← Ch.497 | Ch.499 → |
- Đại đế là một con cờ, chỉ có hắn mới có thể sử dụng thúc đẩy để tìm ra nơi che giấu các lão đại của địa ngục ma giới. Dù cho đại đế có bị mất đi linh hồn, pháp lực mất hết, nhưng thể diện vẫn to hơn ta và ngươi.
Tên ăn mày gầy gò giải thích cho Hồ Tuyến.
- Chúng ta may làm hắn xuất hiện đi, để tránh đêm dài lắm mộng.
Hồ Tuyến thúc giục tên ăn mày gầy gò.
- Các ngươi cho Lão Khiếu Hóa Tử mượn chút lực, để Lão Khiếu Hóa Tử dùng bí thuật truyền trước cho đại đế mấy lời.
Tên ăn mày gầy gò nhắm hai mắt lại, trên trán bỗng nhiên hiện ta một đường màu hồng từ từ đâm vào trong tảng băng.
Hồ Tuyến, Hằng Sái và bốn võ giả khác cùng đặt tay trên vai và lưng tên ăn mày gầy gò, đồng thời thúc giục ý niệm trợ giúp đường tơ màu hồng trên trán của tên ăn mày gầy gò xâm nhập vào trong tảng băng.
- Lão Khiếu, là ngươi sao?
Một âm thanh mệt mỏi truyền ra từ trong tảng băng khổng lồ, đương nhiên tên ăn mày gầy gò đã thành công liên kết linh hồn của đại đế cửu nhất.
- Ngoại trừ Lão Khiếu Hóa Tử, còn có ai vẫn cố chấp tìm kiếm ngươi như vậy?
Tên ăn mày gầy gò nghe âm thanh quen thuộc của đại đế cửu nhất từ trong tảng băng, kích động giọng nói có chút run rẩy.
- Haha, tìm ta làm gì? Cảm giác ngủ say thật sự không tồi...
Âm thanh từ trong tảng băng khổng lồ truyền ra ngược lại rất là lạnh nhạt, dường như thấy tất cả bình thường. Hoặc là trờ sinh hắn lười biếng, hắn rất thích ngủ.
- Thế sao được? Lão Khiếu Hóa Tử sẽ không để cho ngươi lười biếng.
Tên ăn mày gầy gò dường như rất bất mãn với âm thanh truyền ra từ trong tảng băng khổng lồ.
- Đây là đại đế cửu nhất từ thời kỳ viễn cổ thống nhất toàn bộ ma giới và địa ngục, cùng thiên giới đối kháng mấy chục vạn năm sau?
Hằng Sái nói nhỏ với Hồ Tuyến.
- Ngươi thấy thế nào? Lão Khiếu Hóa Tử chẳng lẽ nhầm sao?
Hồ Tuyến liếc nhìn Hằng Sái.
- Đem hắn cho ra, có thể dẫn đầu chúng ta chống lại thiên giới sao?
Hằng Sái nhìn cái bóng đen tàn tạ trong tảng băng khổng lồ, có chút thất vọng.
- Cho dù là không được, làm lãnh tụ tinh thần cũng có thể, thỉnh thoảng lộ diện ra lời, tổ chức hoạt động khủng bố, lại để cho đám lão tử thiên giới đau đầu cũng tốt.
Hồ Tuyến ngược lại rất vui vẻ.
- Trừ phi Lão Khiếu ngươi cứu ta ra? Cứu ta ra ngoài không phải là chuyện dễ dàng, ổ khóa này làm bằng dây xích, băng diễm, những bùa chú cấm chế cũng không phải dễ dàng bài trừ.
Đại đế cửu nhất nhìn quanh một phen rồi nói với tên ăn mày gầy gò.
- Bệ hạ yên tâm! Thần đã đến, tất nhiên sẽ có cách từ từ hóa giải những cấm chế này để cứu bệ hạ ra khỏi lao tù.
Tên ăn mày gầy gò bộ dạng tràn đầy tin tưởng, đồng thời cũng thay đổi cách xưng hô.
- Những bùa cấm chế này không phải là nguyên nhân chính khóa ta ở đây, ái khanh chỉ cần phá vỡ những cấm chế này, sẽ làm thức giấc hai gã thủ vệ canh gác ở cấm địa này, với lực lượng của năm ngươi, đối diện với hai gã thủ vệ cấm địa kia, rất có thể sẽ bị rơi vào đây.
Đại đế cửu vạn lạnh nhạt nhắc nhở tên ăn mày gầy gò mấy câu.
- Có hai gã thủ vệ cấm địa sao?
