Vay nóng Homecredit

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 357

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 357: Mãnh Long Quá Giang
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Lazada


Đây không chỉ là ý tưởng của Trâu Lượng mà Avril thông minh cũng suy nghĩ tương tự. Hai người đúng là tư tưởng lớn gặp nhau.

"Biết cô thông mình rồi, cô toàn nhìn xuyên ý nghĩ của đại ca". Trâu Lượng cười híp mắt, nhanh nhẹn thò tay ra vuốt chóp mũi của Avril một cái làm gương mặt nhỏ nhắn của Avril ửng hồng.

"Đại ca, đừng xem người ta như con nít".

Thiếu nữ tộc Rabbit thật sự là đáng yêu nhất trong tám chủng tộc lớn.

Nghĩ tới đây, lại nhìn những cô nàng nhân viên chiêu đãi ở dưới và những thiếu nữ tộc Thỏ đang nhiệt tình múa "Điệu múa váy cỏ", Trâu Lượng vuốt vuốt mũi, nghĩ đến việc "dạy dỗ" những thiếu nữ tộc Thỏ này, cảnh tượng lúc đó sẽ kiều diễm đến mức nào không ai biết được.

Chú ý đến ánh mắt của Arthur nhìn hướng cửa lớn, Avril không nhịn được bật cười: "Ý tưởng của đại ca tốt lắm, có điều .... điệu nhảy này và thiết kế của váy cỏ hơi quá khiêu gợi..."

"Cuối cùng cũng đến".

"Sao?" Avril đang chuẩn bị trêu đùa đại ca bỗng kinh ngạc phát hiện nét mặt tươi cười của Arthur trở nên lạnh lùng.

Bên ngoài cổng lớn, những cô nàng tộc thỏ đang nhảy múa bị người ta xô đẩy một cách thô bạo, đám người đứng xem náo nhiệt bị cũng bị những người đó đuổi đi. Những tế ti ở bên ngoài và một vài hộ vệ lập tức xông tới đứng giằng co với đối phương.

Đại sảnh lầu một và lầu hai vốn đang náo nhiệt nhưng không ít khách hàng chú ý đến tình hình bên ngoài cửa lớn, bầu không khí dần yên lặng.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được những người mới đến có ý đồ không tốt.

"Xem đi, ta đoán không sai chứ, cửa hàng của một tên tỉnh lẻ bình thường làm sao dễ dàng đứng ở đế đô như thế, tình hình của đế đô rất phức tạp". Một tên thú nhân nói nhỏ với người bạn ở bên cạnh.

Hắn vừa yêu vừa hận cửa hàng mới khai trương này. Hận giá cả của bọn họ quá cao, cao gấp hai lần những cửa hàng khác, nhưng lại yêu thích bầu không khí ở đây. Mọi cử chỉ của các cô nàng phục vụ tộc thỏ đều thân mật biết bao, ngay cả ánh mắt cũng dịu dàng đến nỗi sắp làm tan chảy người khác.

Cảm giác được coi trọng và tôn kính khiến thú nhân cảm thấy có tiêu tiền cũng đáng. Nhất là sau đó còn có rút thăm trúng thưởng, nói không chừng mình có thể may mắn rút trúng bộ trang bị được chạm khắc miễn phí.

Trong lòng so sánh một phen, mọi người vẫn hi vọng sớm mở cửa hàng thú linh ở Jerusamer.

Không ít khách hàng cũng nghĩ như thú nhân này. Tất nhiên là trong đó cũng có một số ít người chỉ sợ thiên hạ không loạn muốn xem náo nhiệt.

Những thành viên của đoàn tế ti chiến ca Ruman, Kalou, ... đang nhẫn nại. Nếu đang ở Jerusamer thì đã sớm vung tay chơi tới bến luôn rồi. Nhưng đội trưởng đã nói, ở đế đô mọi việc đều cần phải kiềm chế, nhất là không thể đánh nhau trước tiệm nhà mình, như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt.

