Vay nóng Tima

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 307

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 307: Bạo lực thu hoạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Shopee


Lúc trước đối phó với những yêu thú trên cấp hai mươi, mọi người cũng chỉ là tùy ý đánh mà thôi. Đến tận lúc này chạm phải yêu thú cấp lãnh chúa, ai cũng không cần phải giữ sức nữa, lập tức xuất ra bản lĩnh thật sự của mình.

Buenaven đứng cạnh hắn cũng bắt chước "vuốt cằm" theo, có điều mắt hắn híp lại như đang quan sát rất tỉ mỉ vậy.

Thân làm sát thủ, trí cáo Buenaven rất chú trọng về thân pháp của mình. Có thể thấy thân pháp và bộ pháp của Murphy so với sát thủ như hắn rất khác nhau. Hắn cũng chú trọng đến tinh thần, khí thế khi tấn công nữa, để làm sao có thể phát huy ra được sức mạnh hoàn hảo nhất.

Mặc dù bản chất sức mạnh của mỗi người là khác nhau, nhưng để tham khảo một chút thì cũng tốt.

Mèo nữ Joyner ở bên cạnh thì ngó đông ngó tây, cũng không nhìn Murphy mà là đang tìm kiếm ai đó, "Kì lạ, đồ tể của tỉnh Thần Quang đi đâu rồi? Đang lúc náo nhiệt thế này mà không thấy hắn ..."

Chiến sĩ Fox Tân Đạt thì hết sức chăm chú nhìn thần tượng Murphy của hắn, trong lòng không khỏi xúc động.

"Rất mạnh! Quả nhiên là rất mạnh! Không hổ là sư tử vàng, thần tượng của ta."

Hắn vô thức nắm chặt song đao bên hông đến mức trắng bệch cả tay. Nhìn thấy kỹ năng chiến đấu lợi hại như thế làm hắn thấy hưng phấn không chịu nổi.

Trong một thời gian rất ngắn Murphy đã thoải mái xuyên qua rừng băng trụ. Có điều đây mới là khởi động mà thôi, lúc này vô số nhũ băng, gai băng liền tụ tập dâng lên từng mảng!

Sát ý dày đặc làm người ta kinh hãi.

Đối mặt với những tấn công chính xác của nữ yêu mắt bạc, Murphy vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng. Chỉ có ánh mắt hắn là hơi sáng lên một chút.

Sau một tích tắc, sư tử vàng đột nhiên bay vọt lên, mũi chân điểm lên những chiếc gai băng bén nhọn đó mà tiến lên. Mỗi bước điểm chân là lại tiến thêm được một bước dài.

Gai băng với người khác thì có thể có chút đe dọa, đối với hắn mà nói thì cũng như một đoạn đường bằng phẳng mà thôi.

"Mẹ nó, ai nói Tiểu Kim chỉ biết tấn công thẳng tới? Bố cũng không tin được. Chiêu này cũng dùng được thật là gian xảo!"

"Chỉ có mình ngươi biết thôi sao, nói hắn hả?", "Cáo, quen thì quen, đừng có mà nói xấu bạn nhé."

Trâu Lượng với trí cáo ở bên cạnh tùy ý chém gió với nhau. Đúng lúc này thì đợt tấn công mới của nữ yêu mắt bạc lại đến.

Nhũ băng, mưa băng, cầu băng khổng lồ từ trên không đồng thời giáng xuống. Lần tấn công này phạm vi rất lớn, Murphy cũng không thể tránh né được.

"Cẩn thận!", Tân Đạt không nhịn được hô lên.

"Mẹ nó, nhóc con bình tĩnh đi, Murphy đâu có dễ trúng chiêu như vậy."

"Với sức mạnh của hắn mấy đợt nữa cũng không thành vấn đề." Trâu Lượng và Buenaven tỏ ra khá tin tưởng vào Murphy.

Murphy cũng đã sử ra trang bị cấp đồng thau, lòng tin của mọi người càng được khẳng định.

Ầm!!

Nhũ băng, mưa băng lao tới rất kịch liệt. Ngay thời khắc đó, sư tử vàng không chút hoang mang dựng thẳng lá chắn lớn ở tay trái lên, xoay tròn nhẹ nhàng theo một tiết tấu lạ chặn lại tất cả những tấn công có thể chạm tới thân mình. Đồng thời hắn cũng uyển chuyển duy trì trọng tâm thân thể, không né tránh quá nhiều mà cũng không trực tiếp dùng cứng chọi cứng.

