Vay nóng Tinvay

Truyện:Luyện Kim Cuồng Triều - Chương 596

Luyện Kim Cuồng Triều
Trọn bộ 802 chương
Chương 596: Rung động (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-802)

Siêu sale Lazada


- Không sai, hắn đã nhanh chóng bồi dưỡng nàng thành Thiên cấp! Nàng ở trong Minh Nguyệt Lâu đã giết gần trăm Địa cấp cao thủ, đây là chuyện mà Thiên cấp cũng không thể nào hoàn thành.

Triệu Nhã Nhu hình như có chút ghen ghét, có chút hận, nhưng chẳng qua biểu lộ lúc này rất nhạt, cho nên người ta cảm thấy trên mặt nàng chẳng có gì.

- Chuyện này... Đây là thật sao?

Lý Đại Nguyên Soái hỏi, hắn muốn đây là sự thật, dù sao Lý Nguyệt cũng là cháu gái của hắn, có thành tựu như vậy, hắn sẽ rất vui mừng.

- Các ngươi xem đi! Đem công văn đưa cho Lý Đại Nguyên Soái và những đại thần khác nữa.

Triệu Nhã Nhu đem công văn đưa cho thị nữ, thị nữ chuyển đến tay Lý Đại Nguyên Soái.

Thời điểm Lý Đại Nguyên Soái đang nhìn hết cái công văn này, thân thể cũng run lên, xem ra hết sức kích động, nếu những lời nói trước đó của Triệu Nhã Nhu làm cho hắn còn hoài nghi, sau khi đọc xong phần công văn này toàn bộ hoài nghi đã bị hắn vứt bỏ.

Đều là thật, chuyện của Lý Nguyệt là thật, chuyện của Diệp gia Thập Tam cũng là thật, Tham Lang quân đoàn có kết cục như vậy là do các ngươi không may, chọc ai không chọc lại đi chọc tiểu tử này, chọc tiểu tử này chẳng khác nào đi tìm chết.

Lý Đại Nguyên Soái sau khi xem xong, lập tức nói ra:

- Hoàng thượng, lão thần nguyện ý dẫn binh đi tiếp thu khu vực phía bắc, nếu có người phản kháng...

Chuyện này giống như lời của Triệu Nhã Nhu vừa nói, đây là một thời cơ tốt, không thể bỏ qua!

- Nếu có người phản kháng, vậy thì giết không tha!

Triệu Nhã Nhu lạnh lùng nói, sát khí toát ra từ trong lời nói của nàng, làm cho một ít người ở đây sợ hãi, hoàn toàn khác với lúc bình thường.

- Lĩnh mệnh!

Lý Đại Nguyên Soái chắp tay nói.

Xem ra, Tham Lang quân đoàn sắp bị tiêu diệt, khu vực phía bắc sắp chính thức nhét vào sự quản lý của đế quốc, vận khí của hoàng thượng thật tốt.

- Ta có tỷ phu tốt a, hắn thật sự là sủng nhi của nữ thần may mắn, nếu không chuyện lần này cũng không rơi xuống đầu ta.

Triệu Nhã Nhu vừa nói vừa cười, những lời này cũng truyền vào trong lỗ tai của chúng đại thần.

Đám đại thần ở đây lại làm như không nghe thấy, bọn họ không dám ở trước mặt Triệu Nhã Nhu nhắc tới Diệp Lãng, dù cho hiện giờ Diệp Lãng mang tới chỗ tốt rất lớn cho Triệu Nhã Nhu, bọn họ cũng không dám nói.

Bởi vì, bọn họ không biết lúc nào đó Triệu Nhã Nhu sẽ giết Diệp Lãng, khi đó, mình cũng sẽ bị liên lụy!

Vấn đề này đã được chứng minh qua vô số lần, thời điểm Diệp Lãng đào tẩu, Triệu Nhã Nhu đã làm cho rất nhiều người gặp chuyện không may.

Kế tiếp triều đình lại bàn luận về công việc xuất binh lần này, dù là nói lập tức xuất binh, bọn họ cũng không dám làm qua loa, chuyện này phải an bài cho tốt.

Những chuyện thế này có liên quan rất nhiều chuyện, cần rất nhiều bộ phải liên kết với nhau, đây là cơ quan quốc gia, động một cái là toàn thân rung chuyển, dù vậy, lần này chính là thời cơ tốt nhất.

- Báo... Báo... Cấp báo... Phương bắc truyền đến cấp báo...

Đúng vào lúc này, thời điểm quân thần đang bàn luận với nhau, có cấp bao mang tới.

- Trình lên đây!

Triệu Nhã Nhu nhíu mày, nghĩ thầm lại là chuyện gì, chẳng lẽ lại là chuyện về Diệp Lãng.

