← Ch.460 | Ch.462 → |
Vi Liên nhìn thấy mộc lỗi ngưng ra mộc thuẫn, băng trùy trong tay của không bắn xuống, miệng nàng niệm khẩu quyết bắn ra vài miếng long lân phù chỉ, băng trùy trở nên vừa thô vừa to hơn nữa lại còn xoay tròn liên tục giống như là một cái mũi khoan vậy, lúc này đang mạnh mẽ xuyên qua mộc thuẫn.
Từng thanh âm bạo liệt truyền tới, mộc thuẫn ở trước mặt mộc lỗi đã bị băng trùy xoay tròn của Vi Liên làm cho vỡ vụn.
Đã không còn thứ có thể ngăn cản băng trùy, băng trùy dùng thế vạn quân đâm về phía bụng của mộc lỗi trong nháy mắt Đường Tiêu nghe thấy thanh âm than nhẹ của mộc lỗi bi thương và tuyệt vọng vô cùng, nhưng hắn lại không nhớ ra nổi thanh âm này của ai.
- Trò chơi mới bắt đầu làm sao có thể chấm dứt nhanh như vậy/
Một đạo bạch quang xé rách cấm chế của Huyền Vũ thành mà bay ra, mộc lỗi cũng biến mất trước mặt của Vi Liên và Đường Tiêu, băng trùy rơi xuống thẳng mặt đất cũng không giết chết mộc lỗi.
Đường Tiêu Vi Liên ngẩng đầu nhìn nam tử áo trắng trẻ tuổi đi tới trước mắt, từ trên người nam tử kia truyền ra uy áp khiến cho người ta như muốn đông cứng lại người tới chính là giám sát sứ mà thiên giới gửi đến Huyền Vũ đại lục, Bành Thao, hắn không ngờ rằng mộc lỗi do hắn luyện chế lại thua ở trong mấy hồn thi cả gan làm loạn này, cho nên nhịn không được muốn đích thân xuất thủ.
Không biết vì sao sau khi hắn xé rách màn sáng, ở trong màn sáng mở ra một thông đạo mà ở bên ngoài cấm chế, Đường Tiêu Vi Liên cùng với đa phần hồn thiết đều nhìn về phía lối kia.
- Giết hắn đi.
Tử Thần không ngừng đánh giá cái lối đi kia mà hướng về phía hai hồn thi bên cạnh ra lệnh.
Đương nhiên Tử Thần làm vậy chẳng qua là thăm dò, tuy nó cho rằng đối phương chưa hẳn có thực lực cao hơn mình nhưng hắn là một hồn thi có trí thông minh đương nhiên phải có biện pháp đề phòng.
Cho dù hai hồn thi này không tạo được uy hiếp gì với Bành Thao nhưng có thể làm phân tán sự chú ý của Bành Thao thì đã là chuyện rất tốt rồi, Tử Thần tin tưởng với tu vi của mình trong nháy mắt có thể tiến vào trong thông đạo của Huyền Vũ thành, chỉ cần tiến vào trong đó ai có thể ngăn hắn lại được?
Hai hồn thi cực lớn hiện ra vẻ sợ hãi tuy nhiên dưới sự uy áp của Tử Thần bọn chúng vẫn đánh bạo xung phong về phía Bành Thao. Trong miệng cả hai đều ngậm một viên hồn châu muốn dùng hồn châu làm Bành Thao nổ tung
Bành Thao nhắm con mắt lại hai tay nhấc lên, từ trong người bắn ra một đạo ánh sáng nhỏ, đạo áh sáng này bắn về phía hai viên hồn châu bắt bọn chúng nổ trên không trung, ngay sau đó hai hồn thi cực lớn cũng bị hủy diệt.
Nhìn thấy hai hồ thi không chịu nổi một đòn của người áo trắng trước mặt, trong mắt của Tử Thần cũng lộ ra vẻ do dự, tựa hồ đang nghĩ xem có nên cứng đối cứng với người ở trước mặt hay không sau đó Tử Thần nhìn thoáng qua Đường Tiêu ở bên cạnh cảm thấy nếu như mình cùng với tên võ giả Thiên Nguyên kia đánh một trận khẳng định tiểu tử này sẽ ngư ông đắc lợi, hơn nữa chuyện này cũng không chỉ phát sinh một lần rồi.
- Vào bên trong Hồng Viêm của ta nếu không dùng bản thân của ngươi khống đôi phó được hắn, chúng ta hợp lực giết hắn nếu không không thể tiến vào Huyền Vũ thành.
Đường Tiêu hướng về phía Tử Thần truyền âm một câu.
