Vay nóng Homecredit

Truyện:Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 0118

Vũ Nghịch Càn Khôn
Trọn bộ 2153 chương
Chương 0118: Đuổi đánh Võ Quân
0.00
(0 votes)


Chương (1-2153)

Siêu sale Lazada


Toàn lực bạo!

Lại bạo!

Tiếp tục bạo!

Bạo bạo bạo bạo bạo....

Trong động Cương Phong, Sở Nam giống như một hung thú vậy, liên tiếp sử dụng Toàn lực bạo mà không hề cố kỵ bản thân có thể chịu được sự cắn trả của Toàn lực bạo hay không.

Hắn chỉ biết rằng không thể để nam tử mũi ưng ra tay được, bằng không thì tình huống của hắn sẽ cực kỳ không ổn.

Cho nên Sở Nam mới không ngừng thi triển Toàn lực bạo.

Một quyền vừa dứt thì lại đến một quyền khác.

Cánh tay của Sở Nam đã bành trướng đến mức dọa người, khiến người ta có cảm giác như tùy thời sẽ nổ tung vậy.

Dù vậy nhưng Sở Nam vẫn điên cuồng áp súc lực lượng.

Đồng thời, cánh tay còn lại vẫn điên cuồng hấp thu nguyên lực.

Sở Nam phải trả cái giá đắt như vậy hiển nhiên vẫn thu được hiệu quả.

Nam tử mũi ưng, bình thường đều đem lực chú ý tập trung nghiên cứu về phương diện nguyên lực và vũ kỹ, thân thể như vậy là đủ rồi, nguyên nhân chủ yếu đó là vì tu vi càng tăng trưởng thì cường độ thân thể cũng sẽ tăng theo.

Có võ quyết lợi hại, vũ kỹ cường hãn thì có thể phát động công kích từ xa, công kích hiệu quả thì còn lợi hại hơn, nếu đã như vậy thì liệu còn có người nào bỏ công sức đi rèn luyện thân thể hay không?

Cũng bởi vì thế cho nên tuyệt đại bộ phận võ giả tại đại lục Thiên Vũ đều không chú trọng đến thân thể, lại càng không chuyên tu lực lượng nhục thể, ngay cả người tu luyện Thổ nguyên lực thì phần lớn cũng không ai chuyên tu thân thể.

Đương nhiên, cũng sẽ có ngoại lệ, thế nhưng, số ngoại lệ này cực kỳ thấp.

Vì thế mới nói trạng thái của nam tử mũi ưng lúc này cực kỳ chật vật, chỉ có thể không ngừng tránh né.

Lực lượng 5000 cân đối với nam tử mũi ưng mà nói, đừng nói là trung cấp Võ Quân như hắn chỉ có thể né tránh, ngay cả Võ Vương thì cũng phải tốn chút công phu.

Giờ khắc này, nam tử mũi ưng đang vạn phần hối hận, hối hận tại sao lúc trước không nhân lúc giết Sở Nam, mà lại để cho hắn cơ hội khôi phục nguyên lực, khôi phục lực lượng....

Nếu lúc trước trực tiếp giết hắn thì làm sao có thể phát sinh loại sự tình này?

Nam tử mũi ưng mặc dù vạn phần hối hận, nhưng cũng không có biện pháp gì.

Vốn rằng Sở Nam trong mắt hắn chỉ là một con côn trùng, mặc dù con côn trùng này có chút biến thái, căn cứ theo tư liệu, căn cứ theo lần giao thủ vừa rồi, nam tử mũi ưng vẫn có lòng tin tuyệt đối có thể giết chết hắn.

Mặc dù hắn đã lĩnh giáo qua Toàn lực bạo của Sở Nam, nhưng cũng không hề để trong lòng.

Bởi vì nam tử mũi ưng rất rõ ràng, đại chiêu như vậy, với tu vi sơ cấp Võ Tướng của hắn, căn bản không thi triển được nhiều lần.

Đáng tiếc, đến bây giờ Sở Nam vẫn đang điên cuồng thi triển Toàn lực bạo, hết quyền này đến quyền khác xuất ra không ngớt.

Nam tử mũi ưng nghĩ mãi không ra vì sao người này lại có thể thi triển được nhiều lần như vậy.

Sở Nam đang đuổi đánh nam tử mũi ưng thì trong lòng cũng cảm thấy rất may mắn, may mắn là đã luyện Mãng Sơn Quyết đến tầng thứ bảy, bằng không thì hôm nay hắn không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.

Cho dù không chết trong tay nam tử mũi ưng thì cũng sẽ chết dưới lực cắn trả của Toàn lực bạo.

Chỉ có điều, sau nhiều lần thi triển như vậy, Sở Nam vẫn cảm thấy thân thể có chút quá tải, càng lúc càng nghiêm trọng, thế nhưng hắn không thể dừng lại, nếu dừng lại thì nam tử mũi ưng khẳng định sẽ lập tức phát ra đại chiêu, trực tiếp giết hắn.

Nếu dừng lại thì tình cảnh sẽ không còn giống như trước nữa, nam tử mũi ưng sẽ không cho hắn thời gian để khôi phục.

Trừ phi nam tử mũi ưng là kẻ ngu ngốc, thế nhưng nam tử mũi ưng khẳng định không phải ngu ngốc.

Vì thế, cho dù đau nhức, cho dù thống khổ hơn nữa thì Sở Nam vẫn chỉ có thể không ngừng thi triển Toàn lực bạo.

