← Ch.1725 | Ch.1727 → |
Sau 3 bái, đưa vào động phòng!
Mấy chữ này khiến cả Sở Nam và Lôi Nhụy đều chấn kinh, Sở Nam không ngờ vị sư tôn trên danh nghĩa này lại nóng lòng như vậy, cũng vì Hỗ trưởng lão nóng vội mới khiến Sở Nam trong lòng sinh nghi, cảm thấy mục đích của Hỗ trưởng lão không đơn giản.
Lôi Nhụy biểu hiện vô cùng tức giận, giận đến run người, nàng và Sở Nam đều là diễn kịch, không phải sự thực, nhưng nhìn thần sắc tên râu dê này xem ra không phải nói giỡn. Nếu nàng mạnh mẽ cự tuyệt, vậy hậu quả vô cùng nghiêm trọng, hàng tỉ cây kiếm chứng kiến, đây chẳng phải lời uy hiếp trắng trợn hay sao?
Tiến vào động phòng!
Lôi Nhụy đương nhiên hiểu ý nghĩa câu đó thế nàng, nàng dù không còn nhỏ, nhưng ngoại trừ cha ra thì chưa từng bị nam nhân nào khác chạm vào, chớ nói là thân mật. Người kia không phải Sở Nam thì là ai, bởi vì nàng cho Sở Nam một đám tâm lôi màu tím, trong lòng rối loạn như ma, nàng quay đầu trừng mắt nhìn Sở Nam, trong lòng tự hỏi:
- Hiện giờ... hiện giờ phải làm thế nào?!!
Thổ Phách bị Hỗ trưởng lão biến thành bà mối khuôn mặt kinh ngạc, trong lòng bội phục Sở Nam:
- Đại nhân thật lợi hại, không chỉ có công pháp lừa gạt, còn có thể đạt được một mỹ nhân tuyệt sắc. Nếu đại nhân dạy công pháp biến thân này cho ta vậy thì sướng rồi.
Ánh mắt Hỗ trưởng lão đảo qua người Sở Nam và Lôi Nhụy mấy lần, nói:
- Nếu các ngươi không có ý kiến thì mau bái thiên địa!
- Không được!
- Hả?
Hỗ trưởng lão ánh mắt bất thiện, Lôi Nhụy lập tức cảm thấy thân thể bị áp lực đè nén, nàng không nói được nửa lời. Lôi Nhụy càng gấp gáp hơn, nàng từng giúp Sở Nam, tình cảm với Sở Nam không tồi, nhưng nàng chưa từng nghĩ tới việc Sở Nam sẽ làm bạn đời của nàng, trong lòng Lôi Nhụy vòng vo:
- Nếu thực sự tới tình cảnh đó, ta sẽ không tiếp tục diễn kịch, liều mạng với chúng một phen!
Sở Nam nhíu mày lộ vẻ suy tư, hắn không thể để tình cảnh này tiếp tục diễn ra, cần phải phá cục, hơn nữa tuyệt không để Hỗ trưởng lão sinh nghi, phải suy nghĩ cẩn trọng mục đích của Hỗ trưởng lão là gì, muốn vậy phải dùng góc độ của hắn để suy tư.
Hỗ trưởng lão đã xuất thủ, vạn kiếm rít gào, lập tức tổ hợp thành một gian hỉ phòng, chữ song hỉ đỏ tươi, có giường đỏ, nến đỏ, mọi đồ vật cơ bản đều đã đầy đủ.
Sở Nam trong lòng cấp bách, Lôi Nhụy cũng không nhịn nổi, Hỗ trưởng lão muốn mở miệng nói chuyện, Sở Nam không do dự nữa, lập tức bước tới một bước. Hỗ trưởng lão cảm thấy có phần kỳ quái, nhưng vẫn cười nói:
- Thành Song, ngươi đã nóng lòng nhưu vậy rồi hả?
- Sư tôn...
Sở Nam ngượng ngùng cười, Hỗ trưởng lão híp mắt, nói:
- Có việc gì cứ nói thẳng.
- Vâng, sư tôn.
Sở Nam cung kính nói:
- Sư tôn, ta cảm thấy dưa hái xanh không ngọt...
Sở Nam định nói tiếp, Hỗ trưởng lão liền cắt ngang:
- Thành song, ý của ngươi là không cần trái dưa này nữa?
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng Sở Nam cảm thấy sát khí bên trong, trong lòng thầm nghĩ:
- Xem ra vị sư tôn tiện nghi này đúng là khẩu xà tâm phật, hắn gấp gáp chuyện này như vậy...
Nghĩ tới đây, linh quang trong đầu Sở Nam lóe lên, hắn nghĩ tới một vấn đề mấu chốt.
Đồng thời, hắn lớn tiếng nói:
- Sư tôn, đệ tử cường lực hái dưa, nhưng đệ tử muốn biến trái dưa còn xanh này thành dưa chín tự nhiên. Nàng không phục, ta sẽ bắt nàng ta phục. Ta không muốn nàng ta không cam tầm tình nguyện gả cho ta.