Xem ra cũng có kỹ xảo a.

Trong nháy mắt tiếp theo, đến lượt cầu băng to lớn từ trên trời liên tục giáng xuống. Lúc này vẻ mặt của Murphy mới có chút thận trọng, hắn đột nhiên đấm ra một cú, vậy mà lại có thể một quyền oanh kích vỡ quả cầu băng đường kính hai mét làm đôi.

Chân hắn vẫn di động không ngừng, rõ ràng là không hề bị gai băng nhọn ở dưới ảnh hưởng.

Riêng việc giữ thăng bằng tinh tế như vậy đã rất tuyệt rồi.

Có điều hắn cũng không kiên trì mãi được. Cầu băng từ trên trời giáng xuống càng lúc càng nhanh làm hắn chống không nổi nữa. Nữ yêu mắt bạc thì vẫn còn cách xa tới hơn ba mươi mét, lẽ nào lần này hành quân đến đây lại phải trở về tay không. Tuy nhiên tất cả cũng có thể thấy được nữ yêu mắt bạc khá coi trọng hắn, mật độ và cường độ tấn công hắn đều gấp đôi người khác.

Còn chút nữa thôi mà vẫn không thể vượt qua được, Murphy đành phải lùi về, hắn cũng cần phải ổn định lại sức mạnh của mình.

Mọi người cũng chỉ có thể thở dài. Nữ yêu mắt bạc quá mạnh so với tưởng tượng của họ.

Buenaven nhìn Trâu Lượng thâm ý hỏi: "Ngươi cũng thử chút chứ?"

"Tớ? Tớ là tế ti. Tế ti a!" Trâu Lượng cười hê hê.

"Tốt, vậy ta lên." Buenaven xắn tay áo, điều chỉnh trạng thái của mình một chút. Dù sao hắn cũng phải chiến thử một lần, để xem nữ yêu rốt cuộc mạnh tới bậc nào. Còn tên gấu này khẳng định là có huyết thống của Fox mà.

"Chờ chút đại ca Buenaven, ta lên cùng ngươi." Tân Đạt bên cạnh cũng sớm đã không nhịn được, lúc này thấy Buenaven muốn lên thì nhanh chân chạy tới, muốn đi ké với hắn.

"Tiểu Kim, thấy thế nào hả?" Trâu Lượng bước đến gần nhìn Murphy. Vừa rồi hắn cũng bị thất bại, có điều so với những người khác thì rõ ràng là biểu hiện tốt hơn rất nhiều. Dù sao thì sức mạnh hắn thể hiện cũng không qua mắt người khác.

"Không tốt lắm. Tiêu cực mà nói, năm người chúng ta cùng lên cũng không ăn thua..." Murphy đảo mắt nhìn xa xa xung quanh nơi mình đứng một chút.

Các cao thủ tỉnh Thần Ân, Thần Quang và Thần chiếu đều mơ hồ có vòng tròn người bao quanh.

"Có lẽ tất cả mọi người cùng lên thì có thể thử xem."

Lúc hai người nói chuyện thì trí cáo Buenaven cũng đã vọt vào trong hồ băng.

Tân Đạt bám sát phía sau hắn. Hai thanh đao cong một dài một ngắn như một trợ thủ đắc lực nhanh nhẹn cắt gọt hết tất cả những gai băng đột nhiên đâm lên.

Có thể thấy kỹ thuật sử dụng song đao của Tân Đạt không tồi. Một gần một xa, một cương một nhu, tiết tấu nhịp nhàng tạo cảm tưởng cả giọt nước cũng không lọt qua được vậy.

Quái vật nhỏ này khiêm tốn quá rồi. Cứ như lời Trâu Lượng mà nói thì hắn chính là thiên tài mới đúng!

Buenaven thì phong cách khác hẳn, hắn sử dụng bộ pháp nhấp nhô hình sóng biển nhanh nhẹn lướt tới.

Không giống như Murphy trực tiếp đi thẳng qua rừng gai băng, hắn nắm chắc nhịp điệu tiết tấu xung quanh, di chuyển với tốc độ cao mà vẫn chuyển hướng liên tục vô cùng xảo diệu. Gai băng, cột băng, còn có nhũ băng bay đầy trời đều lướt sát qua hắn mà không chút tổn thương.

