← Ch.305 | Ch.307 → |
- Đúng là chuyện tốt tuy nhiên lần này tên Đường gia tiểu tử kia yêu tà vô cùng sau khi hắn uy danh đại chấn, cộng thêm Trấn Quốc hầu lúc đó ai có thể trấn trụ hắn nữa.
Lâm Chấn cưỡng chế lửa giận mà nói.
Mấy ngày nay nếu như không phải là thái tử ngăn trở hắn đã muốn đích thân xuất thủ đánh Đường Tiêu rồi.
- Hắn đúng là vượt quá sự dự kiến của cô rồi.
Thái tử cười cười vốn ý định của hắn là muốn để cho Đường Tiêu bị người Mãn bắt được hoặc là sau khi mất một nửa sĩ tốt trốn về Khê Khẩu quan thì toàn bộ mất đi sĩ khí.
Nếu hắn chết thì cũng thôi còn sau khi trốn về Khê Khẩu quan Lâm Chấn nhất định sẽ trị tội của hắn, đến lúc đó thái tử sẽ cho Đường Tiêu một nhân tình.
Tuy nhiên sự tình sau này cũng ngoài dự đoán của mọi người, Phượng Tín quan tuy mất nhưng Đường Tiêu lại không bị người Mãn giết, ngược lại ở Khê Khẩu quan chủ động xuất kích, đánh tan hai vạn đại quân tiên phong người Mãn, một trận dương danh lập uy tín lớn.
Theo lợi ích của Đại Minh vương triều thì thái tử lại nổi lên vài phần yêu tài với Đường Tiêu.
- Chuyện này mong rằng thái tử điện hạ sớm quyết đoán, đừng để dưỡng hổ gây họa.
Ngôn từ của Lâm Chấn tuy khiee hòa nhưng vẫn cứng rắn.
- Ái khanh cho rằng chuyện này nên xử lý thế nào?
Thái tử đương nhiên biết rõ nên nể trọng người nào, tuy rằng hắn muốn dùng Đường gia gõ Lâm gia một cái nhưng Lâm gia và Hưng quốc hầu dù sao cũng là cơ sở để cho hắn đăng co nên hắn cũng không làm quá mức nếu không cái được không bù cái mất.
Lâm Chấn đối với chuyện này đã sớm tính toán kỹ càng hắn lập tức mở miệng:
- Đường Tiêu hiện tại ở Khê Khẩu quan lập nhiều chiến công chúng ta tạm thời đè nén đợi ngày mai hình bộ phái người tới điều tra chuyện giám quân bị giết rồi tính sau, nếu như việc này có liên quan đến Đường Tiêu thì để cho hình bộ mang hắn về Thai kinh thành, không cho hắn cơ hội ở tiền tuyến lập công nữa, bất kể thế nào phải ngăn chặn nhuệ khí của hắn mới được.
- Nếu như chuyện Phó Thành giết giám quân không liên quan tới hắn thì sao?
Thái tử lại hỏi Lâm Chấn một câu.
- Không liên quan vậy thì đem hắn tiến cử lên bộ binh theo võ công tu vi cùng quân công cho hắn chức tướng quân thể hiện sự khoan hậu của thái tử đối với mọi người sau đó đem hắn tới Nghĩa Thành hoặc Đài Nam thành, để cho hắn quản lý binh mã một phương.
Lâm Chấn lập tức trả lời thái tử.
- Gia Nghĩa, Đài Nam.
Thái tử nhìn Lâm Chấn, trong lòng tràn ngập tán thưởng.
Gia Nghĩa Đài Nam mặc dù trên danh nghĩa thuộc sự quản hạt của Đại Minh vương triều nhưng kỳ thực thuộc về đất man hoang, trên cơ bản do địa phương tự trị, Đại Minh triều phái quan viên quan tướng cơ bản không có địa vị gì, nếu như chọc giận những dòng họ này bị giết cũng là chuyện bình thường.
Cho nên Lâm Chấn đề nghị thái tử phái Đường Tiêu đi Gia Nghĩa Đài Nam tương đương với việc cho hắn đi lưu vong rồi.
- Đương nhiên đó là bước sau này hiện tại hắn vẫn chưa trở về, kế hoạch lần này vai trò của điện hạ là trọng yếu nhất, đem hắn dời khỏi vị trí trọng yếu của tiền tuyến bằng không sau này tất cả đều nắm ở trong tay hắn.
Lâm Chấn hướng về phía thái tử chắp tay trong lời nói có vài ý không kiên nhẫn.
- Được rồi tất cả nghe theo lời ái khanh.
Thái tử nhắm mắt lại tựa hồ hơi mệt mỏi.
- Vi thần tuân mệnh.
