← Ch.700 | Ch.702 → |
Lần này, mọi người vốn đang bị vô số sinh hồn Khôi Lỗi và Khôi Lỗi Vương áp chế, nhất thời hoàn toàn đảo ngược.
Còn hai người Hạ Tích Trúc và Võ Thanh vốn là hoàn toàn áp chế mười tên Long Kỵ Sĩ, lại được Lăng Hi giúp sức. Chỉ vài phần chung, trận pháp của bọn chúng đã bị phá hủy, trước sau bị Hạ Tích Trúc và Võ Thanh đánh trọng thương, nhân long chia lìa, chiến lực giảm xuống. Chỉ dùng hơn mười phút, hai mươi người liền bị Hạ Tích Trúc và Võ Thanh hoàn toàn trói buộc!
Hai đại Thiên Giai Đại viên mãn cao thủ không ngừng tay, liền trực tiếp hóa thành lưỡng đạo lưu quang, nhằm phía thủ hạ của Võ Cương!
Lúc này, Huyễn Thiến và Trần Hinh đã trói buộc được hơn mười gã Thiên Giai cao thủ. Mỗi lần trói buộc, sinh hồn Khôi Lỗi sẽ bị biến mất rất nhiều, Khôi Lỗi Vương cũng sẽ mất đi một con!
Hiện tại, Võ Thanh và Hạ Tích Trúc gia nhập, nhất thời khiến đối phương binh bại như núi đổ, một Thiên Giai cao thủ lấy xu thế lá rụng mùa thu, bị trói buộc!
Từ đầu đến cuối, bốn người không hề chém giết bất cứ một Thiên Giai cao thủ nào, mà chỉ đánh trọng thương rồi trói buộc.
Đương nhiên, điều này đã sớm được Dương Thiên Lôi an bài tốt.
Cả quá trình chiến đấu, trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình liên tục duy trì mấy thời thần. Nhưng trên thực tế, dưới thời không pháp tắc biến thái lại chỉ là chốc lát ngắn ngủi mà thôi. Chiến đấu đã kết thúc!
....
Toàn thân tâm thần đều dung nhập đến cảm ngộ biến hóa của bản thân. Dương Thiên Lôi căn bản không biết sau một lát Võ Cương bắt đầu luyện hóa hắn, tất cả mọi người trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình đã đạt tới trạng thái đỉnh phong, cùng đợi mệnh lệnh của hắn.
....
- Thành công, thành công, ha ha ha...
Thối luyện tròn nửa canh giờ, Võ Cương rốt cục ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng cười dài. Bỗng nhiên nhìn về phía Dương Thiên Lôi đã hoàn toàn là bộ dáng Khôi Lỗi nói:
- Ngươi chính là Dương Thiên Lôi cường đại nhất của Võ Cương ta! Lấy Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình ra!
- Dạ!
Dương Thiên Lôi đáp lời, không hề có chút cảm tình gì, phảng phất như thực sự trở thành một Khôi Lỗi Vương không có tư tưởng.
Ngũ sắc quang hoa rực rỡ chậm rãi từ mi tâm của Dương Thiên Lôi lóe ra, Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình tản ra khí tức cuồn cuộn, xuất hiện ở trước mặt hắn!
Võ Cương thấy ngọc bình tràn đầy phù văn huyền ảo, thần tình kích động tột đỉnh, nói:
- Xóa bỏ thần niệm cùng ấn ký của ngươi!
- Dạ!
Dương Thiên Lôi lại ngây ngốc đáp.
Vừa nói, Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình chậm rãi phóng lên không trung, đồng thời bắt đầu hóa lớn rất nhanh, ngũ sắc quang hoa rực rỡ không chút uy lực bao phủ trên người Võ Cương.
- Ta bảo ngươi xóa bỏ ấn ký, ngươi lại mở ra làm gì?
- Cần khôi phục lại nguyên dạng, ta mới có thể xóa bỏ.
Thanh âm của Dương Thiên Lôi vẫn khô khốc dị thường, không chút cảm tình nói.
Khi Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình bao phủ không gian cả trăm dặm, ngũ sắc quang hoa bỗng nhiên cường liệt gấp trăm nghìn lần! Cùng lúc đó, bốn đạo thân ảnh phân biết từ bốn hướng bỗng nhiên nhảy xuống, trực tiếp phát ra thần thông pháp tắc vô cùng cường hãn công tới Võ Cương!
Mà Dương Thiên Lôi giả bộ như Khôi Lỗi lại trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, Võ Cương căn bản không kịp phản ứng, đã tiến nhập Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình!
Hạ Tích Trúc, Võ Thanh, Huyễn Thiến, Trần Hinh xuất hiện trong nháy mắt liền ngưng tụ thành một trận pháp vô cùng cường hãn. Bọn họ phát ra công kích cũng không phải để chém giết Võ Cương, mà là một cấm chế kinh khủng!
