← Ch.127 | Ch.129 → |
Trần Phong đùng đùng nổi giận bỏ đi, thế nhưng câu nói sau cùng của lại thành tin tức đáng chú ý.
Hơn năm mươi người nghe xong nhất thời đều giật mình!
- Đoạt Đan đại tái? Có ai biết là chuyện gì hay không?
- Nghe nói hình như là lần nào những đệ tử trúng tuyển cũng phải cùng với đệ tử bổn môn chưa qua bốn mươi tuổi tiến hành một lần rèn luyện.
- Cái gì rèn luyện?
- Tên nghe cũng thấy hoảng sợ rồi: Tử vong rèn luyện!
- Ta cũng từng nghe nói về việc này rồi, mỗi lần diễn ra giải đấu này hình như chết rất nhiều người đó!
- Có thể không tham gia được không?
- Có thể, nhưng từ nay về sau ngươi chỉ có thể làm công việc của hạ nhân, cũng là làm người sai vặt cho người ta mà thôi, mãi mãi chỉ là một gã cấp thấp đệ tử.
- Thế cũng tốt hơn so với cái chết!
- Cũng không hẳn đã như thế, cũng có những đệ tử tu vi thấp vượt qua được thử thách rèn luyện đạt được Nhập Sư đan.
- Trời ạ. Nhập Sư đan? Đó không phải trung giai ba phẩm tăng nguyên đan hay sao? Chỉ cần ăn vào là có cơ hội tiến vào sư giai.
- Tất nhiên. Đúng là đan dược này. Tám đại môn phái hàng năm đều luyện chế ra một ít. Hoặc là thu mua của những Luyện Dược Sư nổi tiếng. Bất quá ngay cả như vậy, số lượng vẫn như cũ cực kỳ thiếu hụt. Hàng năm các đại phái tổng số lượng sở hữu cũng không vượt qua hai mươi lạp. Huống hồ gì cũng không phải mỗi người ăn dùng đều thành công cả, còn phải xem tạo hóa. Tỷ lệ thành công không đến một thành.
Từ đó, cuộc tranh đấu giữa Tán phái cùng Tộc phái đã lặng đi không ít. Mặc dù ngẫu nhiên còn có xung đột lợi ích, nhưng là đều dùng là võ mồm tranh cãi một phen xem ai thắng thế mà thôi. Ai cũng không dám tái một mình động thủ. Trần Phong chấp sự nổi tiếng là cương cứng không nể tình. Chỉ cần người nào cố ý tái phạm hẳn là sẽ cho lôi trì từng bước.
Lâm Khiếu Đường thì lại chỉ quan tâm đến giải đấu đoạt đan sắp tới, hỏi thăm Yến Phi Thiên một lần. Rồi sau đó được nói rõ, nguyên nhân rất đơn giản, Nhập Sư đan số lượng có hạn, luyện chế lại khó khăn. Đặc biệt nhiều loại thảo dược rất khó thu thập.
Hai mươi khỏa Nhập Sư đan, số người muốn rất là nhiều, nên vì sự công bằng, mỗi lần tới khoảng thời gian cấp phát Nhập Sư đan đều khiến cho rất nhiều đệ tử tự nguyện báo đăng ký tham gia Tử vong rèn luyện
Thực ra từ lúc bắt đầu đăng ký tham gia cũng là lúc bắt đầu rèn luyện. Một ít đệ tử cho dù khả năng không tệ nhưng tâm tính nhút nhát cũng khó thành làm nên đại sự có không đi tham gia rèn luyện cũng thế thôi.
Môn phái không chỉ cần đệ tử có thiên phú tu luyện mà còn cần cả tâm tính cứng cỏi, dũng cảm và cầu tiến.
Đăng ký tham gia " Rèn luyện tử vong " ngoại trừ phải dưới 40 ra thì không có hạn chế nào khác, chỉ cần là đệ tử chính thức đều có thể đăng ký tham gia.
Sở dĩ gọi là "Tử vong rèn luyện", bởi vì mỗi lần tham gia rèn luyện số đệ tử sống sót vượt qua được cũng không còn tới một nữa, hay nói cách khác thì cứ hai người tham gia thì nhất quyết phải có một người chết đi, cả quá trình rèn luyện hết sức tàn khốc.
Quá trình rèn luyện là ở bên trong Cự Kiếm sơn mạch. Vùng đất khắc nghiệt nhất vùng phía nam, quanh năm tràn ngập sương mù trong một thung lũng tên là:Mê vụ cốc. Nơi này rộng lớn chiếm cứ cả 1/5 diện tích Cự Kiếm sơn mạch.
Cứ cách 5 năm thì sẽ có khoảng 7 ngày thời gian sương mù trong cốc trở nên ít đi, chương khí, độc khí cũng sẽ yếu đi nhiều. Lúc này cũng là thời cơ tuyệt vời nhất để tiến vào cốc.
Sương mù trong cốc sản sinh ra một loại cỏ cực kỳ đặc thù: U thảo!
