← Ch.357 | Ch.359 → |
- Phốc!
Dương Thiên Lôi lần thứ hai phun ra một ngụm tiên huyết. Hiển nhiên, giờ khắc này, trận đấu giữa hắn và Nguyên anh kia đã tới thời khắc mấu chốt. Chỉ hơi phân tâm một chút đã khiến hắn bị trọng thương lần thứ hai.
Giờ khắc này, trong tâm của Dương Thiên Lôi thanh minh không gì sánh được, nhưng lại cô cùng gấp gáp. Bởi vì đan điền thần bí của mình lại vô cùng im lặng. Lúc yêu thú muốn luyện hóa hắn, hắn căn bản không cần quan tâm, cỗ năng lượng thần bí trong đan điền kia sẽ tự giác hấp thu tất cả những năng lượng mà yêu thú rót vào trong người hắn mà nó gặp, chỉ hơn một canh giờ đã có thể giúp Dương Thiên Lôi đột phá bích chướng, đồng thời một bước bước tới cảnh giới Tiên thiên cấp bảy.
Nhưng hiện tại, tại thời khắc hung hiểm như vậy, cỗ năng lượng thần bí kia cư nhiên lại chẳng màn tới Dương Thiên Lôi, năng lượng nguyên anh còn lại chỉ có thể do Dương Thiên Lôi tự dùng khả năng của mình để luyện hóa!
Càng khiến cho Dương Thiên Lôi lo lắng chính là hiện tại hắn đang ra sức trấn áp, luyện hóa Nguyên anh này nhỏ một chút, nhưng trong đan điền của hắn cư nhiên bốc lên một cỗ dục hỏa kinh khủng, vô luận là thể xác hay tinh thần dường như đều có một cỗ dục vọng cường liệt muốn phát tiết!
Càng kỳ quái hơn chính là lúc Dương Thiên Lôi nhìn thấy Bách Lý Thiên Thiên, cư nhiên lại xuất hiện một xung động rất lớn!
Phải biết rằng, lúc trước, đây là chuyện tuyệt đối không thể nào có khả năng. Tuy Bách Lý Thiên Thiên thật sự là mỹ nữ khó gặp, nhưng loại tính cách ngang ngược, kiêu ngạo thế này, Dương Thiên Lôi chưa cho ăn đánh đã là may, nói gì tới dục vọng!
- Sư muội....
Bộ Hàn Tinh xoay người nhìn về phía Bách Lý Thiên Thiên vẫn im thin thít không nói gì, vốn muốn nàng liên thủ thi triển trận pháp công kích, một lần giết chết Dương Thiên Lôi, chỉ là, lúc hắn xoay người lại nhìn thấy con người đã hồng lên của Bách Lý Thiên Thiên, thân thể lại bỗng nhiên sinh ra run rẩy kịch liệt, trong nháy mắt, ánh mắt của hắn cũng tuôn ra hồng sắc quan mang cường liệt, nội tâm truyề tới từng trận rung động.
Dục vọng ẩn giấu tận sâu trong nội tâm của Bộ Hàn Tinh tựa hồ sắp bạo phát, nhưng vào lúc này, trong đầu hắn lại hiện ra thân ảnh của bkt, còn có một tia lý trí khiến hắn đột ngột quay đầu đi, run rẩy nói:
- Sư muội... chúng ta mau liên thủ giết hắn! A ——...
Bộ Hàn Tinh vẫn chưa nói xong thì bỗng nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, thanh bảo kiếm đâm ngang lóng lánh quang mang kinh khủng cư nhiên đâm xuyên qua giữa lưng của hắn, năng lượng cuồng bạo trực tiếp bạo khai từ bên ngoài, khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn nháy mắt đã vỡ nát!
Ánh mắt Bộ Hàn Tinh tràn ngập khiếp sợ, dại ra nhìn vào lưỡi kiếm xuyên qua người mình, mũi kiếm quen thuộc không gì sánh được, vô luận là thế nào hắn đều không dám tin vào hai mắt của mình!
- Không thể... sư muội phát hiện ý đồ của ta sao?
Trong đầu Bộ Hàn Tinh nảy lên một tia ý niệm sau cùng!
Bộ Hàn Tinh dùng một tia khí lực sau cùng, chậm rãi muốn quay đầu lại nhìn Bách Lý Thiên Thiên ở phía sau, nhưng vào lúc này, Bách Lý Thiên Thiên đột nhiên lại bay tới trước mặt của hắn, không hề liếc mắt nhìn hắn cái nào, không hề đề tụ bất kỳ năng lượng gì, chậm rãi đi về phía Dương Thiên Lôi.