Tất cả tới quá bất ngờ, cũng quá nhanh, đồng dạng cũng ngoài dự liệu của Võ Cương. Hắn vẫn còn đang hưng phấn, căn bản không có bất cứ chuẩn bị gì cả. Bất quá, thực lực Thiên Giai Đại viên mãn cũng t trong thời gian ngắn nhất đề thăng tới cực hạn. Đáng tiếc vẫn chậm một bước, lực trói buộc của bốn người đã bao vây lấy hắn!
Tuy rằng không thể làm gì được Võ Cương, nhưng hắn muốn phá vỡ, cũng không phải là chuyện trong chốc lát.
Do đó, hắn trực tiếp bị Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình chụp xuống, thu vào bên trong!
- Sao có thể, sao có thể chứ?
- Ầm ầm ầm...
Võ Cương tru lên tê tâm liệt phế, năng lượng cuồng bạo nhất thời điên cuồng oanh kích cấm chế do bốn người bày ra. Trong lòng tràn ngập phẫn nộ và không hiểu, Dương Thiên Lôi rõ ràng đã bị hắn thối luyện thành Khôi Lỗi, sao có thể phản bội.
- Ngu ngốc, nếu như ca dễ dàng bị ngươi giết như vậy, sao có thể ở đây chờ ngươi? Chỉ là không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên dẫn toàn bộ cao thủ của Võ Hồn Điện đến, khiến cho ca có chút khó khăn. Bất quá, như vậy cũng bớt phiền phức, một lần đối phó cho xong.
- Dương Thiên Lôi, ngươi rốt cuộc là ai?
Võ Cương khiếp sợ nói rằng. Hắn rõ ràng cảm ứng được, trong nháy mắt Dương Thiên Lôi nói chuyện, một cổ khí tức huyền ảo cường hãn dĩ nhiên dung nhập trong trận pháp đến trói buộc hắn. Trong nháy mắt, áp lực của hắn đề thằng mấy lần, còn có một cổ lực lượng khiến hắn sợ hãi tràn ngập trong đó.
- Võ Hồn Điện Điện Chủ đời thứ mười tám!
Đúng lúc này, Võ Thanh ngạo nghễ đi tới trước mặt Võ Cương, thay Dương Thiên Lôi trả lời.
- Thiên Lôi, hiện tại giải quyết thế nào?
Hạ Tích Trúc hỏi.
- Chúng ta hợp lực đem hắn độ hóa thử xem. Nếu như thực sự không được... liền dùng gậy ông đập lưng ông!
Khóe miệng Dương Thiên Lôi mang theo một tia cười tà, nói rằng.
- Có ý gì?
Trần Hinh hỏi.
- Hắn không phải muốn đem ta luyện chế thành Khôi Lỗi Vương sao? Nếu như độ hóa không được, ta liền đem hắn luyện chế thành một Khôi Lỗi Vương có nhân tính. Sau đó lại độ hóa! Chí ít cũng có thể trở thành một đại trợ lực của ta, Thiên Giai Đại viên mãn chi cảnh a, hắc hắc...
- Nằm mơ! Tâm thần, tâm thần của lão tử đều đạt tới Thiên Giai Đại viên mãn chi cảnh, chỉ dựa vào ngươi cũng muốn đem ta luyện hóa thành Khôi Lỗi? Ha ha ha... Ta lại muốn xem các ngươi có thể vây khốn ta được bao lâu?
Võ Cương lúc này đã buông tha oanh kích phong ấn, mà là thu hồi thần niệm và pháp lực, thủ hộ bản thân.
- E là không được!
Võ Thanh khẽ nhíu mày nói rằng.
- Nguyên thần của hắn chúng ta cũng vô pháp tiêu diệt. Thiên Giai Đại viên mãn, sinh mệnh lạc ấn cùng nguyên thần đã hợp làm một, đạt thành Bất Tử Nguyên Thần. Trừ phi đạt tới cảnh giới Thần Chí Cao, mới có thể dựa vào thần niệm và pháp lực siêu việt, cưỡng ép công phá, tiến tới luyện hóa! Chúng ta nhiều nhất chỉ có thể hủy diệt nhục thân của hắn mà thôi!
- Hắc hắc, thử xem thì biết!
Dương Thiên Lôi lại mỉm cười, trên nét mặt tràn ngập tự tin. Nói xong trực tiếp phát ra thần niệm, nhất thời hắn và Lăng Hi cùng với thần niệm của Võ Thanh, Hạ Tích Trúc hợp làm nhất thể. Trong sát na Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình liền tản mát ra ngũ sắc quang hoa bàng bạc đem Võ Cương bao phủ!
← Ch. 700 | Ch. 702 → |