← Ch.1174 | Ch.1176 → |
Rầm rầm rầm rầm...
Âm thanh "rầm rầm" không ngừng vang vọng tại Thần Lai Sơn, đồng thời, một thân ảnh không ngừng bị Chân Vũ Trụ nện lún vào trong tòa núi chính giữa, thân ảnh đó như một trái bóng da bắn ngược trở lại, tiếp đó bị Sở Nam dùng Chân Vũ Trụ đánh bay lại.
Tuần hoàn không dứt.
Thực ra, càng về sau thì người trẻ tuổi càng bị nện đến mức không còn sức để giận dữ nữa, "Quỳ Thiên Hộ Tráo" vẫn không bị phá, thế nhưng thật sự chẳng khác gì không có, căn bản không thể cản được lực lượng khổng lồ kia, lực lượng khổng lồ này xuyên qua "Quỳ Thiên Hộ Tráo", đánh lên cơ thể hắn, hắn cảm thấy huyết nhục và xương cốt toàn thân như bị cỗ lực lượng này đánh tan.
Cho nên, dưới tình huống này, người trẻ tuổi căn bản không còn năng lực, càng không có gan phá núi mà ra, sau đó lao về phía Sở Nam nữa. Tuy nhiên, lúc thân thể hắn bị nện vào núi thì lại bị bắn ngược trở về.
Đám người xung quanh, kể cả Minh Vân Thế, kể cả Tây Độc đều ngây ngốc nhìn hành vi dã man của Sở Nam, trong lòng Tây Độc còn nghĩ:
- Người này thực sự không sợ Thiên Dương Võ Thần trả thù sao?
Chỉ có Thiết Thương Hùng là song quyền mô phỏng tư thế đang nện ra, hận không thể thay Sở Nam tới đánh, nhưng Thiết Thương Hùng nhìn thấy Kim Dương Thần Trượng trong tay người trẻ tuổi cũng đành phải nhịn lại.
Người trẻ tuổi lại lần nữa bay ngược trở về, Sở Nam cười nói:
- Bây giờ cảm thấy thế nào?
- Bổn Vương...
- Vẫn còn bổn Vương?
Sở Nam hỏi một câu, lại đem Chân Vũ Trụ đánh tới.
Một giây sau, người trẻ tuổi bắn ngược trở lại, Sở Nam hỏi:
- Nói đi, ngươi tên gì?
- Ngươi... tốt nhất... dừng tay, bổn Vương...
- Phành...
Người trẻ tuổi lại bay ngược trở về.
Sở Nam cười hỏi:
- Ngươi nói tiếp đi!
- Nếu bổn Vương...
- Phành...
Lại bay, lại trở về, người trẻ tuổi đã sợ đến không thể sợ hơn, há miệng nói:
- Bổn...
Chữ "bổn" vừa thốt ra theo thói quen, người trẻ tuổi liền nhìn thấy Chân Vũ Trụ khẽ động, vội vàng cắn mạnh đầu lưỡi, đem chữ "Vương" phía sau nuốt trở về, tiếp tục nói:
- Ta trở thành như vậy, ngươi tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn!
Không phải nghi ngờ, người trẻ tuổi lại bị nện bay, sau khi trở về lại nói:
- Thiên Dương Võ Thần quả thực không có khả năng xuất thủ vì ta, thế nhưng nếu ngươi dám giết ta, giết huyết mạch của Thiên gia thì Thiên gia sẽ tìm đến ngươi tính sổ, một Võ Thánh đại viên mãn không giết được ngươi thì sẽ có hai, hai không được thì sẽ ba, bốn, năm... Nếu vẫn không giết được ngươi thì Thiên Dương Võ Thần sẽ đích thân xuất thủ!
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Người trẻ tuổi đang muốn trả lời thì Sở Nam đã đánh bay hắn, Sở Nam lại hỏi:
- Ngươi cho rằng sau lưng ngươi có Thiên Dương Võ Thần thì ta không dám giết ngươi?
Thanh âm vừa dứt thì người trẻ tuổi lại lần nữa bị đánh bay, sau khi băn ngược trở về, người trẻ tuổi đáp:
- Ngươi nếu giết ta thì ngươi sẽ không còn sống yên ổn tại Nam Xuyên châu được nữa.
- Vậy sao?
