← Ch.2002 | Ch.2004 → |
- Chủ nhân của ngươi là ai?
- Chủ nhân là ai, ngươi không xứng để hỏi!
Thiết Bố nói xong, lại chém xuống thêm một kiếm nửa. Sở Nam chém ra Thiên Địa Hắc Động, ngăn chặn lại công kích của Thiết Bố. Đồng thời, cặp mày hắn khẽ nhíu lại. Hắn từ trong công kích của Hắc Bố cảm giác được chút gì đó quen thuộc.
Khẽ suy nghĩ một chút, cũng không nắm bắt được ý tưởng, Sở Nam khẽ liếc mắt nhìn về phía hai người Sở gia vừa tới, hỏi:
- Các người là ai?
Người phản đối Sở Nam tên là Sở Vũ Hạo, lớn tiếng quát:
- Lão phu là ai, ngươi còn không có tư cách biết được! Ngươi chỉ cần biết, những người dám giả mạo người Sở gia, cái giá phải trả chính là chết không toàn thây!
Người ủng hộ Sở Nam tên là Sở Lập Hoa. Hắn vốn là muốn nói ra một vài lời để trấn an Sở Nam, thế nhưng lại phát hiện căn bản không thể nào mở miệng nói được. Trong lòng Sở Lập Hoa phi thường kinh hãi. Giờ phút này hắn đã có thể khẳng định Sở Nam chính là đang độ kiếp, thế nhưng lại cũng không biết Sở Nam là đang độ kiếp gì, không ngờ lại đáng sợ như vậy. Chỉ một tiếng Diệt vang lên, liền một phen đem tất cả bọn họ khống chế một cách hoàn toàn như vậy.
- Người của Sở gia?
Sở Nam khẽ lẩm bẩn một tiếng, nhìn về phía người còn lại, hỏi:
- Ngươi thì sao?
- Chỉ cần ngươi có thể sống sót, ta liền nói cho ngươi biết!
Sở Nam khẽ gật đầu một cái, cảm giác được bầu không khí càng ngày càng trở nên quái dị. Diệt Chi Kiếp còn chưa tới, lại chui ra nhiều người đến như thế này... Hai người Sở gia thoạt nhìn tựa hồ như có lý do đến tìm hắn gây phiền toái, thế nhưng mặc dù là vậy cũng có chút kỳ quái.
Đang lúc Sở Nam suy nghĩ những người này có phải là quân cờ của Thiên Tử hay không, thì lại nhìn thấy được thân ảnh của đám người Đạo Vô Nhai, Đạo Cảnh Long và đám đệ tử Đại Đạo Tông. Sở Nam không khỏi cau mày hỏi:
- Các ngươi như thế nào quay trở lại thế?
Nhưng mà, câu hỏi của Sở Nam cũng không nhận được sự trả lời, toàn bộ đám người Đạo Vô Nhai cũng đều trầm mặc nhìn chằm chằm hắn.
- Hửm?
Hai mắt Sở Nam nheo lại thành một đường thẳng. Theo lý thuyết mà nói, Đạo Vô Nhai căn bản không có khả năng trả lời hắn mới đúng, mà hiện tại Đạo Vô Nhai lại không trả lời hắn, như vậy đã nói trên phương diện này nhất định đã xuất hiện vấn đề cực lớn.
Không đợi Sở Nam tiếp tục suy nghĩ, thì Kiếm Chí, Nghệ Trảm cùng với đám người đã bị hắn dùng Sinh Tử Quyết khống chế cũng nhất thời vây quanh đi tới.
Theo điều kiện phản xạ, tâm niệm Sở Nam vừa chuyển, liền thi triển ra Sinh Tử Quyết. Thế nhưng lại phát hiện, hắn căn bản không thể khống chế được đám người Kiếm Chí, thậm chí cho dù vận dụng đến cấm chế của hắn, cũng không có đến nửa phần tác dụng.
- Sinh Tử Quyết lại không có hiệu quả?
