← Ch.559 | Ch.561 → |
Trâu Lượng chỉ hơi ngừng lại rồi vẫn quyết định ăn ngay nói thật cực kì lý trí. Qua biểu hiện của Giáo hoàng hôm nay có thể thấy việc giao thánh lệnh vào tay hắn cũng không phải ngẫu nhiên.
"Bệ hạ, Tuyết nữ và Emma hòa làm một, rất nhiều hành vi dần dần giống Thú tộc chúng ta".
Trâu Lượng cân nhắc dùng từ.
Giáo hoàng cười cười, Bott bên cạnh gật đầu, "Man Hoang xâm lấn Tuyết nữ lại ra tay vì ngươi, xem ra lời tiên đoán không hề sai chút nào. Tuyết nữ cũng sẽ là một khâu quan trọng trong thánh chiến lần này".
Trâu Lượng làm ra vẻ mặt mơ màng và thần thái nghi vấn cực kì phối hợp.
"Ngươi không rõ cũng là bình thường, kỳ thực ngươi có rất nhiều nghi hoặc và cũng có suy đoán của chính mình, nhưng về cơ bản việc bệ hạ giao thánh lệnh cho ngươi cũng là sắp xếp dựa theo lời tiên đoán".
Bott giải thích, điều này dính dáng đến lời tiên đoán thần bí nhất của Giáo đình.
"Không phải ta giao thánh lệnh cho ngươi mà là thánh lệnh đã lựa chọn ngươi. Cuộc chiến của Benedict tám mặc dù đã phong ấn Tuyết yêu nữ vương nhưng bản thân Giáo hoàng cũng bị thương nặng dẫn đến sức mạnh tuyệt đối nhất của Giáo đình không thể truyền thừa bình thường. Bây giờ sức mạnh của ta đều phải trả giá bằng tính mạng".
Giáo hoàng nói bình tĩnh tựa hồ có chút hoài niệm, "Sức mạnh của mỗi đời Giáo hoàng đều không còn có thể sử dụng tùy ý, muốn sử dụng phải trả giá bằng tuổi thọ".
Nói tới đây cũng có chút thương cảm, tới đỉnh cao của sức mạnh và quyền lực, đồng thời cũng phải đeo chiếc xiềng xích lớn nhất, đây cũng là vì sao các đời Giáo hoàng lại tỏ ra "suy yếu", suy nghĩ cho tính mạng của mình, bọn họ không thể tùy ý thể hiện sức mạnh, trừ phi đã không còn muốn sống nữa, hoặc là lúc Giáo đình gặp phải thời khắc sống chết.
Nhưng trên thực tế uy vọng của Giáo đình vẫn còn, sự suy yếu của Giáo hoàng chỉ làm cho tầm ảnh hưởng của Giáo đình giảm xuống, đồng thời một vấn đề khác cũng xuất hiện, bởi vì sự suy yếu của Giáo hoàng cũng dẫn đến sức chiến đấu của kỵ sĩ giảm xuống.
Băng đóng ba thước không phải do cái lạnh một ngày, thiếu ảnh hưởng chiến ca của Giáo hoàng trình độ chiến sĩ Mông Gia cũng hạ thấp một cấp bậc, nói chính xác là cả đại lục đều đang hạ thấp.
Hôm nay Giáo hoàng nói với Arthur bí mật lớn nhất của Giáo đình, đây cũng là nghi hoặc lớn nhất của Trâu Lượng. Với thần thuật thuật thể hiện tại sân đấu thực chiến, chỉ cần làm vài lần thì còn có ai dám phản kháng Giáo đình. Thì ra sử dụng sức mạnh này là phải trả giá, mặc dù là Giáo hoàng cũng không muốn thể hiện, dù sao cũng không có ai muốn tự tìm chết.
"Để ứng phó tình hình này nội đình đã được ẩn đi. Tới nay tất cả tài nguyên của Giáo đình đều dùng cho nội đình, mục đích là để bảo đảm một khi thánh chiến đến thì còn có người có thể chiến đấu".
