← Ch.082 | Ch.084 → |
Randy và Cote không dễ dàng mới lôi được Arthur từ trong đám người ngưỡng mộ ra ngoài, "Arthur, chúng ta có phải là bạn không?"
"Ờ".
" Là bạn có cần phải không tiếc mạng sống cho nhau?"
" Cái đó phải tùy tình hình", Trâu bạn học chậm rãi uống ngụm nước rồi nói, màn vừa rồi thật tốn thể lực, "Ha ha, nói đùa thôi, khi hai người tiến giai chắc chắn tớ sẽ đảm nhận".
" Tớ đã nói mà, chúng ta là quan hệ vào sống ra chết, bạn đáp ứng rồi nhé, kiểu gì hai người bọn tớ cũng sẽ phải làm phiền bạn".
Randy cười nói, Cote cũng không khách khí, bất luận kẻ nào cũng không thể từ bỏ cơ hội như vậy.
Đại chủ tế Thomas phút chốc đã thành nhân vật chính, thế hệ tiền bối đương nhiên sẽ không đến tìm Arthur. Arthur là đồ đệ của Thomas, đi tuyến đường sư phụ cũng có hiệu quả giống nhau, huống hồ thần miếu Jerusamer vẫn là Thomas làm chủ.
Từ khi trở thành Đại chủ tế đến nay đây vẫn là lần đầu tiên Thomas có thể diện như vậy, hắn cười đến mức khóe mắt nhiều thêm mấy nếp nhăn.
Trâu bạn học rất rõ ràng lúc nào nên làm náo động, bây giờ phải thấp giọng, nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, còn lại chính là chuyện của sư phụ mình rồi.
Lần biểu diễn của Trâu Lượng làm cho đám người trẻ tuổi có mục tiêu mới, đàn ông phải có bản lãnh mới hấp dẫn. Trong lòng Emma hết sức tức giận, nàng mới là nhân vật chính ở đây nhưng lại hoàn toàn bị Avril áp đảo, thế giới của phụ nữ cũng đấu tranh kịch liệt, mà kẻ gây ra toàn bộ chuyện này chính là tên Bear đáng chết kia.
Chắc chắn là hắn cố ý!
Đối diện với ánh mắt địch ý của Emma, Trâu bạn học đáp lễ không hề khách khí, chỉ có điều xem bộ ngực người ta quả thật tương đối nảy nở.
Nhận thấy ánh mắt "tà ác" đó của Trâu Lượng Emma càng giận, nhưng nàng là danh môn thục nữ, phải duy trì phong độ, không thể nổi bão.
"Arthur, không nên trêu chọc cô ta nữa, vị đại tiểu thư này mà nổi cáu lên thì bạn không đỡ được đâu".
Trâu Lượng nhún vai không quan tâm, "Người như thế chính là thiếu dạy dỗ, cứ tưởng mình tài giỏi hơn người, Avril của chúng ta vẫn tuyệt nhất, vẻ đẹp bề ngoài không là gì, vẻ đẹp linh hồn mới là đẹp thật sự".
"Đúng vậy, quả nhiên là tế ti linh hồn, lời này tương đối có kiến giải", Randy cười nói.
"Mày vỗ mông ngựa cũng rất kịp thời".
Bốn người nói chuyện rất thoải mái, "Arthur, xem ra có rất nhiều người muốn biết bạn, cấn tớ giới thiệu cho bạn không? Tớ dám bảo đảm có không ít người sẵn sàng giới thiệu bạn gái cho bạn".
"Miễn đi, chuyện tiếp khách thì vị sư phụ nhặt đó của tớ đảm nhiệm là được!"
"Vậy làm thế nào, người ta cũng thấy chúng ta quan hệ tốt mới nhờ tớ, bên chỗ bố tớ bên kia cũng có mấy người..." Avril cũng hơi khó xử.
"A, vậy nhất định phải làm quen một chút, sao bạn không nói sớm?" Trên mặt Trâu Lượng lập tức xuất hiện nụ cười nhiệt tình, "Đi, làm sao có thể để bác đợi lâu được".