Tử Thần nghe thấy Đường Tiêu nói xong thì bảy con mắt trên đầu đều chuyển động, thần hồn của nó trốn ở trong hồng viêm đúng là có thực lực tăng hơn rất nhiều hơn nữa tuyệt thế danh kiếm hồng viêm cũng có lực bảo hộ cường đại chỉ cần hồng viêm không bị hủy thần hồn của nó cũng không bị hủy diệt.
Tuy nhiên sau khi trở lại Hồng Viêm, Tử Thần hoài nghi rằng mình sẽ trở thành kiếm linh của Đường Tiêu, tiểu tử này vài ngày không gặp thực lực đã gia tăng nhiều vô cùng, sau khi thực lực của hắn tăng lên nữa cũng đừng hòng nghĩ đến chuyện chạy thoát.
Bỗng nhiên đúng lúc này Tử Thần phát hiện ra mình đã bị ngôn ngữ của Đường Tiêu làm cho ảnh hưởng nhiều, hắn vô cùng phẫn nộ vì sao phải nghe Đường Tiêu, Tử Thần tức giận mắng Đường Tiêu thật to, Bành Thao đột nhiên dời thân thể, dừng ở trước mặt Đường Tiêu và Vi Liên chừng mười trượng.
- Nói cho bổn tọa, hai người các ngươi trước khi tiến vào trong hắc ám hư không là ai?
Bành Thao hướng về phía Vi Liên và Đường Tiêu chất vất một câu.
Đường Tiêu không mở miệng trả lời Bành Thao hắn đang tính toán có nên tế ra một lực ý niệm, hôm nay tấn công một đòn trí mạng, nhưng đối phương là người trong thiên giới để bọn họ biết không chừng mất cả chì lẫn chài.
Long thể này tuy rất cường hãn nhưng phải cần Áo Bỉ lão ma giúp sức mà hiện tại Áo Bỉ lão ma vẫn đang mê ngủ.
Bảy cái đầu của Tử Thần chuyển động trên không trung toàn bộ lực chú ý đặt về phía màn sáng, hắn nhìn người trẻ tuổi kia đột nhiên chạy gấp về phía trước, hai phi kiếm bên cạnh nó hóa thành hai hình hắc bạch song long, được thân thể cực lớn của nó giẫm nát dưới chân, hướng về phía con đường tiến vào trong huyền vũ thành bắn đi.
Tử Thần này rõ ràng đã học xong ngự kiếm thuật còn đem danh kiếm Mạc Tà của hắc diện tướng quân dẫm dưới chân.
- Ngươi muốn tìm cái chết sao mau trở lại?
Đường Tiêu hướng về phía Tử Thần quát to một tiếng, nam tử áo trắng này là giám sát sứ của thiên giới, đẳng cấp Thiên Nguyên khẳng định không phải là một kẻ ngu ngốc ở sau lưng của hắn có một con đường, hơn nữa còn chủ động mở ra khẳng định là bẫy.
Nếu như Tử Thần xông vào con đường kia chỉ sợ sẽ bị tru diệt ngay tại chỗ.
Nhưng tất cả đã chậm, Tử Thần hiển nhiên đã tiến vào con đường đó mà đúng lúc này trên mặt của Bành Thao hiện ra một nụ cười.
Đường Tiêu thở dài hắn thậm chí còn đưa con mắt nhìn về phía khác không đành lòng nhìn cảnh tượng phát sinh, Tử Thần nếu như chưa bị diệt song phương còn có lực đối chiến nhưng lần này xem ra toàn bộ thực lực đã nghiêng về đối phương.
Quả nhiên thân thể của Tử Thần lúc bắn vào trong thông đạo màn sáng đột nhiên khép lại, ầm một tiếng, thiên lôi đột nhiên xuất hiện ở bên trong cấm chế, đem thân thể của bạo long chém thành một đống bùn.
Bành Thao quay đầu lại đắc ý nhìn về phía chỗ mà Tử Thần bị đánh, hắn vừa rồi cố ý lưu lại con đường kia, làm ra vẻ lơ đễnh ở ả chính là dẫn dụ Tử thần vào trong đó. Tử Thần chính là uy hiếp lớn nhất chỉ cần uy hiếp này được giải trừ hắn có thể tự tin hành hạ những hồn thi tu vi Địa Nguyên cấp này rồi.
Trong nháy mắt này, thần hồn của Tử Thần bị tổn thương ở trong danh kiếm Mạc Tà lập tức gấp rút quay trở về.
← Ch. 460 | Ch. 462 → |