Bott nói, "Chúng ta bí mật chọn lựa nhân tài từ các nơi trên cả nước rồi bí mật bồi dưỡng nhưng cho dù như vậy vẫn có rất nhiều khó khăn. May là trước lúc lâm chung Giáo hoàng đời thứ tám đã sử dụng thuật tiên đoán lớn mạnh nhất để lại một lời tiên đoán, đến tận lúc ngươi xuất hiện".
"Ngươi, trong tình huống không chịu trả giá, có thể sử dụng sức mạnh của thần", Giáo hoàng nói từng chữ từng câu.
Cái gọi là sức mạnh của thần chính là sức mạnh của chiến ca.
Sau khi Benedict tám bị thương nặng thì mỗi khi sử dụng sức mạnh thần kỳ này cũng đồng nghĩa với tiêu hao tiềm lực tính mạng. Mới đầu không hề phát hiện nhưng cùng với việc rất nhiều tế ti chiến ca nhanh chóng già yếu chết đi rốt cục Giáo đình cũng phát hiện bí mật này, cho nên mới có vẻ như thất truyền. Đương nhiên việc xử lý cũng gián tiếp làm cho Giáo đình tăng tốc suy yếu.
Sức mạnh vẫn còn, chỉ có điều phải trả giá quá đắt.
Mà Arthur hiển nhiên không thể biết bí mật của Giáo đình, hắn xuất thân rất thông thường, thậm chí Shaman cũng không biết, chỉ có Giáo hoàng và nội đình mới biết chân tướng. Nhưng Arthur lại sử dụng chiến ca không kiêng nể gì, vậy mà không hề có dấu hiệu già yếu.
Điều này làm cho Giáo hoàng ý thức được người trong lời tiên đoán đã xuất hiện, cho nên thánh lệnh mới được giao cho Trâu Lượng. Bởi vì Tuyết nữ yêu vương mới sinh và ba yêu vương khác bất đồng về bản chất, ba yêu vương khác đã định hình, vô cùng thông minh, không thể tác động được nữa, nhưng Tuyết yêu nữ vương thì khác.
Giáo hoàng chỉ giao thánh lệnh cho Arthur, những việc khác đều không thể khống chế. Sự thật chứng minh hết thảy đều phát triển theo phương hướng lời tiên đoán của Benedict tám, nhất là Tuyết nữ lại dung hợp với người thú, đúng là khó tin. Như vậy đồng nghĩa với khả năng hợp tác, hiển nhiên cầu nối giữa Giáo đình với Tuyết nữ chính là Arthur.
"Bệ hạ, thần nên làm thế nào?" Trâu Lượng trầm giọng nói, hắn không biết thần có tồn tại hay không, thậm chí hắn từng hoài nghi thế giới này, hoài nghi chính mình. Nhưng bây giờ hắn là một người thú, một thành viên Giáo đình, hắn cần làm gì đó. Có lẽ trong vũ trụ quả thật tồn tại một loại sức mạnh vượt qua thế giới quan của hắn, nếu như loại sức mạnh này chính là thần thì hắn công nhận là có thần.
Benedict mười lăm cười, hơi lắc đầu, "Ta cũng không biết, ta cần phải làm là chuẩn bị thánh chiến, mà ngươi có thể làm gì thì chỉ có chính ngươi biết. Nhưng có thể xác định một điểm, sau thánh chiến ngươi chính là Giáo hoàng kế tiếp, nếu như chúng ta còn sống thì thế giới này còn nằm trong tay người thú".
Hiện nay ba yêu vương đã tích lũy được sức mạnh kinh khủng, đáng sợ nhất là bọn họ ẩn nấp trong người thú, lợi dụng sức mạnh của người thú khai chiến với Giáo đình. Phong Chi Quốc, đế quốc Saron, Man Hoang đều không thể coi thường.
Nếu là bất cứ trường hợp nào khác thì những lời này đều sẽ gây ra bùng nổ, nhưng ba người ở đây đều rất bình tĩnh, mặc dù là Trâu Lượng cũng không có phản ứng gì trước lời của Giáo hoàng.
