Vay nóng Tinvay

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 017

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 017: Tình thương ngập tràn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Lazada


Trâu bạn học là người co được duỗi được, dùng lời của hắn chính là thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, có một lần chơi game quên cả kỳ thi, gã này vẫn còn kỳ kèo giáo viên hai ngày, nước mắt nước mũi sụt sùi, cuối cùng nhận được cơ hội thi lại.

Nhưng hiển nhiên chiêu này không tiện dùng trong thần miếu lắm, hơn nữa tình hình cũng đã thay đổi, một gã đàn ông tộc Bear là làm thế cũng quá hổ thẹn.

Hiển nhiên Trâu Lượng không ngờ tới sẽ đụng vào chuyện như vậy, cho dù hắn không rõ thiên phú của mình có tốt hay không, nhưng nói gì thì nói, có đủ hai điều kiện tiền đề, hơn nữa trừ hai nơi này thì thật sự rất khó học được kỹ thuật điêu khắc linh hồn ở nơi khác, thế mới đau đầu, Thú linh biến của hắn và Ernest làm thế nào?

Vẻ mặt khó xử và đau lòng của Trâu Lượng hoàn toàn rơi vào trong mắt Olivia, vị tế ti nhỏ tốt bụng và thành kính vội vàng cảm ơn thần thú đã đáp lại.

"Vị anh em tộc Bear này, xin hỏi có gì có thể giúp đỡ bạn không?"

Olivia dùng âm thanh dịu dàng nhất của mình, sợ làm kinh động người bạn Bear gầy yếu trước mắt này.

Arthur đang buồn bực, đột nhiên nghe được âm thanh êm tai như vậy, không có lý do mà tâm tình bỗng thoải mái hơn, khi quay lại, hắn thấy trước mắt xuất hiện một... tiểu công chúa xinh xắn.

Vừa đáng yêu lại xinh đẹp, nếu ở cái thế giới kia của mình tuyệt đối là hot girl được vô số dân mạng điên cuồng theo đuổi.

Có thể là do cảm thấy ánh mắt trong suốt của đối phương, bạn học Arthur cũng vội vàng hoàn hồn, "Việc này có vẻ tương đối khó, thôi được rồi, để tôi tìm người khác".

Cô bé này mặc một thân áo bào trắng tế ti kiến tập, trên đầu buộc một sợi ruy băng đáng yêu, nhìn vô cùng ngây thơ. Lấy ba tấc lưỡi của hắn, có vài phần nắm chắc có thể thuyết phục đối phương giúp mình, nhưng người ta có thể sẽ bị trách mắng, Trâu Lượng không có thói quen bắt nạt người thành thật.

"Không, không, bạn hãy tin tưởng tôi, tôi nhất định có thể giúp bạn".

Olivia hơi nóng ruột, mình làm tế ti hơn mười ngày rồi, cả ngày đều không có việc gì làm, khó khăn lắm mới gặp phải một đồng bào Bear có khó khăn, làm sao nàng đều phải làm chút gì đó, huống hồ xem xem vóc người Bear này, tộc Bear bình thường đều cao lớn hùng tráng như vậy, hắn lại sắp gầy bằng Wolf rồi, thần thú nói, mọi người đều là đồng bào, phải quan tâm lẫn nhau, Olivia là một tế ti, càng phải làm chút gì.

Trâu Lượng sờ sờ mặt, mình có gì không phải sao? Vì sao bé con xinh xắn làm mọi người động lòng này nhìn mình như vậy, một đôi mắt to long lanh nước tràn ngập... thương xót...

Ánh mắt nào hắn đều gặp rồi, được thương hại vẫn là lần đầu.

"Tiểu thư tế ti, kỳ thực..."

"Hãy gọi tôi là Olivia, tôi là một tế ti kiến tập thông thường".

Trâu Lượng ngẩn người, "Được rồi, Olivia, kỳ thực tôi muốn kiểm tra làm điêu khắc sư linh hồn, a, trong thần miếu phải gọi là tế ti linh hồn.

"Tốt, tôi lập tức đưa bạn đi!"

Olivia lộ ra nụ cười rực rỡ, dịu dàng kéo tay Arthur định đi, người tộc Bear đáng thương trước mắt này làm cho nàng bỗng nhiên muốn quan tâm, đây là người đầu tiên nàng giúp đỡ sau khi trở thành tế ti kiến tập.

Bàn tay dịu dàng làm cho Trâu Lượng cũng có cảm giác hơi khác thường, cảm nhận được sự thành khẩn của đối phương, hắn cũng hơi xấu hổ, kéo đối phương lại, "Olivia, bạn biết đấy, tộc Bear đã từ lâu chưa xuất hiện điêu khắc sư linh hồn, bạn mang tôi đi vào như vậy sẽ không bị mắng chứ?"

