Vay nóng Tima

Truyện:Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 0130

Vũ Nghịch Càn Khôn
Trọn bộ 2153 chương
Chương 0130: “Hấp lực” thăng cấp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2153)

Siêu sale Lazada


- Hãy tin ta, ta có thể làm được!

Thanh âm chấn động tâm can này ẩn chứa sự tự tin vô cùng mãnh liệt.

Thanh niên định bắn ra Huyết tiễn lập tức sửng sốt, nhìn một nửa thân thể của người kia đã bị giẫm lún sâu trong đất, khẽ lẩm bẩm:

- Hắn lấy tự tin từ đâu? Hắn còn con bài tẩy nào? Còn tuyệt chiêu gì?

Tinh quang trong mắt Tử Mộng Nhân rực sáng, nàng biết tính tình của Sở Nam, nếu như đã nói thì khẳng định sẽ làm được, chỉ có điều hai đầu lông mày của Tử Mộng Nhân vẫn nhíu chặt đầy vẻ lo lắng, không thể giãn ra được.

- Tên ngốc có thể giết chết Hoài Lệ, nói không chừng Thiết Thương Hùng này cũng không phải là đối thủ của tên ngốc.

Trong lòng Tử Mộng Nhân tự an ủi, trong đầu không tự chủ hiện ra hình ảnh Sở Nam dùng lưng húc vào vách núi.

Nghe thấy tiếng quát lớn của Sở Nam, Thiết Thương Hùng cảm thấy mình bị khiêu khích, ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, muốn đem kẻ khiêu chiến này hung hăng giẫm lún vào trong đất.

Thiết Thương Hùng gào lớn, đang lúc cao trào thì đột nhiên ngưng bặt.

Ánh mắt nó lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.

Bởi vì Thiết Thương Hùng cảm thấy nguyên lực đang biến mất, ngay cả lực lượng cũng nhanh chóng biến mất.

- Thổ nguyên lực thật hùng hậu, so với Kim nguyên lực của nam tử mũi ưng còn nhiều hơn rất nhiều, xem ra đường kinh mạch thứ ba hẳn không thành vấn đề rồi.

Sở Nam thầm nhủ, nhanh chóng tính toán giao điểm kinh mạch nguyên lực trong hơn ba trăm đường kinh mạch của Mãng Sơn Quyết tầng thứ chín.

Ma thú cấp sáu giống như Thiết Thương Hùng sớm đã thông linh, hoàn toàn dựa vào bản năng trực giác, nó cảm thấy nguy hiểm, nguy hiểm tử vong, theo nguyên lực đang dần biến mất, nó cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Sợ hãi khiến nó quên mất một kiếm mà Tử Mộng Nhân vừa chém nó, cũng quên mất mũi tên tử kim sắc bị bắn vào trong chân, càng quên đi khiêu khích của Sở Nam đối với nó....

Giờ phút này, Thiết Thương Hùng đang muốn bỏ chạy.

Thiết Thương Hùng không dùng toàn lực giẫm xuống Sở Nam nữa, trái lại muốn nhấc chân bỏ chạy.

Thế nhưng việc nhấc chân cũng không phải dễ dàng như Thiết Thương Hùng tưởng tượng, nó không thể nhấc chân được, càng không thể di chuyển.

Sợ hãi càng lúc càng lớn....

Mà Sở Nam lúc này cũng cảm thấy vô cùng khó khăn, tại thời điểm Thiết Thương Hùng muốn bỏ chạy, Sở Nam cảm thấy cỗ "Hấp lực" mơ hồ có chút không hút nổi, Thổ nguyên lực trong nháy mắt lập tức trì trệ.

- Thì ra cỗ hấp lực này cũng không phải là vạn năng, muốn hút ai cũng được!

Cỗ ý niệm này chợt lóe lên trong đầu Sở Nam, hắn chợt nghĩ:

- Bây giờ phải xử lý thế nào đây? Đây chính là một cơ hội tốt, nếu để Thiết Thương Hùng bỏ chạy thì thật đáng tiếc, đường kinh mạch thứ ba còn phải trông chờ vào nó.

Thiết Thương Hùng liên tục rút chân lại, loại cảm giác trì trệ không ngừng xuất hiện.

"Hấp lực" giống như sợi tơ vô hình, bị xé rách, lúc sợi tơ bị xé rách hoàn toàn thì cỗ "Hấp lực" sẽ biến mất.

Tại thời điểm nguy cấp, Sở Nam theo phản xạ có điều kiện lại tiếp tục áp súc.

Vừa áp súc, cảm giác trì trệ lập tức bớt đi không ít.

Sở Nam vô cùng mừng rõ, tiếp tục liều mạng áp súc, mặc dù toàn thân hiện lên màu đỏ rực, nhưng vẫn không ngừng việc áp súc, sau một phen nỗ lực, cảm giác trì trệ ngày càng yếu dần.

Lúc này Thiết Thương Hùng đã sợ hãi đến tột đỉnh, tốc độ biến mất của lực lượng lại lần nữa tăng lên, trực giác mách bảo với nó rằng, nếu như nhấc ra được thì sẽ không bao giờ còn cơ hội để nhấc nữa.

Trong lúc Sở Nam áp súc cũng đang tự hỏi làm thế nào để có thể khiến "Hấp lực" sinh ra mạnh hơn.

Tinh tế cảm nhận một hồi, Sở Nam phát hiện ra càng áp súc nhiều thì tốc độ xoáy tròn của hình đinh ốc lại càng nhanh.