Hơn hai mươi người vây chặt cánh cổng lớn của cửa hàng, người nào cũng khá hung hăng. Ngay cả Jerusamer còn có loại người không biết mở mắt thế này nên đừng bàn tới đế đô ngư long hỗn tạp, nếu không có chút chuyện náo nhiệt thì quả thật hơi không quen.

Nhưng Trâu thần côn có một sở thích, đó là đối phó với loại người này.

Chuyên trị các thể loại bướng bỉnh cứng đầu.

Có thể mở một cửa hàng lớn thế này ở đế đô, hơn nữa còn dám hung hăng như vậy thì những thằng côn đồ con con chắc chắn sẽ không dám tới, những đứa dám tới làm loạn khẳng định là có chỗ dựa nào đó.

Avril nhịn không được nhíu mày "Đại ca, em cho bọn chúng chút tiền tống cổ đi là được, hôm nay là ngày khai trương, như thế này sẽ ảnh hưởng lớn tới việc buôn bán".

Trâu Lượng lắc đầu "Để bọn chúng làm loạn đi, làm loạn càng lớn càng tốt, chuyện tốt thế này ta biết đi đâu mà tìm đây".

Trâu thần côn liếm liếm khóe môi, ý định giết người hơi bùng lên, không biết tại sao hắn ghét nhất là gặp phải loại chuyện này. Mỗi lần gặp phải đều cực kì cực kì nổi giận. Hắn không hiểu mấy đứa này não mọc ở mông hay trên đầu, có phải là người hay không mà dám đến làm loạn".

"Những tên này sợ là có chút chỗ dựa, chúng ta vừa mới đến đã đắc tội người ta ..."

Đây là cách buôn bán của tộc Rabbit, dĩ hòa vi quý, một điều nhịn là chín điều lành, nhưng hiển nhiên không phù hợp với đường lối làm việc của Trâu thần côn.

Nhất là ở đế đô, nói thẳng ra là cá tính của Trâu Lượng không phải là loại chủ cúi đầu chịu nhục để kiếm ăn.

"Ta biết ở đế đô không tính mấy tên lính lác quèn, những đứa dám ra mặt vào lúc này đều có dây mơ rễ má với gia tộc Nicolai".

"Vậy chúng ta..."

Avril hiển nhiên biết được sức ảnh hưởng của gia tộc Nicolai, đó là một gia tộc dù thế nào cũng không thể đắc tội ở đế đô. Thật ra việc cửa hàng thú linh chia bớt lợi ích của gia tộc Gabriel đã khiến Avril hơi lo lắng, nhân vật chính còn chưa ra mặt, gia tộc Nicolai đã ra mặt trước.

"Ha ha, đừng nghĩ nhiều như vậy, chuyện nhỏ, còn chưa liên quan đến những nhân vật cấp cao của gia tộc Nicolai. Nhưng biết rõ là ta mở cửa hàng cũng không quản lý tốt lính lác, quá không nể mặt ta rồi".

Trâu thần côn không thích gây chuyện nhưng trước giờ chẳng ngán chuyện gì, hơn nữa chuyện đã đến trước mặt có sợ cũng không làm được gì, chỉ có thể để người ta đè đầu cưỡi cổ.

Tranh cãi ầm ĩ đã leo thang thành kẻ xô người đẩy, có người bị đánh rồi, càng ngày càng náo nhiệt, những người vốn không bị những cô nàng tộc Thỏ hấp dẫn cũng bị náo nhiệt hấp dẫn đến.

Người đế đô thích nhất là náo nhiệt, người càng ngày càng đông, hơn nữa tên của cửa hàng rất ngang ngược nhưng dường như lá gan của ông chủ rất nhỏ, náo loạn đến mức này vẫn chưa xuất hiện.

Bọn Ernest đã đi ra nhưng đại ca đã dặn dò phải làm càng "náo" càng tốt. Chỉ cần không chịu thiệt thì cứ làm náo loạn thật lớn.