"Hai người đi đi, bọn tớ không quấy rầy nữa", Randy và Cote đã soi kĩ mấy người đẹp từ lâu, cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ lỡ.
Trâu Lượng đưa cánh tay, Avril nhẹ nhàng bám vào, đúng là trai tài gái sắc, có điều không cần suy nghĩ nhiều, đây chỉ là một loại lễ tiết của xã hội thượng lưu thú tộc, cùng lắm cũng chỉ là quan hệ thân mật.
Ứng phó người trung niên Trâu bạn học vẫn tương đối có kĩ xảo, bố của Avril rất nho nhã đúng kiểu Rabbit. Quả thật ông ta làm cho Trâu Lượng rất thoải mái, cho nên Trâu bạn học cũng hết sức cố gắng, làm cho tiên sinh Rabbit tương đối có thể diện trước mặt các đối tác.
Trong xã hội thượng lưu quan trọng nhất là thể diện, mà quan hệ thương nghiệp của đế quốc Mông Gia kỳ thực còn nằm ở trình độ của trái đất thời Trung cổ. Cạnh tranh chủ yếu trên các mặt tín nhiệm, thể diện, thế lực, nói đơn giản thì đó là cấp độ cạnh tranh thương nghiệp tương đối thấp.
Lần toàn thắng Công hội điêu khắc sư này tuyệt đối sẽ đánh vỡ trật tự vốn có của Jerusamer. Samuel hao hết tâm tư bố trí tình cảnh như vậy vốn tưởng rằng chắc chắn có thể thắng lợi. Nào ngờ mất cả chì lẫn chài, nghe nói Butch ngày đêm đó chạy về Daros, đối với vị thiên tài tuổi trẻ này thì cú vấp này không hề nhẹ nhàng. Còn hội trưởng Samuel ba ngày không ra cửa, việc này nói sau, giờ không đề cập tới.
Sau khi bữa tiệc kết thúc Trâu bạn học đã tê liệt ngã xuống. Mẹ nó! Cơ mặt cứng ngắc, cười như thế này còn mệt hơn đại chiến mười trận, không rõ làm sao những người đó có thể càng trò chuyện càng vui vẻ như cá gặp nước được nhỉ?
"Arthur, hôm nay thể hiện thật không tồi".
"Đâu có, sư phụ mới khổ cực, nói chuyện nhảm nhí không đâu như vậy cũng có thể nói một buổi tối".
Thomas không nhịn được cười, "Tên nhóc này, môi trường như vậy rất quan trọng đối với sự trưởng thành của người tuổi trẻ, những người khác có muốn cũng không được mà con lại thấy nhàm chán".
"Ôi, chuyện xã giao thuần túy không thích hợp loại thanh niên tinh thần mạnh mẽ như con".
"Ha ha, điều này cũng đúng, có điều trong những trường hợp này cũng không thể không ứng phó một chút, xem ra ngày mai sẽ lan truyền khắp toàn thành rồi".
Thomas cười nói, hắn cũng không nghĩ tới Trâu Lượng sẽ tuyên truyền cho thần miếu.
"Đám tế ti Maru phải bận rộn rồi", Trâu Lượng nằm rất thoải mái, "Sư phụ, phải thay xe ngựa thôi, dù sao bề ngoài phải chú ý một chút. Ngài xem Công hội điêu khắc sư người ta, xe của chúng ta thật mất mặt".
"Nhóc con nhà ngươi, đổi xe phải có tiền, ngươi cho rằng tiền từ trên trời rơi xuống hả? Ôi!"
"Sư phụ, đừng nhăn nhó nữa, ngài là nhân vật sẽ trở thành Hồng y đại chủ tế, sao rồi, có phải lo lắng không đủ người?"