Vừa hỏi lại một câu, người trẻ tuổi lại lần nữa bị bắn đi giống như bao cát.
- Vụ Cấm Hải liệu có thể ngăn cản Thiên Dương Võ Thần của ngươi hay không?
- Vụ Cấm Hải?
Người trẻ tuổi khẽ giật mình, sau đó lại quát:
- Ngươi đến Vụ Cấm Hải thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Sở Nam cười nói, Chân Vũ Trụ lại đánh xuống, người trẻ tuổi vốn đã chuẩn bị lần nữa bị đánh bay. Chỉ có điều, ngoài dự liệu của hắn là Chân Vũ Trụ lại dừng tại phái trên "Quỳ Thiên Hộ Tráo", vừa ngừng lại thì người trẻ tuổi liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng Sở Nam lại đoạt lấy Kim Dương Thần Trượng của hắn, người trẻ tuổi bỗng nhiên giật mình một cái, nhìn Sở Nam, chỉ nghe Sở Nam nói:
- Ngươi nói xem, dùng Kim Dương Thần Trượng này nện lên "Quỳ Thiên Hộ Tráo" của ngươi thì sẽ có kết cục gì?
- Không...
Người trẻ tuổi liền hét lên, "Quỳ Thiên Hộ Tráo" có thể chống đỡ được công kích của Võ Thánh đại viên mãn, cũng tuyệt đối không thể cản được một kích của Thần Khí, huống chi "Quỳ Thiên Hộ Tráo" đã bị nện nhiều lần như vậy, đã tổn thương không nhẹ. Hơn nữa năng lượng mà hắn duy trì lại càng không thể cản được.
Lúc này, trong lòng người trẻ tuổi ủy khuất vô cùng, hắn mang theo một đám thủ hạ thực lực bất phàm, lại có thêm "Quỳ Thiên Hộ Tráo" và Kim Dương Thần Trượng, hành tẩu tại Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận này, chỉ cần không đến Vụ Cấm Hải thì hắn sẽ tuyệt đối bình an. Bởi vì Võ Thánh đại viên mãn cũng không thể ngăn cản được hắn, lại nói, hắn còn có thân phận không nhỏ, những Võ Thần khác cũng cố kỵ, sẽ không xuất thủ.
Thế nhưng, hắn lại vừa vặn xem trọng Thiết Thương Hùng, Thiết Thương Hùng lại vừa vặn ở Thần Lai Sơn, mà Sở Nam cũng vừa vặn muốn lấy Thủy Hồn ở Thần Lai Sơn, hắn lại càng vừa vặn phát sinh xung đột với Sở Nam, còn sinh lòng giết người.
Kết quả, "Pháp tắc" bị quyền đánh nát, Kim Dương Thần Trượng bị ngọc bội cản lại, "Quỳ Thiên Hộ Tráo" bị cây cột đánh phá, lòng kiêu ngạo bị đánh cho không còn.
Sở Nam không để ý đến tiếng hô của hắn, lại cầm Kim Dương Thần Trượng đâm về phía "Quỳ Thiên Hộ Tráo", người trẻ tuổi liều mạng dốc năng lượng toàn thân, thế nhưng lại không tập trung được bao nhiêu, "Quỳ Thiên Hộ Tráo" ảm đạm vô cùng.
Ngay lúc Kim Dương Thần Trượng sắp đâm xuống, Sở Nam ngừng tay, quay đầu nhìn đám Võ Thánh kia, nói:
- Kẻ nào muốn "Quỳ Thiên Hộ Tráo" của hắn thì tới lột y phục của hắn xuống.
Mọi người liền sửng sốt, lập tức phản ứng, giống như điên xông đến phía người trẻ tuổi, mặc dù bọn hắn biết cầm đồ của người trẻ tuổi này sẽ dẫn đến hậu quả gì. Thế nhưng cho dù bọn hắn không đến lấy thì kết quả vẫn vậy. Cho nên còn không bằng trước hết đoạt lợi ích tới tay rồi nói sau.
Sở Nam vừa tránh ra thì đám Võ Thánh đã vây quanh người trẻ tuổi, đưa tay lột y phục của hắn, người trẻ tuổi hét lên:
- Ai dám động vào bổn Vương, bổn Vương sẽ diệt cửu tộc của hắn!
← Ch. 1174 | Ch. 1176 → |