Vay nóng Tima

Truyện:Cửu U Long Giới - Chương 272

Cửu U Long Giới
Trọn bộ 344 chương
Chương 272: Song Đầu Hoàng Đô
0.00
(0 votes)


Chương (1-344)

Siêu sale Shopee


Bạch Khởi cảm thấy bất đắc dĩ với hành vi của Khiếu Thiên, sớm đã biết cái tên này muốn động thủ không phải chỉ đơn thuần như vậy, nhưng không ngờ tên này lại dứt khoát như thế, một cái há miệng mà một miếng ăn hết sạch tất cả Ma thú, điều này khó tránh quá kinh thế hãi tục một chút. Hơn nữa Bạch Khởi còn một số chuyện nữa muốn biết, ví dụ như những con Ma thú này phát động bạo động là vì cái gì, con Đại Địa Chi Hùng to lớn đó tại sao lại chỉ huy Ma thú tiến hành công phá thành, đáng tiếc là Bạch Khởi đã không còn cơ hội nữa rồi.

Tuy nhiên, điều có thể khẳng định đó là sự biến mất của năm ngàn binh sĩ đó có liên quan đến con Đại Địa Chi Hùng to lớn này. Dù sao Đại Địa Chi Hùng tồn tại là Bát Giai Ma thú đỉnh phong, tương đương với Đấu Hoàng cường giả, hơn nữa thể trạng khổng lồ, sức mạnh to lớn vô cùng, không có thành lũy kiên cố nào mà không đạp đổ được, lực phòng ngự có thể nói kinh khủng. Một mình nó là đã đủ tiêu diệt năm ngàn binh sĩ rồi, huống chi còn có rất nhiều Ma thú giúp đỡ như vậy, có thể khẳng định chính là nó đã ra tay, còn mục đích của nó như thế nào, Bạch Khởi lại không thể biết được.

- Thượng Tá, hãy nhớ lấy... ngươi không nhìn thấy cái gì, qua mấy ngày nữa hãy giải ngũ đi, đi đến phương Bắc... đi phương Bắc làm Sư Đoàn Trưởng là được rồi.

Bạch Khởi vỗ vào vai viên tướng lĩnh bên cạnh, sau đó nói như vậy, nói mà không hề để ý đến phản ứng của đối phương, liền trực tiếp dẫn người của mình đi sâu vào. Còn Khiếu Thiên cũng khôi phục hình thể, ợ no một cái, đi theo sau đoàn người của Bạch Khởi trong ánh mắt kinh ngạc sợ hãi của mọi người, biến mất vào trong Sâm La Tuyệt Vực.

Gã tướng lĩnh duy nhất biết thân phận của mấy người Bạch Khởi còn ở lại ngẩn người ra đứng ở đó, vẻ mặt vui mừng lầm bầm lầu bầu nói:

- Phương Bắc? Sư Đoàn Trưởng. Ha ha... Ha ha ha... Ta cuối cùng có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái chết tiệt này rồi, cuối cùng đã có thể rồi...

o0o

Đoàn người của Bạch Khởi, một đường nhân mã đi về phía sâu trong Sâm La Tuyệt Vực, tiến vào sâu hàng chục dặm, đoàn người của Bạch Khởi dừng bước, Bạch Khởi nhìn Khiếu Thiên trước mặt một cái, bất đắc dĩ trách cứ Khiếu Thiên, sau đó nói:

- Cái tên tiểu tử ngươi... ta còn muốn biết cái con Đại Địa Chi Hùng đó tại sao lại tấn công Thế giới Nhân loại, nhưng ngươi hay thật, lại ăn mất nó rồi... ài...

- Không có gì, ta biết, khi ta cắn nuốt cơ thể của tên đó đã biết được một số ký ức, tên đó bị kẻ khác đuổi ra khỏi địa bàn của mình, sau đó bất đắc dĩ lựa chọn tấn công tiểu trấn, thế giới của nhân loại, ở dưới lòng đất của tiểu trấn này có ma hạch của Đại Địa Chi Hùng tiền bối mà hắn muốn lấy được để có thể nâng cao thực lực của mình. Ha ha... có điều tên này không biết, khi chúng ta vừa mới vào thành, ta đã tìm thấy ma hạch đó và sớm đã ăn rồi, hắn chẳng qua chỉ tốn công vô ích mà thôi.

Khiếu Thiên đắc ý để lộ ra một hàm răng trắng muốt mà sắc nhọn, cười toe toét miệng nói.