Lâm Chấn thi lễ một cái sau đó lui ra khỏi thư phòng.
......
Thai kinh thành ở trong phủ của Hưng quốc hầu.
- Hầu gia tên tiểu tử kia vẫn chưa bị người Mãn giết, ngược lại còn lập nhiều quân công nghe nói thái tử còn tiến cử hắn với bộ binh cho hắn tước tướng quân, ta thấy hiện tại thái tử đang chơi với lửa.
Diệt Hồ Hầu Hoàng Ích rất không thoải mái nói với Hưng Quốc Hầu Từ Cương.
- Thái tử ở đó dĩ nhiên là có Lâm tướng quân đối ứng, hiện tại chúng ta có cơ hội đem Đường gia trừ tận gốc ở Áo Bỉ Đảo, cho dù không thành cũng sẽ khiến cho Đường gia đại thương nguyên khí.
Trong mắt của Từ Cương hiện ra vẻ hung ác.
- A... Hầu gia có diệu kế gì? Mau nói nghe đi.
Hoàng Ích bỏ chén trà xuống rồi hỏi.
- Ở Cơ Long cảng đã có mười chiếc tàu chiến của người Đông Doanh, trợ giúp chúng ta chống lại người Mãn, đặc sứ của Đông Doanh cũng tới Thai kinh thành rồi, thái tử Tây Điều Anh Cát cũng tự mình tới ít ngày nữa sẽ yết kiến thánh thượng.
- Chuyện này ta cũng nghe nói Hầu gia chẳng lẽ muốn mượn người Đông Doanh trừ khử Đường gia sao?
Hoàng Ích suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Không sai.
Từ Cương vừa nói vừa lấy ra một bức họa:
- Ngươi xem đi...
- Đây là Dực Thai công chúa.
Hoàng ích nhìn bức họa mà ngẩn cả người.
- Ừ đúng là nàng ta.
Trên mặt Từ Cương lộ ra vẻ vui vẻ;
- Đây là do một họa sư cao nhân vẽ, Dực Thai công chúa chính là đệ nhất mỹ nữ của Đại Minh vương triều thái tử Đông Doanh nhất định sẽ không bỏ qua sau này tất sẽ xin cưới nàng, lúc đó tình hình sẽ rất náo nhiệt.
Thánh thượng chưa chắc sẽ đáp ứng thái tử kia. Dực Thai công chúa không phải đã được hứa gả cho Đường gia hay sao?
Hoàng Ích vẫn không hiểu lắm dụng ý của Từ Cương.
- Hừ gần đây chiến cuộc biến hóa thất thường, không chuyện gì là không thể, hỏa pháo của người Mãn đã tới phá Hoa Liên thành xong ngươi sẽ nhìn thấy nhiều trò hay.
Trong mắt của Từ Cương tràn ngập thâm trầm mà nói.
- Đúng thế.
Hoàng Ích vỗ vỗ đầu:
- Hoa Liên thành không thể địch lại hỏa pháo của người mãn, thán thượng khi đó sẽ cầu trợ người Đông Doanh chống lại, đem Dực Thai công chúa gả cho thái tử bọn họ làm điều kiện. Với tính cách của Đường gia tiểu tử công chúa Dực Thai bị đoạt chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua, lúc đó ý Đường gia tiểu nhi sẽ chọc vào vị thái tử kia, ha ha kế này của hầu gia thật là tuyệt diệu.
- Đúng rồi Hầu gia chúng ta cần phải phòng ngừa Đường gia tiểu tử trước khi Dực Thai công chúa mang tới chỗ Đông Doanh thái tử nhận được tin tức nếu không chỉ sợ sẽ phát sinh chuyện xấu.
Hoàng Ích cân nhắc một chút rồi nhắc nhở Từ Cương.
Từ Cương đặt chén trà xuống tiến tới trước mặt Hoàng Ích mà trầm thấp nói một câu:
- Hôm qua bản hầu đã đem Đông Bảo Đông Cương hai huynh đệ bọn họ thay thế Tiền Tử làm thống lĩnh ngự lâm quana ngươi biết là để làm gì không?
Hoàng Ích nghĩ nghĩ bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ:
- Hóa ra Hầu gia đã sớm có sắp xếp Hoàng mỗ thật sự là biộ phục.
Người của hình bộ tiến tới Khê Khẩu điều tra Phó Thành đại tướng quân thần bí tru sát giám quân, bất kể điều tra thế nào cũng không liên quan tới Đường Tiêu, sau đó theo kế hoạch của Lâm Chấn, đương nhiên là mang theo chỉ lệnh tới Hoa Liên thành, tiến cử Đường Tiêu quay trở về Thai kinh thành báo cáo với binh bộ.
← Ch. 305 | Ch. 307 → |