← Ch.328 | Ch.330 → |
"Ta làm gì tới ngươi? Hình như chúng ta chỉ gặp qua một lần thì phải, là ngươi tự dưng đến gây phiền toái cho ta... Đúng rồi, vì sao ngươi lại tìm ta gây sự? Có cảm giác như trước kia ngươi nhận thức ta ấy..." Diệp Lãng nhìn thiếu nữ Phi Phi, tựa hồ có điểm nhớ lại, nhưng nghĩ thế nào cũng không nhớ ra được.
Lúc này Diệp Lam Vũ nhìn thiếu nữ Phi Phi một chút, nhíu mày lại, tựa hồ nàng cũng cảm thấy đã gặp qua ở đâu rồi, nhưng giống như Diệp Lãng vậy, không nhớ nổi là gặp qua ở đâu.
"Nàng... ta nhớ tới rồi!" Thất công chúa nhìn Phi Phi một hồi đột nhiên nhớ tới một người rất giống thiếu nữ này.
"Ngươi nhớ tới gì?" Diệp Lam Vũ nhìn Thất công chúa một chút, sau đó tiếp tục nhìn thiếu nữ Phi Phi kia.
Trên mặt Thất công chúa lộ một nụ cười quái dị, nhìn cô gái Phi Phi kia, mang theo ý cười nói: "Vị tiểu thư này không phải là cô gái lần trước có tiếp xúc da thịt thân mật với Diệp Lãng sao? Hì hì..."
"Ngươi không nên nói lung tung!" Thiếu nữ Phi Phi đỏ mặt lên, gắt giọng quát, hiện tại nàng đã khẳng định lời vừa rồi của mình quả thật là một sai lầm.
Tốt lắm, bây giờ người ta đã nhận ra rồi đấy, giờ không biết làm sao thu thập đây! Sao hai nàng cũng ở đây, thật sự là phiền toái...
Thiếu nữ Phi Phi nhìn Thất công chúa và Diệp Lam Vũ, trong lòng có điểm oán hận, nếu hai nàng không có ở đây thì có lẽ cũng sẽ không nhận ra mình.
"Tiếp xúc da thịt?" Diệp Lam Vũ và Diệp Lãng ngây người ra một chút, nếu thân mật như vậy thì sao không nhớ ra được chứ? Diệp Lãng thì không có gì, Diệp Lam Vũ càng không thể quên được!
Bất quá, lại nói tiếp, số người có "tiếp xúc da thịt" với Diệp Lãng cũng không nhiều, ngoài Diệp Lam Vũ, Thất công chúa, Hồ Nữ ra thì Chân Tiểu Yên cũng miễn cường tính một.
Nhưng "tiếp xúc da thịt" ở đây cũng không phải loại động tác thân mật, vẻn vẹn chỉ là một cách nói thôi...
"À..." Diệp Lam Vũ ngây người ra một lúc, cuối cùng phát ra âm thanh như nhớ rồi, sau đó chỉ vào thiếu nữ Phi Phi nói: "Nàng không phải là nữ đệ tử của Tử La Lan, ở phòng ăn của học viện bị đệ đệ liếm qua khuôn mặt sao?"
"Ừ, đúng vậy, chính là nàng!" Thất công chúa gật đầu, xác định nói.
Thiếu nữ đỏ mặt, tất cả mọi người đều nhìn nàng, rất muốn biết chuyện liếm mặt là sao.
"Phi Phi, hắn liếm qua mặt ngươi sao? Chẳng trách ngươi lại hận hắn như vậy..." Tạp Toa bên cạnh thiếu nữ nhỏ giọng hỏi cũng bắt đầu đoán.
Ban đầu, khi ở Alexander thành, Tạp Toa vẫn không hiểu vì sao Phi Phi lại hận Diệp Lãng như vậy, tuy rằng trước kia nàng cũng không hòa nhã gì với nam nhân khác, hơn nữa rất chán ghét nhưng không có mãnh liệt như vậy.
Lúc này thiếu nữ Phi Phi hận không thể tìm một cái động để chui vào, chuyện xấu này hiện tại đã trở thành một đề tài đàm luận của người khác, biến thành một cái trò cười! Thế này thì sau này sao nàng dám đi gặp người đây!
Hiện tại ánh mắt Phi Phi nhìn Diệp Lãng bắt đầu bốc hỏa, nàng càng hận Diệp Lãng hơn, nếu có cơ hội thì nhất định nàng sẽ cắt tên đầu sỏ này ra tám khối.
Mà càng làm nàng hận hơn nữa là tựa hồ Diệp Lãng hoàn toàn không nhớ gì về việc này.
"Có chuyện này sao?" Mặt Diệp Lãng có điểm dại ra, bộ dáng rất nghi hoặc, rất rõ ràng hắn không nhớ việc này.