Sát khí trên người Hỗ trưởng lão yếu đi, lông mày hiện vẻ suy tư, Sở Nam nói tiếp:
- Chỉ như vậy nàng ta mới thật lòng thật da đối đãi ta, mới phu xướng phụ tùy, chúng ta mới có thể trở thành phụ tá đắc lực cho sư tôn.
- Phu xướng phụ tùy! Phụ tá đắc lực!
Hai câu này vang vọng trong đầu Hỗ trưởng lão, ánh mắt hắn sáng lên:
- Đúng vậy, như vậy mới có thể dễ dàng nắm giữ lôi tộc trong tay. Nếu con bé này ngoài một kiểu, trong lại nghĩ khác, e là sẽ sinh vô số mối họa.
Ngay lập tức, Hỗ trưởng lão hạ quyết tâm, truyền âm nói:
- Ngươi nắm chắc bao nhiêu phần?
- Trăm phần trăm, nhưng cần thời gian nhất định.
- Vi sư cho ngươi thời gian.
Hỗ trưởng lão gật đầu, nhìn Sở Nam thật sâu, sau đó cười nói với Lôi Nhụy:
- Tiểu nữ oa, ngươi cảm thấy phải bao lâu mới bị Thành Song chinh phục.
- Hắn, vĩnh viễn không thể nào!
Lôi Nhụy nói xong, lại nghĩ tới lời Sở Nam lúc trước. Tuy rằng hắn nói vậy là để diễn kích, nhưng lời nói đó vẫn khiến lòng nàng rung động. Sở Nam đi về phía Lôi Nhụy, nói:
- Ta cảm thấy ngươi có tử sắc lôi đình quả thực là quá lãng phí.
- Ngươi nói cái gì?
- Lãng phí! Chớ vội phản bác, ngươi căn bản không phát huy ra uy lực chân chính của tử lôi, nếu ngươi thi triển tử lôi như thế này, uy lực tuyệt đối sẽ tăng lên mấy tầng.
Sở Nam nói xong, hai tay vũ động, Lôi Nhụy tức giận nhìn, suy tư.
Hỗ trưởng lão thấy vậy, thầm nghĩ:
- Nói không chừng là thật.
Lập tức, để không quấy rầy Sở Nam chinh phục gái, Hỗ trưởng lão cho họ không gian riêng tư, còn hắn đi về phía trước, phá kiếm trận. Sở Nam tranh chấp với Lôi Nhụy, hai người biểu hiện vô cùng nhốn nháo, trong thâm tâm lại cẩn thận trao đổi tin tức.
Bởi vì quá nửa thời gian đều ở cùng Lôi Nhụy một chỗ, cũng giảm bớt thời gian đối mặt với Hỗ trưởng lão, giảm bớt tỉ lệ lộ sơ hở. Đồng thời, Sở Nam cũng thu phương pháp Hỗ trưởng lão phá trận vào trong mắt, bên cạnh lại để Trận chi nghịch hồn thôn hấp, vừa suy nghĩ trận hồn của Hỗ trưởng lão là loại hình gì.
Cùng lúc đó, Cửu Vũ từng kiếm chém xuống, một khỏa hạt giống từ đất chui lên, nảy mầm, nhưng lập tức khô héo. Cửu Vũ kinh hỉ, tuy rằng héo rũ nhưng hắn đã tìm ra được phương hướng:
- Phá hư kiếm, quả thực có thể chém ra tính mạng, là vì trong kiếm bao gồm thứ gì sao?
Chiến Thần vẫn bức bách người nọ thêu hoa, đồng thời hắn giơ cao Kình Thiên chiến côn bắng ngược chín lần. Úc Bách Hồi cùng Sơn Lý Nhân hợp tác cùng một chỗ, một người nuốt sơn năng, một người phá sơn trận, hai người kết hợp tạo thành hiệu quả rất cao.
Thiên tử biết phía trước mình có người, vẫn không nhanh không chậm từ sau đi tới, phá trận. Hắn phá trận không phải dựa vào trận pháp, suy nghĩ của hắn cũng không đặt lên trận pháp. Hắn chỉ nghĩ làm cách nào khiến trò chơi càng đặc sắc:
- Thân phận không thể sớm bại lộ, bằng không thì không thú vị, cần phải có tu vi khác, thân phận khác, thực lực khác. Đúng rồi, cần phải có sự tình gặp chuyện bất bình, rút đoa tương trợ. Như vậy Sở Nam nhất định sẽ coi ta là huynh đệ, hơn nữa còn là huynh đệ tốt, chẳng qua không biết hiện giờ hắn đang ở trong trận pháp nào.
Trong di tích trận tông lại có không ít người pháp hiện tháp, thang... khiến cho mọi người cảm thấy như đều đang đi tới một chỗ. Cùng lúc đó, Vạn Trận lão tổ đi tới di tích bình nguyên, nhảy vào trong cột sáng.
Phía bên này, đám người Sở Nam đi theo Hỗ trưởng lão tiến vào tầng thứ bảy!
← Ch. 1725 | Ch. 1727 → |