← Ch.1386 | Ch.1388 → |
Biến hoá của phiến hắc vân trên trời tự nhiên tám gã Võ Thần sớm đặt trong lòng, ngay lúc nhìn thấy thân ảnh Sở Nam, đặc biệt là một đầu tóc xanh biếc kia thì cả đám kinh tâm không thôi. Đầu tiên chính là Sở Nam thực sự đã vượt qua được Thuỷ kiép khủng bố kia, thứ hai là dáng vẻ của Sở Nam giống như căn bản là không có chút hư nhược nào.
Về phần điều thứ ba lại chính là tu vi của hắn, hắn vậy mà đã là Võ Thánh đại viên mãn. Lúc này, bọn hắn mới tin tưởng tu vi trung giai Võ Thánh của Sở Nam lúc trước là hàng thật giá thật, một khi đã tin tưởng thì chấn động trong nội tâm lại càng lớn, trung giai Võ Thánh mà đã lợi hại như vậy, vậy Võ Thánh đại viên mãn thì sẽ ra sao?
Trừ đó ra, còn kinh thán tốc độ tấn giai của Sở Nam.
Kỳ thật, những người có mặt tại đây, không tính trước kia, chỉ riêng một đoạn thời gian này tấn giai nhanh nhất chính là Tiên Nguyệt, một đường từ sơ giai Võ Thánh thăng tới sơ giai Võ Thần!
Giờ phút này, ánh mắt của Tiên Nguyệt là sung mãn vô hạn sùng bái!
Tám gã Võ Thần kinh ngạc lại hoàn kinh ngạc, khiến cho bọn hắn càng kiên định thêm ý niệm kia, phải đem người này trừ bỏ, không thể để hắn tiếp tục trưởng thành nữa, không thể để hắn đoạt được ngôi sao. Ngoài ra, đám người Nhiệm Bảo còn nhớ tới một chuyện...
"Lão nhị cùng lão ngũ đã đều bị hắn thu phục, vậy bảo bối của hai người bọn hắn khẳng định là ở trên tay người này, nếu đem hắn bắt lại..."
Còn có, nghĩ đến thân thể Sở Nam, ví dụ như Liêm Nguyên...
Tuy rằng tự mình có tính toán riêng nhưng mục tiêu lại chỉ có một, bởi vậy, Sở Nam vừa hạ xuống ngôi sao thì chúng Võ Thánh đã đem những chấn kinh, kinh thán gì đó toàn bộ chuyển thành sát cơ nồng đậm.
Thanh âm Phàm Sát vừa rơi xuống, bốn phía xung quanh Sở Nam liền hiện ra hơn 16 đạo Không gian liệt phùng, không gian chi lực theo đó mà tuôn ra.
Sở Nam không có tế ra Không Gian Sáo trận mà chỉ đem lực lượng trong cơ thể tuôn ra, Sở Nam rõ ràng cảm giác được một cỗ lực lượng bành trướng mà đến, như kinh đào hãi lãng, từng đợt một nối tiếp...
300 vạn cân!
500 vạn cân!
900 vạn cân!
...
1200 vạn cân!
Huyết nhục sau khi trọng sinh, lực lượng bên trong thân thể cuối cùng dừng ở 1200 vạn cân. Lực lượng đình chỉ gia tăng nhưng từng đợt từng đợt lực lượng kia lại không có dừng lại, vẫn còn tiếp tục bành trường cuồn cuộn. Sở Nam như mọc rễ trên ngôi sao, mặc kệ 16 cỗ không gian chi lực xé rách mà vẫn sừng sững không lay chuyển. Hơn nữa, Sở Nam khống chế tinh chuẩn hết thảy lực lượng, không để phát tán ra một chút khí tức nào, một tí ti uy năng nào!
Ứng phó với Không gian liệt phùng như vậy là hắn tham ngộ được từ ngôi sao này, hai tháng trước Sở Nam hao phí muôn vàn khí lực nhưng không thể đem nó dao động được mảy may, lực lượng là một loại của năng lượng, hấp xả chi lực cũng là một loại năng lượng, ngôi sao có thể ngăn cản được lực lượng vậy vì sao hắn không thể dùng trọng lượng để ngăn cản không gian chi lực đây?
Huống hồ, Sở Nam sớm đã đoán được, Võ Thần xé mở Không gian liệt phùng như vậy cũng thật sự không được coi là xé rách. Hơn nữa, Sở Nam nghĩ đến sau này phải dĩ lực toái hư không, nếu như một điểm này đều làm không được vậy thì làm thế nào có thể dĩ lực phá toái hư không?
Từng đợt từng đợt lực lượng từ trong cơ thể Sở Nam tuôn ra, tám gã Võ Thần lần nữa trợn mắt há mồm, đặc biệt là hai tên võ giả Thiên Võ Thần trong đó. Đám Không gian liệt phùng này mặc dù là do bọn hắn xé ra, nhưng mà bọn hắn cũng không thể không bị một chút ảnh hưởng, mà Sở Nam này thân tại trung tâm đám Không gian liệt phùng, biện pháp gì cũng không có xuất ra vậy mà ảnh hưởng một chút cũng không!
- Sao lại như vậy?
Một gã Nhân Võ Thần bật thốt lên, trong đó một gã Thiên Võ Thần được gọi là Đằng Tín hai mắt bắn ra tinh minh (khôn khéo, trí tuệ) chi quang, hắn quát:
- Mặc kệ là chuyện gì, giết hắn trước rồi nói sau. Đừng lưu thủ nữa, dùng sát chiêu lợi hại nhất của các ngươi đi, bằng không thì hôm nay phải chết chính là chúng ta!
