Vay nóng Tinvay

Truyện:Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 0758

Vũ Nghịch Càn Khôn
Trọn bộ 2153 chương
Chương 0758: Hỗn Nguyên Ban Chỉ trưởng thành
0.00
(0 votes)


Chương (1-2153)

Siêu sale Lazada


Nói xong, Sở Nam lại muốn đi lần nữa, lần nữa lại bị Thanh Phượng lên tiếng ngăn cản lại, Thanh Phượng tiến tới, nói:

- Ngươi phát triển rất nhanh nhưng những gì ngươi bỏ ra là nhiều hơn hết thảy, một đường phát triển - một đường cận kề sinh tử. Ta tin tưởng, ngày ngươi đánh bại Huyền Vô Kỳ kia sẽ không quá xa xôi!

- Không phải là đánh bại, là chém giết, là huỷ diệt!

- Đúng, là chém giết, là huỷ diệt!

Thanh Phượng lập lại lần nữa, tiếp tục nói:

- Cho tới hôm nay, ngươi đã không cần ta âm thầm thủ hộ nữa rồi...

Nói đến đây, Thanh Phượng thần sắc có chút vui mừng, một tay đem kiện bảo y trên người lấy xuống rồi đưa cho Sở Nam:

- Đây là một kiện bảo y có tác dụng ẩn thân, đối ta mà nói cũng đã vô ích rồi, nhờ bộ bảo y này mới khiến ta theo ngươi trong thời gian dài như vậy mà ngươi không phát hiện được. Nó có tác dụng ngăn trở thần niệm, tu vi, .... sẽ khiến cho người khác không thể phát hiện ra một chút ba động nào, ngay cả cường giả bình thường cũng không thể nào phát hiện ra được. Bất quá, nếu là cao cấp Võ Tôn thì có lẽ có thể phát giác được! Lúc ở Huyền Diệu Sơn, lúc ta theo sau Điệp Y tiên tử liền bị phụ thân nàng phát hiện. Đúng rồi, ngươi phải cẩn thận một chút, phụ thân Điệp tiên tử kia không phải là người đơn giản.

Đối với phụ thân Điệp tiên tử mà nói, Sở Nam cũng đầy hoài nghi nhưng hắn không có đi lên nhận lấy bộ bảo y ẩn thân nọ, Thanh Phượng biết ý niệm trong đầu Ở Nam liền nói:

- Đây là đồ của sư phụ ngươi, theo lý phải truyền lại cho đệ tử là ngươi.

Sở Nam vẫn không có nhận lấy.

- Nếu ngươi không nhận lấy thì chuyện ngươi cầu ta lúc trước, coi như là chưa có vậy!

Thanh Phượng đem bộ bảo y huyền phù lơ lửng đưa tới trước người Sở Nam, bỗng nhiên nói:

- Còn có, ta nhớ hắn từng nói với ta, nếu ngươi có thể đem Hỗn Nguyên Ban Chỉ tầng cuối cùng mở ra, liền biết Càn Khôn Tông Sở ở nơi nào.

Dứt lời, sóng gió trong lòng Sở Nam chợt nổi lên một cách dữ dội!

Thập Vạn Đại Sơn Ma Đạo Tử từng lưu lại cho hắn một bức huyết thư, nói hắn chính là truyền đơn nhất mạch của Càn Khôn tông, về phần lịch sử của Càn Khôn tông và nơi hạ lạc tông sở ở đâu thì cũng không có nói qua.

Vì vậy, Sở Nam vẫn cho là Càn Khôn tông thuộc về cái kiểu coi bốn biển là nhà, là môn phái không có gốc rễ, mà đây cũng là một phái nhất mạch truyền thừa, âu cũng là chuyện phù hợp.

Hiểu là vậy nhưng nay Thanh Phượng đột nhiên nói cho hắn biết, chỉ cần mở ra tầng cuối cùng của Hỗn Nguyên Ban Chỉ liền có thể biết được tông sở ở đâu. Cũng chỉ vì một câu nói đó khiến cho hắn cảm giác được Hỗn Nguyên Ban Chỉ kia cũng không phải đơn giản như vậy.

Trong trường hợp đó, sóng lớn trong lòng hắn chưa kịp lắng lại thì Thanh Phượng lại nói một câu càng làm hắn khiếp sợ vô bì.

- Tìm được nơi hạ lạc của Càn Khôn tông, đó cũng là nguyện vọng lớn nhất của sư phụ ngươi! Chỉ tiếc là, cũng bởi vì ta, bởi vì ta...

Thanh Phượng hiện ra vẻ hối hận mà tự trách mình, còn Sở Nam lại như hoá đá, hắn không chú ý tới sự đau đớn trong lòng Thanh Phượng mà hắn chỉ nghĩ tới ý nghĩa sâu xa trong câu nói vừa rồi.

