← Ch.302 | Ch.304 → |
Một búa nện xuống, Đường Tiêu cảm thấy mình vẫn còn sống. Tuy nhiên, hắn bị trọng thương không đứng dậy nổi. Ít nhất sau hơn mười phút không cách nào trị thương thế cho lành lại, đứng dậy tiếp tục chiến đấu. Điều này có nghĩa lần này hắn và Khôi yêu trận rất có thể toàn bộ tận diệt ở chỗ này ngày hôm nay rồi.
Trong nháy mắt, Lâm Quý đột nhiên xuất hiện phía trước Tịch Diệt Long Chùy của Phó Thành, hơn nữa còn chỉ vào Phó Thành mà mắng lên:
- Phó Thành, ngươi dám giết ta sao? Ngươi là đồ vong ân phụ nghĩa. Huynh trưởng ta lúc trước đối đãi với ngươi như thế nào?
Nếu như song chùy trong tay Phó Thành đánh tới tiếp nhất định sẽ khiến cho Lâm Quý trở thành một đống thịt nát.
Đầu có của Phó Thành quay vòng vòng tuy Thần vũ đại tướng quân Lâm Chấn nói Lâm Quý trúng yêu thuật khả năng bị người ta khống chế nhưng dù sao Lâm Quý và Lâm Chấn vẫn là huynh đệ ruột với nhau nếu như mình giết Lâm Quý Lâm Chấn kia trong lòng sẽ tức giận nói không chừng còn giận lây sang cả Phó Thành.
Tuy giết Lâm Quý sau đó Phó Thành vẫn có cách che giấu tội sát nhân khiến cho Lâm Chấn không biết chuyện này nhưng đúng lúc này trong đầu của Phó Thành lóe lên đột suy nghĩ, đột nhiên thu tay lại không vung chùy xuống nữa.
Loại quyết định này thay đổi trong nháy mắt, ngay đúng lúc Phó Thành thu tay lại một Luyện Yêu Đại Thủ Ấn bay ra đập nát hộ thể cương khí của hắn sau đó còn đánh bay hắn ra mười thước phun một ngụm máu tươi ra sau đó mới đứng vững thân hình lại được.
- Tiểu tặc chuột nhắt dám dùng thủ đoạn ti tiện để đánh lén.
Phó Thành bị Luyện Yêu Đại Thủ Ấn đánh ra liền bị tổn thương hắn giận dữ lúc này bất kỳ giá nào cũng không cố kỵ nữa, trước hết phải giết chết Lâm Quý sau đó tính sau.
Vừa rồi hắn thi triển Long Chùy đã khiến cho thân thể tổn thương không ít, lại bị một chiêu Luyện Yêu Đại Thủ Ấn của Đường Tiêu đánh vào người hiện tại hắn đúng là bị thương không nhẹ.
Phó Thành lúc này đáng lẽ ra nên dùng chiến thuật ổn thỏa, trước hết bỏ chạy tới chỗ đóng quân dùng thực lực tám nghìn quân tiêu diệt Đường Tiêu mới phải tuy nhiên lúc này hắn đã mất đi lý trí căn bản cũng không để thực lực của Đường Tiêu vào mắt muốn lập tức tiêu diệt Đường Tiêu đi.
Phế tích nổ tung một tiếng, cát bay đá chạy, một đám con rối của Đường Tiêu cũng thả người nhảy lên trên, đều là cường giả Địa Nguyên cấp, phòng ốc sụp đổ hoàn toàn.
- Tịch Diệt Long Chuy chiêu thứ nhất, Hám Thiên Lôi Địa.
Phó Thành rống lớn một tiếng, múa song chùy lại đánh về phía Đường Tiêu.
Ánh mắt của Đường Tiêu lập lòe hắn hiểu ra được sự uy mãnh của Tịch Diệt Long chuy này một thức vô cùng hung mãnh nhưng chỉ có ba thức hoặc là Phó Thành chỉ biết sử dụng có ba thức cho nên sau khi dùng hết hắn lại phải quay về ban đầu.
Luyện Yêu Đại Thủ Ấn.
Đường Tiêu bất biến ứng vạ biến, một chưởng đánh ra, ngăn cản một đòn này, cả người cũng một lần nữa bị long chùy đánh bay, dưới sự nâng đỡ của đám con rối mới ổn định thân thể lại.
- Ha ha.... Đường gia tiểu nhi ngươi ngoại trừ thủ ấn chó má này không còn chiêu thức khác sao?
Phó Thành phá lên cười hôm nay cùng với Đường Tiêu đánh tới đánh lui Đường Tiêu tựa hồ chỉ sử dụng một chiêu này ngoại trừ vừa rồi dùng Lâm Quý làm con tin đánh lén đắc thủ thì cơ hồ căn bản không làm tổn thương Phó Thành.
