← Ch.398 | Ch.400 → |
Không thể quay về, những chuyện này chỉ có thể nghĩ trong lòng mà thôi.
- Ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút.
Vi cũng không để ý câu trả lời của Đường Tiêu, nàng quay đầu ngồi xổm ven hồ sâu thăm thẳm.
Vi Liên đem đem một ít nước thuốc màu đen, xanh lục, xanh lam và mấy chục mảnh phù chú ném xuống hồ nước, rồi niệm chú bên cạnh hồ nước. Không biết cô ta sử dụng vu thuật gì, cả hồ nước cùng một chỗ đều bay lên.
Đường Tiêu lại một lần nữa âm thầm kinh hãi, cái mặt hồ nước này cũng không phải to như bình thường. Vi Liên có thể quấy được cả hồ nước, thực lực tuyệt đối không thể dò xét được. Kiếp trước trước khi rơi vào hắc ám hư không, cô ta chắc là chẳng thua kém gì sự tông tại của Áo Bỉ lão ma, có thể công lực hiện tại vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
Rất nhanh liền không phải chỉ có nước hồ bốc lên, thậm chí xoáy thành phun ra một lượng lớn. Nhưng mà những cái này cũng không phải là công lao của nước thuộc và lá bùa của Vi Liên, chắc chắn là đã bị vật gì kích động, thể hiện ra vô cùng phẫn nộ dang giãy dụa dưới nước.
- Bị ta dụ dỗ lên rồi!
Vi Liên hét lớn một tiếng.
Đường Tiêu vội vàng đem Hồng Viêm nắm trong tay, quả nhiên hắn nín thở chờ đợi mấy giây, một xúc tu vừa thô vừa to đột nhiên nhô lên từ mặt nước, đồng thời một thủy yêu dị hình vô cùng lớn xuất hiện trước mặt hắn. Đây chính là thủy yêu dài chừng ba mươi trượng.
Loài cá voi trưởng thành bình thường cơ thể dài năm sáu trượng, cỡ cá voi khổng lồ cũng không quá tám chín mười trượng, nhưng thủy yêu này thân thể rõ ràng dài đến ba mươi trượng.
Không chỉ thế, nó còn có vô số xúc tu lớn, mở rộng toàn bộ ra, cơ thể còn to gấp mấy lần.
Vi Liên ngược lại không chút do dự, hai tờ phù chú hóa thành tro bụi trong tay vừa giơ lên đã nhanh chóng ngưng tụ thành hai quang cầu màu xanh, ánh sáng trong băng tinh Huyền băng tiến mà phóng tới chỗ cái đầu cực lớn của con thủy yêu.
Con thủy yêu này trước giờ vẫn trốn ở đáy hồ, bị nước thuốc và vu thuật của Vi Liên kích thích vào nên mới không thể không nổi lên mặt nước. Nó vừa trồi lên mặt nước liền phồng nước vô cùng khó chịu kêu lên. Chỉ vì nó vẫn chưa nhìn kỹ là kẻ nào quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của nó. Vi Liên đã bắn hai phát huyền băng tiến qua.
Cái đầu thủy yeu cùng cới chòm râu kết lại băng tinh màu lam, nó bắt đầu đông cứng trong chốc lát. Thủy yêu này cũng không phải yêu thú bình thường, nó mở rộng ra sờ sờ mấy cái băng tinh màu lam đã bị rụng xuống.
Hai đòn công kích này khiến cho Thủy yêu rất tức giận, nó phát ra tiếng kêu thương tâm. Không đợi Vi Liên phát động tấn công cũng đã hăng hái vọt tới bên cô ta, vô số đầu xúc tu che cả mặt trời, đột nhiên liền hướng tới đánh Vi Liên. Vi Liên vội vàng lui lại, lam sắc trong tay liền phóng ra, đông lại trên xúc tu của thủy yêu, nhưng vẫn còn hai xúc tu thô dài đang hướng về phía nàng.
Với uy lực của cái xúc tu này, Vi Liên giống như bị nó cuốn lấy, nửa phần như bị thương nặng.
Đương nhiên đã đến lúc Đường Tiêu nên ra tay.
Vi Liên tìm Đường Tiêu là vì phương thức tấn công của cô ta thuộc về một loại hình viễn trình, sử dụng uy lực của lá bùa cơ bản có thể đạt được mức tức thời. Nhưng phát huy được uy lực lớn của lá bùa nhất định phải có một thời gian ngắn để niệm ý. Mà Đường Tiêu lại am hiểu tấn công, hai người phối hợp lại mới có hy vọng tiêu diệt được thủy yêu này.
