← Ch.481 | Ch.483 → |
Một loạt những kế hoạch liên hoàn khiến Hàn Phong không khỏi bội phục Diệp Võ Hoàng.
Chỉ có điều tình hình trước mắt của họ hình như có chút không ổn.
Lúc nãy từ miệng Thiên Huyền Hàn Phong biết lần này vào U Ám Sâm Lâm có hai thiên giai thất phẩm và Võ Hoàng phó điện chủ, người chỉ có địa vị thua mỗi Diệp Võ Hoàng.
Theo như Thiên Huyền nói, thực lực của phó điện chủ này là thiên giai bát phẩm trở lên.
Hàn Phong đoán, đây là thực lực thật sự của Võ Hoàng Điện, đương nhiên, tính cả Diệp Võ Hoàng mà từ đâu đến giờ chưa từng xuất hiện.
Hàn Phong chợt nghĩ, có thể những ngày tiếp theo, ngộ nhỡ chẳng may đụng phải hai thiên giai thất phẩm cường giả kia hay thiên giai bát phẩm phó điện chủ, e rằng hai người họ sẽ rơi vào thế bị động.
Nhất là, trên người Hàn Phong còn có Trầm Ngọc.
Như vậy, trách nhiệm của hắn càng nặng nề hơn.
- Bỏ đi, được đến đâu hay đến đấy, biết chúng đang ở trong này rồi, sau này hành động cẩn thận chút, ra sức che giấu hành tung của mình, tránh không để cho người của Võ Hoàng Điện phát hiện.
Triệu Vô Cực thở dài, nói.
Hàn Phong nghe vậy, chỉ lắc lắc đầu, nhíu mày nói:
- Chỉ sợ không trốn được, lúc nãy Thiên Cô chết, tử khí trên người hắn đã tán phát khắp nơi, ta tin rằng trong phạm vi vài trăm dặm vuông đều có thể cảm nhận được luồng tử khí đó, nếu như gần đây có người của Võ Hoàng Điện, nhất định cảm nhận được điều bất ổn.
Bởi vậy, hai người cũng không ở lại lâu, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Bây giờ chỉ còn cách ra sức tránh người của Võ Hoàng Điện, ở lại đây giao thủ với chúng là một lựa chọn vô cùng ngu ngốc.
Nhưng, bất luận Hàn Phong và Triệu Vô Cực mấy ngày tiếp theo hành sự cẩn thận thế nào, rõ ràng số người mà Võ Hoàng Điện phái đến đây không hề nhỏ.
Một ngày, Hàn Phong và Triệu Vô Cực cuối cùng cũng bị người của Võ Hoàng Điện chặn lại.
Không biết có phải ý trời hay không mà kẻ mà họ gặp phải chính là phó điện chủ của Võ Hoàng Điện và một thiên giai cửu phẩm cường giả.
Nhìn hai tên đang chặn trước mặt mình, chân mày Hàn Phong tự động nhíu chặt lại.
Cả hai đều còn rất trẻ, hơn nữa người đàn ông khí độ phi phàm chỉ cười nhạt, sau đó chậm rãi nói:
- Chạy bao nhiêu ngày như vậy, cuối cùng cũng bắt được các ngươi, để xem các ngươi còn chạy đi đâu!
Triệu Vô Cực nhìn hai người trước mặt, trong lòng mặc dù có chút lo lắng, nhưng ông biết nếu như cố liều, bọn chúng chưa chắc đã làm được gì.
Cho nên, Triệu Vô Cực lạnh giọng nói:
- Chỉ dựa vào hai người các ngươi mà muốn chặn được chúng ta, có nằm mơ không đấy.
- Ha ha!
Một tiếng cười lớn vang lên, người đàn ông thản nhiên nói:
- Hai người bọn ta là đủ rồi, quên không giới thiệu, ta là phó điện chủ Võ Hoàng Điện Khương Khởi, người sau lưng ta là một trong tứ đại điện sử Thiên Dũng. Mấy năm nay ta rất ít ra tay, hôm nay các ngươi được chết trong tay ta là vinh hạnh cho các ngươi lắm đấy.
- Đánh thì đánh nhanh lên, tên này đang cố kéo dài thời gian để chờ người khác đến chi viện đây mà.
Hàn Phong nghe vậy, lập tức đoán ra ý đồ của Khương Khởi, thì thầm cảnh báo Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực nhìn Trầm Ngọc sau lưng Hàn Phong, nhíu mày nói:
- Ngươi không vấn đề gì chứ?
- Yên tâm, mặc dù có chút phiền phức nhưng vẫn còn Tiểu Bạch giúp đỡ, ông cứ cầm chân Khương Khởi, ta và Tiểu Bạch tiêu diệt tên còn lại, sau đó cùng nhau hợp lực đối phó Khương Khởi.
Hàn Phong nói nhanh.
- Vậy cũng được, lập tức ra tay!
Triệu Vô Cực cũng không phí lời, chỉ nói một câu, sau đó lao nhanh về phía Khương Khởi.
Hàn Phong thấy Triệu Vô Cực lao lên, cởi dây lưng, buộc chặt Trầm Ngọc vào lưng mình, đồng thời quay sang Tiểu Bạch hét lớn:
- Tiểu Bạch, cùng ta đối phó tên còn lại.
Tiểu Bạch nghe vậy, đôi mắt hổ lóe sáng, một tiếng rống thuộc về thiên giai ma thú vang vọng khắp bốn phía.