Trong lòng Sở Nam nhất thời kinh ngạc, đây chính là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tình huống mà Sinh Tử Quyết hoàn toàn không có tác dụng. Mặc dù trước đây khi ở bên trong Tỏa Hải Không Bình Bí Cảnh cùng với Niệm Chủng tiến hành chiến đấu, Sinh Tử Quyết cũng có thể đủ cùng khả năng tranh chấp. Thế nhưng giờ phút này nó ngay cả tư cách để tranh chấp cũng chẳng hề có.
Cái này thuyết minh, cái đang tiến hành khống chế Kiếm Chí bọn hắn, phẩm giai so với Sinh Tử Quyết còn cao hơn nhiều lắm:
- Là ai có được bổn sự lớn đến như vậy? Có thể khiến cho sự khống chế của Sinh Tử Quyết trở nên không hề có tác dụng?
Kẻ đầu tiên Sở Nam nghĩ đến chính là Thiên Tử kia, thủ đoạn khống chế Thần hồn của Thiên Tử quả thật là phi thường cao minh, cũng cực kỳ có khả năng. Nhưng mà Sở Nam mơ hồ nghĩ thấy lần này cũng không phải là Thiên Tử. Nếu như toàn bộ cũng đều dựa vào sự khống chế như vậy mà nói, cũng không phù hợp với phong cách Chơi đùa của Thiên Tử.
Đang suy nghĩ đến đây, một gã cường giả của Phù Môn đã điên cuồng thét lớn lên:
- Sở Nam, Phù Thuật của ngươi không phải là rất lợi hại hay sao? Ngươi hãy tiếp nhận của lão phu một chiêu nữa thử xem, Hắc Ám Thời Đại!
Gã cường giả Phù Môn vừa mới nói xong, một chiêu Hắc Ám Thời Đại đã mãnh liệt đánh thẳng tới.
Ánh mắt Sở Nam chợt lóe lên quang mang, bởi vì hắn cảm giác được một chiêu Hắc Ám Thời Đại mà gã cường giả Phù Môn kia vừa mới thi triển ra, so với trước kia còn mạnh hơn rất nhiều lần. Chính là Hắc Ám Thời Đại sau khi bị vật chất hắc ám thôn phệ rồi lại nhả ra kia, uy năng tràn tới so ra cũng kém xa Hắc Ám Thời Đại của hắn.
- Chỉ trong chớp mắt không gặp, như thế nào lại trở nên cường đại như vậy? Hơn nữa trước đây hắn chính là cực kỳ suy yếu kia mà? Hiện tại làm sao còn có bộ dáng suy yếu lúc trước cơ chứ?
Sở Nam vừa mới nghĩ đến đây, Thiên Địa Hắc Động tế ra, liền trực tiếp đem Hắc Ám Thời Đại thôn phệ đi luôn. Thiên Địa Hắc Động do Sở Nam dùng không gian nội thể vận chuyển ra, uy lực thập phần cường hãn. Thế nhưng khi thôn phệ Hắc Ám Thời Đại này, hắn đã có một cỗ cảm giác khó chịu vô cùng.
Nhìn thấy thân mình của Sở Nam đang run rẩy không chút quy tắc, gã cường giả Phù Môn lớn tiếng điên cuồng cười rộ lên:
- Sở Nam, chẳng phải là ngươi rất lợi hại hay sao? Cho dù ngươi lợi hại đến đâu, hôm nay cũng sẽ phải mất mạt! Hư Hỏa Phù Chủng của ngươi, hãy trở thành chất dinh dưỡng cho Phù Chủng của ta đi!
Sở Nam cũng chẳng thèm để ý tới, kiệt lực tiến hành tiêu hóa. Đồng thời trong lúc đó, hắn liền nhìn thấy được đám người Diễn Hư, Thượng Quan Viễn, Hoắc Bằng Cử chạy đến. Những người này vừa mới trước đây chính là đang trong trạng thái sắp sửa đi chầu Diêm vương, thế nhưng giờ phút này trên người mỗi người cũng đều tràn ngập uy năng hung hãn cường đại, sát khí ngập trời.