Bộ Hàn Tinh trừn mắt thật lớn, tràn ngập phẫn nộ và không cam lòng, "Rầm" một tiếng đã ngã xuống.
Ánh mắt của Bách Lý Thiên Thiên mê man nhìn Dương Thiên Lôi, chậm rãi tới gần, trong miệng phảng phất như thì thào tự nói:
- Kinh Thiên ca ca, Thiên Thiên sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào thương tổn huynh... Huynh cần muội có được không... Thiên Thiên vĩnh viễn chỉ yêu mỗi mình huynh...
Vừa nói, Bách Lý Thiên Thiên cư nhiên cởi y phục, ngọc thể trơn bóng nhẵn nhụi kia dần dần lộ ra trước mặt của Dương Thiên Lôi!
Ngay lúc ánh mắt của hai người giao nhau, quang mang màu hồng phấn kia bỗng nhiên càng trở nên sáng rực, Bách Lý Thiên Thiên ưm một tiếng, thân thể mềm mại uyển chuyển của Bách Lý Thiên Thiên bỗng nhiên lao về phía Dương Thiên Lôi xích lõa, cả người toàn là máu!
Long tính vốn dâm, Thâm hải địch long tuy rằng không hẳn là rồng thật, nhưng thân thể của nó vẫn ẩn chứa một chút long mạch.
Nên huyết nhục của nó tự nhiên cũng ẩn chứa thứ chí dâm, chì cần khí tức tràn ra cũng đã đủ để khiến cho Bộ Hàn Tinh và Bách Lý Thiên Thiên vốn không đủ định lực đánh mất toàn bộ lý trí, dường như đã trúng phải xuân dược cực kỳ lợi hại, rơi vào trạng thái mê huyễn.
Còn Dương Thiên Lôi sau khi phôn phệ xong Nguyên anh của Thâm hải địch long, tràn đầy khí tức, không còn gì nghi ngờ, đây chính là chúa tể của khí dâm tà. Chỉ bất quá là định lực của Dương Thiên Lôi so với hai người kia cao hơn một chút mà thôi, nhưng bắt đầu từ lúc chính thức luyện hóa Nguyên anh thì hắn liền hơi không khống chế được dục vọng của mình.
Mà thân thể xích lõa với vòng ôm thắm thiết của Bách Lý Thiên Thiên rốt cuộc cũng triệt để châm ngòi dục hỏa của Dương Thiên Lôi.
Trong nháy mắt, từng tiếng thân thể va vào nhau và tiếng gầm nhẹ gấp gáp liền liên tục phát ra từ trong cơ thể Thâm hải địch long.
Theo những động tác đâm xuyên cực sâu gấp gáp và điên cuồng, mỗi chiêu đều vô cùng hung mãnh của Dương Thiên Lôi chính là tà hỏa trong đan điền của hắn cư nhiên lại truyền vào trong cơ thể của Bách Lý Thiên Thiên một chút, nguyên anh vốn đang cuồng bạo dị thường, sau khi kết hợp với thân thể thuần âm của Bách Lý Thiên Thiên, cư nhiên lại trở nên ngoan ngoãn hơn, bắt đầu để Dương Thiên Lôi tự hành luyện hóa!
- A a a....
Bách Lý Thiên Thiên giống như điên cuồng mà nghênh đón theo từng động tác của Dương Thiên Lôi, hoàn toàn không phát giác ra cơn đau và máu chảy ra từ chỗ tư mật của mình, trong đầu của nàng chỉ còn lại cảm giác thoải mái và sung sướng cực độ.
Thứ cứng rắn nóng như lửa kia lắp đầy, hung mãnh không ngừng liên tục cắm rút, khiến nàng hoàn toàn say sưa, thanh âm rên rỉ ngày càng phóng túng hơn.
Không lâu sau, thân thể nóng rực của nàng liền co rút lại một hồi, đột nhiên ôm lấy tấm lưng trần của Dương Thiên Lôi đang điên cuồng chạy nước rút, kêu lên một tiếng tựa như tan nát cõi lòng.
Sau đó thân thể liền mềm nhũn, phảng phất như đã kiệt sức nên chết ngất đi vậy, không còn chút sức nào, thân thể trở nên mềm nhũn.
Thế nhưng, Dương Thiên Lôi hai mắt đỏ ngầu vẫn không hề dừng lại, đôi bàn tay nâng cao cái mông cong vểnh của Bách Lý Thiên Thiên lên, thắt lưng vẫn điên cuồng đưa đẩy như cũ, thanh âm ướt át khi da thịt chạm vào nhau vang lên không ngừng!
Bách Lý Thiên Thiên thật sự hôn mê, không có chút phản ứng, mặc cho Dương Thiên Lôi vẫn mãi miết rong ruổi trên người của nàng!