Khiếu Thiên bỗng nhiên mở miệng nói chuyện khiến cho mọi người xung quanh đều sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại thoải mái, thực ra bọn họ sớm nên nghĩ đến, cái tên Khiếu Thiên này ngay cả Đại Địa Chi Hùng cũng một miếng ăn hết thì nhất định là Cửu Giai Ma thú, Cửu Giai Ma thú đỉnh phong có thể nói chuyện thì có gì mà kỳ lạ? Mặc dù trên Đại lục đã rất nhiều năm rồi chưa từng xuất hiện Cửu Giai Ma thú kinh khủng này, có điều theo như điển tích mà tổ tiên ghi chép lại, Cửu Giai Ma thú thực sự có trí tuệ hơn con người, hơn nữa còn có thể miệng nói tiếng người.

- Ồ... hóa ra là như vậy, vậy thì cũng chẳng có gì, đi thôi, chúng ta vẫn còn đường phải đi, nơi này của ta có một nơi cần phải đi, sau đó chúng ta hãy đi gỡ bỏ Mộc Hệ Phong ấn.

Bạch Khởi khẽ mỉm cười, vỗ vỗ vào đầu Khiếu Thiên, dẫn theo đại đội nhân mã đi vào sâu trong rừng rậm.

Cái nơi mà Bạch Khởi nói đó không phải là nơi nào khác mà chính là nơi cất giữ bản đồ kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng mà lúc đầu Lưu Dịch Tư đưa ra. Nơi Mộc Hệ phong ấn trong Sâm La Tuyệt Vực, ở ngay chính giữa Sâm La Tuyệt Vực, mà tài sản của Đế Quốc Huy Hoàng lại ở nơi cách dải đất trung tâm về phía Nam một ngàn ba trăm dặm. Nói về mặt lý thuyết, hai nơi này là thuận đường, nếu muốn đến được vùng đất trung tâm, buộc phải đi qua nơi cất giữ tài sản của Đế Quốc Huy Hoàng, cũng chính là nằm trên Bảo Trúc Sơn cách vùng đất trung ương của Sâm La Tuyệt Vực một ngàn ba trăm dặm.

Đương nhiên kể cả coi như nơi Mộc Hệ phong ấn của Sâm La Tuyệt Vực này gần hơn so với Bảo Trúc Sơn, Bạch Khởi cũng sẽ không đi đến nơi Phong ấn trước, dù sao trên Bảo Trúc Sơn có lẽ có của cải của cả Đế Quốc Huy Hoàng, của cải có giá trị khổng lồ đủ để giúp cho Bạch Khởi đạt được sự nâng cao cực hạn.

Vì vậy Bạch Khởi vẫn sẽ lựa chọn nâng cao thực lực của mình trước, sau đó mới đi mở Mộc Hệ phong ấn, chỉ có như vậy mới có thể càng nắm được cơ sở chắc chắn hơn. Cho nên việc Bạch Khởi đi tới Bảo Trúc Sơn là cái thế chắc chắn phải làm.

Đoàn người của Bạch Khởi đi vào trong Sâm La Tuyệt Vực hầu như không gặp phải bất kỳ một rắc rối nào, dọc đường tất cả mọi người đều lấy hết tốc độ đi về phía trước. Giống như khi ban đầu Bạch Khởi dẫn theo ba trăm cường giả tiến vào phương Bắc, bọn họ không gặp phải bất kỳ một trở ngại nào. Dù sao Ma thú trong Sâm La Tuyệt Vực này cũng có trí tuệ, hơn một trăm Đấu Vương, một Đấu Hoàng, hai mươi Đại Ma Đạo Sư, một Thánh Ma Đạo Sư và một Đấu Đế, cộng thêm một Cửu Giai Ma thú đỉnh phong mà vừa phóng ra hơi thở, những Ma thú trong Sâm La Tuyệt Vực đó cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên không thể tự mình nhảy ra tìm cái chết. Đội hình như vậy, cho dù là Cửu Giai Ma thú cũng phải tạm lánh phong ba, trừ phi Cửu Giai Ma thú thành quần kết đội cùng nhau, nếu không tốt nhất vẫn là không được gây sự chú ý đối với bọn họ.