Khách hàng ở lầu một đang xem nhiệt náo nhưng khách hàng của tầng hai lại khá không hài lòng, vừa mới hưởng thụ được chút cảm giác mới mẻ thì gặp chuyện ầm ĩ khiến bọn họ cực kì không thoải mái, không thể trừng trị những kẻ ngoài kia thì còn mở tiệm buôn bán gì nữa.

Khi cuộc náo loạn vẫn còn chưa chấm dứt, Trâu Lượng cười híp mắt đi xuống. Không thể không công nhận bộ dạng của Trâu thần côn cực kì thành khẩn.

"Đến đây, mời các vị khách ở tầng một ra ngoài, lát nữa sẽ khuyến mãi giảm giá mười phần trăm cho vật phẩm mà họ mua".

Trâu Lượng điềm đạm nói, các vị khách vừa nghe thấy có khuyến mãi nên tạm thời đi ra ngoài.

"Ngươi là chủ?" Tên tộc Tiger cầm đầu nghiêng mắt nhìn chằm chằm Trâu Lượng, sau đó đi tới đẩy Trâu Lượng một cái.

Trâu Lượng ngẩn người, sau đó mới lùi về sau vài bước, suýt nữa không phản ứng kíp, bà nội nó, diễn kịch thật không dễ dàng.

"Chính là ta, xin mời các vị anh hùng vào trong nói chuyện".

Trâu Lượng vô cùng nhã nhặn, biểu hiện này khiến xung quanh rộ lên, tỏ vẻ cực kì gai mắt với hai chữ "Tốt nhất" gì đó. Thú tộc thích sự mạnh mẽ, cái nơi như thế này còn ai muốn đến nữa chứ.

"Hừ, xem như ngươi thức thời, các anh em, vào trong đó ngồi, nghe nói còn có những cô nàng tộc Thỏ, mỗi đứa một em tha hồ mà sướng".

"Mời vào, mời vào, ta đã bảo bọn họ đi chuẩn bị rồi, đến lúc đó mấy vị đại gia tùy ý lựa chọn".

Trâu Lượng vô cùng nhiệt tình mời những tên này vào, Ernest và Cote ở bên ngoài liền đóng cửa lớn lại.

Vô số người vây quanh thì thầm với nhau không hiểu chuyện này là sao, người thanh niên này trông hơi quen mắt. Trâu thần côn thay áo bào của tế ti lại mang vẻ mặt của thương nhân, quả thật rất khó liên tưởng hắn với vị tế ti anh hùng.

Bỗng nhiên một tia sáng lóe lên giữa căn phòng, căn phòng trong nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh. Ngay tức khắc, từ lầu hai truyền đến một loạt tiếng hô kinh ngạc.

"Đây chính là bí quyết điêu khắc tuyệt mật của phương pháp điêu khắc thần hệ Jerusamer – Võ Trang Thần Thánh – tấm khiên của nữ hoàng Medusa, có năng lực Hóa Đá mạnh mẽ."

Avril động tác trang nhã giới thiệu cho những vị khách đã hoàn toàn sững sờ, tấm khiên gì đây?

"Bao nhiêu tiền, ta mua!"

"Đúng đó, trang bị như vậy có còn không, còn bao nhiêu ta mua hết!"

"Ha ha, xin quý khách đừng nóng vội, nếu là hội viên của cửa hàng hoặc người được hội viên giới thiệu sẽ có thể nhận được tin tức trên tầng ba, nếu là người xuất sắc trong số các hội viên sẽ có thể nhận được tin tức còn bí mật hơn. Đây là một phần dịch vụ của cửa hàng thú linh tốt nhất chúng tôi. Nhu cầu của quý khách chính là phương hướng phục vụ của chúng tôi!"

Avril giới thiệu, lợi dụng hết mức sự náo loạn để tuyên truyền quảng cáo. Như Arthur đã nói, không cần vội vàng kiếm tiền, càng là người thuộc tầng lớp thượng lưu thì lòng kiên nhẫn trên phương diện này càng kém; càng hợp khẩu vị của họ, càng có thể nâng cao giá trị của vật phẩm và sức ảnh hưởng. Hội viên chính là thủ đoạn đầu tiên.

