← Ch.314 | Ch.316 → |
Hắn thật sự sẽ làm như vậy sao? Có lẽ không.
Tuy Chu Huyền Nhi ta rất nặng tình với hắn nhưng hắn có coi trọng ta như vậy? Cũng giống như lần trước khi nói lời tạm biệt, trong lòng nàng vô cùng đau nhức, thậm chí trên mặt hắn còn hiện ra vẻ phiền toái với nàng.
Dực Thai công chúa nghĩ nghĩ trong lòng buồn bã, ruột gan như đứt từng khúc.
- Công chúa hiện tại không còn sớm nữa, xin đi thay quần áo.
Dư công công dẫn hơn mười cung nữ, nâng thảm đỏ thúc giục Dực Thai công chúa.
- Công chúa vì cơ nghiệp của Đại Minh vương triều vì muôn dân trăm họ xin hãy đi thay quần áo.
Khương Dục một lần nữa dập đầu, trán như muốn chảy cả máu.
- Ta Chu Huyền Nhi tại sao lại sinh trong nhà đế vương?
Dực Thai công chúa khóc lớn, được người ta dìu đỡ vào trong nội thất, cưỡng ép rửa mặt thay đồ.
Toàn bộ ở bên cạnh nội cung của công chúa đã có tám trăm quân ngự lâm canh gác, ngay cả chim chóc cũng đừng hoàng thoát ra được.
Hỗn loạn lần này ở Áo Bỉ Đảo, căn nguyên cũng là vì Dực Thai công chúa, nếu như lúc trước không phải Đường Tiêu cứu nàng, thì cũng không giết chết hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan và công chúa Ly Đế Á, cũng không xảy ra chuyện Ba Duy đế quốc cấu kết với người Mãn.
Đông Doanh quốc đã sẵn sàng ra trận mấy chục năm, đánh Áo Bỉ Đảo và Cửu Châu đại lục là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Tất cả có nguyên nhân mới có kết quả, đều rơi lên trên người của Dực Thai công chúa.
Đáng thương cho nữ nhân sinh vào nhà đế vương
.......
Xảy ra chuyện gì tại sao lại bao vây Dực Thai cung?
Thất hoàng tử nghe thấy Dực Thai cung có loạn thì vội vàng chạy tới hỏi.
- Thánh thượng có chỉ, chuyện ở trong Dực Thai cung bất kỳ kẻ nào cũng không được can thiệp.
Thống lĩnh ngự lâm quân tiến tới, hướng về phía thất hoàng tử mà tuyên bố.
- Hừ bổn cung muốn đi vào gặp hoàng muội cũng không được sao?
Thất hoàng tử hơi nổi giận.
- Thánh chỉ không thể trái nghịch, hoàng tử điện hạ đừng khiến cho mạt tướng phải khó xử.
Thống lĩnh ngự lâm quân Đông Cương mặc dù nói năng khách khí nhưng không hề có chút ý nào nhường đường.
- Phụ hoàng trong đêm khuya phong tỏa Dực Thai cung, đến tột cùng là làm chuyện gì không muốn cho người khác biết?
Trong lòng thất hoàng tử liền có một dự cảm không tốt.
Đường Tiêu đi tới Cơ Long doanh dò xét còn chưa về, việc này khiến cho thất hoàng tử không cách nào báo cho hắn biết được, thất hoàng tử trong tay không có quyền, khắp nơi bị người ta chế trụ, ngay cả muội muội mình yêu nhất cũng không bảo hộ được trong lòng hắn vô cùng bi phẫn.
....... .
Sáng ngày thứ hai ở Trấn Quốc hầu Thần Mã quán.
Đường Tiêu ở trước Nhật Nguyệt hồ mà đứng im, hai ngày nay ở bên trong Cơ Long cảng dò xét xong hắn phát hiện ra người Đông Doanh thực lực cường đại, cảnh tượng trước mắt khiến hắn không thể bình tĩnh được.
Thai kinh thành rồi cũng thế sao?
- Thiếu gia hôm nay lúc hừng đông có người mang thư tới phủ, nói là giao cho thiếu gia.
Manh Ngọc sau khi biết chuyện Đường Tiêu trở về thì nhanh chóng cầm một phong thư đi tới.
- Người nào đưa tới?
Đường Tiêu hỏi Manh Ngọc một câu, cũng tiện tay mở thư ra.
- Thư cột vào mũi tên rồi bắn, nghe phủ vệ môn nói thì cũng không biết là người nào làm.
Manh Ngọc hướng về phía Đường Tiêu giải thích một phen.