Nam tử mũi ưng bị đuổi đánh khắp nơi trong động Cương Phong cũng cảm thấy rất phiền muộn, ủy khuất đến cực điểm, hắn đường đường là một Võ Quân, không ngờ lại bị một Võ Tướng đuổi đánh, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì hắn còn mặt mũi nào để đứng tại nơi này nữa, còn có lòng tin đâu nữa mà sống tiếp?

- Tại sao? Tại sao nguyên lực của hắn vẫn sung túc như vậy? Tại sao nguyên lực lại không cạn?

Càng khiến nam tử mũi ưng cảm thấy ủy khuất đó chính là công kích của hắn tấn công về phía Sở Nam đều bị Hỗn Nguyên Ban Chỉ làm suy yếu phần lớn hiệu quả công kích.

Vì thế, nam tử mũi ưng không phát động nguyên lực công kích nữa, không chỉ không tạo thành chút thương tổn nào cho đối phương mà ngược lại chính bản thân hắn còn tiêu hao nguyên lực hơn.

Vốn chỉ là một loài côn trùng nhỏ bé, nhưng lúc này đã biến thành một con nhím đầy gai, một con nhím đầy gai có lớp phòng ngự chắc chắn như rùa đen vậy.

Trong lòng nam tử mũi ưng cực kỳ hối hận, bây giờ, ở trong động Cương Phong, hắn không những phải né tránh công kích của Toàn lực bạo mà còn phải ngăn trở sự tập kích của cương phong, cứ như vậy, nguyên lực của hắn cũng tiêu hao cực kỳ nhanh chóng.

Dưới loại tình huống này, nam tử mũi ưng bắt đầu nuốt đan dược, mượn dược lực của đan dược để khôi phục nguyên lực.

- Tiểu tử, ta phải đem ngươi chém thành mười tám mảnh, bằng không thì khó giải được mối hận trong lòng ta.

Nam tử mũi ưng gầm lên, thế nhưng trong lòng lại thầm nghĩ:

- Chỉ cần có một cơ hội sẽ xuất đại chiêu giải quyết tên tiểu tử này, cướp lấy pháp bảo trên người hắn.

Sở Nam mặc dù chiếm được thượng phong, nhưng trong lòng lại không ngừng lo lắng, công kích của hắn không thể dừng lại, nếu dừng lại sẽ lập tức lâm vào thế cục nguy hiểm tới cực điểm.

Mà hắn không thể giữ chân được nam tử mũi ưng này, Long nha cũng không thể tạo thành tác dụng gì.

Thế nhưng, lực lượng của hắn càng ngày càng ít.

Lại một quyền Toàn lực bạo được kích ra, nam tử mũi ưng chợt tránh sang một bên, giáng một quyền vào bả vai Sở Nam.

Cương phong trong động Cương Phong bởi vì chiến đấu kịch liệt của hai người đã trở nên hỗn loạn đến cực điểm, Sở Nam vốn đã thích ứng được với cương phong, nhưng bây giờ vẫn cảm thấy sự đau đớn khi cương phong ập đến.

Sở Nam lại lần nữa áp súc lực lượng, lúc này không biết đã là lần thứ bao nhiêu.

Đột nhiên, trong đầu Sở Nam lóe lên một tia sáng, lực lượng có thể áp súc, nguyên lực cũng có thể áp súc, lực lượng có thể công kích người, nguyên lực cũng có thể công kích người, trước kia mình cũng đã từng đem nguyên lực thông qua trọng kiếm để xuất ra.

Đương nhiên, cũng có thể thông qua nắm quyền để thi triển.

Sở Nam mắng một tiếng bản thân quá ngốc, đạo lý đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra.

Lập tức, Sở Nam liền ngưng tụ nguyên lực.

Sở Nam tất nhiên lựa chọn Thổ nguyên lực với lực lượng trứ danh.

Thổ nguyên lực thông qua lực lượng hình đinh ốc mà công kích ra, tốc độ nhanh và mạnh hơn không ít.

Tốc độ đột nhiên thay đổi khiến nam tử mũi ưng không thích nghi kịp với tiết tấu của Sở Nam, hắn cảm thấy vô cùng kinh hãi, ngay cả trốn tránh cũng không kịp.

Một quyền cực mạnh nện lên người nam tử mũi ưng.

Nam tử mũi ưng đâm sầm vào vách động, miệng không ngừng phun ra máu tươi, đồng thời không có năng lượng phòng ngự nên những cương phong đã để lại trên người hắn không ít vết thương.

- Tiểu tử, lão tử....

Nam tử mũi ưng không kịp mắng hết câu, bởi vì Toàn lực bạo đã được dung nhập với Thổ nguyên lực của Sở Nam lại lần nữa ập đến.

Vừa rồi nam tử mũi ưng mặc dù chật vật, thế nhưng cũng không cảm thấy tử vong uy hiếp, nhưng bây giờ nam tử mũi ưng lại ngửi thấy chút mùi vị này.

- Tiểu tử, muốn giết ta ư? Ngươi còn non lắm, nếu rơi vào tay ta thì đừng có trách....

Nam tử mũi ưng muốn liều, liều mạng chịu một quyền để phát ra tuyệt chiêu, nhưng lại nghĩ đến phòng ngự khủng bố của Sở Nam, lập tức thu lại tâm tư này, càng tăng thêm tốc độ né tránh.

Sở Nam không trả lời, trong đầu hắn lúc này đã nghĩ đến một ý tưởng cực kỳ mạo hiểm:

- Nếu như đem lực lượng và nguyên lực đồng thời áp súc theo hình đinh ốc, hiệu quả có lớn hơn chẳng? Uy lực có thể càng được nâng cao hay không?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2153)