Loại cây cỏ này cần trải qua một trăm năm sinh trưởng mới có thể hoàn toàn thành thục, sương mù trong cốc lại là nơi mà U thảo này có thể sinh trưởng thích hợp nhất. Bởi vậy ở trong cốc tuy độc khí, chướng khí nộng đậm nhưng mọi nơi thùy thời đều có thể tìm thấy U thảo.
Gốc U thảo này cũng không có chỗ nào đặc biệt, nhưng có rất nhiều phương thuốc cần phải chuẩn loại tài liệu này. Hơn nữa đại bộ phận phương thuốc đều là trung cao giai dược đan.
Ngay như cả Nhập Sư đan cũng cần U thảo này, cây cỏ tương đương với một loại môi. Ở trong quá trình luyện chế dược đan cần đến sự thôi hóa, có thể làm cho những tài liệu khác hòa hợp nhanh chóng cùng ngưng tụ một chỗ, cũng có khả năng đề phòng dược lực của thuốc bị trôi đi.
Hơn nữa sinh trưởng ở hoàn cảnh đặc thù, làm cho loại dược liệu này không có chỗ nào đặc biệt cũng trở nên trân quí, ngay trong khu vực quản lý của tám đại phái, chỉ có Cự Kiếm sơn trang, Hồng Diệp cốc cùng Phủ Thú sơn ba phái có, bên ngoài thị trường ít nhất năm trăm nguyên thạch một gốc, mà từng phương thuốc phải cần ít nhất năm gốc mới khả quan.
Tử vong rèn luyện tiến vào Mê vụ cốc hái U thảo, cũng chỉ là 1 trong những nhiệm vụ trong đợt rèn luyện này.
Nhiệm vụ quan trọng nhất đó là cướp đoạt thú nguyên tinh, bên trong cơ thể yêu thú một loại nội tinh, đó là kết quả của quá trình tu luyện lâu dài, yêu thú hơn 100 tuổi sẽ tự hình thành nội tinh.
Sơ cấp thú nguyên tinh so với sơ cấp nguyên thạch còn tốt hơn rất nhiều, tương đương với tác dụng của trung cấp nguyên thạch, bởi vì thú nguyên tinh sơ cấp này là kết tinh của 100 năm đương nhiên phải hơn nguyên thạch hình thành do tự nhiên.
Tử vong rèn luyện nói cách khác hay rõ hơn, chính là môn phái tiến hành lao động đại hội, chẳng qua kì đại hội này sẽ chết rất nhiều người, kết quả cuối cùng chỉ nhìn vào thành tích lao động mà thôi, người hái được nhiều U thảo và lấy được nhiều thú nguyên tinh lọt vào 15 người đứng đầu liền được cấp Nhập Sư đan.
Lâm Khiếu Đường đối với việc tham gia tử vong rèn luyện hay không, suy nghĩ thật lâu. Yến Phi Thiên đề nghị là tạm thời không cần tham gia, cứ 5 năm sẽ có một lần rèn luyện, Lâm Khiếu Đường niên kỉ bất quá cũng mới 18 tuổi, cơ hội còn có rất nhiều, chỉ cần dưới 40 tuổi thì có thể tham gia 1 lần.
Nhưng mà Lâm Khiếu Dường lại không có nhiều như vậy thời gian, chỉ có 5 năm mà thôi, Nếu lúc đó thần khí hiện thân mà mình còn không có tiến vào sư giai thì chỉ sợ lúc đó không có lực lực nào để cạnh tranh cả.
Bởi do Lâm Khiếu Đường trên người mang theo rất nhiều độc nguyên đơn, ước chừng cũng có khoảng hơn 100 lạp trung giai độc nguyên đan cùng với sáu lạp không biết phẩm giai đích thần bí độc đan.
Lâm Khiếu Đường dự toán, chỉ cần tuần tự mà tiến, chiếu theo bí kíp hấp thu độc đan, lại nhờ vào sự giúp đỡ của nguyên lực, cơ hội tiến vào sư giai của mình vẫn là rất lớn, tựa hồ cũng không có điều gì là mạo hiểm.
Lâm Khiếu Đường cũng hiểu rõ ràng, Nhập Sư đan hiệu lực dám chắc sẽ cao hơn độc đan không biết bao nhiêu lần, chỉ sợ mấy chục lạp dùng một lần cũng tất đã hơn 1 lạp.
Nếu có thể dành được Nhập Sư đan, tấn nhập vào sư giai trước sẽ thật tốt, như vậy năm năm sau thực lực có thể sẽ tiến thêm 1 bước nữa, quả vô cùng tốt.
Vì thế Lâm Khiếu Đường đi một chuyến tới luyện dược đường, bất luận là gia tộc hay môn phái hầu như là bên trong đều thành lập luyện dược đường.