Tuy nhiên điều này là không thể, Cửu Giai Ma thú là cái gì? Có thể được gọi là Ma thú cấp Đế Vương kinh khủng, cho dù là ở thời chủng tộc Ma thú phồn vinh nhất cũng không có nhiều. Bọn chúng, mỗi một kẻ đều là bá chủ một phương thật sự, cho dù là trong Sâm La Tuyệt Vực cũng như vậy, rất ít ỏi, còn quý giá hơn cả Đại Địa Chi Hùng, hơn nữa hầu như mỗi một con Cửu Giai Ma thú đều có lãnh địa và địa bàn của riêng mình, giữa bọn chúng đều coi nhau là kẻ thù, bọn chúng không thể phối hợp lại với nhau.

Đoàn người của Bạch Khởi dọc đường đi trở nên thuận lợi một cách dị thường, dọc theo lộ trình bản đồ kho báu chỉ dẫn, bọn Bạch Khởi đã trải qua thời gian khoảng một tháng, cuối cùng đã đến được Bảo Trúc Sơn nằm ở chính giữa Sâm La Tuyệt Vực về phía Nam một ngàn ba trăm dặm.

Bảo Trúc Sơn là một ngọn núi trụi lủi, cũng không có vẻ cao lớn, xung quanh cũng không có sinh vật gì, giống như ở đây chính là cấm khu sinh mạng, không ai có thể đặt chân vào nửa bước. Khi Khiếu Thiên bước vào nơi này, lập tức không thể kiềm chế được mà dựng hết lông lên, bộ dạng nhe răng nhếch mép, không khó để người khác nhìn ra nơi này có thứ gì đó gây ra sự thù địch của Khiếu Thiên...

Với thực lực hiện tại của Khiếu Thiên, thứ muốn làm cho Khiếu Thiên có biểu hiện này tuyệt đối không nhiều, biểu hiện này của Khiếu Thiên vừa xuất hiện, Bạch Khởi vỗ đang mỉm cười trong nháy mắt sắc mặt ngưng trọng lại, sau khi nheo mắt nhìn thủ hạ của mình một cái liền thấp giọng nói:

- Tất cả mọi người cùng ta đi vào trong, mọi người cẩn thận một chút, nơi này không đơn giản...

Lời của Bạch Khởi vừa thốt ra, những cường giả xung quanh nhanh chóng lấy ra vũ khí của mình, tụ lại với nhau, đề phòng nhìn bốn phía. Ba mươi Ma Pháp Sư dưới sự dẫn đầu của lão Liệt Hỏa, tụ tập lại ở vị trí chính giữa. Sau khi chứng kiến lực lượng của Ma Pháp Sư, bọn họ biết nếu gặp phải nguy hiểm gì, sức công kích đáng tin cậy nhất của họ vẫn là những Ma Pháp Sư này, mặc dù lực phòng ngự của bọn họ yếu ớt nhưng trình độ cũng nổi danh như lực công kích của họ.

Chậm rãi tiến vào trong Bảo Trúc Sơn, mục tiêu của bọn Bạch Khởi là một hang động trong núi. Theo ghi chép, kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng chính tại đó. Ban đầu, Đế Quốc Huy Hoàng sử dụng mười vạn dân phu xây dựng một Địa Cung ở đây, do ba vạn tinh nhuệ trông coi, chuyển rời tất cả của cải đến đây. Có điều, sau đó chỉ có một người rời khỏi, đó chính là Tướng quân Hoàng gia phụ trách xây dựng nơi này, còn về những người khác, toàn bộ đều không có bất kỳ tin tức gì, nhưng có một điều có thể khẳng định là bọn họ đã chết. Đế Quốc Huy Hoàng sẽ không cho phép cái bí mật này bị tiết lộ, bởi vậy mười vạn dân phu này và cả ba vạn tinh nhuệ, e là một người cũng không thể sống sót.

Dù sao số của cải này đủ để xây dựng năm Quân đoàn, cung cấp nuôi dưỡng mười năm, đủ để khiến cho bất kỳ người nào trên thế giới cũng phải động lòng, Đế Quốc Huy Hoàng không thể có chút mạo hiểm nào.

- Là ai! Là ai... Là ai tiến vào lãnh địa của ta! Chết tiệt... Chẳng lẽ các ngươi không biết nơi này là nơi nào sao? Kẻ xông vào sẽ chết!!

Đúng lúc bọn Bạch Khởi đi đến giữa sườn núi, đột nhiên có một tiếng hét như sấm rền mạnh mẽ vang lên. Trong lúc nói, một con tinh tinh khổng lồ thân cao hơn năm mét xuất hiện trước mặt bọn Bạch Khởi, hơn nữa con tinh tinh này còn mang theo hai cái đầu, thoạt nhìn có vẻ vô cùng dữ tợn.