Nói thật ra đến hôm nay hắn sẽ không mừng rỡ như điên chỉ vì một câu nói, không phải hắn muốn làm Giáo hoàng sẽ có thể làm được, cũng sẽ không bởi vì một câu của Benedict mười lăm, nhưng hắn biết Giáo hoàng không cần dùng điều này để mê hoặc hắn, cả hai bên đều không cần. Đại khái đây cũng ý nghĩ của Giáo hoàng, truyền thừa của Giáo hoàng chính là được tiến hành như vậy.
Đột nhiên Trâu Lượng nhìn thấy một vẻ kiên nghị trên gương mặt già nua của Giáo hoàng, có lẽ Giáo hoàng không nghĩ đến việc sống sót qua trận thánh chiến này.
Ba yêu vương đã thức tỉnh, ba luồng sức mạnh mạnh mẽ, quá khó. Bên trong Mông Gia còn chưa thống nhất, hệ thống Quan cầm quyền tuyệt đối sẽ không khoanh tay chịu trói.
Rốt cục Trâu Lượng cũng rõ ràng vì sao Giáo hoàng phải bồi dưỡng Neberro, đây là lựa chọn bất đắc dĩ. Nếu như hắn không xuất hiện theo lời tiên đoán thì để Neberro trở thành Giáo hoàng, thống nhất Mông Gia lại quả thật là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng tất cả đều thay đổi vì sự xuất hiện của hắn, Giáo hoàng hi vọng Neberro làm ra một quyết định chính xác.
Neberro sẽ thế nào?
Trâu Lượng không biết, thật sự không biết.
Bott cười cười, "Không cần căng thẳng như vậy, cho dù phát động thánh chiến cũng không nhanh như vậy, giai đoạn trước cần chuẩn bị, việc này nội đình sẽ xử lý. Phương hướng cố gắng của ngươi là trong Thông thiên cảnh, mặc dù không biết trên Thông Thiên chi lộ có cái gì nhưng nếu như có thể nhận được thì sẽ có trợ giúp rất lớn đối với lần thánh chiến này của chúng ta.
Trâu Lượng gật đầu, "Ta chắc chắn sẽ dùng toàn lực, chỉ có điều bây giờ ta chỉ có trình độ cấp vàng sáng, đối mặt với cao thủ vàng tối còn không nắm chắc".
Giáo hoàng và Bott nhìn nhau cười, "Ngươi biết sức mạnh của ngươi tăng nhanh thế nào không? Chỉ trong 3 năm từ đồ trắng đến vàng sáng, nghe có vẻ như một chuyện đùa mà lại xuất hiện trước mắt chúng ta. Đôi khi trừ sức mạnh còn cần một chút vận may, hoặc nói là sự chiếu cố của thần".
"Bệ hạ, với uy vọng của Giáo đình nếu như chỉ rõ chúng là yêu tộc thì chúng có tự loạn thế trận không?"
"Cái này cũng không phải chúng ta chưa nghĩ tới, có điều quá khó. Ba yêu vương đã bị tiêu diệt nhưng sức mạnh của chúng lại được truyền xuống thông qua phương thức nào đó chúng ta không thể nắm giữ, đã dung nhập xã hội chúng ta không thể chia lìa. Tuyên truyền cũng sẽ không có tác dụng gì, mà uy vọng của Giáo đình cũng không phải uy vọng năm trăm năm trước, bây giờ vấn đề chúng ta phải ứng phó ba yêu vương, đồng thời còn phải phòng bị đế quốc Hannibal bừng bừng dã tâm".
Bott nói, đây mới là vấn đề đau đầu nhất, mà đây chính là hiện thực.
Trâu Lượng quả thật đau đầu, nếu như nói như vậy, ba yêu vương khống chế Man Hoang, Phong Chi Quốc, đế quốc Saron chắc chắn sẽ hành động cùng nhau, cũng mất khả năng kiềm chế lẫn nhau. Đế quốc Hannibal lại coi Mông Gia là đối thủ, Mông Gia không thể không chú ý, lại không thể đặt chủ lực trên người đế quốc Hannibal.
Vấn đề này tương đối đau đầu.
