← Ch.205 | Ch.207 → |
Chung Lam lại mắng tuy nhiên vừa mới ra tới miệng nàng đã im bặt, những ngày nay nàng bị Đường Tiêu không ngừng sửa trị hơi phản kháng chút là sẽ chịu uy hiếp sờ ngực sờ mông, quỳ gối tự bạt tai là chuyện bình thường.
Chung Lam cảm thấy trong tất cả con rối bên trong hắn đặc biệt chiếu cố mình.
Đường Tiêu tâm phiền ý loạn lúc này đây hắn cũng không muốn uy hiếp Chung Lam mà đem nàng thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Theo đạo lý những con rối này có rất nhiều người không phải trực tiếp là địch nhân của hắn hơn nữa cũng không phạm phải tội ác tày trời luyện hóa bọn họ có vẻ lam sát người vô tội nhưng bọn họ là người của Từ Vân Tông là địch của Đường Tiêu đã là địch vậy thì cần phiả tranh giành chiến đấu chém giết với nhau trong chiến trường cũng không thể nói ai là chính nghĩa, được làm vua thua làm giặc mà thôi.
Trong chiến tanh thắng làm vua bại làm nôho nên Đường Tiêu bắt bọn họ thì bọn họ chính là nô lệ của Đường Tiêu thana thể thuộc quyền sở hữu của Đường Tiêu, mặc kệ Đường Tiêu bắt bọn họ làm con rối hay là luyện chế đan dược thì cũng đó là chuyện của hắn giống như hắn lấy được một thanh gỗ hoặc là bắt nó thành củi thiêu hủy hoặc là làm bàn làm ghế toàn bộ theo tâm ý của hắn.
Trái lại nếu như Đường Tiêu bị bọn bắt nội tâm cũng phải ôm tín niệm chết đi bị bọn họ tra tấn cũng là lẽ thường.
Đường Tiêu sau khi thu Chung Lam vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ liền đem chị dâu của nàng phóng ra ngoài tìm tòi trí nhớ của nàng nửa ngày cuối cùng đã tìm được mục tiêu phù hợp, cần phải cho nàng giả danh lừa bịp đủ tám con rối.
Tám người ở trong gian chữ nhân sáu nam hai nữ giam ba Địa Nguyên nhị cấp năm Địa Nguyên nhất cấp như vậy có thể tạo thành chiến đoàn nho nhỏ rồi, Đường Tiêu đi tới gần tiệm thợ may, cho tám con rối một bộ trang phục màu trăng đen thống nhất lại đeo mặt nạ tránh sau này bỏ ra ngoài có người phát hiện.
......
Lại nói về thất hoàng tử sau khi trở về Nghi Lan thành từ Ngạnh Phương ngư cảng, thất hoàng tử Chu Vũ mấy ngày nay không được chào đón nữa mà đại hoàng tử thế lực càng thịnh, lờn đồn rằng ít ngày nữa sẽ được sắc lập thành thái tử tâm tình của thất hoàng tử vì vậy mà càng thêm buồn bực.
Lan vương làm xong việc ở Thai kinh thành thì liền Nghi Lan thành, thất hoàng tử cũng muốn đồng hành với Lan vương, đi vào trong quân xem Đường Tiêu một chuyến sau đó chu du Áo Bỉ Đảo, giải quyết xong tâm nguyện
Lúc này thất hoàng tử hấp thụ cuộc giáo huấn quân sự lúc trước ngoại trừ hia mươi tên thân vệ bên ngoài còn dẫn theo một đám nội cung võ công tu vi cao đạt tới Địa Nguyên nhị cấp. Dực Thai công chúa nghe nói thất hoàng tử muốn đi Nghi Lan thành sau đó tới Hoa Liên thành tìm Đường Tiêu thì cũng đi theo, thất hoàng tử dĩ nhiên là đồng ý.
Bởi vì thất hoàng tử Chu Vũ biết rõ Chu Kiền là bạn bè của Đường Tiêu vì vậy trước khi đi cung thông báo cho Chu Kiền biết tin tức Chu Kiền ở nhà đã muốn chán ngây rồi nghe nói thất hoàng tử và Dực Thai công chúa muốn đi tìm Đường Tiêu thì cũng thu thập hành lý gia nhập đội ngũ của hắn.
Mấy người bọn họ ở Nghi Lan thành hai ngày sau đó Dực Thai công chúa liền xuất phát, tuy Dực Thai công chúa cực lực khuyến khích nhưng Nghi Lan quận chúa cũng không đồng hành hiện tại nàng trốn Đường Tiêu còn không kịp làm gì có chuyện chủ động đi tìm hắn. Thất hoàng tử Chu Kiền cùng Dực Thai công chúa sau khi tới Nghi Lan thành thì đi qua Hoa Liên thành cũng không chủ động tiếm xúc với Lâm Quý đóng quân ở đây, khoái mã chạng vạng tối đã tới nơi đóng quân ở Phượng Lâm trấn.