Tên ăn mày gầy gò nghe nói như thế xong, quả nhiên nhíu mày, thần sắc cảm thấy khó xử.
- Trừ phi ái khanh có thể nghĩ cách giết được hai gã thủ vệ cấm địa trước khi tỉnh dậy, nếu không vẫn đừng đụng chạm tới cấm chế kẻo tránh tai bay vạ gió.
Đại đế cửu nhất thở dài.
- À, đi đến nơi nào mới có thể tìm thấy hai tên thủ vệ cấm địa?
Tên ăn mày gầy gò không hoàn toàn đánh mất niềm tin.
- Trong màn hư không này có một khe hở không rõ ràng, hai gã thủ vệ cấm địa ẩn thân trong đó, nhưng ái khanh cần phải nhớ kỹ, nếu như các ngươi không giết chết hai tên thủ vệ trước khi chúng tỉnh lại thì cũng đừng khinh suất thử đến đó, nếu không hậu quả khó lường.
- Lão Khiếu Hóa Tử có một ma bảo pháp phong tỏa linh hồn, cũng có chút tác dụng khắc chế đối với mấy con thủ vệ cấm địa, chỉ là sử dụng hơi phiền toái, cần hơn mười ngày để đổ đầy hồn lực.
Tên ăn mày gầy gò nói xong bèn đem tỏa hồn linh trên người lấy ra.
- Ái khanh có ý rồi, nếu như đã tìm được tỏa hồn tinh, vẫn tỏ ra đại đế cửu nhất ngu si đần đồn sau khi nhìn thấy tỏa hồn linh rõ ràng có chút phấn chấn hơn.
- Các ngươi cùng giúp Lão Khiếu Hóa Tử đổ đầy hồn lực, thứ này chỉ có thể tạm thời đổ đầu thôi.
Tên ăn mày gầy gò khoanh chân ngồi xuống lơ lửng trong hư không trung, đem một con tỏa hồn linh màu đen ra giữa không trung, trên tay xuất ra một đọa lam sắc, trược tiếp phóng vào tỏa hồn linh.
Hồ Tuyến, Hằng Sái và các võ giả Thiên Nguyên khác cũng đều ngồi khoanh chân như vậy xuống, từng người xuất ra một đạo hắc mang, bắc vào bên trong tỏa hồn tinh giữa không trung, hư không lập tức trở nên yên tĩnh lại, ngoại trừ băng diễm phát ra âm thanh cách đó không xa tiếng kêu vù vù của.
Vài ngày sau.
Đường Tiêu quần áo rách nát đứng ở trước một đường cấm, con mắt nhìn vào ba chữ thật to khắc phía sau, trong lòng kích động không ngừng.
Ba chữ đó là: Tinh bàn điện.
Không chỉ như vậy, chữ to phía dưới còn có năm dấu hiệu, trong đó bốn dấu rất nhỏ, hào quang đã phai nhạt, chỉ còn một dấu lớn nhất vẫn đang phát ra hào quang óng ánh.
Tinh bàn hư không chính là cổ bảo nghịch thiên, có thể tùy ý xuyên qua tất cả các gian ở bc trong hắc ám hư không mà không có bất kỳ hạn chế nào.
Đường Tiêu đoán bên trong Điện bàn tinh vỗn dĩ có năm chiếc Tinh bàn hư không, bốn chiếc nhỏ đã bị người trước sau lấy đi mất rồi, mà Lão Khiếu Hóa Tử cũng lấy một chiếc rồi quay trở về Tinh Thần Tông. Hiện bên trong còn lại một chiếc cuối cùng, cũng là chiếc Tinh Bàn lớn nhất.
Nếu như có thể lấy được nó, cũng không cần tìm kiếm truyền tống trận khắp bc, có thể dùng nó cưỡi trở về đảo Áo Bỉ.
Những ngày này Đường Tiêu đi theo địa đồ mà tên ăn mày gầy gò đưa cho, vừa trốn chạy dưới sự trợ giúp của giày Phù Vân, lại ăn hết đan dược dự trữ để phục hồi nội lực cơ thể, mới nguy hiểm chọn ra những con trùng khổng lồ không biết tên, đi tới chỗ điểm sáng lam sắc đánh dấu vị trí. Vốn dĩ hắn muốn tìm truyền tống trận của bc, không định đến chỗ bảo vật, nhưng bảo vật Tinh bàn hư không này quả là thứ mà Đường Tiêu cần.
Chỉ là, bảo vật Tinh bàn hư không không dễ dàng lấy đến tay như vậy, không cần thận rất có thể không có được mà còn phải dùng cả tính mạng của mình.
← Ch. 497 | Ch. 499 → |