"Nguyện vọng lớn nhất của sư phụ? Nói cách khác, sư phụ cũng chưa mở ra tầng cuối cùng của Hỗn Nguyên Ban Chỉ sao? Hỗn Nguyên Ban Chỉ không phải là là bản mệnh pháp bảo của sư phụ sao? Tại sao không có mở ra được? Còn có..."

Sở Nam ngẩng mạnh đầu lên, hỏi:

- Những phương pháp mở ra Hỗn Nguyên Ban Chỉ kia, đúng sao?

Thanh Phượng hơi ngừng lại, ngập ngừng nói:

- Ta cũng không biết, cũng chỉ là nghe hắn nói qua mà thôi. Hiện tại, phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ ngươi phát động đã mạnh hơn so với hắn một chút, nếu như tu vi của ngươi tăng thêm, phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ hẳn là còn có thể gia tăng...

- Hỗn Nguyên Ban Chỉ không phải là pháp bảo cấp bậc Tông khí sao?

Sở Nam càng thêm mê hoặc, hỏi.

Thanh Phượng lắc lắc đầu, nói:

- Cụ thể như thế nào ta cũng không biết nữa.

"Nếu như ngay cả nàng không biết thì chỉ sợ trên đời này cũng không còn ai biết rồi."

Sở Nam xoay người đi, đem bộ bảo y ẩn thân thu vào trong trữ vật giới chỉ, vừa đi vừa nhớ lại một màn hắn sử dụng Hỗn Nguyên Ban chỉ, nếu nói bảo vật theo hắn lâu nhất ngoại trừ thứ đã tan vào thể nội kia cùng Long đan sinh tử cùng theo hắn ra thì nó chính là một kiện như vậy.

Lần đầu tiên hắn thi triển ra là lúc hắn chống lại Bàn Nhược Dong Viêm, là lúc hắn sử dụng trọng kiếm tới lô hoả thuần thanh, rồi sau đó là ở Bách Uyên tùng lâm, Độc Vụ chiểu trạch, vô số lần chém giết, tác dụng của Hỗn Nguyên Ban Chỉ nổi lên là không thứ gì có thể sánh kịp, đã mấy lần cứu lại một mạng của hắn...

Quả thật, Hỗn Nguyên Ban Chỉ theo thực lực tăng tiến của hắn, lực phòng ngự của nó cũng gia tăng không ít, điều này không phải đơn giản là do tu vi, nguyên lực của hắn tăng trưởng. Tỷ như Ly Hoả Kiếm của Tử Mộng Nhân kia chính là bảo kiếm cấp bậc Linh khí. Lúc Tử Mộng Nhân tu vi chỉ là Võ Sư cũng không thể hoàn toàn đem uy năng của nó phát huy được mà mãi sau khi tu vi của nàng tăng tiến tới một cảnh giới nhất định thì mới có thể phát huy toàn bộ uy năng của nó, nhưng lực công kích kia lại không có gia tăng thêm chút nào nữa.

Trước kia, Sở Nam không có nghĩ qua vấn đề này nhưng hôm nay sau một hồi suy nghĩ hắn mới phát hiện ra kiện Hỗn Nguyên Ban Chỉ này cùng với đầu gấu ngốc kia là cùng một dạng, đều có thể trưởng thành, hay hoặc chính là phẩm cấp của kiện Hỗn Nguyên Ban Chỉ này quá cao.

Trở lại thiên hạ thương thành, Sở Nam sau một phen giải thích thì mới đem hai người Hề Hề, Nam Nam hướng về phía Thanh Phượng bên kia chạy tới. Cũng mất không có bao lâu liền tới trước mặt Thanh Phượng, Sở Nam đem đôi tỷ muội giao cho Thanh Phượng xong liền nói:

- Hi vọng ngươi có thể nhớ kỹ những gì ngươi đã nói.

- Ta tin tưởng, ngươi nhất định sẽ khiến ta hài lòng.

Thanh Phượng nói có chút lảng tránh, sau đó liền đảm bảo nói:

- Ta sẽ thủ hộ tốt các nàng.

- Cảm ơn!

Sở Nam phân minh ân oán, sau đó nhìn về phía hai người Hề Hề, nói:

- Các ngươi bảo trọng, đến lúc ta sẽ tới đón các ngươi.

- Dạ, chưởng môn ca ca, chúng ta sẽ găng sức tu luyện.

Hai tỷ muội Hề Hề, Nam Nam hai mắt đẫm lệ, khi Sở Nam xoay người chuẩn bị rời đi thì thâm tình hô một tiếng:

- Chưởng môn ca ca, bảo trọng!

Sở Nam gật gật đầu, Thiên Nhai Chỉ Xích tái hiện liền biến mất trong bóng đêm.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2153)