Vay nóng Tinvay

Truyện:Cửu U Long Giới - Chương 132

Cửu U Long Giới
Trọn bộ 344 chương
Chương 132: Phong vân khởi dũng
0.00
(0 votes)


Chương (1-344)

Siêu sale Lazada


"Còn chờ gì nữa? Không nghe lời Bạch thiếu gia đã nói ra sao? Đánh chết bọn khốn khiếp này cho ta!" Bối Tác Tư sau khi nghe xong bèn thay đổi sắc mặt, hừ lạnh một tiếng rồi nói với hai tên Đại Đấu Sư đang theo cạnh mình.

"Vâng" hai tên Đại Đấu Sư lập tức tuân lệnh lao đi như kiếm, lao thẳng tới đám võ sĩ Đỗ Tân gia, giống như mãnh hổ lao vào bầy dê, triển khai thế trận hổ đói bắt dê, thế tấn công bén nhọn đối với bọn võ sĩ Đỗ Tân gia, bất quá mấy giây sau đã đánh bại mấy võ sĩ nhà Đỗ Tân gia đó, những người này từng người một đều nằm rên rỉ thê thảm trên mặt đất.

Phải biết rằng bọn họ mặc dù là người của Đỗ Tân gia nhưng chỉ là bọn tôi tớ gia nhân mà thôi, mặc dù trong đó cũng có mấy đấu sĩ giỏi nhưng... mấy đấu sĩ cộng thêm mười mấy tên cơ bắp đối phó với hai Đại Đấu sư sao? Căn bản chỉ là trò đùa, hai đại đấu sư đấu với chúng không khó hơn thái rau là bao nhiêu?

"Thật là... Bối Tác Tư à, thủ hạ của ngươi vẫn thật là không cơ trí, không bằng nô tỳ của ta. Những tên này... đã muốn tìm phiền phức, lẽ nào chỉ đánh một trận là xong thôi sao? Bọn cẩu vật đó không thể tha dễ dàng được, giết thì cũng phải giết, chỉ để lại một tên sống sót để quay về báo tin. Lẽ nào bọn Đỗ Tân gia đó còn có thể vì một đám cẩu mà tìm chúng ta báo thù sao." Lý Tầm Hoan cười nói với vẻ mặt khinh thường, hắn vừa dứt lời, bốn nữ nhi dung mạo xinh đẹp liền xông lên, từng người một lấy ra từ bên hông của mình một thanh chủy thủ sắc bén. Trên người phát ra đấu khí màu cam trong nháy mắt đã nhào tới đám võ sĩ Đỗ Tân gia, giơ tay chém đao xuống, hai mươi mấy tên võ sĩ chỉ còn lại một người nhìn bốn nữ nhân với vẻ mặt khiếp sợ, còn bọn họ ngược lại tỏ ra không có cảm giác gì, trở lại trước mặt Lý Tầm Hoan như cũ, đứng ở đấy với điệu bộ vẫn ôn hòa kính cẩn.

Thật là không ai ngờ bốn nữ nhân xinh đẹp, nũng nịu kia lại là đấu sĩ cấp đấu sư... chẳng trách Lý Tầm Hoan thường xuyên ngênh ngang trên đường cũng không có ai dám tập kích hắn.

Dĩ nhiên bất luận thế nào hai đại đấu sư hay là bốn đấu sư cũng không có cách nào bảo vệ an toàn cho Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan. Bên cạnh họ còn có các cao thủ khác, Bạch Khởi cũng cảm nhận được, chỉ là hai cao thủ đó rõ ràng giỏi về ẩn núp, mặc dù Bạch Khởi cảm nhận được sự hiện hữu của họ nhưng không có cách nào tìm ra vị trí của bọn họ.

Nhưng những chuyện này cũng không quan trọng vì bọn họ không phải là kẻ thù của Bạch Khởi.

Không riêng gì tên người hầu còn sót lại của Đỗ Tân gia đã choáng váng từ lâu, mà những người hầu không phải là người của Đỗ Tân gia và những người qua đường xung quanh, những người tò mò xem cảnh náo nhiệt đều chết đứng, kinh sợ, ai cũng không dám tin những chuyện này là thật, dù sao giết người trong vương đô là trọng tội, mặc dù không phải chưa từng xảy ra. Nhưng từ trước đến nay không có ai dám giết hai mươi mấy người giữa thanh thiên bạch nhật thế này.

Nhưng đó là khi Bối Tác Tư không có ở đó. Hắn quay về phía tên võ sĩ Đỗ Tân gia quát: " Tiểu tử... hãy quay về nói với chủ nhân của ngươi, Tử Kim Hoa thương hội sẽ là do Bối Tác Tư ta quản lý, người là do ta giết, nếu hắn không phục thì cứ đến tìm ta."