"Nhóc con, thần miếu chúng ta có tổng cộng năm tế ti linh hồn đồ trắng, kiến tập thì có hơn hai mươi người nhưng chỉ có thể làm dự bị. Điêu khắc kép quá khó, bây giờ chỉ có ta có thể làm, ta không thể không lo lắng, vạn nhất mất uy tín thì sau này sẽ rất khó khăn".
"Sư phụ, điêu khắc kép là đòn sát thủ, đâu phải tùy tiện người nào cũng có thể làm, ngài có thể thông báo rằng thần thú chỉ thị một tháng chỉ có thể làm cho một người. Càng hiếm có xếp hàng lại càng nhiều, nếu người nào có quan hệ đặc biệt có thể để con trực tiếp làm, như vậy vừa có thể diện mà giá cả lại càng cao. Dù sao rất nhiều người có tiền, xe của họ đều đẹp hơn của chúng ta mà".
"Tặc tặc, ý này không tồi".
"Điêu khắc kép chủ yếu là mở rộng tầm ảnh hưởng, không thể nào làm nhiều, điêu khắc đồ trắng mới là trọng điểm, như vậy đi, con về thiết kế mấy bộ, bảo đảm sẽ rất "hot", con không tin Công hội điêu khắc sư không phá sản".
Trâu bạn học rất tàn nhẫn, lãnh tụ vĩ đại đã nói, đối với kẻ thù phải lạnh lùng như mùa đông.
"Ta biết là nhóc con nhà ngươi sẽ có biện pháp mà, ha ha, như vậy giao cho con là được rồi", Đại chủ tế Thomas lập tức mỉm cười ấm áp như mùa xuân.
Trâu bạn học biết gừng càng già càng cay, sư phụ nhặt đang dò đáy của mình đây mà, có điều lợi mình lợi người, đối với đồng chí phải ấm áp như mùa xuân mà.
Ngủ một giấc thoải mái xong Trâu bạn học lại dậy đúng giờ, việc luyện tập đã đi vào nề nếp. Vì đồ đệ bảo bối của mình Đại chủ tế đã dành riêng một khu làm nơi luyện tập cho hắn để khỏi bị quấy nhiễu. Đương nhiên để tránh cho Ernest đánh đổ hết cây cối quanh thần miếu, Đại chủ tế đã dựng cho hắn một cột đá lớn để hắn thoải mái đấm đá.
Trung bình tấn, chống đẩy, đụng cột đá là phương thức luyện tập chủ yếu của Ernest, đơn giản, trực tiếp là thích hợp nhất với Ernest, mà Trâu Lượng phát hiện hắn đã bắt đầu cảm nhận được nhịp điệu.
Trâu bạn học phi thường hài lòng với kết quả này, hắn cũng không thể lười nhác. Bắt đầu a a ê ê luyện giọng, cái này không phải hắn tự nghĩ ra, quả thật là học từ Thomas, dù sao cũng là tế ti, những bài chiến ca nên học vẫn phải nắm giữ. Luyện tập chiến ca xong còn phải đánh quyền, đây chính là những thứ cần thiết phải luyện tập trong kế hoạch của Trâu bạn học.
Đối với đối thủ có phòng ngự tốt, đòn sát thủ của Trâu Lượng chính là thốn kình, phát huy tốt có thể bài trừ phòng ngự trực tiếp đưa lực sát thương vào trong cơ thể đối thủ. Chỉ có điều chiêu này quả thật rất khó, độ thuần thục và cường độ của thốn kình đều cực kỳ quan trọng. Những chiêu liên hoàn Trâu Lượng chỉ cần làm quen một chút là thực hiện được nhưng loại kỹ xảo phát lực này lại không phải một sớm một chiều có thể luyện thành.
Một quyền tiếp một quyền, nếu như chú ý tỉ mỉ sẽ phát hiện chăn bị đấm tung bay nhưng trên thực tế nắm đấm Trâu Lượng không hề tiếp xúc đến chăn.
Luyện tập sớm xong mồ hôi trên người Trâu Lượng còn nhiều hơn so với Ernest.
← Ch. 082 | Ch. 084 → |