← Ch.014 | Ch.016 → |
Lúc này nàng kia thấy bốn bề vắng lặng liền thả mình xuống nước. Nữ tử này có lẽ cũng vì khí trời nóng bức, đi ngang qua đây thấy hồ nước trong mát này nhịn không được muốn tắm.
Cứ nghĩ nguyên bản trong sơn lâm không có người nhưng ai ngờ lại có một Hàn Phong. Mà nữ tử cũng không hề biết xuân quang của mình đang bị ngắm nhìn mà vui vẻ chơi đùa trong hồ nước.
Không lâu sau nàng đã bơi tới gần chỗ Hàn Phong đang ẩn úp.
Bất đắc dĩ, Hàn Phong đành phải lặng xuống sau hơn để tránh bị đối phương phát hiện.
Nhưng nữ tử kia không ngừng lại gần, cặp đùi trắng bóng kia không ngừng hoảng động trên đầu Hàn Phong khiến hắn cả một đầu râm ran ...
Mà càng làm Hàn Phong choáng váng hơn là theo hai chân nàng kia đong đưa, môt cánh hoa mê người mơ hồ có thể thấy được giữa cặp đùi trắng bóng đó.
Đối với cảnh sắc mê người gần trong gang tấc thế này, Hàn Phong thiếu chút nữa đã nhịn không được. Cũng may, dù sao hắn cũng đã sống qua 400 năm, kịp kiềm chế lại bản thân.
Nhưng cái cảnh sắc mê người trước mặt cũng không thể cái biến được, khiến Hàn Phong bây giờ đang lâm vào khốn cảnh.
Theo thời gian từ từ trôi qua, bây giờ Hàn Phong đúng là có khổ mà nói không nên lại. Hắn chưa bao giờ rơi vào tình thế như vậy. Hắn biết nếu như hiện tại đi ra ngoài, tất nhiên sẽ phát sinh hiểu lầm, mà với tu vi hiện tại của hắn cũng không thể duy trì bế khi thời gian dài ớ dưới nước. Mà nhìn cô gái trước mắt có vẻ không có dự định ly khai sớm. Vạn nhất bị phát hiện, vậy thì to chuyện rồi.
Mặc dù tu vi của hắn tiến bộ thần tốc nhưng dù sao lúc trước căn cơ quá kém, đến hiện tại cũng chỉ là Cơ sở thất phẩm, mà thực lực đối phương ít nhất cũng là Nhân giai đỉnh phong.
Hàn Phong cũng không tin hai người giao thủ, hắn còn có thể như lần trước may mắn đánh bại Hàn Chính Bình. Lần đó sở dĩ hắn có thể đánh bại Hàn Chính Bình là ỷ vào hắn đối với Hàn gia vũ kỹ có lý giải rất sâu nên có thể đoán được lộ tuyến tấn công của đối phương.
Lúc này, hắn bắt đầu hoài niệm một thân tu vi kiếp trước của bản thân, bằng vào tu vi Thiên giai ở kiếp trước thì hắn đâu phải sợ hãi loại võ giả "cấp thấp" này!
Nếu là bản thân kiếp trươc, mặc dù không muốn tự hạ thân phận cùng nàng kia động thủ thì vẫn có thể trốn dưới nước khiến đối phương không phát hiện được. Bởi vì mỗi võ giả sau khi bước vào Thiên giai, đấu khí sẽ chuyển từ Hậu Thiên sang Tiên Thiên, đây là một sự cải biến vế chất. Chỉ cần là Thiên giai cao thủ, mạc dù ở trong nước thời gian dài không hô hấp, vẫn có thể dựa vào tiên thiên đấu khí sinh sôi không ngừng mà liên tục duy trì.
Lui lại một bước, cho dù không đạt được cảnh giới kiếp trước, chỉ cần bây giờ hắn có tu vi Nhân giai trung kỳ thì Hàn Phong hắn cũng không sợ hãi chút nào. Cho dù nàng kia có tu vi Thiên giai, dù hắn đánh không lại nhưng chạy trốn thì không thành vấn đề. Làm sao phải rơi vào tình thế xấu hổ thế này chứ!
Đáng tiếc, sự thật rất tàn khốc, hiện tại tu vi của hắn chỉ là Cơ sở thất phẩm, chỉ ở có thể bất đắc dĩ trốn trong nước, sắp không thể tiếp tục nhịn thở được nữa rồi!
Lúc này, Hàn Phong đột nhiên có một ý nghĩ, sự huyền bí của tiên thiên đấu khí sinh sôi hắn đã sớm biết. Nhưng đây chỉ là cảm giác, chứ không thể miêu tả thành lời được. Chỉ sau khi bản thân tu vi đạt tới Thiên giai, đấu khí hùng hậu không có chỗ phát tiết mới có thể tự động chuyển hoán sang tiên thiên đấu khí.
Mà hiện tại, bản thân tuy rằng có tu vi đấu khí "yếu ớt" Cơ sở thất phẩm nhưng do quá trình đấu khí từ hậu thiên chuyển sang tiên thiên bản thân hắn đã trải qua một lần cho nên rất rõ ràng cảm giác đó. Cho nên hắn nghĩ "vì sao bây giờ không thử một chút?"
Nói là làm, Hàn Phong vừa hồi ức cảm ngộ khi xưa đột phá Thiên gia vừa khống chế đấu khí trong cơ thể bắt chước quá trình đó mà vận chuyển.
Nhưng do đã ở dưới nước khá lâu nên đấu khí vốn không có bao nhiều của hắn sớm đã tiêu hao phân nữa, mà bây giờ hắn tiếp tục thử nghiệm nên rất nhanh đã tiêu hao không còn.