Thậm chí Buenaven còn thừa thời gian giơ tay về phía sau làm một động tác.

Trâu Lượng và Murphy đối với hắn khá quen thuộc nên cũng không buồn nói gì thêm. Tên này vậy mà lại tự sướng ra vẻ ta đây số zách.

Có điều vui quá hóa buồn, tự sướng xong thì ăn ngay quả khổ. Sau khi Buenaven xông qua tất cả các bụi gai băng thì một chiếc đuôi rắn vạn năm to tổ chảng đã chờ sẵn ở trước mặt hắn.

Đuôi rắn của yêu thú lãnh chúa cấp bốn mươi lăm đập một cái, cuồng phong cũng theo đó kịch liệt ép tới.

Cái bản mặt cười nham nhở của Buenaven thoáng cái đã biến mất, thay vào đó là dáng vẻ vô cùng thận trọng, ánh mắt cũng sáng lên biểu thị cho tinh thần đang tập trung rất cao độ. Làm cho mọi người cũng phải hoài nghi điệu bộ sơ hở vừa rồi là do hắn cố ý.

Khúc biến tấu hình sóng biển!

Thân mình hắn vừa cúi xuống vừa nằm né tránh. Trâu Lượng tinh mắt thoáng nhìn thấy, lúc trí cáo hạ thấp thân thể thì tay cũng đồng thời bí mật làm một động tác rất nhỏ, giống như đang lôi kéo cái gì đó.

Nhưng lần này động tác nhỏ của hắn cũng không có hiệu quả rồi.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, trí cáo đã bị đuôi của nữ yêu mắt bạc đánh bay. Chỉ có điều là hắn vẫn khống chế được hành động của mình, lúc rơi xuống đất liền lăn một cái ra xa thêm bảy tám mét rất nhanh.

Trên trường chỉ còn lại mỗi Tân Đạt, lập tức áp lực tăng vọt. Nhưng hiển nhiên Tân Đạt không phải thằng ngu, hắn nhanh chóng lui lại.

"Bà nội nó, ta đi thử! " Trâu Lượng rút quyền trượng chiến ca ra.

Đáng tiếc là điệu bộ của hắn chẳng còn làm ai chú ý nữa. Những người mạnh liên tục thất bại làm cho mọi người cũng có chút chán nản.

Chỉ có Murphy bên cạnh là khẽ nhếch miệng một cái, nhưng cũng không có bình luận gì thêm.

Không đợi Trâu thần côn ra tay, bóng dáng tinh xảo của nữ mèo sát thủ Joyner đã bất ngờ xuất hiện ngay phía sau nữ yêu mắt bạc mà nó chưa hề cảm giác thấy.

Joyner vốn vẫn im hơi lặng tiếng bám theo Buenaven và Tân Đạt. Nàng để hai người ở phía trước hấp dẫn sự chú ý của nữ yêu, còn mình thì lặng lẽ tiến sát đến.

Năng lực thiên phú của Joyner chính là ẩn thân. Chẳng những nàng không hề phát ra âm thanh mà tiếng tim đập, tiếng hô hấp, thậm chí thú linh của mình cũng được đè xuống tới mức thấp nhất.

Nàng bám theo nãy giờ mà bọn Trâu Lượng cũng không phát hiện ra, quả thật là một tay hảo thủ chuyên thừa nước đục thả câu lúc hỗn loạn.

Thân thể linh mẫn của Joyner lặng lẽ nhảy lên, mỗi một khớp xương trên thân thể đều được điều chỉnh rất chuẩn xác. Người nhãn lực tốt có thể thấy được động tác thân thể của nàng nhẹ nhàng như nước chảy tới, không gây ra một chút phong thanh nào.

Nhưng mà nữ yêu mắt bạc cũng đã phát hiện ra.

Cảm giác của yêu thú lãnh chúa cấp bốn lăm còn mạnh hơn Trâu Lượng rất nhiều. Nữ yêu chỉ hơi thấy một tia xao động liền lập tức lắc mạnh đầu theo bản năng.

Hừ hừ!

Tóc dài hình tảo biển vốn đang tung bay trong không gian thoáng cái vụt mạnh tới, lập tức trong không khí phát ra những tiếng gió rít thê lương.

