← Ch.1962 | Ch.1964 → |
- Ta nghe một tội nhân từng nói vè cố sự ếch ngồi đáy giếng, ngươi hiện tại chính là con ếch trong giếng kia, toàn bộ sát khí trong thiên địa đều để Ngô Tộc sở dụng, chỉ dựa vào mình ngươi, há có thể uy hiếp? Ta khuyên ngươi mau mau quy phục, miễn cho chính mình khỏi khốn khổ.
Thanh âm không nhanh không chậm, không có một điểm ngữ khí trâm biếm, nhưng những lời này lại một mực giống như chất độc thấm vào máu, trực tiếp đi sâu vào tim. Sở Nam ngửa mặt lên trời cười lớn, nói:
- Vậy ngươi chưa từng nghe qua cố sự tự cao tự đại? Hơn nữa, ếch thế nào, trên đời còn có một con ếch, không phải ngồi trong giếng nhìn lên bầu trời, mà muốn tất cả thiên địa nuốt vào trong giếng.
Sở Nam vừa nói lời này, trướng bồng bạch sắc liền trở nên trầm mặc, không có phát ra nửa điểm thanh âm, dường như đang suy tư lời Sở Nam nói, nhưng mưới quái vật Huyết Ngục vây quanh Sở Nam tạo lên hành động kỳ quái, có phần không hiểu lời Sở Nam nói.
Theo động tác của những quái vật Huyết Ngục này, sát khí trong không gian hội tụ về phía bọn chúng, tựa giống như võ giả hấp thụ nguyên khí thiên địa, bất quá, những luồng sát khí này tới càng lúc càng hung mãnh, quái vật Huyết Ngục không cần tinh luyện, chỉ cần hấp thụ là được.
Bởi vì năng lượng tồn tại trong Huyết Ngục Bí Cảnh chỉ có sát khí.
Phần lớn sát khí tiến nhập thân thể, thân thể đám quái vật Huyết Ngục cũng theo đó mà bành trướng thành lớn, ngay sau đó, trước thân thể mỗi quái vật xuất hiện một chiếc khiên, trong tay bọn chúng cũng ngưng tụ ra vũ khí, thực sự là mười cây trường thương, không kém pháp bảo hình thương của võ giả là bao.
Khác nhau chính là, trường thương trong tay đám quái vật Huyết Ngục là do sát khí ngưng tụ mà thành, khoảng chừng mười tức, quái vật đội trưởng còn nói thêm:
- Tiếp cận... Tiếp cận...
- Chuẩn bị tốt chưa?
Sở Nam cắt ngang hỏi, đầu quái vật này gật đầu một cái, Sở Nam lại nói:
- Đã như vậy, hãy động thủ đi, còn phí lời làm gì?
Ngay lập tức, Sở Nam nắm chặt tay mạnh mẽ xuất quyền, bạo phát sát khí; cùng lúc, mười thanh trường thương sát khí tạo thành võng trận đánh về phía Sở Nam, còn có một câu nói vang vọng không trung " Tội nhân quỳ xuống ". Bốn chữ này nói ra lưu loát không gì sánh được, có lẽ ngày thường luyện tập rất nhiều.
- Ngu ngốc.
Một quyền hình tròn, dường như quét ngang thiên quân, mười thanh trường thường sát khí đón nhận nắm đấm của Sở Nam, tất cả đều như băng cứng tan vỡ, sát khí bay tán loạn, mười đầu quái vật Huyết Ngục bị một quyền đánh lui, Sở Nam liền thu quyền nói:
- Đây là sát khí của các ngươi, quả nhiên quá yếu, còn có thể mạnh hơn không?
- Trong trướng bồng bạch sắc lại truyền tới thanh âm lần nữa, trên mặt mười đầu quái vật cánh chim vây bắt Sở Nam toát lên vẻ oán hận, xoay người rời đi, đúng lúc này, thanh âm lạnh lùng từ miệng Sở Nam vang lên:
- Đã xông lên, không được tháo lui.
Thanh âm vừa dứt, mười đầu quái vật Huyết Ngục này không thể quay về, Sở Nam nắm chặt trọng kiếm trong tay, sát khí và lực lượng mênh mông cuộn khởi, xuất một chiêu Loạn Phong Cương Trảm điên cuồng gào thét, lập tức mười đầu quái vật Huyết Ngục bị trảm thành vô số mảnh huyết nhục, nhanh chóng từ không trung rơi xuống.