"Vì sao lại bị mắng? Bây giờ không có không đại biểu trước kia không có, cũng không đại biểu tương lai không có". Olivia nói.

Đã nói đến thế rồi, Trâu Lượng còn biết nói gì, hơn nữa hắn còn thật không muốn buông bàn tay dịu dàng này ra, rất ấm áp, rất thoải mái.

Một đường được Olivia kéo đi, quả thật không ai ngăn cản họ.

Nhưng vấn đề là, đây là đi đâu, làm sao cứ như...

Không đợi Trâu Lượng phản ứng lại, họ đã xông vào phòng Đại chủ tế.

Lúc này Đại chủ tế Thomas đang nghiên cứu kinh văn, đột nhiên có hai người xông tới, coi như là thành đến cũng phải đợi ở bên ngoài, Thomas đang chuẩn bị nổi bão, có điều xem thấy Olivia lại biến thành nụ cười hòa ái rực rỡ.

"Olivia, chuyện gì vậy?"

"Đại chủ tế, vị này... bạn tên là gì?" Lúc này Olivia mới nhớ tới ngay cả tên đối phương nàng cũng không biết.

"Arthur, Arthur Hebrew".

Trâu Lượng cũng quan sát Đại chủ tế trước mắt, chút kiến thức cơ bản này hắn vẫn phải biết, người này chính là lãnh tụ tối cao của thần miếu trong thành Jerusamer, cũng là một trong tam cự đầu thành Jerusamer.

"Đại chủ tế, Arthur phải tiến hành trắc nghiệm tế ti linh hồn". Tựa hồ Olivia còn phải hưng phấn hơn cả Arthur.

... Linh hồn tế ti...

Thomas có cảm giác muốn đâm đầu vào tường, một Bear phải làm điêu khắc sư linh hồn, quá buồn cười, hơn nữa, coi như phải kiểm tra cũng không cần tìm hắn, nhưng suy nghĩ một lát vẫn đành bỏ qua.

"Thật sao? Olivia, con làm tốt lắm, thần thú thường nói phải yêu thương người đời, chúng ta phải giúp đỡ những người chung quanh".

Thomas nói hết sức hiền từ.

Nhưng tất cả những điều này đều không thể gạt được Trâu Lượng, ông già này tuyệt đối nói một đằng làm một nẻo, xem ra Olivia có chút lai lịch, có thể là người nhà quý tộc nào đó. Ở bất cứ nơi nào đều cũng có cửa sau, đây cũng là quy luật khách quan.

Phải tử tế bắt được cơ hội này.

"Cảm ơn thần thú, cảm ơn Đại chủ tế vĩ đại, cùng vị tế ti xinh đẹp này, nếu như có thể trở thành điêu khắc sư linh hồn, nhất định con sẽ báo đáp thần thú".

Trâu Lượng nói với âm thanh chính mình cũng cũng cảm thấy buồn nôn, phải thành kính.

Thomas gật đầu, coi như nghỉ ngơi một lát vậy, thật sự những thiết kế phiền phức này đúng là quá đau đầu.

"Thần thú không cần con báo đáp, chỉ cần con thành kính tín ngưỡng thần thú là được rồi".

Trâu Lượng rất muốn nặn ra vài giọt nước mắt, đáng tiếc trình đọ còn quá non, nhưng Thomas cũng hài lòng, ôi, mặc dù tộc Bear ngốc một chút, nhưng đều rất trung thành, được rồi, chuyện tốt làm đến cùng, hắn sẽ tự mình kiểm tra vậy.

"Hai con đi theo ta".

Điện tế ti linh hồn, các tế ti xung quanh đã lui ra, chính Thomas cũng đúng tế ti linh hồn, chỉ có điều trình độ không hề cao, để giữ chân tế ti linh hồn, thần miếu thường xuyên cho họ không gian phát triển thật tốt, mấy năm nay Thomas đã trở thành Đại chủ tế, nhưng năng lực điêu khắc linh hồn vẫn dừng lại ở cấp đồng thau, mặc dù quyền lực trong tay nhưng không thể không nói cũng là chuyện ăn năn trong lòng.

"Arthur, trong quả cầu pha lê này phong ấn một chút thú linh lực, con cảm thụ một chút, quá trình cơ bản chắc con cũng rõ ràng, muốn trở thành điêu khắc sư linh hồn phải có sẵn hai điều kiện tiên quyết".

Thomas nhìn người trẻ tuổi Bear đây, trong lòng cũng có chút cảm thán, tuổi trẻ chính là có mơ tưởng.

"Arthur, cố lên, nhất định bạn sẽ thành công!"

Olivia động viên Arthur, cho dù nàng cảm thấy tỷ lệ thành công là 0, nhưng thân là một tế ti, không thể e ngại khó khăn mà phải dũng cảm đối mặt thách thức cho dù có thể thất bại.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-597)