← Ch.446 | Ch.448 → |
- Hạt châu này là bảo bối gì?
Xem xét mấy túi trữ vật của hồng y nam tử thủ lĩnh Đường Tiêu bị một hạt châu màu đen hấp dẫn ở bên trong âm khí um tùm.
- Đây là... bạo linh châu.
Vi Liên lộ ra vẻ kinh ngạc nàng đúng là đã nhận ra hạt châu này.
- Bạo linh châu rất lợi hại sao?
Đường Tiêu cẩn thận cảm ứng bạo linh châu này.
- Nó là đại sát khí của thiên giới, ở trong nhân giới là hàng cấm hồng y nam tử tư tàng vật này một khi bị thiên giới phát hiện thì sẽ bị trọng phạt.
Vi Liên cẩn thận nhìn nhìn bạo linh châu.
- Thiên giới đại sát khí, nghe có vẻ rất mạnh, dùng thế nào/
Đường Tiêu ý thức được giá trị của bạo linh châu này.
- Đem bạo linh châu mang theo người thông qua giết người mà hấp thu âm hồn năng lượng của đối phương, bên trong âm hồn càng nhiều thì uy lực nổ tung càng lớn nếu linh hồn đầy đủ mạnh mẽ thì có thể làm bị thương cả võ giả thiên giới cho nên ở thiên giới được liệt vào danh sách đồ cấm.
- Tuy nhiên viên linh châu này hiện tại có số lượng âm hồn ở bên trong quá ít, bạo linh châu cách dùng rất đơn giản giống như khu động kiếm linh.
Vi Liên cặn kẽ giải thích cho Đường Tiêu nghe.
- Ừ nếu như có thể làm trọng thương võ giả thiên giới thì đúng là đồ tốt.
Đường Tiêu mang bạo linh châu thu vào sau đó cũng đem thất sắc hạch đào và các trữ vật khác vào trong hồ lô dừa rồi cùng với Vi Liên đi dạo bốn phía, muốn đem pháp khí và trữ vật của mấy nghìn người kia nhặt lên, nhưng hồ lô dừa cùng với túi trữ vật mới cũng không thể chứa hết.
Áo Bỉ lão ma ở trong hồ lô dừa một chút động tĩnh cũng không có, Đường Tiêu trong lòng có một dự cảm bất hảo nhưng hắn nhanh chóng xua tan đi.
- Thất sắc hạch đào đã thu thập đủ khoảng thời gian đến lúc bí cảnh hủy diệt không còn mấy ngày chúng ta cần phải nhanh chóng trở về huyền vũ đại lục.
Vi Liên cũng nói với Đường Tiêu một câu.
- Ừ.
Đường Tiêu gật nhẹ đầu hắn cũng trở về với tu vi hiện tại của hắn, có cơ hội mang Triệu Thanh và Dương Dĩnh trở về Huyền Vũ thành tránh cho các nàng ở trong bí cảnh bi hủy diệt.
Không biết các nàng còn sống hay không.
- Những hạch đào thất sắc dư thừa này là tài liệu quan trọng để chế thọ nguyên đan về sau chúng ta cũng nên luyện chế một phen.
- Ừ thọ nguyên đan đúng là đồ tốt.
Đường Tiêu và Vi Liên nói chuyện với nhau lấy ra lệnh bài phản hồi từ từ niệm khẩu quyết đúng vào lúc này cách đó không xa có mười mấy đạo nhân ảnh bắn ra, Vi Liên vội vàng thu hồi lệnh bài cảnh giác mà nhìn.
- Đem Long Tinh và tất cả các bảo vật các ngươi sở hữu ra đây ta sẽ lưu lại tính mạng cho các ngươi.
Một võ giả đột nhiên vây quanh bao bọc xung quanh đám người Đường Tiêu.
Đường Tiêu cũng thu hồi lệnh bài híp mắt quét một vòng phát hiện ra những võ giả đại lục này phần lớn chỉ có tu vi Địa Nguyên tứ cấp.
Hơn mười người này không có tư cách tham gia đội săn cự long của hồng y nam nhân cho nên chỉ có thể theo sát từ phía xa xa vừa rồi dưới sự dãn dắt của nam tử cầm đao thuẫn, đã trốn ở gần, bọn họ muốn bày ra một cái bẫy giết Đường Tiêu và Vi Liên hai người nhưng cuối cùng có hai người trong bọn họ không chờ đợi được nữa.