- Trời ạ! Song Đầu Hoàng Đô, điều này làm sao có thể, loại này không phải là đã tuyệt chủng rồi sao?! Nó làm sao có thể xuất hiện ở đây!

Lão Liệt Hỏa bác học đầu tiên không kiềm chế được mà hét lên, những cường giả xung quanh đó bao gồm cả Bạch Khởi khi nghe đến cái tên này cũng không chịu được, sắc mặt liền biến đổi.

Song Đầu Hoàng Đô tuyệt đối là sự tồn tại kinh khủng nhất trong Ma thú, thậm chí ngay cả Cửu Đầu Xà trước mặt nó cũng chẳng tính là cái gì, phải biết rằng ở thời kỳ Thượng cổ, Ma thú rõ ràng là loài kinh khủng nhất, bọn chúng là đối tượng mà tất cả các chủng tộc khác phối hợp lại để đói phó. Trước khi Tam Tộc tranh bá, bọn chúng tồn tại ngay trên đại địa này, Khiếu Nguyệt Thiên Lang, Song Đầu Hoàng Đô, Cửu Đầu Ma Long đều tồn tại là loài kinh khủng nhất. Trong truyền thuyết, vương giả trong số bọn chúng nếu sức mạnh đột phá cực hạn, thậmchí có thể đột phá đến cấp Thánh Thú như Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ trong truyền thuyết, là Thánh Thú bảo vệ tứ phương... nhất đại Thánh Thú... Thế nhưng bất luận là Cửu Đầu Ma Long hay Khiếu Nguyệt Thiên Lang, Song Đầu Hoàng Đô, những Ma thú Thượng cổ kinh khủng này đều đã tiêu vong, bọn chúng đều chết trong Đại chiến Thượng cổ. Có điều xem ra bây giờ sự thật không phải là như vậy, thứ có thể được xưng là Khiếu Nguyệt Thiên Lang tiềm lực vô hạn đã xuất hiện rồi, bây giờ lại xuất hiện một Song Đầu Hoàng Đô.

Phải biết rằng Song Đầu Hoàng Đô chiến tích vang dội, trong truyền thuyết bọn chúng có thể chống lại Thái Thản, Song Đầu Hoàng Đô trong thời kỳ trưởng thành có thể chống lại Bạch Ngân Thái Thản, so với Bạch Ngân Thái Thản chúng còn lợi hại hơn, chỉ dưới Hoàng Kim Thái Thản mà thôi. Một khi đột phá là lên Thần Thú, Hoàng Đô Thượng cổ lợi hại nhất đã từng giao thủ với Thái Thản Cự Thần, mặc dù bị đánh bại nhưng sức mạnh của nó có thể nghĩ là biết. Con Ma thú đó tồn tại đủ để hủy thiên diệt địa. Sức mạnh của chúng lớn vô cùng, da thịt của chúng còn bền chắc hơn kim cương, mặc dù không biết Ma Pháp, có điều đã đủ để có thể gọi là lực phá núi sông, có tính chống cự tuyệt đối với Ma Pháp, đã không thể dùng từ kinh khủng để hình dung.

Bây giờ Bạch Khởi đã hiểu tại sao Khiếu Thiên lại kiêng kỵ nơi này, hóa ra nơi này lại có Song Đầu Hoàng Đô tồn tại. Về mặt lý thuyết mà nói Khiếu Nguyệt Thiên Lang tiềm lực vô hạn so với Song Đầu Hoàng Đô lại càng kinh khủng hơn, nhưng không nên quên rằng tuổi của Khiếu Thiên quá nhỏ, mặc dù nó cắn nuốt quá nhiều thứ, thậm chí trong đó bao gồm cả ma hạch bí truyền của Thái Thản Tộc, thế nhưng dù sao nó cũng vẫn còn quá nhỏ tuổi. Nói trắng ra, Khiếu Thiên tuy sức mạnh đã có thể nói là quá kinh khủng, nhưng thực ra tên này vẫn chưa đến thời kỳ trưởng thành, đối phó với Hoàng Đô dựa vào sức mạnh còn chưa trưởng thành e là có chút không đủ lực. Muốn cắn nuốt Hoàng Đô cũng không dễ, dù sao sức mạnh của Hoàng Đô cao hơn nó... Khiếu Thiên không thể nào tùy ý cắn nuốt được...

- Chúng ta đến là để lấy kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng, không phải đến gây rắc rối cho ngươi, mặc dù ngươi rất lợi hại nhưng ngươi hẳn cũng nhìn ra những con người chúng ta cũng không dễ khiêu khích!