Lực phòng ngự cường hãn của đám quái vật Huyết Ngục này, tại giờ khắc này không có bất cứ tác dụng gì, Sở Nam sử dụng thủ đoạn như vậy, trực tiếp khiến đại quân phía xa xa đều sửng sốt, bọn chúng từng thấy nhân loại giống như Sở Nam, nhưng bọn họ đều là vật thử nghiệm quá yếu, đã bao giờ chứng kiến hình ảnh như vậy.
- Quả nhiên là vậy...
Sở Nam suy nghĩ, hắn vùa sử dụng sát khí thét lớn ngay lập tức quái vật Huyết Ngục thi triển sát khí phòng ngự, không có bất cứ loại năng lượng cường hãn khác, hơn nữa, lực phòng ngự của những đầu quái vật cánh chim này so ra còn kém mấy đầu quái vật ngoài Huyết Ngục Bí Cảnh trước kia.
- Thủ đoạn rất khá.
- Vậy sao? Đây chỉ vừa mới bắt đầu, ác liệt hơn, còn ở phía sau.
Sở Nam vốn không phải hạng người tốt, hắn phân biệt lý lẽ phân biệt tình cảm, người ác với hắn hắn so với người lại càng ác hơn, đối với cừu nhân sẽ không nương tay, đối với những đầu quái vật này, lại càng không nương tay.
- Cắt đứt song chưởng của hắn.
Mệnh lệnh tàn khốc đẫm máu từ trong trướng bồng bạch sắc truyền tới, nhưng lại giống như gió xuân thổi vào mặt, cùng lúc đó, ba đầu quái vật Huyết Ngục cánh chim nhiều hơn trước một đôi cánh bay nhanh về phía Sở Nam, hình thành ba cổ cuồng phong tràn đầy sát khí.
Sở Nam thấy vậy, cười nói:
- Chẳng phải nhiều hơn một đôi cánh sao?
- Tội nhân.
Hét lớn một tiếng, ba đầu quái lại vỗ vỗ đôi cánh màu đen, bất quá động tác càng thêm phức tạp, sát khí dũng mãnh tiến về phía bọn chúng lại càng nồng đậm, Sở Nam nói:
- Kỳ thực, chiêu thức ngưng tụ sát khí, ta cũng biết, hơn nữa còn làm đơn giản hơn các ngươi.
- Vậy sao?
Thanh âm trong trướng bồng bạch sắc phiêu đãng bay ra, trên mặt ba đầu Thánh Vũ Huyết hiện lên vẻ khinh thường càng thêm nồng đậm, khéo miệng Sở Nam khẽ nhếch lên, hai tay vươn ra, Hư Thực Hắc Động lập tức lấp lánh trên khoảng không, vừa mới xuất hiện, sát khí trong Huyết Ngục Bí Cảnh liền ầm ầm vọt tới Hư Thực Hắc Động.
- Làm sao có thể?
Thanh âm trong trướng bồng bạch sắc lần đầu tiên khiếp sợ như vậy, bởi vì sát khí chính là vũ khí lớn nhất bọn họ dựa vào, nhưng hiện sát khí dĩ nhiên bị ngoại nhân sử dụng, không kinh hãi mới là lại.
Bất quá, thoáng chốc sau đó, quái vật trong trướng bồng bạch sắc trấn tĩnh trở lại, tiếp tục nói:
- Ngươi có thể hấp thụ sát khí thì đã sao? Ngươi có thể hấp thụ được bao nhiêu? Tộc nhân Ngô Tộc có hàng nghìn hàng vạn người, mỗi người hấp thụ một chút là có thể hơn ngươi.
- Chuyện này sao có thể, các ngươi yếu như vậy, nếu như các ngươi hấp thụ, ta đây lại cướp về là được?
Sở Nam nghiêm nghị nói, lại càng nghiêm túc làm, Hư Thực Hắc Động trong nháy mắt phóng đại gắp trăm lần, ba đầu quái vật Thánh Vũ ngay tức khắc cảm giác được Hư Thực Hắc Động nhằm tới sát khí trong cơ thể bọn họ, tất cả đều chạy tới miệng hắc động kia, không chỉ như vậy, ngay cả sát khí bọn họ dung hợp trong cơ thể cũng bay ra tiến nhập hắc động.