Hoàng tử và công chúa đột nhiên giá lâm khiến cho quân tốt kinh hoảng một hồi, tuy nhiên Đường Tiêu lại không có ở đây.
Thất hoàng tử và Dực Thai công chúa hơi thất vọng nhưng hiện tại cũng chỉ có thể tạm thời rời khỏi Phượng Lâm trấn chờ hai ngày nữa có gặp Đường Tiêu hay không rồi quyết định bước tiếp theo.
Ngày hôm sau thất hoàng tử và Dực Thai công chúa hơi thất vọng cũng chỉ có thể chờ Đường Tiêu và Lưu Đình trở về bọn họ đi tới khách sạn ở Phượng Lâm trấn nghỉ ngơi.
Âm Dương tông chủ Nhung Thương mang theo trưởng lão Thiết Vũ cùng với một nghìn sơn tặc ở Đại An sơn ở Phượng Lâm trấn đóng quân phối hợp tác chiến đột nhiên ban đêm đánh lén Phượng Lâm trấn, trong nhất thời đại quân rối loạn cũng không biết bao nhiêu quân giới bị hủy, toàn bộ bị sơn tặc trú đóng.
Đám sơn tặc này khẩu hiệu là bắt sống công chúa và hoàng tử hiển nhiên bọn họ đã được gian tế trong quân báo cho biết thất hoàng tư và Dực Thai công chúa tới đây cho nên mới chủ ý đánh tới.
Cũng có khả năng những sơn tặc này không có được Đường Tiêu liền muốn bắt công chúa và hoàng tử bức bách Đường Tiêu nghe theo mình hoặc trực tiếp trao đổi với Đại Minh vương triều dùng hoàng tử và công chúa trừ bỏ Đường Tiêu, trừ bỏ cừu nhân của bốn trăm huynh đệ bọn họ.
Sự tình phát sinh đột nhiên khiến cho đại bộ phân binh sĩ không hề phòng bị sau khi bị công kích liên tục đầu hàng sơn tặc vào thời khắc mấu chốt mấy trăm tên thân binh mà Hồ Nhuận huấn luyện phát huy tác dụng không nhỏ kết thành trận hình đem hoàng tử và công chúa và đám Chu Kiền vây ở trung tâm bảo vệ an toàn của bọn họ.
- Ta đường đường là hoàng tử của Đại Minh vương triều há có thể bị ai đó tùy ý khi nhục sao?
Thất hoàng tử Chu Vũ vô cùng tức giận hắn ở Ngạnh Phương Ngư Cảng bị hải tộc đột kích đến Phượng Lâm trấn lại bị sơn tặc vây quanh còn lớn tiếng hô hào bắt giam hoang tử khiến cho hắn phiền muộn cực kỳ.
Thất hoàng tư có chỗ không biết những vận rủi này đều là Đường Tiêu ban cho hắn, bất kể ở Ngạnh phương ngư cảng hay là Phượng Lâm đóng quân đều có mặt của Đường Tiêu đương nhiên hiện tại kết giao cùng với Đường Tiêu sẽ so nguy hiểm tuy nhiên sau khi nguy hiểm chính là hồi báo ở tương lai.
Thất hoàng tử nổi giận hắn thỉnh thoảng theo chiến trận xung phong dưới sự bảo vệ của tám gã thiếp thân thị vệ mỗi lần chém giết đều mang về tính mạng của sơn tặc. Hắn hiện tại tu vi tuy chỉ là Nhân Nguyên ngũ cấp đỉnh phong nhưng với pháp khí lợi hại của hắn đối địch với cường giả Nhân Nguyên lục cấp cũng không có vấn đề gì.
Dực Thai công chúa lần nào cũng theo thất hoàng tử đi chém giết có tu vi Nhân Nguyên tứ cấp so với binh lính bình thường cũng mạnh hơn không ít rồi ngẫu nhiên cũng chém giết được một lượng lớn sơn tặc.
Rốt cuộc đám sơn tặc dưới sự chỉ huy của Thiết Vũ đã vây quanh hắn đột nhiên vọt tới thân thể thoát ra một đạo phù triện cường tráng hóa thành cự trảo hướng về phía thất hoàng tử mãnh liệt đánh tới rõ ràng muốn dùng cầm nã thủ pháp bắt thất hoàng tử vào trong tay.
← Ch. 205 | Ch. 207 → |