Diễn Hư cười lạnh, nói:
- Sở Nam, mỗi thù của Diễn Thiên Động, ta muốn dùng máu tươi cùng với sinh mệnh của ngươi mà trả lại!
Hoắc Bằng Cử cũng quát lớn:
- Những sự nhục nhã mà ngươi cấp cho ta, ta muốn hoàn trả lại ngươi ngàn vạn lần!
Thượng Quan Viễn thì lại cười lạnh, âm trầm nói:
- Chẳng phải là ngươi có thể khống chế ta hay sao? Hiện tại có giỏi thì lại khống chế xem?
Sở Nam mạnh mẽ điều động, lại căn bản phát hiện không thể nào liên hệ với đám năng lượng Tinh Thần Nguyên Thạch đã dung nhập vào trong huyết mạch của Thượng Quan Viễn, giống như là đã hoàn toàn bị che chắn lại, Sở Nam khẽ nhíu mày nói:
- Thậm chí ngay cả năng lượng khống chế của không gian nội thể cũng không thể nào cùng với thứ này tranh chấp, như vậy cái đang khống chế bọn họ đến tột cùng là cái gì chứ? Vì sao thực lực của bọn họ lại bạo tăng đến mức như thế?
Thượng Quan Viễn nhìn thấy thế, liền cuồng tiếu nói:
- Sở Nam, Hiên Viên Chi Cốt, ta nhất định là phải lấy rồi!
Chỉ trong nháy mắt, Thượng Quan Viễn đã mạnh kẽ công kích đến. Đám người Kiếm Chí, Thiết Bố tất cả cũng đều xuất động. Mỗi một người đánh ra cũng đều là đại sát chiêu, mỗi một chiêu cũng đều muốn đẩy Sở Nam vào chỗ chết.
Đối mặt với những công kích mạnh mẽ sắc bén như vậy, Sở Nam cũng không có quá mức kinh ngạc. Những cái này cũng đã nằm trong suy đoán của hắn. Thứ khiến hắn cảm thấy khiếp sợ nhất chính là, phía xa xa lại xuất hiện thân ảnh của đám người Cửu Vũ, Thường Danh Ca.
- Cửu Vũ?
Cửu Vũ thế nhưng thật ra lại có phản ứng, trên mặt hiện ra vẻ thống khổ giãy dụa, thế nhưng ngay cả nửa chữ cũng không thể thốt ra miệng. Thân hình toát ra uy năng cường thế mãnh liệt phóng tới càng lúc càng gần Sở Nam. Tiếp theo sau đó lại cũng là một kiếm mạnh mẽ chém ra. Một kiếm này cũng chém ra mấy vạn đạo kiếm khí, bên trong cũng đều ẩn chứa một cỗ khí tức uy năng trật tự nồng đậm đến mức tận cùng.
- Danh Ca!
- Chiến Thần!
- Tiễn Lỗi!
- ...
Sở Nam cứ từng tiếng từng tiếng một thét lớn, căn bản là không thể nào làm bọn họ lay tỉnh nổi. Bọn họ cũng đều có hình dáng không sai biệt lắm so với Cửu Vũ. Mấy tiếng quát này của Sở Nam hạ xuống, trong lòng cũng đều là một mảnh sáng ngời. Đám người Cửu Vũ, Danh Ca bọn họ cũng đều là huynh đệ sinh tử của hắn, bọn họ tuyệt đối không thể nào hướng hắn rút kiếm đánh ra rát chiêu cả.
Điều duy nhất có thể giải thích, chính là đám người bọn họ đã bị khống chế rồi!
Khắp nơi thiên địa bốn phía cũng đều xuất hiện thân ảnh của Hư thú, xuất hiện càng nhiều những thân ảnh đủ các thế lực trước đây đã từng rời đi. Nhìn thấy một màn cảnh tượng này, Sở Nam làm sao còn không hiểu rõ chuyện gì đã phát sinh?
- Diệt Chi Kiếp thật sự mạnh mẽ a!
