← Ch.1235 | Ch.1237 → |
Thiên Nhiên thu biểu tình của đám đông vào trong đáy mắt, tiếp tục nói:
- Ta hôm nay sở dĩ đến đây là bởi vì nhận được tin tức Diệp Chính Phi đang ở chỗ này, nên đặc biệt đến đánh hắn, khiến hắn chịu đau khổ, chư vị nếu muốn làm ta khó chịu thì ta nhất định sẽ khiến hắn càng khó chịu hơn.
Trong lòng mọi người lại kinh ngạc, sau khi suy tư một phen, lại chĩa mũi thương về phía Diệp Chính Phi, sắc mặt Diệp Chính Phi trở nên cực kỳ khó coi, lại móc ra một hạt châu, nói:
- Chỉ cần bóp vỡ hạt châu này, không mất bao lâu thì sư phụ của bổn Vương sẽ đến đây, có lẽ các ngươi cũng không biết sư phụ của bổn Vương là ai? Nhưng bổn Vương có thể nói cho các ngươi biết một điều, Phong công chúa trước mặt sư phụ của bổn Vương, căn bản không có nửa phần thắng, nếu như các ngươi không muốn chết thì hãy làm theo lời bổn Vương.
Vẻ mặt đám người lại đại biến.
Thiên Nhiên dường như căn bản không để lời của Diệp Chính Phi vào mắt, lập tức nói:
- Tốt lắm, Diệp Chính Phi, ngươi nhanh bóp nát đi, ta ngược lại muốn xem xem sư phụ của ngươi là nhân vật như thế nào.
Hai bên đều có đại sát khí, đám người trên Vân Cương Sơn lập tức rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
-DG-: Đúng là trâu bò đập nhau, ruồi muỗi chết
Ngay lúc Thiên Nhiên và Diệp Chính Phi đang giằng co, Sở Nam bên dưới lòng đất đã lặn xuống đến quáng mạch, đột nhiên có một âm thanh truyền đến:
- Nhanh rời khỏi đây, bằng không, chết!
Thanh âm lạnh lẽo từ khắp bốn phương tám hướng truyền đến, mặc dù trong lời nói có ý tứ là chỉ cần Sở Nam rời đi thì sẽ không ra tay với Sở Nam. Thế nhưng lời còn chưa dứt thì một đại thủ chưởng kim sắc liền chộp đến Sở Nam.
Nhìn bộ dạng này là muốn trực tiếp đem Sở Nam bóp chết rồi.
Sở Nam nhạy cảm phát giác có sát chiêu ập đến, cười lạnh một tiếng, nói:
- Trò trẻ con này quả thật không thú vị.
Dứt lời, Sở Nam cũng không lập tức ra tay, mà âm thầm chuẩn bị các loại năng lượng.
Đến lúc đại thủ chưởng kim sắc xuất hiện trên đầu Sở Nam thì Sở Nam mới xuất ra Diệt Thiên Quyền, hắc động và đại thủ chưởng va vào nhau, lập tức, đại thủ chưởng kim sắc phát ra tiếng nổ lớn, hắc động cũng theo đó biến mất.
- Ồ?
Một tiếng hô kinh ngạc truyền đế:
- Tiểu tử, với tu vi Võ Tôn đại viên mãn của ngươi, làm sao có thể ngăn cản một chưởng của lão phu? Không đúng, tu vi của ngươi khẳng định không phải là Võ Tôn đại viên mãn, ngươi sử dụng công pháp để che giấu tu vi của mình?
- Không sai, ngươi thật thông minh, thoáng cái đã đoán trúng.
Sở Nam mỉm cười, lập tức vận chuyển Thần Hành Bách Biến đã rất lâu rồi hắn không sử dụng, liền đem tu vi trực tiếp hạ xuống đến cảnh giới Võ Vương.
- Hừ, gải thần giả quỷ, ngươi cho rằng lão phu có thể mắc lừa hay sao?
Song thủ Sở Nam xoay tròn, vừa thôn hấp năng lượng, đồng thời cười nói:
- Vậy ngươi cảm thấy trong một quyền vừa rồi của ta ẩn chứa "Pháp tắc" sao?
- Ồ? Quả thật không có...
Thanh âm vừa vang lên, Sở Nam lập tức thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích, người kia cảm nhận được, liền kinh ngạc hét lên:
- Muốn chạy? Đã đến địa bàn của lão phu, lão phu muốn ngươi chết thì ngươi phải chết, bất luận ngươi chạy đi đâu đều không thể thoát được.
- Vậy sao?
- Nói nhảm!
- Vậy ngươi nhìn xem, phương hướng của ta đâu phải là bỏ chạy!
- Phương hướng của ngươi là xông đến chỗ lão phu!
Kinh ngạc lập tức biến thành tiếng cười nhạo, chỉ nghe hắn nói:
- Không biết trời cao đất rộng, quả đúng là muốn chết, lão phu sẽ để ngươi đến.
- Vậy ngươi thử ngăn cản ta xem thử có thể ngăn được hay không.