Khi Vi Liên cân nhắc xem có nên lấy huyền băng thuẫn ra ngăn cản hai cái xúc tu này, Đường Tiêu đã giết đến. Hắn cũng không có thao tác Hồng Viêm mà tay cầm Hồng Viêm trực tiếp vọt tới hai cái xúc tu, chắn trước người Vi Liên. Hồng Viêm trong tay liên tục chém ra, hai cái xúc tu của thủy yêu rơi ra thành từng đoạn.
Xem ra con thủy yêu này ngoài ảo thuật lợi hại ra, những phương diện khác cũng không phải rất khỏe.
Đường Tiêu tin tưởng càng ra tay không dừng, với đại thủ vân tân thất thành bắt chặt đứt hai gốc cái xúc tu, về phía trước như một tật, Hồng Viêm giơ cao trong tay, đột nhiên hướng về phía cái đầu khổng lồ của thủy yêu bổ thẳng xuống.
Hồng Viêm nếu dùng như phi kiếm, với tu vi của Đường Tiêu rất khó phát huy ra uy lực của nó. Nhưng Đường Tiêu cũng không bắt nó trở thành phi kiếm. Lúc này đột nhiên tự phát sử dụng nhật nguyệt luân hồi kiếm học được trên đảo Áo Bỉ, không ngờ lại sử dụng như vậy, ngược lại có thể phát huy ra lực uy hiếp càng lớn.
Hồng Viêm bổ một phát xuống phía dưới, một đạo huyết hồng kiếm thê từ trong kiếm hình thành, đột nhiên vọt tới thân thể khổng lồ của tủy yêu.
Đến cương, đối phó với những sinh vật cơ thể to lớn nhưng phòng hộ yếu kém đương nhiên vứt bỏ ưu thế tự nhiên.
- Cẩn thận.
Vi Liên hô lớn Đường Tiêu một tiếng, cùng lúc đó trong tay là hai đạo quang ảnh mày xanh phóng ra.
Đường Tiêu xông lên trước mặt, thủy yêu gần niệm xong khẩu khuyết, hồng vêm kiếm của Đường Tiêu sắp mở ra kiếm thể, hơn mười cái thủy tiễn từ trong miệng thủy yêu đột nhiên phun mạnh ra ngoài, phóng hướng tới Đường Tiêu. Với tu vi hiện tại của Đường Tiêu sẽ bị những thủy tiễn này xuyên qua chỗ hiểm của thân thể, làm không tốt sẽ bị thương nặng.
Trước kia có chiến giáp vạn luyện thần minh hộ thân, hơn nữa thân thể trên đảo Áo Bỉ so với thân thể hiện nay rắn chắc hơn gấp mấy lần. Đường Tiêu trước khi vào trận chiến đều không thèm quan tâm ám khí tấn công của địch. Nhưng hiện tại thân thể của Tôn Văn đã kém xa trước rồi.
Đường Tiêu nghe được Vi Liên nhắc nhở, lập tứ thay đổi thân kiếm, đột nhiên vung ra một hồi ngăn cản, mượn lực kiếm cương chưa xuất ra, chặt đứt hơn mười cái thủy tiễn.
Thủy tiễn của thủy yêu bị Đường Tiêu chặn đứng lại, vừa rồi mấy chục cái xúc tu không bắt được Vi Liên mới không từ bốn phương tám hướng cuốn lấy Đường Tiêu. Đường Tiêu phản ứng rất nhanh, lập tức lùi lại, Hồng Viêm kiếm trên tay xuất ra một đạo quang kiếm. Mấy chục cái xúc tu sắp hình thành vòng vây lập tức rời khỏi, hắn lại sử dụng nhật nguyệt luân hồi kiếm.
- Trường hà lạc nhật!
Hồng Viêm trong tay Đường Tiêu xuất ra huyết hồng kiếm cương cao mấy mét, hướng đâm trực tiếp tới phần đầu thủy yêu. Huyết hồng kiếm cương có thể đi vào trong cơ thể thủy yêu, phá vỡ cơ thể của nó ra một vũng máu, sau đó liền vọt ra từ cơ thể con thủy yêu.
Dùng nhật nguyệt luân hồi của Hồng Viêm kết quả thực sự rất mạnh.
- Đóng băng ngàn dặm.
Mượn lúc Đường Tiêu tấn công thủy yêu, Vi Liên miệng liền niệm một khẩu quyết dài cũng đã niệm xong. Mặt hồ dưới chân nàng lập tức kết băng. U lam huyền băng nhanh chóng đông cứng mấy chục cái xúc tu của thủy yêu, sau đó lan lên cả cơ thể nó chỉ trong thời gian mười mấy giây. Thân hình của thủy yêu một nửa đã chuyển sang trạng thái đóng băng.
← Ch. 398 | Ch. 400 → |