Đầu tóc của nó cũng làm vũ khí được!

Ai cũng không ngờ tới.

Joyner hét lên một tiếng, hai tay nhẹ nhàng huy động, đứng từ xa có thể lờ mờ thấy một đạo ánh chớp chợt lóe lên rồi biến mất.

Trong nháy mắt đã cắt đứt một mảng tóc dài của nữ yêu mắt bạc.

Bất quá vẫn còn có rất nhiều phát roi tóc quất về phía người nàng làm nàng kinh hãi nhanh chóng lùi nhanh lại.

Nữ yêu mắt bạc từ đầu vẫn không để vào mắt lũ sâu bọ nhỏ nhoi này, không ngờ có một con kiến hôi dám mò ra sau lưng mình cắt đi một mớ tóc.

Ánh mắt nữ yêu hơi lóe lên một chút vì tức giận, vuốt lớn đỏ như máu bên phải lập tức vồ tới hướng Joyner vừa lùi lại vài cái.

Một luồng băng phong cực mạnh!

Vô số lưỡi đao gió xoắn lại với nhau thành một cái vòi rồng lớn lao nhanh như chớp về phía bóng lưng Joyner.

Có điều không ngờ là tốc độ của Joyner nhanh kinh người. Thân thể nàng nhẹ tựa lông hồng nương theo hướng gió phóng đi như bay, chớp mắt đã chạy mất hút. Đến tận lúc một kích của nữ yêu tan biến, nàng mới giơ tay vỗ ngực thở phào một cái, có vẻ như vẫn còn hơi sợ hãi.

Bọn Trâu Lượng với Murphy lúc này thì đứng đực ra mà nhìn Joyner. Chiêu vừa rồi thật con bà nó quá gấu mà!

"Hù chết ta, hù chết ta. Thật đáng sợ quá, đáng sợ quá." Joyner sờ sờ tai, đôi mắt xanh biếc lấp lánh đứng đó. Không biết từ lúc nào đã lành lặn trở về rồi, đúng là thần tốc.

Điểm này xem ra Buenaven cũng phải cam chịu hạ phong rồi.

Ba tên đàn ông cười khổ với nhau. Nếu nàng mà nhát gan thì ở đây còn ai là lớn gan hơn nữa chứ.

Trong lúc còn đang nghĩ ngợi thì lại có mấy chiến sĩ trẻ tuổi của các tỉnh khác xông lên. Có điều sức mạnh của bọn họ hơi kém, lúc lui ra đều không may mắn cả người đầy máu.

Bị kích động rất dễ phải trả giá, sức mạnh kém mà còn bắt chước người ta đi mạo hiểm.

"Cuối cùng cũng đến ta rồi chứ" Trâu thần côn cũng đã thấy hơi buồn bực. Ca vốn đã xếp hàng chờ nãy giờ, vậy mà mỗi lần định lên là lại bị người khác tranh mất.

Hắn giữ nguyên điệu bộ thần côn khởi động tay chân vài cái, sau đó đứng tại chỗ quan sát. Vốn hắn muốn dùng chiến ca từ khoảng cách này làm phiền nữ yêu một tí, để xem nữ yêu có lộ ra điểm yếu gì không. Dù sao thì chiến ca của thần côn hắn có thể làm cho yêu thú cấp năm mươi phát cuồng nên cũng khá là tự tin.

Đột nhiên...

Có âm thanh gào thét xé gió bay qua!

Một bóng đen to lớn từ trên không rơi về phía giữa hồ băng.

Mẹ!

Tất cả mọi người vừa ngẩng đầu lên nhìn đã thấy một hình ảnh cực kỳ kích thích.

Một bỉ mông khổng lồ đang từ trên cao rơi xuống, mà ở xa xa có một yêu thú phi hành lông rụng tơi tả vô cùng thảm hại đang cố sức bay đi thật nhanh.

Ặc...Quái vật từ đâu chui ra mà cool thế.

Rõ ràng là tóm được một yêu thú phi hành để chơi nhảy dù, con mẹ nó thật quá sáng tạo mà!

Coi như Trâu thần côn nhìn thấy sự sáng tạo như thế cũng phải chép miệng vài cái.

Tên Tân Đạt bên cạnh thì tràn đầy sùng bái ngước lên trời nhìn màn nhảy dù. Thần tượng biết bay a!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-597)