Thân hình Sở Nam xuyên qua trong sơn thạch giống như long du đại hải (rồng bơi trong biển), căn bản không chút trở ngại, một lão đầu toàn thân hôi y (áo xám) trong mỏ, gò má cao cao, thân hình gầy gò, thoạt nhìn có phần âm trầm, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, không ngừng cười lạnh:
- Lão phu trước hết sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt một chút, để ngươi biết làm ngươi không thể quá kiêu ngạo!
Lập tức, hai tay hắn liền tung ra một trảo, chừng 500 mét phía trước đường Sở Nam đang di chuyển nhất thời bay đến một khổi kim thạch tử sắc, chính là một khối Lưu Vân Tinh Kim, hơn nữa còn là một khối Lưu Vân Tinh Kim rất to.
- Đâm cho ngươi mặt mũi bầm dập.
Lão đầu gầy gò hét lên, còn tiếp tục xuất thủ, tại phương viên 10 mét xung quanh Sở Nam, tất cả đều bị Lưu Vân Tinh Kim phong bế, ý đồ muốn vây khốn Sở Nam, sau đó chậm rãi tra tấn.
Thế nhưng âm thanh lão đầu gầy gò vừa dứt thì lập tức nhìn thấy thân ảnh Sở Nam xuyên qua khối Lưu Vân Tinh Kim, lão đầu gầy gò lại lần nữa kinh hô:
- Không thể cản được? Hắn ngay cả Lưu Vân Tinh Kim cũng có thể xuyên qua?
Kinh ngạc vẫn chưa chấm dứt, tất cả những khối Lưu Vân Tinh Kim đều lập tức biến mất không thấy đâu nữa, lão đầu gầy gò nhìn thấy rõ ràng, không phải là người đó thu vào trong nhẫn trữ vật, mà là những Lưu Vân Tinh Kim kia đều lập tức hóa thành năng lượng, chảy vào trong người hắn, lão đầu gầy gò lẩm bẩm:
- Tốc độ hấp thu năng lượng của người này...
- Còn chiêu gì nữa? Cùng xuất ra một lượt đi, ta tiếp hết.
Thanh âm của Sở Nam vừa rơi vào trong tai lão đầu gầy gò, lão đầu gầy gò liền giận dữ không thôi, quát:
- Còn dám đại ngôn, lão phu phải đem ngươi luyện chế thành khôi lỗi, khống chế ngươi sử dụng cả đời.
- Khôi lỗi?
Lúc Sở Nam nghe thấy hai chữ này, thân hình thoáng khựng lại, lập tức nghĩ đến Thần thượng muốn đem ba đại Võ Thần luyện chế thành khôi lỗi, mà sắc mặt của lão đầu gầy gò cũng biến đổi, thầm nghĩ:
- Lão phu sao lại dễ dàng bị chọc giận như vậy? Phải đem kẻ trước mặt trảm sát, bằng không thì sẽ bại lộ.
Sau khi hạ quyết tâm, lại nhìn thấy Sở Nam ngừng lại, trong lòng lão đầu gầy gò thoáng bình tĩnh lại, còn hiện ra vài phần đắc ý, nói:
- Tiểu tử, thế nào, sợ rồi sao? Ngươi sợ thì nhanh dập đầu nhận sai...
Lão đầu gầy gò cho Sở Nam một hi vọng sống, chính là muốn sử dụng chiêu cũ, thừa dịp Sở Nam không chú ý sẽ đem Sở Nam bóp chết, thế nhưng, lời của lão đầu gầy gò còn chưa nói xong lập tức nhìn thấy khóe miệng Sở Nam nhếch lên nụ cười.
- Cười? Còn có thể cười được sao?
Lão đầu gầy gò còn đang nghi hoặc thì Sở Nam đã thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích chu thiên tuần hoàn 72 kinh mạch, ngay sau đó, thân hình giống như một chuỗi tàn ảnh lập tức xuất hiện trước mặt lão đầu gầy gò.
Sở Nam cười nói:
- Sợ, ta rất sợ, nếu ngươi dập đầu nhận sai với ta, ta sẽ không sợ nữa.
Lão đầu gầy gò sửng sốt, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng nghe thấy Sở Nam nói lời này, một đại thủ chưởng kim sắc lập tức hướng về phía Sở Nam chụp xuống, ngay lập tức, Sở Nam đánh ra một cái Diệt Thiên Quyền, hắc động liền phóng tới đại thủ chưởng kim sắc, lão đầu gầy gò vung tay một cái, năm đạo thân ảnh thoáng cái xuất hiện trong hư không.
Lập tức, một người cầm đao bổ xuống.
Một người lại cầm thương đâm tới.
Một người cầm kiếm chém.
Một người cầm búa nện xuống.
Còn có một người cầm tên bắn.
Chỉ trong chốc lát, thế cục của Sở Nam liền trở nên vạn phần nguy hiểm, lão đầu gầy gò cười âm hiểm, quát:
- Tiểu tử, ngã xuống cho ta!
← Ch. 1235 | Ch. 1237 → |