Qua khoảng mười phút sau, hai tay của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên dụng lực, trực tiếp nhấc Bách Lý Thiên Thiên đang hôn mê lên, đặt nàng ta nằm úp sấp lại, Dương Thiên Lôi trực tiếp nâng hai chân của Bách Lý Thiên Thiên lên, bắt đầu công kích lần thứ hai!
Đúng lúc này, Bách Lý Thiên Thiên bỗng nhiên ưm một tiếng, hai mắt mở ra, cơn đau nhức và xung ddoomngj truyền tới từ hạ thân trực toee[s khiến nàng thét lên, nàng chấn kinh sợ hãi phát hiện, năng lượng trong người nam nhân đang điên cuồng trùng kích trong cơ thể của mình, ngay cả ngưng tụ tâm thần cũng không để nàng có cơ hội một lần, ngay cả một chút pháp lực và niệm lực cũng không mảy may đề tụ được, nàng căn bản khoog thể khống chế được chúng!
Khi nàng hoàn toàn dùng hết chút sức lực quay đầu lại, ngay lúc nhìn thấy Dương Thiên Lôi đang lõa thể đang điên cuồng cắm rút phía sau nàng, nàng bỗng mở to hai mắt nhìn hắn, tiếng thét lần này lại càng vang dội hơn, tràn ngập kinh hoàng!
Sau đó, đầu lệch sang một bên, trực tiếp hôn mê lần hai!
Dương Thiên Lôi hai mắt đỏ ngầu, tựa hồ hơi do dự một chút, cư nhiên trên thân thể hấp dẫn mê người của Bách Lý Thiên Thiên, từ cuồng phong bạo vũ, đã biến thành mưa rào, hai bàn tay càng không ngừng mò mẫm, nắn bóp trên người Bách Lý Thiên Thiên, môi cũng áp lên hôn cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng ta, tham lam cắn mút.
Hơn mười phút sau, Bách Lý Thiên Thiên lại tỉnh lại lần hai, nhưng nàng rõ ràng cảm giác được miệng, ngực và hạ thân của mình đều bị nam nhân đang đè trên người nắm giữ, thân thể đã không còn đau đớn nữa, ngược lại, lại tràn ngập một loại khoái cảm khiến nàng xấu hổ không dám mở miệng, nhưng cũng không thể không thừa nhận được!
Trong nháy mắt này, khiến cho đôi mắt của nàng thoáng hiện vẻ mê ly, nhưng trong nháy mắt đã bị thù hận cường liệt thay thế, nàng chậm rãi khép mắt lại, không có nước mắt, không có giãy dụa, không có phản kháng, chỉ có thù hận, là thù hận cực kỳ sâu, thù hận mạnh mẽ tới mức khiến nàng cam chịu nhục, cố gắng sống sót!
Bởi vì nàng biết, nàng căn bản không cách nào có thể ngăn nam nhân trước mắt tiếp tục làm nhục mình, cũng thế, nàng không chút nghi ngờ, chỉ cần mình có bất luận biểu hiện dị thường gì, nàng biết, sau khi hắn đã phát tiết xong thì nhất định sẽ hủy thi diệt tích!
Cao ngạo, ngang ngược kiêu ngạo lại thêm ương ngạnh như nàng, phương tâm từ lâu đã gửi gắm trên người của Bộ Kinh Thiên, bất luận là nam nhân nào cũng vậy, trong mắt nàng đều không bằng một phần vạn của blt, có thể trở thành nữ nhân của Bộ Kinh Thiên chính là mơ ước từ nhỏ của nàng!
Thế nhưng giờ khắc này, chỉ vì sự kiêu ngạo đó của mình, đã khiến nàng rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Nàng đã không bao giờ có thể biến giấc mơ kia thành thật được, không thể ở cùng với nam nhân nàng yêu!
Mơ tưởng đã không còn, sống thì còn ý nghĩa gì nữa? Tại giờ khắc này, nàng có một tia hối hận, không nên dây vào Dương Thiên Lôi mới đúng, đồng thời cũng hối hận vì sao trước đây mình lại khinh người, ngang ngược, kiêu ngạo ương ngạnh như vậy. Nhưng bây giờ thì tất cả đã muộn rồi, nàng đã mất đi ý nghĩa của cuộc sống.
Nhưng bây giờ, nàng không thể chết được. Bởi vì nàng muốn giết chết kẻ đã phá hủy ất cả của nàng! Bằng không nàng sẽ không cam lòng!
