← Ch.1867 | Ch.1869 → |
- Theo ta xông ra!
Đồi Vạn Không ra lệnh, thanh âm hết sức nặng nề, hắn biết mình hiện tại giống với đi ở trên hư không, nếu không cẩn thận, sẽ đem trọn vẹn Khâu gia ngã xuống, hóa thành một mảnh hư vô.
Nhưng hắn đã không có lựa chọn nào khác.
- Tộc trưởng, ngươi nghĩ kỹ chưa, vì Mệnh Vận Khâu gia, ở nơi này đánh một trận.
- Nghĩ kỹ chưa.
Đồi Vạn Không trước xông ra ngoài, còn nhìn trưởng lão bên thân nói:
- Tuyệt không thể để cho những người đó thoát khỏi, chúng ta trước hợp lực cùng nhau chém giết, xem tình huống một chút đến lúc đó thì như thế nào, làm quyết định tiếp đi, Khâu gia tuyệt sẽ không ngã xuống.
Cửu Võ, đám người Tử giang nhìn nhóm người Đồi Vạn Không này quân lực đầy đủ, lúc này Cửu Võ nói:
- Các ngươi tới vừa lúc, kiếm của ta, còn không có uống đủ máu tươi, ta còn không tìm ra biến hóa kia đến tột cùng là cái gì.
Tử Giang cũng là tức giận quát lên:
- Còn người tới hay không, nếu như ta nhìn không thấy hình ảnh Sở công tử đem đan luyện thành, cần phải đem bọn ngươi này nghiền xương thành tro mới được.
Đại Đạo Tông đệ tử, cũng đúng như ý nghĩ vậy, sát khí càng thêm nồng nặc, đã làm một chỗ hư không hoàn toàn bao trùm ở trong mảng sát khí đó, ngay cả đám hung mãnh ma thú, cũng bị cổ sát khí này làm cho giật mình, hơn nữa mùi thơm đan dược biến mất cũng không sai biệt lắm, cho nên bầy thú mất đi mục tiêu, càng thêm roiis tung rối mù lên.
Lúc này đám người Đồi Vạn Không cũng gia nhập vào trong vòng chém giết, làm cho áp lực đám Võ Giả kia quả thật có giảm bớt, nhưng bọn hắn bây giờ, đã không nghĩ chạy ra tìm đường sống nữa, mà là muốn phản công đem đám người Cửu Võ tru diệt, để tiết đi lửa giận trong lòng.
Tử Giang cười lạnh nói:
- Không đi? Như vậy cũng tốt, chúng ta cũng không cần phải phân ra nhân thủ đuổi theo giết nữa rồi.
Lúc này đám Hồn Tông, mới biết tin tức Khâu gia giết ra ngoài, đồng thời, Tam gia thế lực kết thành đồng minh, thừa dịp Khâu gia cùng các phương thế lực lớn nhỏ khác chém giết, trước đem nhất cử bắt lại.
Kế tiếp, tam phương thế lực lại phân ra cao thấp.
Phương gia, Thần Hỏa thế lực, hoàn toàn không nghĩ tới Hồn Tông tam đại thế lực làm tới như thế, lúc này bọn họ mới luống cuống, tất cả thế lực bọn họ ở chung một chỗ, còn có thể cùng Tam gia liều mạng một phen, cho dù hợp lại cũng sẽ để cho Nguyên Khí của Tam gia tổn thương nặng nề, nhưng Phương gia, Thần hỏa thế lực căn bản không đồng tâm hiệp lực, hơn nữa thế lực Tam gia có ảnh hưởng rất lớn, cho nên các thế lực còn lại chọn lựa bỏ chạy để bảo tồn thế lực.
Mà lúc này, Sở Nam Luyện đan đã đến bước cuối cùng, cách mười hai canh giờ, còn ước chừng một canh giờ, phía ngoài chém giết càng ngày càng mãnh liệt, căn bản không làm được tâm cảnh của nhiễu hắn.
Ngược lại, Khâu gia xung phong liều chết đánh ra ngoài, đem cả đám Cửu Võ vây quanh.
Lúc này, Đồi Vạn Không trong lòng cảm thấy bi thương, dù sao người chết trận, cũng là tộc nhân của hắn, Đồi Vạn Không nhịn bi thương xuống, ra lệnh.
- Thay đổi mục tiêu giết tấn công, đem những người này toàn bộ chém giết sạch, một tên cũng không để lại.
Lập tức, Đồi Vạn Không tấn công, đem một người cách đó không xa một đao chém giết chết, người Khâu gia còn lại mặc dù không hiểu được ý của gia chủ, nhưng đều tuân lệnh đi tới, xông lên chém giết, những tên võ giả này đang cùng Đại Đạo tông đệ tử chém giết đều ngây người ra.
- Chúng ta là đồng minh, các ngươi làm cái gì?
- Đồng minh? Ở trên địa bàn Khâu gia chúng ta, Khâu gia chúng ta đắc tội khách quý, tự nhiên là đáng chết!
Nói xong, Đồi Vạn Không hung mãnh giết ra ngoài, đám người Tử Giang cũng là có chút sững sờ, bất quá, động tác trên tay cũng không có chậm hơn chút nào, mấy phút đồng hồ công phu, phía trước đan hương mang theo uy năng tinh thần cùng Võ Giả, bầy thú chạy tới, tất cả đều giải quyết xong rồi.