Rõ ràng trên mặt ba đầu quái vật Huyết Ngục kia hiện lên vẻ kinh khủng không gì sánh được.
Hư Thực Hắc Động của Sở Nam vẫn không ngừng biến thành lớn, lúc này đã ảnh hưởng tới đại quân bên kia, trong trướng bồng bạch sắc lại truyền tới thanh âm có chút chấn động:
- Tội nhân, ngươi không sợ nhiều sát khí như vậy dũng mãnh tiến nhập, bạo thể mà chết sao?
- Nói ngươi chỉ là quái vật tự cao tự đại ngươi còn không tin, sát khí nhiều tới đâu ta đều có thể hấp thụ.
Quả thực như vậy, sát khí khổng lồ tiến nhập không gian trong cơ thể, lập tức liền tiêu tan không thấy, hầu như không chút biến đổi, chỉ là khí tức tại không gian trong cơ thể tiêu điều hơn một chút.
Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ:
- Đầu quái vật Huyết Ngục kia vì sao biết nói tiếng người, quả thực trước kia được học sao?
Sở Nam vốn định để quang mang tinh thần và quang mang thập sắc tiến nhập vào mắt liếc nhìn trướng bồng bạch sắc kia.
Đúng lúc này, trong trướng bồng bạch sắt truyền tới thanh âm lạnh lùng:
- Ngươi không bạo thể mà chết, ta đây sẽ giúp ngươi một tay, Thánh Vũ, đến lượt các ngươi.
Ba đầu quái vật Thánh Vũ vốn đang tràn đầy sợ hãi, lập tức trở nên kiên địn không gì sánh được, lộ rõ quyết tâm, ba đầu quái vật Huyết Ngục này từ ba phía vót tới Sở Nam.
- Lại vui đùa tự bạo?
- Chết...
Một chữ không lưu loát vang lên, ba đầu quái vật Thánh Vũ dường như liều chết với Sở Nam, thực sự tự bạo, Sở Nam dùng Hư Thực Hắc Động hấp thụ luyện hóa thành năng lượng dung nhập vào không gian trong cơ thể.
Sau khi đã có thể luyện hóa tiên huyết ba đầu quái vật Thánh Vũ thành năng lượng, bỗng nhiên một cổ cảm giác quen thuộc lại xuất hiện trong đầu, thoáng chốc, ký ức ẩn sâu trong lòng Sở Nam bị kích phát, hắn nhớ tới hình ảnh vỡ vụn Thủy Tinh Quan giao cho hắn, trong đó có một chút hình ảnh tương tự với tràng cảnh trước mặt...
- Đây thực sự là chiến trường theo như lời Thủy Tinh Quan sao?
Sở Nam tuy nghi vấn, thế nhưng, trong lòng hắn đã xác định, nói tới sát khí, e là chỉ có chiến trường như vậy mới có thể tạo lên.
Nghĩ vậy, Sở Nam không khỏi nghĩ tới nhân quả, Thủy Tinh Quan từng nói, thời gian hắn rãnh rỗi phải tới xem xét chiến trường này, hắn nói trên chiến trường này có rất nhiều thứ tốt, khi đó Sở Nam không suy nghĩ nhiều, hiện tại nghĩ tới, biết đâu lúc đó Thủy Tinh Quan nói đúng.
- Xem ra, ta không đáp ứng thỉnh cầu của Đại Đạo Tông, một ngày nào đó ta cũng tới Huyết Ngục Bí Cảnh.
Sở Nam đối với chuyện này rất có nhận thức, trước kia hắn hấp thụ Long Đan của Huyền Hỏa Huyết Mãng, sau cùng thay thế nó đi tới Thiên Võ Điện, nghĩ tới điểm này, Sở Nam liền minh bạch, cho dù Huyết Ngục Bí Cảnh không mang tới cho hắn chỗ tốt, chuyện tình này hắn cũng không quan tâm, không có Thủy Tinh Quan làm vật hi sinh, sẽ không hình thành không gian trong cơ thể, càng không có hắn ngày hôm nay.
Nhìn trướng bồng bạch sắc, Sở Nam mang theo Hư Thực Hắc Động bước từng bước.
← Ch. 1962 | Ch. 1964 → |