Ngữ khí của Đằng Tín có khích lệ, có uy hiếp, mục đích chính là để mọi người toàn lực xuất thủ.
Vừa nói xong, khoé miệng hắn còn loáng qua một tia cười cợt khó phát hiện, Sở Nam hướng Đằng Tín nhàn nhạt nói ra:
- Ngươi còn thực sự hiểu mình đấy!
Cùng lúc đó, từng cái đại sát chiêu, đã phá không đánh tới.
- Vô Toán Thâu Tâm!
- Chí Độc Khuynh Thân!
- Kim Nhật Khai Nhãn!
...
Trong đám đại sát chiêu, Đằng Tín thi triển ra chính là Kim Nhật Khai Nhãn, uy năng cũng kinh người nhất. Kim Nhật giống như thái dương giữa trưa, muốn thiêu đốt hết thảy, hơn nữa uy năng bên trong còn có uy năng huỷ diệt của Kim pháp tắc.
Cũng ngay tại lúc đám đại sát chiêu đanh còn ở trên không thì thân ảnh Phàm Sát đã biến mất, Nhiệm Bảo thì ném ra ba kiện siêu cấp Thần khí, trong miệng lại còn quát ra một chữ "bạo", trong ánh mắt lại còn loáng lên vẻ giảo hoạt. Ánh mắt đồng dạng còn có Liêm Nguyên tế ra Chí Độc Khuynh Thân kia!
Cửu Võ chứng kiến tám gã Võ Thần đồng loạt ra tay với Sở Nam, Cửu Võ muốn tế kiếm giết tới nhưng chứng kiến ánh mắt của Sở Nam xong hắn liền yên yên ổn ổn lại, thậm chí hắn còn ngăn Tiên Nguyệt đang muốn thổi sáo, sau lại cản Thiết Thương Hùng đang muốn phóng tới, cản Cốc Hi Đan đang muốn ném ra một đám đan dược...
Ngay lập tức, Cửu Võ nói một câu:
- Tin tưởng Sở Nam, hắn có thể làm được!
Nghe được một câu này còn có Thiên Dương Võ Thần, hắn không hề che dấu được vẻ kinh ngạc, mồm miệng cũng mở tới mức lớn nhất.
Đây chính là hai tên Thiên Võ Thần, bốn gã Địa Võ Thần cùng hai gã Nhân Võ Thần đồng thời hướng Sở Nam chém giết, chuyện này...
Cửu Võ thấy được Thiên Dương Võ Thần kinh ngạc, Cửu Võ cười nói:
- Ngươi tưởng Thuỷ kiếp kia là độ không không thôi sao? Đối với Sở Nam lúc này, nhất thiết đừng dùng ánh mắt nhìn thiên tài bình thường nhìn hắn, một đường hắn đi, không giống với chúng ta!
Thiên Dương Võ Thần nghe được ngữ khí một câu này giống như ẩn chứa ý tứ gì khác, muốn hỏi thêm một câu nhưng Cửu Võ lại đem chú ý lực đặt lên trên người Sở Nam, nhìn Sở Nam như thế nào mà ứng đối với thế cục trước mắt kia!
Kiện ngọc bội Tổ bảo trong nhiều lần liều mạng lúc trước biểu hiện ra là một kiện siêu cấp đại phòng ngự, không có thứ gì có thể công phá được phòng ngự của nó, lần này, ngay lúc quang quyển vừa mới hiện ra, ba kiện siêu cấp Thần khí đồng thời bạo tạc, quang quyển liền chớp động một trận. Kim Nhật vốn dĩ phát tán ra hào quang vạn trượng ngay lập tức ngưng tụ lại thành một đạo, bắn thẳng về một điểm phía trên quang quyển, điểm kia theo đó ngay lập tức trở nên vặn vẹo, không ngừng hướng về phía sau lõm xuống!
Những Võ Thần khác thấy cảnh này, bất kể là Chí Độc Khuynh Thân hay Vô Toán Thâu Tâm, tất cả đều dồn lên cái điểm kia, tiếng "oanh long long" theo đó mà vang lên không ngừng. Nhiệm Bảo thấy cảnh này, lại ném ra một kiện siêu cấp Thần khí, kích bạo ngay tại một điểm kia!
- Oanh~
- PHỐC!
Điểm kia, phá.
Mặc dù chỉ là một điểm nhưng toàn bộ quang quyển đều bị huỷ theo. Sở Nam biết rõ uy năng của Tổ bảo không chỉ có nhiêu đó nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là hắn vẫn không có hoàn toàn khống chế được Tổ bảo, mà hắn cũng không lựa chọn lần nữa ngưng tụ lại quang quyển, bởi vì một đạo quang quyển Tổ bảo phát ra đã làm rối loạn hợp công chi kế (kế hoạch liên thủ) của bọn hắn!
Mà chúng Võ Thần như được cỗ vũ tinh thần, đại hỉ không thôi, sát chiêu lại xuất ra, Đằng Tín lần nữa thi triển ra Kim Nhật Khai Nhãn.
Sở Nam một ngón chỉ Đằng Tín, cười nói:
- Hoả tiêu!
Lập tức, Đằng Tín cảm thấy Kim Nhật Khai Nhãn của bản thân xuất hiện vấn đề, không còn chờ hắn kịp bình tĩnh trở lại liền nghe được Sở Nam hét lớn một tiếng:
- Chấn Thiên Quyền!
← Ch. 1386 | Ch. 1388 → |