Nói thật Trâu Lượng rất bội phục Giáo hoàng, làm Giáo hoàng đúng là quá mệt mỏi, rất lâu trước quả thật Giáo hoàng rất uy phong, Giáo hoàng bây giờ rất đáng thương, nhất là Benedict mười lăm, những người trước đây tốt xấu cũng đều đã xong.
"Sau khi Thông thiên chi chiến chấm dứt, bất kể kết quả như thế nào cũng chính là ngày thánh chiến bắt đầu!"
Giáo hoàng hạ đạt thông điệp cuối cùng.
Trở lại phủ đệ của mình, Trâu Lượng tự nhốt mình lại. Đám người Avril không rõ vì sao Trâu Lượng muốn gây sự với gia tộc Feller. Lúc này kỳ thực hắn nên thấp giọng, nhưng qua hội nghị nguyên lão hội thì hình như hắn đã thắng. Tuy nhiên tình hình gần đây có vẻ khác lạ, trên đường rất nhiều binh lính, cả đế đô đều bao trùm trong một bầu không khí căng thẳng.
Trâu Lượng cũng đang cân nhắc, hắn còn có một suy nghĩ, trừ chuyện Thông thiên cảnh Giáo hoàng không hề cho hắn mệnh lệnh rõ ràng. Quả thật trừ lời tiên đoán thì cũng không thể trông chờ gì ở Trâu Lượng. Hắn không phải cao thủ cấp kim cương, về chức vị cũng chỉ là một Hồng y đại chủ tế, ngay cả Giáo hoàng cũng không làm được gì, đừng nói đến Hồng y đại chủ tế như hắn.
Nhưng hắn vẫn có thể làm rất nhiều chuyện, tiền đề là phải tính toán rõ ràng. Giáo hoàng không hề cấm hắn truyền ra, cũng không bảo hắn truyền ra, hiển nhiên là để Trâu Lượng tự mình xem xét, hi vọng hắn có thể mang đến một số biến số tốt cho thánh chiến.
Tuyết nữ thì là một quân bài tẩy khác, cái khác không nói, khi chống lại ba yêu vương khác nếu như Tuyết nữ có thể giúp đỡ thì đó chính là trợ lực cực lớn. Nhưng Trâu Lượng không hề xác định Tuyết nữ có giúp đỡ hay không, tuy nhiên ít nhất cũng bớt được một kẻ thù, điểm này thì hắn tự tin.
Thành Doran có thể trở thành đột phá khẩu, nếu như hắn là Giáo hoàng thì bây giờ chắc chắn không thể nghĩ đến tiến công mà là phòng thủ, nhưng từ sắp xếp của Giáo hoàng hiện nay thì tựa hồ đang có ý định tiến công.
Suy nghĩ cũng đúng, thân là Giáo đình thiêng liêng, thánh chiến vốn là tấn công, làm sao có thể bị động chịu đòn. Nhưng sự đối lập về sức mạnh rất rõ ràng, tấn công là không hiện thực, bây giờ chỉ không rõ đến cùng cái gọi là nội đình có sức mạnh thế nào. Mười hai kỵ sĩ vàng tối thượng đỉnh quả thật rất phong cách, nhưng chỉ dựa vào những người này là không đủ.
Năm đó Giáo đình vô địch thiên hạ không phải chỉ dựa vào một hai người mạnh đỉnh cấp, quân đoàn cuồn cuộn lập lòe ánh vàng đó mới là nguồn gốc.
Có điều đối thủ cũng đã khác, đám yêu thú đáng sợ năm đó đã biến thành quân đội người thú, hai bên đều suy yếu, giờ phải xem ai suy yếu ít hơn.
Giáo hoàng có khổ tâm của Giáo hoàng, cho dù nói những lời này cho gia tộc Nicola nghe bọn họ cũng coi là chuyện cười. Quyền lực không tồn tại may mắn.
Nhưng Trâu Lượng lại muốn cố gắng ảnh hưởng những người bên cạnh, ít nhất làm cho họ có quyết định chính xác.
Hiển nhiên sắp tới đế đô sẽ ào ào vũ bão.
← Ch. 559 | Ch. 561 → |