Sau tiếng rống đó, thân thể nhỏ bé của Tiểu Bạch không ngừng biến lớn, cuối cùng cao gần một nửa Hàn Phong.
Từng tia hàn ý không ngừng phát ra từ những sợi lông màu trắng tuyết, bên ngoài cơ thể cường tráng đó được bao phủ bởi một tầng lôi điện màu tím.
Lôi điện không ngừng chạy ra khỏi cơ thể Tiểu Bạch.
Lôi điện này được hình thành sau khi Tiểu Bạch hấp thu diệt hoàng tử điện.
Ban đầu diệt hoàng sử dụng sức mạnh thiên địa, định giết chết bọn Hàn Phong, ai ngờ cuối cùng lại chỉ có Tiểu Bạch hưởng lợi.
Không ai ngờ, thân thể Tiểu Bạch lại có khả năng hấp thu sức mạnh thiên địa.
Cũng nhờ có năng lượng tử điện, Tiểu Bạch mới vô tình có thêm một thuộc tính năng lượng nữa.
Sau khi Tiểu Bạch biến thân xong, lập tức chồm về phía Thiên Dũng, động tác của nó rất nhanh, chớp mắt đã thấy biến thành một đường tử quang, lao vào Thiên Dũng.
Hàn Phong thấy vậy, cũng không chịu thua kém, theo sát Tiểu Bạch, đồng thời ra tay.
- Các ngươi sao phải vội chết như vậy!
Khương Khởi vừa tiếp nhận một chiêu công kích của Triệu Vô Cực, nhưng vẫn có thời gian nói chuyên.
Động tác trên tay Triệu Vô Cực vẫn không dừng lại, truyền nhập đấu khí vào hai tay, liên tục xuất thủ, chẳng hề quan tâm đến câu châm chọc của Khương Khởi.
Bên Hàn Phong, mặc dù sau lưng cõng theo Trầm Ngọc, hành động có chút bị han chế, đồng thời tránh không để Trầm Ngọc bị thương, nên Hàn Phong cũng rất cẩn thận.
Cùng là thiên giai thất phẩm, nhưng rõ ràng cùng Thiên Dũng giao thủ, Hàn Phong vẫn ở thế hạ phong.
May mà có Tiểu Bạch bên cạnh trợ giúp chiến đấu, nên Hàn Phong mới có thể từ từ trấn áp Thiên Dũng.
Mặc dù Tiểu Bạch thuộc về ma thú, không hiểu lãnh ngộ thiên giai pháo tắc, nhưng ma thú cũng có pháo tắc của riêng mình, mặc dù hiệu quả không rõ ràng, nhưng chí ít lúc này cùng Thiên Dũng giao thủ cũng rất hữu dụng.
Nhìn Thiên Dũng không ngừng bị hắn và Tiểu Bạch áp chế, Hàn Phong thầm thở phào nhẹ nhõm.
Với tiến độ này, chỉ cần qua một tuần trà, Thiên Dũng sẽ bị đánh bại.
Chỉ cần diệt được Thiên Dũng, Khương Khởi không cần phải sợ nữa.
Nghĩ thì hay lắm, mà sự thật cũng đúng như Hàn Phong nói, dưới sự liên thủ của hắn và Tiểu Bạch, Thiên Dũng sớm đã phải liên tiếp lùi lại phía sau.
Chiến thắng đã gần ngay trước mắt, nhưng đúng lúc này, Hàn Phong phát hiện.
Bên kia Triệu Vô Cực hình như đã bị thương.
Hàn Phong căn bản không biết tại sao Triệu Vô Cực lại bị Khương Khởi đả thương, mặc dù vết thương không nghiêm trọng chỉ là cánh tay phải hơi bị cắt vào một chút.
Nhưng cũng chứng minh, thực lực của Khương Khởi vượt trội hơn Triệu Vô Cực.
Cường giả đối chiến với nhau, chỉ cần chênh lệch một chút là sẽ ảnh hưởng đến kết cục cuối cùng.
Lúc này, tình hình giữa Triệu Vô Cực và Khương Khởi cũng chẳng khác gì bên Hàn Phong và Thiên Dũng là mấy.
Điều duy nhất không giống là, bên này Hàn Phong và Tiểu Bạch áp chế Thiên Dũng, còn bên kia Triệu Vô Cực đang bị Khương Khởi ép cho liên tiếp thối lui.
Hơn nữa, chỉ hơi đảo mắt, Triệu Vô Cực yếu thế càng rõ ràng hơn.
Thấy Triệu Vô Cực sắp không chống đỡ nổi, Hàn Phong trong lòng lo lắng vô cùng.
Cũng không biết vì Trầm Ngọc đang cõng sau lưng hay là vì hắn quá quan tâm đến tình hình Triệu Vô Cực.
Một chút sơ sẩy, bị Thiên Dũng nắm bắt cơ hội, chạy thoát khỏi vòng bao vây của một người một thú.
Thân hình bay ngược lại phía sau, cho dù Hàn Phong nhanh chóng phát hiện con mỗi trong tay mình đã chạy thoát, đuổi sát theo sau, nhưng có cơ hội nghỉ ngơi, Thiên Dũng rõ ràng đã hồi phục rất nhiều.
Mặc dù vẫn không thể đánh lại được Hàn Phong và Tiểu Bạch, nhưng miễn cưỡng vẫn chặn được công thế của hắn.
Như vậy, muốn đánh bại được Thiên Dũng trong một thời gian ngắn, rõ ràng là chuyện không thể.
← Ch. 481 | Ch. 483 → |