Thị nữ nhanh chóng đem cấp báo cầm tới, đưa cho Triệu Nhã Nhu, Triệu Nhã Nhu mở ra xem phần cấp báo, xem một lúc, nàng liền ngây người.

- Không, không có khả năng, điều này sao có thể? Ha ha... Diệp Lãng, ngươi đúng là một kỳ tích... Ha ha...

Triệu Nhã Nhu ngay từ đầu đã lắc đầu không thể tin được, càng về sau cất tiếng cười to, biểu hiện có chút thất thố, làm cho tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ chưa từng nhìn thấy Triệu Nhã Nhu như thế bao giờ, rốt cuộc là đã có chuyện gì phát sinh, mà có thể làm cho nàng thất thố như vậy?

Tiểu nữ hoàng biến thái như thế, chẳng lẽ đã phát điên rồi sao, nếu là thế thì phải lãng tránh một chút.

- Hoàng thượng, có chuyện gì sao?

Đại Nguyên Soái cẩn thận hỏi thăm.

- Chuyện tốt, thiên đại hảo sự! Đại Nguyên Soái, xem ra lần này ngươi đi cũng không cần hao phí bao nhiêu sức lực đâu, còn nữa, thời điểm ngươi xuất phát, mang theo một ít quan văn, chúng ta sẽ thay đổi quan viên trọng yếu ở đó.

Triệu Nhã Nhu vừa cười vừa nói.

???

- Mang theo quan văn, chuyện này có quá gấp hay không, có thể đợi chuyện này giải quyết xong sẽ bàn sau được không?

Đại Nguyên Soái có chút khó hiểu, trong cách nghĩ của hắn, đi tới đó ít nhất phải đánh vài trận, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể nào bình định khu vực bắc được.

Tin tức lúc trước, chỉ cho bọn họ thấy đây là thời cơ tốt nhất, nhưng không nói bọn họ lập tức chiến thắng, tình huống này cần phải tiếp tục trong vài năm.

- Không, không cần! Hiện tại không cần! Hơn mười vạn quân chủ lực của Tham Lang quân đoàn, kể cả quân đoàn trưởng Mạc Cát của bọn họ, đã bị Diệp Lãng tiêu diệt trong một bình nguyên hoang vắng.

Triệu Nhã Nhu có chút hưng phấn.

- Cái gì?

Lời nói của Triệu Nhã Nhu lúc này giống như một quả bom tấn, làm cho mọi người ở đây choáng váng, bọn họ cho rằng mình đang chóng mặt, đây là chuyện không thể nào, làm sao có thể?

Nhưng mà, đó chỉ là khúc nhạc dạo, dù đó là lời nói của Triệu Nhã Nhu, bọn hắn vẫn không thể tin tưởng được.

- Hoàng thượng, ngươi nói là sự thật sao? Hơn mười vạn quân chủ lực của Tham Lang quân đoàn, còn có quân đoàn trưởng của bọn họ, bị một mình Diệp Lãng giết sạch sao?

Mặt mũi của Lý Đại Nguyên Soái tràn đầy khiếp sợ, lên tiếng hỏi thăm.

- Đúng!

Triệu Nhã Nhu gật đầu, khẽ cười nói, vẻ hưng phấn đã biến mất, nhưng vãn nhìn ra được, tâm tình của nàng rất tốt.

- Dùng biện pháp gì? Luyện kim thuật sao?

Lý Đại Nguyên Soái hỏi, vào lúc đó, hắn chỉ có thể nghĩ đến một chuyện, Diệp Lãng là một luyện kim thiên tài, có lẽ có thể sử dụng một ít luyện kim thuật cường đại cũng không chừng.

Đúng vậy, chỉ có luyện kim thuật mới có khả năng, hắn là luyện kim thuật sĩ!

Tất cả mọi người đều đồng tình với thuyết pháp của Lý Đại Nguyên Soái, cũng cho rằng đây chính là đáp án chính xác, nhưng mà, làm cho bọn họ không thể tưởng tượng được, đó không phải là luyện kim thuật, điều này càng làm cho bọn họ không thể tin nổi, đáp án lại là...

- Không! Không phải luyện kim thuật! Là đánh đàn!

Triệu Nhã Nhu mỉm cười, một nụ cười rất hấp dẫn, xem ra tâm tình của nàng rất tốt.

- Cái gì? Đánh đàn? Đây là chuyện gì?

Tất cả mọi người không thể hiểu được, đánh đàn có thể giết người sao? Hơn nữa còn có thể tàn sát hơn mười vạn đại quân.

- Đúng! Chính là đánh đàn, đừng hỏi ta vì sao, ta cũng không biết vì sao đánh đàn lại có thể giết người, có thể là vì tiếng đàn của hắn quá khó nghe a.

-o0o-


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-802)