mắt thấy Gandalf đã không còn trầm tư nữa liền tiến tới cười nói:

-Thưa thầy, người nói cái gì vậy?

Gandalf liếc nhìn Đỗ Duy nói:

-Đây đều là nguyên liệu quý hiếm, nếu chỉ luyện một rồng xương tất nhiên sẽ thừa ra một ít. Như vậy lãng phí quá. Ta vừa rồi nghĩ chế rộng xương rồng này ra, nhưng chính là lại có chút khó xử. Không nói chuyện xương bất đồng có tính chất bài trừ lẫn nhau, nếu tùy tiện làm nó to ra khiến thể tích quá lớn không chừng ảnh hưởng đến thực lực chiến đấu. Còn nếu làm nhỏ lại thì cả hai đều quá nhỏ.... Dù sao quý nhất cũng là hai đầu rồng ta đều có đủ, mất cái nào cũng là phí của trời đó!

Đỗ Duy ngay cả mắt cũng không chớp, bỗng cười nói:

-Thầy ơi là thầy.... . đầu óc ngưòi u tối quá! Đã không muốn lãng phí thì không bằng chế ra một rồng hai đầu đi?

-Hai... rồng hai đầu à?

Gandalf ngây dại một chút rồi ngay lập tức trong mắt ánh liên một tia tinh quang kêu to:

-Biện pháp tốt! Khéo! Khéo quá!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-662)