Đường Tiêu sau khi xem xong thư trên mặt hiện lên vẻ nổi giận, hắn đem thư xé nát thành từng mảnh phất vụn sau đó ngưng khí hóa điêu, lập tức bay ra khỏi Đường phủ.
- Thiếu gia thiếu gia.
Manh Ngọc nhìn về phương hướng mà Đường Tiêu bay đi không ngừng hô to nhưng Đường Tiêu đã sớm biến mất không còn thấy hình bóng đâu nữa riồ.
- Xảy ra chuyện lớn rồi.
Manh ngọc tâm tình bàng hoàng tuy nhiên nàng cũng không biết là đại sự gì xảy ra.
.........
Hưng Quốc Hầu phủ.
- Báo cáo hầu gia Đường gia tiểu nhi hôm nay đã rời khỏi Đường phủ, trở lại Tử Cấm Thành nghe nói hắn đầu tiên xông vào cung của Dực Thai công chúa lại đi tìm Thất hoàng tử, sau đó đi tới Cơ Long cảng, xe bộ dạng là đã nhận được mật thư của chúng ta.
Một hắc y nhân hướng về phía Hưng Quốc Hầu Từ Cương mà bẩm báo.
- Lập tức mang thư bồ câu, đem tin tiểu súc sinh này đi Cơ Long cảng tìm Đông Doanh thái tử tới Đào Viên thành.
Từ Cương hướng về phía hắc y nhân mà ra lệnh.
- Vâng hầu gia.
Hắc y nhân lóe thân hình lên, sau đó biến mất ở cửa ra vào.
- Chúc mừng hầu gia chúc mừng hầu gia, tên tiểu súc sinh kia lần trước không bị người mãn giết lần này ở trong chiến hạm của người Đông Doanh còn có mấy gã cuồng võ sĩ nhất định là không sống nổi.
Hoàng Ích lộ ra vẻ vui mừng nói.
- Hừ hừ.
Hưng Quốc Hầu Từ Cương cũng không đắc chí cho lắm;
- Hắn không phải đoạt thân sự của Tiều nhi sao, còn giết MInh nhi, bức điên Tiều nhi, lúc này người Đông Doanh giết hắn, đoạt vợ của hắn cũng là quả báo.
- Không chỉ như thế mà hầu gia còn sử dụng liên hoàn kế, nếu như Đường Uyên kia biết rõ ái tử của mình chết trong tay của người khác, sẽ khởi binh đánh Đông Doanh, như vậy sẽ càng thêm náo nhiệt.
Hoàng Ích ở bên cạnh bổ sung vài câu.
- Tiểu súc sanh kia dễ đối phó, nhưng mà Đường Uyên lão cáo già kia thì không dễ đâu, nhưng tiểu súc sanh này bị giết, hắn chưa hẳn đã xuất binh ra đâu.
Từ Cương tự tin kế hoạch của mình có thể một đường tiêu diệt Đường Tiêu, tuy nhiên đẩy ngã Đường Uyên thì không có bao hiêu tin tưởng.
- Tiểu súc sanh sau khi bị giết, lão súc sanh kia cũng sẽ phải yên tĩnh rồi.
Hoàng Ích vẫn hừ một tiếng.
Cơ Long Cảng nằm ở phía Đông Bắc của Áo Bỉ Đảo, hôm nay ở bên ngoài Cơ Long cảng tàu chiến xếp thành từn hàng, mấy chục chiếc ngư lôi được hộ vệ trái phải, ba vạn võ sĩ đông doanh được phân công hơn năm nghìn người trấn giữ hạm đội mặt khác hai vạn người thì đã tiến lên trên mặt đất, toàn bộ Cơ Long cảng lúc này đã rơi vào tay của bọn họ, quan binh coi giữ địa phương bị khống chế, dân chúng thì bị hà hiếp, nam nhân thì bị buộc làm nô lệ, nữ nhân thì còn bi thảm hơn.
Cơ Long cảng lúc này không khác gì địa ngục...
- Van cầu các đại nhân tha cho tiểu nữ, tiểu nữ có thai bảy tháng rồi bỏ qua cho tiểu nữ.
Một phụ nữ có thai ở địa phương bị bắt, đem tới doanh trướng của người Đông Doanh, ở bên cạnh hơn mười tên binh sĩ đang vây quanh, nàng không ngừng cầu khẩn bọn họ.
- Buông tha cho ngươi buông tha cho ngươi thì ai giúp các đại gia tiêu khiển đây?
Một võ sĩ tiến tới, nặng nề đem người phụ nữ có thai kia đẩy ngã xuống mặt đất.
Nàng ta ngã xuống mặt đất phía dưới lập tức chảy ra một đại lượng máu.
← Ch. 314 | Ch. 316 → |