"Ha Ha... đúng vậy... đúng vậy... quay về nói với chủ nhân nhà ngươi... nhớ còn phải nói với hắn, Lý Tầm Hoan ta cũng có phần, người của các ngươi là do nữ nô của Lý Tầm Hoan giết. Nếu hắn cảm thấy không phục thì cứ đến tìm ta là được rồi, ta sẽ cung kính ngênh đón." Tiếng nói của Lý Tầm Hoan cũng đồng thời vang lên

Hai người bọn họ một tả một hữu đứng bên cạnh Bạch Khởi với bộ dạng giống như hai vị tướng đang hầm hừ, khí thế vô cùng, vốn là còn có một đám người có chút kinh hoàng, đám người vốn có chút khó hiểu, nhưng sau khi nghe hai người nói nhất thời đã hiểu rõ, người khác không dám làm như vậy ở vuơng đô, nhưng nếu là hai vị tiểu gia này thì quả thật không có vấn đề gì. Lẽ nào cục an ninh, còn có người của thành vệ quân và cấm vệ quân lại dám bắt hai vị này sao? Trừ phi não họ bị hư hoặc là đã ăn gan hùm mật gấu.

Tên võ sĩ nhà Đỗ Tân gia rõ ràng đã sớm nghe danh hai vị Thổ Phách Vương của Vương đô, nên sau khi nghe tên hai người xong, cổ tự nhiên rụt lại, sau đó giống như gà con mổ thóc gật đầu lia lịa, giữa lúc đang nói đã nhanh chóng bò dậy rồi bay vượt qua người, trong nháy mắt đã biến mất.

Chỉ chốc lát sau, trị an của Vương đô, binh mã của Cục an ninh vương đô, còn có cấm vệ quân chịu trách nhiệm tuần tra vương đô rối rít chạy tới nhưng nghe người bên ngoài nói tên hai người gây chuyện xong, vội vàng thức thời thu thập thi thể, không hỏi gì cả vội vàng rời đi.

Thấy tình cảnh như vậy Bạch Khởi bất giác có chút cảm thán: " Uy danh của hai người này ở Vương đô quả nhiên không bình thường, giống như loại bệnh dịch vậy, ai gặp cũng sợ, từ xa nghe tên của họ đã lập tức né tránh, sợ chọc tới bọn họ..." -

Sau khi đám người đó rối rít rời khỏi, người của cục an ninh mang thi thể đi, một bóng người cô độc xuất hiện ở đầu đường, đầu đầy tóc đen, một thiếu niên mặt như đao gọt thành, sau lưng đeo một đại kiếm màu đen xuất hiện ở vị trí đầu đường, chậm rãi từ đằng xa đi tới.

Khi nhìn thấy người này, Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan vốn đang cười nói trong nháy mắt vội biến sắc mặt, khóe miệng có chút giật giật, Bối Tác Tư cúi người xuống thấp giọng nói với Bạch Khởi đang đứng bên cạnh: "Ngươi quả nhiên vẫn tìm tên Độc Cô biến thái đến... sớm biết ngươi tìm hắn đến, ta và Lý Tầm Hoan đã không nhiều chuyện rồi, cỗ máy giết người này chính là đại ma đầu, ai dám làm gì hắn? một cơn gió thổi tới đám Đỗ Tân gia kia cũng như thái rau thôi, hơn nữa ta bảo đảm bọn nhà Đỗ Tân gia ngay đến một phát rắm cũng không dám thả."

"Đúng vậy... Đừng nói là đám Đỗ Tân gia, mà ta nhìn thấy hắn cũng có chút sợ sệt, đừng xem ta là Vương tử, câu này không nên nói, trước đây khi ta trông thấy hắn đều phải đi đường vòng... ha ha... Bạch Khởi à... ngươi có được một cỗ máy giết người như vậy trong tay sau này ở Vương đô này còn ai dám đụng vào ngươi nữa chứ?" Lý Tầm Hoan nói với chút hâm mộ, nói thật có thuộc hạ như Độc Cô Chiến Thiên căn bản là ai gặp cũng yêu, ai cũng muốn có trong tay, Lý Tầm Hoan mặc dù thân là vương tử nhưng cũng không phải là ngoại lệ.

"Đúng là vậy. Ngươi đó, sao lại không nghĩ đến hắn chứ? Nếu sớm biết ngươi kêu hắn ra tay thì hai người chúng ta đã không phải làm kẻ ác rồi, không những mất sức mà còn đắc tội với Đỗ Tân gia, còn nếu là hắn thì Đỗ Tân gia tuyệt đối không dám làm gì... ngươi thật là.." Bối Tác Tư nói với vẻ mặt đáng tiếc.

Những lời này Bạch Khởi chỉ để ở tai, cười khan một tiếng, sờ vào cái mũi của mình, ngồi trên thềm đá ở cửa nhà A Lý nói lạnh lùng: "Đỗ Tân gia muốn nuốt chửng Tử Kinh Hoa thương hội, còn đánh thủ hạ của ta, chuyện này có thể dễ dàng giải quyết như vậy sao? Hơn nữa... chúng ta vốn có thù, ta còn chưa tìm bọn chúng đòi nợ, mà chúng đã dám mò đến đây... vậy thì ta sẽ không khách khí nữa"

"Lẽ nào ngươi còn kế hoạch khác sao? Là gì vậy? nói nghe xem nào" Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư tuyệt đối không có giở trò giữa đường, nghe xong lời này liền vội vàng tiến tới trước mặt Bạch Khởi hỏi, vẻ mặt đầy vẻ hiếu kỳ.