Đội trưởng đao thuẫn kia kiêng kỵ đối phương ở trong cơ thể của cự long đã lấy được lực lượng thần bí cho nên triệt để dùng chiến thuật mai phục tuy nhiên tính nhẫn nại của mấy người khác đã hao hết cuối cùng võ giả cầm chủy thủ dẫn đầu reo hò tới chém giết.
- Chỉ bằng các ngươi mà cũng đòi long tinh/
Đường Tiêu một đường tới đây bị những ma võ đại lục đuổi giết trong lòng đã hận thấu xương với bọn họ nếu không phải thời gian cấp bách Đường Tiêu còn muốn chủ động đi ra ngoài săn giết vài người.
- Ta thấy ngươi chán sống rồi.
Tên võ giả cầm hai chủy thủ hướng về phía Đường Tiêu mà lao tới, thân hình nhanh như thiểm điện trong nháy mắt đã vọt tới sau lưng chủy thủ trong tay một cái trước một cái sau giơ lên.
Đay là động tác sát nhân của hắn hơn mười người đồng bạn của hắn thấy tình cảnh này thì hoan hô bởi vì động tác này bình thường có ý nghĩa là hắn đã giết người thành công.
Đường Tiêu từ từ giơ cánh tay lên nheo mắt nhìn trái tim mà hắn cầm trên bàn tay sau đó lại nhìn võ giả vây quanh lúc này có người chú ý tới trước ngực của võ giả cầm hai thanh chủy thủ đã xuất hiện thêm một lỗ máu.
Lực lượng này phải cường đại cỡ nào thủ pháp phải nhanh cỡ nào mới có thể trong nháy mắt lôi trái tim của võ giả kia ra, phải biết rằng hắn có tu vi tới Địa Nguyên tứ cấp.
Võ giả cầm song chủy nhìn ánh mắt của những người khác thì tựa hồ cảm thấy cái gì hắn cúi đầu nhìn ngực của mình thì sợ hãi tuy nhiên hắn chưa phát ra được một tiếng đã ngã xuống đất.
- Còn có ai muốn lấy long tinh nữa không
Đường Tiêu đem trái tim kia ném xuống đất sau đó dò xét xung quanh.
- Cùng tiến lên đi hắn lợi hại nhưng có thể địch nổi nhiều người sao?
Một võ giả tay cầm pháp trượng hướng về những người khác mà hô lớn sau đó pháp trượng đột nhiên giơ lên một hỏa cầu đánh về phía Đường Tiêu.
Cùng lúc đó hai mươi mấy người trong đội cũng giương cung cài tên huy động pháp trượng cũng có người huy động trọng kiếm đại đao búa lớn chiến chùy ngay ngắn lao tới Đường Tiêu và Vi Liên hai người.
Tên đầu lĩnh võ giả cầm đao thuẫn thì lại ở đằng sau ánh mắt của hắn mang theo vẻ sợ hãi nhìn Đường Tiêu.
- Ầm.
Một tiếng vang thật lớn một quyền của Đường Tiêu nghênh hướng về phía võ giả cầm trọng kiếm mà chém, ngay lập tức kiếm tan thành hai đoạn, đem võ giả trọng kiếm kia đánh bay ra ngoài rơi ra sau mấy chục trượng mới ngã xuống mặt đát, miệng phun ra máu tươi hai mắt trắng dã hiển nhiên đã chết không thể chết hơn được nữa rồi.
Trong chốc lát Đường Tiêu đã giết sạch những võ giả này chỉ còn lại võ giả đầu lĩnh.
Đầu lĩnh kia phát hiện thấy tình thế không ổn sau khi Đường Tiêu giết võ giả cầm hai thanh chủy thủ thì lập tức quay người về phía xa xa mà trốn đi, sau khi Đường Tiêu giết sạch đồng bạn thì đã chạy xa tới trăm trượng, đúng lúc hắn kinh hồn bất an vô ý thức quay đầu lại thì thấy một đạo hồng quang đã bắn tới nắm lấy thân thể của hắn, đem hắn đánh ngã xuống mặt đất.
Võ giả đầu đội nón trụ giống như là đồ chơi vậy bị Đường Tiêu chộp vào sau đó Đường Tiêu gào to một tiếng, một ay nắm lấy nón trụ của hắn, một tay nắm lấy ngực của hắn trong chốc lát đã xé nát thân thể của hắn.
Vi Liên ngay cả cơ hội xuất phù chú cũng không có cứ thế trợn mắt nhìn Đường Tiêu ra tay.
← Ch. 446 | Ch. 448 → |