Quả nhiên khi nhìn thấy uy lực siêu cấp của tấm khiên của nữ vương Medusa, những người có mặt đều bắt đầu thì thầm tự nhủ. Thân phận của bọn họ khiến bọn họ không thể gấp gáp như những người bán hàng rong được, nhưng bọn họ đều tràn đầy ham muốn gần như là tham lam đối với tấm khiên của Medusa.

Đây chỉ là chuyện trong chốc lát, Ernest và Cote lại mở cổng, sau đó hai cô nàng tộc Thỏ ôm đồ vật đi ra ngoài.

"Các vị, xin nhường một chút, xin nhường một chút, để trống chỗ này giùm cái".

Bọn người Ruman gào to bảo mọi người nhường ra một khoảng trống.

Rất nhanh chóng, hai mươi lăm "người" lại được mời vào, chỉ có điều là hai mươi lăm bức tượng đá.

Mọi người lại ồ lên một trận, lại giở trò gì nữa đây. Các cô nàng tộc Thỏ vẫn rất hấp dẫn, rất đáng yêu, nhưng lại là tượng đá.

Bỗng nhiên có người hét lên, sau đó càng ngày càng nhiều người phát hiện rằng những bức tượng này sinh động như thật. Tuy mặt trời vẫn ở trên cao nhưng mọi người vẫn cảm thấy hơi ớn lạnh.

Cuối cùng, Trâu Lượng thong thả bước đến giữa những bức tượng.

"Đã để các vị đợi lâu, hiện tại ta giới thiệu cho mọi người một chút, đây là một trong những dịch vụ cấp cao mà cửa hàng dành cho hội viên. Trang bị Thần Thánh được Thú Thần ban ơn, không yêu cầu cấp bậc, bất cứ ai cũng có thể sử dụng.

Hóa đá tất cả chiến sĩ các ngành nghề dưới cấp Bạc Trắng, hóa đá vĩnh viễn yêu thú dưới cấp hai mươi. Hóa đá tạm thời với mức độ khác nhau đối với chiến sĩ trên cấp Đồng Thau và yêu thú trên hai mươi cấp.

Cho phép ta giới thiệu đến mọi người tấm khiên của nữ vương Medusa!"

Một tấm khiên to lớn được hai cô nàng tộc Thỏ xinh đẹp đẩy ra, chỉ có điều đôi mắt của mọi người đã mờ mịt hết rồi, càng ngày càng tràn đầy hấp dẫn.

Yên lặng, mọi người nhìn món trang bị thần kì, lại nhìn hai mươi lăm bức tượng sinh động như thật, lại nhìn Arthur, không biết nên nói gì mới được.

Đây đâu phải dũng mãnh, mà thật sự là khủng bố, mạnh mẽ, thần bí!

"Ơ, người này trông quen thật."

"Rất giống với vị tế ti anh hùng đã cứu thành Doran".

"Gì mà rất giống, chính là anh ta, tế ti Arthur sinh ra ở Jerusamer". :

"Anh ta chính là superbear đã đánh bại Yoria, một mình đuổi giết mười vạn quân tộc Man sao?"

"Thưa các vị, cửa hàng thú linh tốt nhất là sản nghiệp của Thần miếu Jerusamer, là nơi được vinh quang của Thú Thần soi sáng, là nơi phục vụ cho các công dân của Mông Gia. Bất cứ sự khiêu khích và bất kính nào đều phải nhận sự trừng phạt nghiêm khắc nhất!" Câu nói này được Trâu Lượng dùng âm Bass phát ra, sau đó trên mặt của Trâu thần côn nở nụ cười "Tất nhiên, mục đích của cửa hàng thú linh tốt nhất chính là cung cấp dịch vụ tốt nhất cho khách hàng, dùng hết sức để có thể thỏa mãn yêu cầu của mọi người. Một phần mười số tiền thu được sẽ cống hiến cho giáo đình để bày tỏ lòng thành kính của những con dân chúng ta".

Cả đoàn người đều sôi sục, còn có chuyện như vậy sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-597)