"Còn có thể có kế hoạch gì khác nữa chứ? Người của Đỗ Tân gia đã dám ức hiếp gia môn của ta, vậy đương nhiên phải phản kích rồi, các ngươi cũng nói, Chiến Thiên là một cỗ máy giết người, có một cố máy như vậy sao có thể không dùng được chứ? Ta thật sự cũng không có ý gì khác, chính là kêu Chiến Thiên đến nhà Đỗ Tân gia đùa một chút thôi" Bạch Khởi thích thú nói, nói xong liền đứng dậy.

"Ha... Tên tiểu tử nhà ngươi thật là đáng sợ..." Cả Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư sau khi nghe xong lời nói này quay lại nhìn nhau, sau đó cùng kêu lên như thế.

Trong khi ba người đang nói chuyện với nhau, Độc Cô Chiến Thiên đã đi tới trước mặt Bạch Khởi, quỳ một chân xuống đất sau đó cung kính nói: "Chủ nhân, có gì giao phó?"

"Không có gì, Chiến Thiên ta có chuyện cần ngươi giúp đỡ... lại đây nghe ta nói..." Nói xong Bạch Khởi đã ghé miệng vào sát tai Độc Cô Chiến Thiên, thấp giọng thuật lại kế hoạch của mình.

"Vâng... chủ nhân xin ngài cứ yên tâm, tiểu nhân sẽ đi ngay..." Độc Cô Chiến Thiên sau khi nghe xong lập tức cung kính hồi đáp, dứt lời liền xoay người định rời khỏi đó.

"Đợi đã... đừng vội... hôm nay ngươi cứ về nghỉ ngơi trước đi, buổi sáng ngày mai hãy đi cũng không muộn..."Bạch Khởi kéo Độc Cô Chiến Thiên lại nói như thế.

Vào lúc nửa đêm, chuyện Đỗ Tân gia liên hợp mấy thương hội lại muốn ngầm lật đổ Tử Kim Hoa thương hội đã truyền đi khắp Vương đô, không những như vậy, còn truyền một tin tức khác đó là một trong những hai đại phách vương ai gặp cũng sợ là Bối Tác Tư, còn có tuyệt thế âm ma Lý Tầm Hoan hai người này thậm chí vì Tử Kim Hoa thương hội mà ra mặt, giết chết hai mươi mấy hộ vệ của Đỗ Tân gia, chuyện này đã sôi lên sùng sục.

Không nên xem thường tinh thần giở trò của nhân dân vương đô, ở nơi này không có bất kỳ trò tiêu khiển nào, tin tức giở trò lật mặt trở thành công cụ quan trọng để họ tiêu khiển. Chuyện giở trò như vậy tự nhiên sẽ được tất cả mọi người đều biết, đã không ít người bắt đầu suy đoán Đỗ Tân gia sẽ có phản ứng như thế nào, sẽ nhượng bộ hay là cứng rắn đối đầu để tìm lại thể diện, thậm chí có sòng bạc còn đánh cược, Đỗ Tân gia vì muốn lấy lại thể diện mà tìm Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư để tính sổ... nhưng tỷ lệ đánh cược là 1 ăn 1000, hiển nhiên mơ hồ không có ai tin Đỗ Tân gia sẽ tìm Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư gây chuyện... đương nhiên cũng có phỏng đoán Tử Kim Hoa thương hội sẽ không để chuyện này kết thúc như vậy, nhưng... người phỏng đoán cũng không nhiều, dù sao dân không đấu với quan, huống hồ là đấu với thương nhân và quý tộc? hơn nữa đối phương vẫn là một quý tộc giàu có như vậy.

Trong một khoảng thời gian ngắn, trong vương đô phong vân khởi dũng... mọi người đều suy đoán sắp có chuyện xảy ra... thậm chí có vài tin tức lưu truyền là vào ngày đó Độc Cô Chiến Thiên cũng sẽ xuất hiện ở đường cái, mặc dù là sau đó, nhưng đã khiến người ta khiếp sợ rồi.

Dù sao bây giờ Độc Cô Chiến Thiên là một cỗ máy giết người số một ở Vương đô, những nơi hắn thường lui tới nhất định làm người ta chú ý, huống chi còn ở chung một chỗ với hỗn thế ma vương là Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư? Phải biết rằng Độc Cô Chiến Thiên căn bản không có bằng hữu, người có thể nói là bằng hữu cũng không có mấy, Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư là một trong số đó. Hắn đến nơi này hiển nhiên không phải vì nhận được lời mời của Đỗ Tân gia, bọn họ đến là muốn... nhưng vấn đề là Độc Cố Chiến Thiên căn bản không để ý đến bọn họ... cho nên sự xuất hiện của hắn rất có thể là do nhận được lời mời của Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư hoặc là của một người khác. Dù sao ông chủ đứng đằng sau Tử Kim Hoa thương hội ngay cả hỗn thế ma vương cũng có thể mời được, lại còn mời được cả đại sát nhân cũng không phải rất kỳ quái sao...


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-344)