Hàn Phong thầm quát không tốt một tiếng, đang định liều lĩnh trồi lên mặt nước, nhưng thân thể đột nhiên chấn động mạnh một cái, không đợi hắn kịp phản ứng đã lập tức rơi vào hôn mê.
Đang chơi đùa trong nước, đột nhiên nữ tử kia cảm giác dưới nước có động tĩnh. Ngay sau đó có một vật thể mềm có độ ấm đụng mạnh vào ngực nàng.
Nàng khó hiểu cùi đầu nhìn xuống thì nhất thời bị doạ cho hết hồn.
- Người chết?
Vừa nói nàng vừa vội vàng đẩy "thi thể"đó ra xa, nàng lo lắng nghĩ, người này còn độ ấm vậy là mới chết không lâu. Lẽ nào gần đây còn có người khác?
Nghĩ đến chung quanh còn có người khác, nàng vội vàng lấy hai tay che trước ngực, nhanh chóng bơi lên bờ. Chỉ chốc lát sau quần áo đã chỉnh tề, rồi nhanh chân rời khỏi bờ hồ.
Sau khi nữ tử đó đi khỏi, xung quanh lại khôi phục vẻ yên tĩnh như ban đầu, chỉ còn lại cái "thi thể" đang bập bềnh trong hồ nước.
Không biết qua bao lâu, Hàn Phong mới từ trong hôn mê tỉnh lại.
Vừa mở mắt ra, hắn liền phát hiện bản thân vẫn còn đang bập bềnh trong hồ nước. Ngẩng đầu nhỉn xung quanh, không có bóng dáng người nào. Hắn còn nhớ rõ là vừa nãy có một nữ tử ở chỗ này tắm! Nghĩ đến nữ tử đó, Hàn Phong tựa hồ nhớ tới cái gì, vội vàng kiểm tra thân thể mình.
Vừa kiểm tra, Hàn Phong liền mừng như điên. Không nghĩ tới bản thân đánh bậy đánh bạ vậy mà đã làm được việc mà chưa từng có ai làm được!
Đấu khí của hắn đã từ hậu thiên chuyển sang tiên thiên!
Mặc dù đã có hơn 400 năm từng trải nhưng lúc này Hàn Phong cũng kích động không thôi.
Tiên thiên đấu khí! Đây chính là đấu khí chỉ có Thiên giai cao thủ mới có thể có. Nhưng hắn hiện tại tu vi chỉ là Cơ sở thất phẩm, lại có thể nắm giữ loại đấu khí mà vô số người mơ ước này.
Tuy rằng mọi người đều biết Thiên giai võ giả cường đại, nhưng chỉ có những người thật sự bước chân vào Thiên giai mới có thể cảm nhận được cảm giác dụng nhập thiên địa. Mà tiên thiên đấu khí này cũng chính là tiêu chí của Thiên giai võ giả, cũng là sự thay đổi về chất của đấu khí.
Hàn Phong nhắm mắt lại, cảm ngộ đấu khí như đang hân hoan sinh trưởng không ngừng, tuy rằng bây giờ đấu khí của hắn vẫn là Cơ sở thất phẩm nhưng nếu như chống lại nữ tử vừa rồi thì Hàn Phong nắm chắc mấy phần có thể chạy thoát.
Hàn Phong có tự tin này cũng là chỗ tốt do tiên thiên đấu khí mang tới.
Đồng thời, hiện tại có tiên thiên đấu khí, Hàn Phong tin tưởng chính mình nhất định có thể tu luyện trở thành cao thủ Thiên giai trước khi bước vào tuổi ba mươi. Phải biết rằng hắn "đã từng" có tu vi Thiên giai, vì vậy trong tu luyện đột phá bình cảnh dễ dàng hơn người bình thường rất nhiều, công thêm kinh nghiệm từng trải cho dù có ngốc hơn nữa thì cũng tu luyện nhanh hơn gấp mấy lần.
Đặc biệt tiên thiên đấu khí còn giúp hắn thu nạp thiên địa linh khí nhanh hơn, quá trình tĩnh lũy sau khi đột phá bình cảnh nhanh hơn, mà chỗ tốt như vậy cũng chỉ có cao thủ Thiên giai từ trước đến giờ độc quyền.
Hàn Phong tin tưởng trên thế giới này, trừ hắn ra không có người thứ hai còn chưa bước vào Thiên giai đã tự mình có tiên thiên đấu khí. Trừ phi có người giống như hắn, trọng sinh lại một lần.
Đấu khí bước vào tiên thiên, Hàn Phong tâm tình rất tốt nên cứ thoải mái vùng vẫy trong hồ giống như con cá đang du lịch dưới đáy nước vậy. Hắn chính là muốn cảm thụ lại cảm giác có tiên thiên đấu khí này lâu thêm một chút.
Mà theo hắn lặng càng sâu xuống dưới thì hắn vô tình phát hiện dưới đáy nước cách đó không xa có chút ánh sáng.
Tò mò, Hàn Phong liền bơi về hướng đó.
Khi đến gần hơn, Hàn Phong phát hiện chỗ này có một huyệt động mà ánh sáng cũng từ trong huyệt động phát ra.
Dừng trước động khẩu, Hàn Phong do dự một chút rồi quyết định tiến vào dò xét.
Bơi một lúc, Hàn Phong cảm giác mực nước càng ngày càng nông, rồi cuối cùng hắn ra khỏi mặt nước. Hàn Phong trong lòng vô cùng kinh ngac, lập tức trong đầu hắn hiện lên một ý niệm khó tin.
Chẳng lẽ đây chính là động phủ của Chấn Phi? Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Hàn Phong khẽ động, lập tức quan sát khắp nơi trong huyệt động.
← Ch. 014 | Ch. 016 → |