- Một chiêu này cũng đủ để tiêu diệt ngươi rồi.
Bị đám con rối đỡ xong mắt của Đường Tiêu lại nheo lại mang theo uy lực cực lớn mà công kích
Nếu như Phó Thành chỉ có tu vi Địa Nguyên tam cấp, Đường Tiêu quả quyết sẽ không chỉ dùng một chiêu này, trước mắt mà nói Luyện Yêu Đại Thủ Ấn có trình độ lớn nhất mượn lực đối phó với Địa Nguyên tứ cấp Đường Tiêu cũng chỉ đành phải như vậy.
- Tiểu nhi cuồng vọng trưởng bối nhà của ngươi không dạy cho ngươi cái gì là trời cao đất rộng hay sao, bổn tọa ngược lại muốn xem xem thủ ấn này của ngươi làm sao có thể tiêu diệt được bổn tọa.
Phó Thành kinh ngạc nhìn Đường Tiêu, rõ ràng ngã không dậy nổi mà còn dám xuất cuồng ngôn.
Phó Thành thân là một võ gia Địa Nguyên tứ cấp, ở trong quân ngũ sớm đã thân kinh bách chiến hắn biết rõ so với pháp khí công kích loại ngưng kết Luyện Yêu Đại Thủ Ấn này rất mạnh mẽ nhưng tiêu hao nội lực rất nhiều, với tu vi của thiếu niên này có thể đánh ra năm chưởng liên tục đã là cực hạn, không nói chính hắn mà những con rối đằng sau cũng lảo đảo rõ ràng là tiêu hao chân khí quá lớn.
Phó Thành đoán rất đúng tuy nội lực trong cơ thể của Đường Tiêu vẫn tràn đầy nhưng khôi yêu trận của hắn có vài con rối tu vi kém đã bị hút sạch nội lực trong cơ thể, dĩ nhiên không chống nổi nữa, Luyện Yêu Đại Thủ Ấn so với pháp khí công kích thì tiêu hao gấp mười lần nếu như Đường Tiêu dùng Giải Kiềm Kích đối phó với Phó Thành thì đã không như vậy rồi.
Tuy nhiên cho dù như thế chiến đấu cũng sắp đến hồi kết thúc.
- Phó Thành ngươi hạ lệnh cự tuyệt không cho tướng sĩ của ta tiến vào trong thành, cấu kết với Lâm Chấn mưu toan lấy mạng của bổn công tử ngươi nhất định phải trả một cái giá lớn.
Đường Tiêu cả người đột nhiên phiêu hốt ở trên không trung, ngón tay chỉ vào Phó Thành dùng một loại sát khí vô cùng cuồng vọng mà đánh tới, Phó Thành bỗng nhiên có một loại ảo giác, cảm thấy trước mắt mình không phải là một thiếu niên Địa Nguyên nhị cấp mà là một Địa Nguyên đỉnh phong vậy.
- Ha ha ha...
Trong giây lát Phó Thành liền khôi phục lại vẻ bình thường hắn đối với Đường Tiêu khinh thường mà nói:
- Bổn tọa ngược lại muốn xem ngươi làm sao để cho bổn tọa trả giá lớn, thức thứ hai của Tịch Diệt Long Chuy: Luân Hồi Tái Diệt.
- Ầm.
Long Chuy của Phó Thành như giao long bay múa mơ hồ ẩn hiện sắc đen trắng lẫn lộn nhau.
Đường Tiêu khép hờ hai mắt hít sâu một hơi trong nháy mắt hắn có cảm giác không gian trước mắt của hắn cũng theo hô hấp mà biến hình.
Bọn ngươi là phàm nhân mạng nhỏ há có thể so với sinh tử luân hồi.
Đường Tiêu khép hờ hai mắt mà hít sâu một hơi hắn có một cảm giác thiên hành chi lực nắm giữ không gian trước mắt theo hô hấp của hắn mà uốn lượn.
- Ngũ Hành quy nhất Luyện Yêu Đại Thủ Ấn.
Đường Tiêu quát to một tiếng toàn bộ phủ tướng quân tựa hồ cũng sinh ra chấn động tất cả các đình đài lầu các đều lắc lư rung động tựa hồ như không chịu nổi công kích của Đường Tiêu muốn sụp xuống vậy.
- Có chuyện gì?
Phó Thành kinh nghi bất định nhìn Đường Tiêu, trong nháy mắt này hắn biết mình đã phán đoán sai lầm.
Tuy nhiên tất cả đều đã muộn.
- Chết đi.
Một đạo chưởng ấn của Đường Tiêu phóng xuống, Luân Hồi Tái Diệt bất kể là trắng hay đen đều bị một chưởng này đánh thành hư không.
← Ch. 302 | Ch. 304 → |