Đồi Vạn Không bước lên phía trước, ôm một quyền, hướng về phía Tử Giang nói:
- Đại nhân, ta là Đồi Vạn Không, gia chủ Khâu gia, chúng ta bị trúng âm mưu của Hồn tông, muốn đem đại nhân bắt lại, nơi này cách Khâu gia ta rất gần, đại nhân nếu là đi Khâu gia, nhất định có thể tránh thoát một kiếp này.
- Đi Khâu gia? Dựa vào cái gì?
Tử Giang trong khó chịu, nói ra.
- Mới vừa rồi ngươi hướng chúng ta hạ sát thủ, chúng ta lại đi Khâu gia, đến trên địa bàn của ngươi, ngươi đem chúng ta nhốt lại, vậy làm sao bây giờ?
Đồi Vạn Không quả thật có thâm ý, rõ ràng, lấy Khâu gia lực hắn, đánh không lại tam đại thế lực, hắn chỉ có thể liên hiệp cùng đám người Tử Giang, trước đem tam đại thế lực giải quyết rồi hãy nói, nếu thật là giải quyết, mà thực lực của đám Tử Giang tổn thất nghiêm trọng, lại thăm dò không ra thân phận, thì đám Tử Giang cũng sẽ chạy không thoát khỏi Khâu gia rồi.
Đồi Vạn Không tâm tư bị nói toạc ra, nhưng không có nửa điểm sững sờ, thất thố, khuôn mặt vội vàng tươi cười nói:
- Đại nhân nói buồn cười, chính là mượn một trăm cái lá gan, chúng ta cũng không dám cùng đại nhân làm cái gì sai trái.
Tử Giang nghe vậy, khóe miệng cũng hiện ra vẻ nụ cười, sau đó nhìn những người bên cạnh nói:
- Ngươi ở nơi này nhìn đề phòng bọn hắn, ta đi vào bẩm báo trước.
Nói xong, thân ảnh Tử Giang thoáng biến mất không thấy, Võ Giả bên cạnh hắn còn không có kịp phản ứng, nhưng quay đầu lại, sau đó suy nghĩ cẩn thận xong, không khỏi hối hận không dứt.
- Tử Giang nhất định là mượn cơ hội này đi xem, ta tại sao không có nghĩ đến?
Vừa nghĩ như vậy, hắn nhìn Đồi Vạn Không cũng không có hoà nhã nữa.
Tử Giang trở lại rất kịp thời, mới vừa tới hắn đến chỗ của Tiền Lỗi, đang muốn bẩm báo những tình hình phát bên ngoài, đã thấy đan lô thu nhỏ lại, sau đó Tử Giang liên tưởng tới hình ảnh lúc trước, Tử Giang cũng biết đan dược sắp luyện thành rồi, liền vội vàng chạy ra ngó chừng.
Mười phút sau.
Hai mươi sáu cái đan lô toàn bộ biến mất, Hỏa Hải cũng tùy theo mà bị diệt, ngay trong nháy mắt này, mấy trăm viên đan thoáng hiện, mùi đan thơm nồng nặc, lần nữa tràn ngập bốn phía, Tử Giang thoáng cái đã đắm chìm ở trăm đạo đan hương.
Trụ cột lão, Tiền Lỗi cũng nhìn thấy, nhưng thật lâu không nói.
Sở Nam mặt có chút tái nhợt, dù sao đồng thời Phân Thần luyện chế hai mươi sáu lò đan hoàn toàn không dễ dàng chút nào, đối với thần hồn của hắn tiêu hao lớn vô cùng, nếu không phải là có không gian trong cơ thể chống đở, Sở Nam khẳng định không làm được.
Cũng bởi vì lần này, Sở Nam tích lũy năng lượng kiên cố hơn rồi, lại có lòng tin về không gian trong cơ thể, đến thời điểm Sở Nam thu đan, lần này Luyện đan cũng làm cho hắn có rất nhiều lợi ích. Lúc này Tiền lỗi hoàn hồn, bước lên phía trước nói:
- Sở công tử, ngươi thật làm cho tiểu đệ đại khai nhãn giới, không nghĩ tới, còn có thể Luyện đan diệu pháp như thế, tiêu hao thời gian, lại càng là ít như vậy.
Tiền Lỗi tự xưng là tiểu đệ, hoàn toàn là kìm lòng không được, nhưng nếu Tiền Lỗi biết số tuổi thật sự Sở Nam hôm nay, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị dọa kinh sợ ngất đi, Trụ cột lão cũng nói:
- Luyện đan như thế, Sở công tử tuyệt đối là đệ nhất nhân từ cổ chí kim.
Sở Nam đem đan đưa cho Tiền Lỗi, nói:
- Khen ta thì không cần, những thứ đan dược này ngươi phân phát xuống, chúng ta còn có nhiều chuyện phải làm.
Tử Giang thấy ánh mắt Sở Nam nhìn theo dõi hắn, rồi sau đó Tử Giang mới hoàn hồn, tôn kính nói:
- Sở công tử, các thế lực ở đây tới cũng không ít, Khâu gia, Hồn Tông...
- Hả, tới nhiều người như vậy?
Sở Nam liếc nhìn Tiền Lỗi, cười nói:
- Không nghĩ tới chúng ta không đi tìm bọn hắn phiền phức, bọn họ cũng tìm tới cửa, rất tốt, rất tốt.
← Ch. 1867 | Ch. 1869 → |