Bạch Khởi đầu tiên đứng ra, là một người lãnh đạo, hắn đại diện cho tất cả mọi người mở miệng nói.

Dù sao hiện nay Bạch Khởi vẫn có tư cách để đàm phán với Song Đầu Hoàng Đô. Trong lúc nói, Bạch Khởi đã mở ra Hắc Ám Lục Dực của mình, thể hiện toàn bộ sức lực của mình bay lên trời, còn Khiếu Thiên cũng biến thành một cơ thể có kích thước như một ngọn núi nhỏ, so với thể trạng con Song Đầu Hoàng Đô này không hề thua kém. Hai bên đối địch với nhau, còn những cường giả xung quanh cũng thể hiện thực lực của mình, bọn họ cũng muốn để cho con Song Đầu Hoàng Đô này hiểu rằng mình có sức mạnh không kém gì nó.

Trong thế giới Ma thú, xưa nay đều là sức mạnh nói chuyện, tuy Ma thú cao cấp như Song Đầu Hoàng Đô đã có trí tuệ, nhưng Ma thú vẫn là Ma thú, bọn chúng xét cho cùng chính là nắm tay của ai lớn thì người đó được nói chuyện, nếu bọn Bạch Khởi không có thực lực thì sẽ chết không nghi ngờ gì, ngược lại, nếu bọn Bạch Khởi có đủ thực lực thì sẽ có thể nói chuyện với Song Đầu Hoàng Đô.

Cái tên này không dễ đối phó, cho dù là bọn Bạch Khởi có đầy đủ mọi người, trước mặt tên này, những Đấu Vương đó cơ bản không thể nhúng tay vào, nhiều nhất cũng chỉ có một chút tác dụng theo chân bao vây đánh lén, những Ma Pháp Sư đó nhiều nhất cũng chỉ có thể trì hoãn động tác của đối phương, chỉ tạo ra cho đối phương những thương tổn hời hợt mà thôi, người thực sự có thể đối trận với nó chính là Bạch Khởi, Mã Pháp Lý và còn có cả Khiếu Thiên. Nhưng một khi đã động thủ, e là cả hai bên đều thương tổn, bọn Bạch Khởi cho dù là có thể giết chết con Song Đầu Hoàng Đô này, thì những thuộc hạ của hắn hôm nay ít nhất cũng phải chết một nửa, mà Song Đầu Hoàng Đô hiển nhiên cũng chưa chắc có thể giết chết mấy người Bạch Khởi. Nhìn độ cao cơ thể của nó, cũng tương đương với Bạch Ngân Thái Thản, điều này cho thấy nó vẫn chưa tấn cấp Thánh Thú, lúc này nó cũng không dám manh động.

- Kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng? Nhân loại các ngươi sao lại biết? Các ngươi có chìa khóa không? Nếu không có chìa khóa, theo như lời hứa của ta, cho dù là ta chết ở nơi này, ta cũng phải giết chết hết bọn ngươi!

Song Đầu Hoàng Đô nghe thấy Bạch Khởi nhắc đến kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng, lập tức sắc mặt biến đổi, giận dữ quát lên, khi nói, trong bốn con mắt phát ra hỏa diễm hừng hực!

Với ngữ khí của tên này không khó nghe ra, tên này không những biết kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng mà còn là người trông coi kho báu này. Thật sự không biết ban đầu Đế Quốc Huy Hoàng làm thế nào để kiếm được tên này, hơn nữa còn khiến hắn khăng khăng ở lại đây trông coi kho báu. Phải biết rằng... Đế Quốc Huy Hoàng đã bị tiêu diệt hàng trăm năm rồi, điều đó có nghĩa là nó đã ở đây trông coi hàng trăm năm rồi, mọi người đứng ở xung quanh nơi này đều nhịn không được mà hít một hơi lạnh. Nếu nói như vậy, tuổi của con Song Đầu Hoàng Đô này hẳn là không nhỏ, hàng trăm năm trước đã có tư cách coi giữ nơi này, đủ để chứng minh lúc đó nó đã đến thời kỳ trưởng thành, hơn nữa lại sống đến lúc này, có lẽ nó đã đạt đến cấp Cửu Giai đỉnh phong, cự ly Thánh Thú thực sự cũng chỉ là một bước ngắn.