"Có! Lúc đó ngươi chơi rất đẹp, cả đời này ta cũng không quên!" Thất công chúa gật đầu nói cũng che miệng cười nhẹ, vừa nghĩ đến tình huống đó thì nàng đã cảm thấy buồn cười rồi.
Lúc ấy thiếu nữ Phi Phi còn nhỏ, bất quá cũng thực hổng hách, lúc ấy nàng vốn muốn nhục nhã Diệp Lãng, kết quả lại bị hắn chiếm tiện nghi!
Việc chiếm tiện nghi này là nhỏ, lưu lại bóng ma tâm lý mới là việc lớn, vì chuyện này mà nàng vẫn phiền não nhiều năm nay.
Sau khi nàng bị Diệp Lãng liếm, nàng không bao giờ tiếp xúc với khác phái nữa, vừa tiếp xúc thì toàn thân sẽ run lên, sẽ nhớ tới cảm giác bị Diệp Lãng liếm qua.
Cũng vì vậy mà nàng ngày càng hận Diệp Lãng hơn...
Có điều, lúc này nàng lại phát hiện chuyện ảnh hưởng đến mình lâu như vậy, làm một diễn viên chính khác, Diệp Lãng lại căn bản không để trong lòng, thậm chí đã sớm quên! "Khi nào?" Diệp Lãng nhíu mày hỏi.
"Lúc đó ngươi không cẩn thận đổ nước trái cây lên người nàng, tuy ngươi giải thích nhưng nàng lại không buông tha, bắt ngươi liếm khô--" Thất công chúa nói đồng thời cũng nhìn thiếu nữ Phi Phi một cái, bất quá ánh mắt rất không thân thiện.
Đúng vậy, sao Thất công chúa lại thân thiện với thiếu nữ Phi Phi được, lúc trước nàng muốn làm Diệp Lãng nhục mặt cơ mà!
"Sau đó, ngươi cũng rất nghe lời, liếm sạch nước trái cây trên mặt hắn... Sau đó nàng liền ngây dại ngoài ra cũng không cần nói nhiều nữa, dù sao cứ vậy là xong chuyện thôi!" Thất công chúa tiếp tục nói, có điều chỉ nói đại khái một chút, cũng không phải rất chi tiết.
"A..." Người gần đó ngẩn ngơ, kể cả người câu Hoàng Gia Học Viện, chuyện này cũng không truyền lưu ra ngoài có lẽ vì lúc trước Diệp Lãng vốn ngây ngốc, có làm chút việc ngốc cũng không ai để ý lắm.
Bây giờ thì khác, nhiều năm như vậy mà hai người lại gặp nhau, tin rằng việc khó quên này sẽ làm quan hệ của cả hai trở nên thực "phấn khích"!
Thập Tam thiếu gia này thật sự rất mạnh mẽ, tùy tiện liếm cũng có thể liếm được nữ hài tử xinh đẹp như vậy! Đây là ý tưởng nội tâm của người biết Diệp Lãng.
Không thể tưởng tượng được a, không thể tưởng tượng được nàng còn có quá khứ như vậy, Tiểu tử hỗn đản này là ai, không chỉ hủy đi chỗ ở của chúng ta còn vũ nhục nữ thần của chúng ta nữa!
Nhất là dưới loại tình huống này, thường thường Diệp Lãng sẽ trở thành cái đích để mọi người chỉ trích, trên thực tế cũng là như vậy, nếu nói ánh mắt phẫn nộ có thể đâm người ta bị thương thì nhất định lúc này Diệp Lãng đã vỡ nát, thân thể đầy thương tích!
Mà thiếu nữ thì mặt đỏ như gấc, chuyện này ảnh hưởng đến nàng lớn nhất, làm nàng có cảm giác vô cùng xấu hổ, lại một lần nữa hối hận đã nhắc tới chuyện này, nhất là trước mặt mọi người.
Cho tới nay chuyện này vẫn có thương tổn rất lớn với thiếu nữ, thậm chí ảnh hưởng đến thái độ của nàng với người khác.
Trong những năm này, khi thiếu nữ tiếp xúc với khác phái sẽ nhớ đến Diệp Lãng liếm mặt của nàng, toàn thân nàng sẽ run lên, trong đầu tràn ngập ý bài xích.
Cũng vì vậy mà nàng có một chứng sợ hãi khó hiểu với nam nhân, cấm bất cứ nam nhân nào tiếp xúc với nàng, đôi khi cả nữ nhân cũng không được.
Mỗi khi tiếp xúc thân mật thì toàn thân sẽ run lên, nổi da gà khắp người!
Cũng vì vậy mà đến tận giờ nàng vẫn chưa có bạn trai- vấn đề này cũng làm người nhà rất lo lắng, có điều thân thể phản ứng rất khó tiếp thụ, cũng không giải quyết được gì.
Bởi vậy, nếu người nhà của nàng biết Diệp Lãng là đầu sỏ gây nên chuyện này thì nhất định họ sẽ đuổi giết hắn...
← Ch. 328 | Ch. 330 → |