- Đúng rồi, tốc độ, chính là tốc độ, hấp lực có mạnh hay không đều quyết định bởi tốc độ xoáy tròn.

Sở Nam sau khi nghĩ thông suốt điều này vẫn không buông lỏng, bởi vì trong cơ thể hắn bắt đầu truyền đến cảm giác đau đớn.

Loại cảm giác này giống như nếu Sở Nam tiếp tục áp súc thì xoáy tròn hình đinh ốc sẽ nổ tung vậy.

- Làm sao đây? Phải làm sao bây giờ?

Trong lòng Sở Nam thập phần lo lắng, Thiết Thương Hùng lại càng lo lắng hơn, một người một gấu nhất thời lâm vào trạng thái giằng co.

Xa xa, thanh niên cầm đầu ba người và Tử Mộng Nhân đang cực kỳ khiếp sợ nhìn một màn quái dị trước mặt, bọn họ nhận ra Thiết Thương Hùng đang sợ hãi, khẽ lẩm bẩm:

- Rốt cuộc là cái gì? Cái gì có thể khiến Thiết Thương Hùng, một Ma thú cấp sáu sợ hãi như vậy?

Sở Nam tâm vô tạp niệm, thầm nghĩ cách giải quyết vấn đề bức thiết về giới hạn "Hấp lực", như thế nào mới có thể mở rộng giới hạn "Hấp lực".

Đột nhiên, Sở Nam nghĩ đến một màn ở trong động Cương Phong, lúc vừa bắt đầu thì cương phong cũng xoay tròn theo hình đinh ốc, càng về sau thì vòng xoáy biến thành như cơn lốc, mà uy lực của vòng xoáy cương phong hiển nhiên so với uy lực của vòng xoáy hình đinh ốc lại càng lớn hơn.

- Nếu như cương phong cũng có thể như vậy, tại sao nguyên lực không thể như vậy?

Nghĩ đến đây, Sở Nam lập tức cải biến hình dnagj xoáy tròn, trong nháy mắt vòng xoáy hình đinh ốc biến mất, "Hấp lực" đột nhiên buông lỏng, Thiết Thương Hùng cũng bộc phát lực lượng khổng lồ nhấc ra.

Ngay lập tức, Thiết Thương Hùng nhấc chân ra, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kinh hỉ, muốn xoay người bỏ chạy, muốn tránh khỏi con quái vật, ma quỷ có thể hút lấy nguyên lực của nó.

Ngay trong nháy mắt Thiết Thương Hùng bỏ chạy, Sở Nam từ dưới đất phóng lên, quát lớn:

- Muốn chạy sao? Không dễ vậy đâu, đến đây đánh với ta một trận.

Nghe thấy tiếng hét của Sở Nam, Thiết Thương Hùng lại càng chạy nhanh hơn, Sở Nam lập tức triển khai tốc độ cực hạn truy kích.

Tốc độ của Thiết Thương Hùng rất nhanh, tốc độ cực hạn của Sở Nam cũng không chậm, chỉ thấy từng đạo tàn ảnh xuất hiện, khoảng cách của cả hai càng lúc càng rút ngắn.

Ba người kia lúc này đã sợ đến ngây người, đều khẽ lẩm bẩm:

- Điều này làm sao có khả năng chứ? Thiết Thương Hùng không ngờ lại bỏ chạy, còn hắn lại đang truy đuổi Thiết Thương Hùng.

- Tên ngốc của ta thật ngầu, quả không phải tầm thường, ngay cả Thiết Thương Hùng cũng sợ hắn.

Tử Mộng Nhân hồn nhiên không phát giác ra, lời vừa rồi của nàng, trước danh hiệu "Tên ngốc" đã nhiều hơn hai chữ "Của ta".

Sở Nam thấy khoảng cách thích hợp, tung mình một cái, đáp xuống trước mặt Thiết Thương Hùng đang bỏ chạy, trong nháy mắt lập tức thi triển ra Toàn lực bạo. Thiết Thương Hùng vừa vặn đâm vào nắm quyền của Sở Nam, thân hình của nó liền bị đánh văng xa hơn 10m.

Vừa rơi xuống đất, Thiết Thương Hùng chẳng những không tìm Sở Nam báo thù một quyền vừa rồi mà còn xoay người tìm đường khác bỏ trốn.

- Tại sao lại trở nên nhát gan như vậy?

Sở Nam khẽ lẩm bẩm, lại tiếp tục truy đuổi, cùng lúc đó, đem nguyên lực trong cơ thể xoay tròn, hóa thành vòng xoáy.

Những hình ảnh này xuất hiện trước mặt bốn người Tử Mộng Nhân lập tức đánh đổ toàn bộ nhận thức của bọn họ, chỉ là võ giả tu vi Võ Tướng, không ngờ có thể đánh Thiết Thương Hùng phải bỏ chạy.

Thiết Thương Hùng cũng lanh lẹ, mỗi lần trên đầu truyền đến tiếng hét thì nó lại lập tức lách sang hướng khác.

Sở Nam vô cùng tức giận, quát lớn:

- Ta cũng không tin rằng không thu thập được ngươi.

Lần này vừa tung người một cái, Sở Nam còn không đợi thân thể đáp xuống đất đã cưỡng ép hạ thấp trọng tâm, từ không trung rơi thẳng xuống, vừa vặn đối diện với Thiết Thương Hùng đang quay đầu bỏ trốn, đồng thời nắm quyền nện xuống lưng Thiết Thương Hùng.

Vòng xoáy lập tức cấp tốc xoay chuyển.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2153)