Lúc thù hận dâng lên đỉnh điểm liền đột nhiên xảy ra biến cố, Bách Lý Thiên Thiên dường như thoáng một cái đã thành thục hơn rất nhiều, yên lặng tiếp nhận từng đợt cắm rút của Dương Thiên Lôi, dần dần, tuy rằng nàng không muốn, nhưng thân thể lại tự nhiên sinh ra phản ứng, hơn nữa loại phản ứng này khiến Bách Lý Thiên Thiên càng thêm mất đi khống chế, càng trở nên cường liệt hơn, hầu như chỉ trong chốc lát, nơi tư mật của nàng liền tràn ra xuân thủy lần thứ hai, trở nên dị thường trắng mịn hơn, nóng hơn, theo cử động của Dương Thiên Lôi, thân thể của hắn càng thêm không chịu nổi, khiế cho Dương Thiên Lôi cảm thấy một cỗ cảm giác điên cuồng hơn!
Nhất thời, động tác của Dương Thiên Lôi bắt đầu tiếp tục trở nên điên cuồng!
- A ~ a a...
Hơn mười phút sau, Bách Lý Thiên Thiên đã hoàn toàn không không chế được chính mình, bắt đầu vô thức tự cong người lên rên rỉ, dưới những lần trùng kích cường hãn của Dương Thiên Lôi, cơ thể mềm mại bỗng nhiên căng thẳng thêm lần nữa, một cỗ nhiệt lưu dũng mãnh phun ra từ nơi tư mật, trong nháy mắt này, mỗi một động tác của Dương Thiên Lôi đều truyền tới một cảm giác cực kỳ thư sáng, khiến cho chỗ đó của Bách Lý Thiên Thiên không ngừng trào ra từng dòng nhiệt lưu, Dương Thiên Lôi tại giờ khắc này, rốt cuộc không thể kềm được, đột nhiên nổi lên cơn cuồng bạo tột đỉnh, tần suất công kích tối bưu hãn, tối hung mãnh!
- Ha ——!
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên gầm lên một tiếng, rốt cuộc cũng phun ra! Đúng lúc này, Nguyên anh của Thâm hải địch long, cư nhiên theo cái thứ phun trào mãnh liệt của Dương Thiên Lôi chảy vào trong cơ thể của Bách Lý Thiên Thiên, Dương Thiên Lôi không chút do dự, bỗng nhiên ấn lên đôi môi của Bách Lý Thiên Thiên lần thứ hai, hai cái lưỡi trực tiếp quấn vào nhau, đả thông thiên địa chi kiều, sau khi kết hợp với năng lượng thuần âm trong người Bách Lý Thiên Thiên, liền theo thiên địa chi kiểu chảy lại vào trong người Dương Thiên Lôi, bắt đầu tạo thành một vòng tuần hoàn. Đọc Truyện Online
Một loại cam rgiacs kỳ diệu quỷ dị đột nhiên xuất hiện trong lòng của Bách Lý Thiên Thiên, nàng cư nhiên cảm giác được năng lượng trong người mình đang ngưng luyện với một tốc độ kinh người, trở nên càng lúc càng tinh thuần, càng lúc càng cường đại.
Càng khiến cho Bách Lý Thiên Thiên kinh hãi chính là nàng cảm giác được chính mình tựa như đã chạm tới linh hồn của một người xa lạ, dưới sức ảnh hưởng của khí tức từ linh hồn kia, tựa như tất cả mọi thù hằn đều bị tinh lọc, cư nhiên khiến cho tất cả sự chú ý của nàng đều dung nhập vào trong loại cảm giác huyền dịu này!
- Ầm ầm
Không biết qua bao lâu, trong đầu Bách Lý Thiên Thiên đột nhiên truyền tới một tiếng nổ thật lớn, trong nháy mắt, từng đạo thiên địa pháp tắc huyền ảo cư nhiên xuất hiện trong đầu của nàng, hơn thế nữa, dòng năng lượng đang tuần hoàn trong cơ thể của hai người vô cùng cường đại, lúc chảy qua cơ thể của nàng, cư nhiên trực tiếp khai phá, đánh vỡ bích chướng của nàng.
Nàng, giờ phút này, lại thần thần kỳ kỳ tấn cấp tới Tiên thiên cấp tám!
Đồng thời, cùng lúc đó, nàng cũng rõ ràng cảm ứng được, gần như là cùng lúc đó, cái tên vẫn còn điên cuồng cắm rút trong cơ thể mình cũng đã đột phá được bình cảnh của Tiên thiên cấp bảy, bước vào Tiên thiên cấp tám!
Vào lúc hai người đang song tu đột phát tới Tiên thiên cấp tám, cỗ năng lượng luân chuyển trong người cả hai cũng hoàn toàn ngưng hẳn. Nguyên anh của Thâm hải địch long lại chạy về đan điền của Dương Thiên Lôi lần nữa.
← Ch. 357 | Ch. 359 → |