Song Đầu Hoàng Đô tấn cấp Thánh Thú, hai đầu hợp nhất, cơ thể cao lên gấp đôi, tiến quân vào hàng ngũ Ma thú Hoàng Đô Thượng cổ, khi đó mới thật sự lợi hại, chẳng trách mấy người Bạch Khởi cảm thấy khoảng cách hai đầu của tên này quá gần, thoạt nhìn có chút dị dạng, bây giờ nghĩ lại thấy tên này đã ở vào biên giới của sự hợp nhất hai đầu, chẳng trách lại có bộ dạng như vậy.

- Có... Đương nhiên là có...

Bạch Khởi cũng không nói lời vô ích, lập tức lấy ra chìa khóa, lấy ra từ trong tay, bay tới, để Song Đầu Hoàng Đô nhìn thấy, Song Đầu Hoàng Đô nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó thở dài một cái, than thở:

- Hơn ba trăm năm, ta đã ở nơi này bảo vệ hơn ba trăm năm rồi, một ngàn năm trước, Hoàng Đế đời thứ ba của Đế Quốc Huy Hoàng đã cứu tính mạng ta, ta liền đồng ý báo đáp hắn. Khi hắn sắp chết đã yêu cầu ta một chuyện, ta nói với hắn nơi ở của ta ở Sâm La Tuyệt Vực, ba trăm năm trước, con cháu hắn đã phái người tìm được ta, hy mọng ta có thể giúp bảo vệ của cải của Đế Quốc Huy Hoàng, đợi người đời sau của hắn lấy ra để khôi phục Đế Quốc. Không ngờ vừa chờ đợi đã hơn ba trăm năm, cuối cùng các ngươi đã đến... Ồ... hình như phát triển cũng không tệ, lại có nhiều cường giả như vậy, ở Thế giới Nhân loại các ngươi muốn phục quốc hẳn là không có vấn đề... sứ mệnh của ta cũng coi như đã hoàn thành. Đi thôi... đi thôi... ở chính trong động đá vôi bên đó... ở đó có của cải mà các ngươi muốn.

- Đa tạ!

Bạch Khởi chắp tay, sau đó nói như vậy và dẫn người của mình rời khỏi nơi này đi vào trong động đá vôi trung ương này. Có điều, lúc này Song Đầu Hoàng Đô lại cất tiếng nói lần nữa:

- Đợi một chút...

- Sao vậy? Còn có chuyện gì?

Bạch Khởi nghi hoặc nhìn Hoàng Đô hỏi, hắn không hiểu tên này còn có chuyện gì.

- Đồng bạn của ngươi là Khiếu Nguyệt Thiên Lang phải không... rất lâu rồi chưa gặp chủng tộc này, ha ha... Bát đại Hoàng tộc Ma thú Thượng cổ, hiện nay sớm đã sụp đổ. Tứ Thánh Thú Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, mỗi loài đều ngủ say trấn giữ một phương, đơn độc buồn tẻ, bây giờ cũng không biết đã chết hay chưa. Cửu Đầu Ma Long rất nhiều năm trước chỉ còn lại một mình Hứa Đức Lạp nghe nói cũng bị trấn áp rồi, không biết là chết hay sống. Lôi Bằng Điểu lại càng tuyệt chủng, chủng tộc Hoàng Đô chỉ còn lại một mình ta, ta tưởng rằng Khiếu Nguyệt tộc đã diệt vong rồi, không ngờ vẫn còn một kẻ sống sót, các ngươi còn có bao nhiêu tộc nhân? .

Song Đầu Hoàng Đô nhìn thấy Khiếu Nguyệt nói một cách rõ ràng, cảm khái vô hạn.

- Không còn nữa, Khiếu Nguyệt tộc cũng chỉ còn lại một mình ta... bây giờ ta sống cùng với chủ nhân.

Khiếu Thiên sau khi nghe lời này, cảm khái nói, trong giọng nói lộ vẻ bất đắc dĩ và thất vọng...

- Chủ nhân sao? Ồ... là nhân loại này?

Song Đầu Hoàng Đô sau khi nhìn Bạch Khởi một cái có chút cảm khái nói, khi nói lời này hai mắt nheo lại lướt nhanh nhìn Bạch Khởi, cũng không biết là đang nghĩ gì. Có điều Bạch Khởi có thể nhất định mục đích của tên này rất đơn thuần, trong ánh mắt của nó có chứa quá nhiều thứ, thậm chí ngay cả Bạch Khởi cũng không hiểu, tuy nhiên có một điểm Bạch Khởi có thể khẳng định, đó chính là tên này không có ác ý gì với mình và Khiếu Thiên.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-344)