Sở Nam quả thật cũng không thể nào tưởng tượng được, ngoại trừ sự khống chế của Diệt Chi Kiếp ra, còn có cái gì còn có thể mạnh mẽ hơn sự khống chế của Sinh Tử Quyết, của năng lượng khống chế trong không gian nội thể cơ chứ?
- Diệt Chi Kiếp không những chỉ khống chế cái thứ quái dị kia, hơn nữa lại còn khống chế nhiều người như vậy đến đây mà công kích ta!
- Ngươi muốn tiêu diệt ta, thế nhưng ta lại không muốn bị hủy diệt! Bất luận là ngươi có khống chế bao nhiêu người, ta lại có cái gì phải sợ cơ chứ?
Sở Nam hét lớn một tiếng. Trên người của hắn, toàn bộ kinh mạch nhất thời điên cuồng vận chuyển một vòng tuần hoàn chu thiên. Một khi bắt đầu điên cuồng xung phong liều chết, Sở Nam phát hiện ra trong thân thể chính mình tựa hồ có thêm một vài thứ gì đó mạnh mẽ. Sở Nam đoán đây chính là công lao của vật chất hắc ám. Nhưng mà Sở Nam lại cũng không có thời gian để mà đi tìm hiểu. Hắn tránh né công kích của đám người Cửu Vũ, xuất ra trọng kiếm.
Trọng kiếm chém ra Bản Ngã Thiên Địa, nắm tay Sở Nam lại đánh ra Thiên Địa Hắc Động, Hư Hỏa Phù Chủng thì lại đốt ra hàng ngàn hàng vạn Hư hỏa, đem tất cả mọi người vây quanh, sau đó Phù văn lại tiếp tục nổ bắn ra, hoặc công kích, hoặc định trụ địch nhân.
Sở Nam vốn dĩ còn muốn đem Thiên Long Hồn, mãnh thú từ bên trong không gian nội thể triệu hồi ra mà trợ chiến, thế nhưng nhìn thấy cảnh đám người Cửu Vũ đều bị khống chế, Sở Nam liền dẹp bỏ ý niệm này trong đầu. Hắn lo lắng một khi đem đám Thiên Long Hồn kia ném ra, không chỉ không trở thành trợ lực cho hắn, mà ngược lại còn biến thành trở lực, hướng hắn tiến công nữa.
Đương nhiên, một chiêu Thâu Thiên Hoán Nhật này, lúc này Sở Nam lại thi triển ra một cách lô hỏa thuần thanh. Giờ khắc này Thâu Thiên Hoán Nhật đã phát huy ra tác dụng tương đối lớn. Tuy rằng Sở Nam rất lợi hại, thế nhưng một khi đối mặt với một đám địch nhân mà thực lực so với hắn không chênh lệch bao nhiêu, Sở Nam vẫn là hai tay không địch nổi bốn quyền.
Thế nhưng có được Thâu Thiên Hoán Nhật ở đây, như vậy thì không giống nữa.
Ví dụ như là, sát chiêu Kiếm Chỉ Tinh Không của Kiếm Chí, vốn dĩ là muốn chém lên trên người của Sở Nam, thế nhưng cuối cùng lại là giúp Sở Nam đón đỡ một chiêu Đao Định Càn Khôn do Nghệ Trảm thi triển ra.
Trong lúc đang tiến hành chém giết, Sở Nam cũng ngầm tiến hành thôn phệ năng lượng của bọn họ, đem những năng lượng này dung nhập vào bên trong không gian nội thể, bằng không, chỉ với không gian nội thể vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục lại trọn vẹn, cũng không cách nào duy trì hắn chém giết một đoạn thời gian lâu đến như vậy.
- Đây chính là công kích mạnh nhất của Diệt Chi Kiếp lần thứ hai hay sao?
Sở Nam thầm tự hỏi, thế nhưng tình huống cụ thể lại không thể nào hiểu rõ được. Hắn chỉ biết là người ở trước mặt của hắn kia, đang sử xuất ra một chiêu vũ kỹ mà hắn phi thường quen thuộc, Càn Nguyên Trảm!
← Ch. 2002 | Ch. 2004 → |