Luyện dược đường của đại môn phái, hiển nhiên to lớn hùng vĩ, kién truc phi thường, lượng chứa thật lớn. Chẳng qua luyện dược là kỹ năng vô cùng uyên thâm, yêu cầu rất cao, không chỉ cần thuộc tính nguyên lực phối hợp mà còn cần học thức uyên thâm, ngoài cảm giác đối với luyện dược, còn cần có ngộ tính cao nữa.
Bởi vậy đối với chức nghiệp Luyện Dược Sư này nhân số rất ít. Huống hồ một khi lựa chọn con đường này, phương diện tu luyện tất nhiên bị ảnh hưởng rất lớn. Rất khó lại có đột phá, trừ phi trở thành cao giai Luyện Dược Sư nếu không tiền đồ xa vời, Lâm gia chính ví dụ tốt nhất.
Một gã dược sư sư giai cơ bản là đánh không lại một gã võ sư, cho nên với đạo sư thì càng không đáng nhắc tới.
Với lại Luyện dươc sư cường hùng mạnh với kỹ năng chế thuốc phi phàm cả toàn bộ Hiên viên quốc cũng không có nhiều bất quá chỉ có vài người mà thôi. Thậm chí rất ít. Cho nên đó là lí do Cự Kiếm sơn trang là một đại môn phái thế nhưng Luyện dược đường vẫn dị thường vắng vẻ.
Lâm Khiếu Đường đứng trước tòa kiến trúc to lớn, ngửa mặt nhìn không khỏi cảm thấy kính sợ, trên cửa nhìn thấy bảng biển to lớn lấp lóe kim quang viết rõ hai chữ Dược điện to lớn.
"Dược điếm?" Lâm Khiếu Đường cảm giác kính sợ đột nhiên vì hình dung ra hai chữ này mà giảm trừ đi không ít.
Hai gã đệ tử buồn chán đứng gác. Liếc mắt một cái nhìn Lâm Khiếu Đường, trên mặt lộ ra một tia khinh thường, liền nhìn về phía khác, một đệ tử chỉ có thực lực vệ giai, mười phần có hết chín phần là dùng tiền tài đút lót để tiến vào muốn cấp cho gia tôc nhiều hơn một chút tình hình bên trong hay mặt mũi mà thôi. Đi ra ngoài rồi có thể nói cũng đã từng là môn đồ của một đại môn phái.
Chẳng qua người như vậy, cuối cùng cũng là rơi xuống phía dưới bên cùng của môn phái mà thôi, mãi mãi không tiến lên được, suốt đời làm kẻ sai vặt, là người cho người khác sai khiến mà thôi.
Lâm Khiếu Đường cũng không để ý người khác nhìn hắn thế nào. Đi vào bên trong một lúc liền nhìn vào sơ đồ, sau đó hướng thẳng tới dược thư phòng mà đi tới.
Thư phòng cơ hồ chiếm cứ cả đại điện hết một phần ba. Bên trong chỉ có một vị lão giả ngồi ở đằng ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Lâm Khiếu Đường trước khi tới đã hỏi Yến Phi Thiên, trông nom thư phòng là một lão nhân hơn hai trăm tuổi. Gọi là La Bộ Pha khi trẻ cũng có thể gọi là nhân tài, hai mươi lăm tuổi liền tiến vào sư giai. Đạt tới tiêu chuẩn 2 tinh võ sư, nhưng sau đó không thấy tiến bộ nữa, 100 năm trước tâm tàn ý lạnh, liền xin đảm đương công việc quản lý thành viên, sau đó lại bị phân phối đến nơi đây cũng đã 100 năm rồi, kỳ lạ là cùng tuổi với lão người thì tiến giai hoặc là hết thọ trời chết đi, duy nhất chỉ có lão là không tiến giai nhưng vẫn sống khỏe mạnh.
- La sư thúc, xin hỏi nơi này có hay không có phương thuốc của Nhập Sư đan!
Lâm Khiếu Đường thấy lão nhân ngồi không nhúc nhích cứ nghĩ lão đã ngủ liền hỏi.
- Ở bên kia!
Lão nhân vẫn nhắm mắt tiện thể thuận tay chỉ một cái.
Lâm Khiếu Đường thực ngoài ý muốn, phương thuốc cư nhiên bị đặt ở một địa phương vô cùng dễ thấy, hắn còn tưởng rằng đó là một cái bí mật chứ, thế thì thử chút thời vận, thật là không nghĩ lại dễ dàng tìm được.
Cầm lấy nhìn vào quả nhiên là phương thuốc Nhập Sư đan, mặt trên bày danh sách ước chừng có hơn 10 loại dược liệu, có đến một nửa Lâm Khiếu Đường cũng không nhận thức được, bất quá mặt sau đều có ghi chú.
Không sai biệt lắm có năm loại dược liệu rất là khó tìm, đều là những thảo dược có hơn ba trăm năm sinh trưởng, phân biệt là: Lam Nha thảo, Thất Sắc hoa, Thiên Nhung, Cổ Khuẩn cùng Đảo Căn hoa.
Lâm Khiếu Đường lật qua lật lại nhìn vài lần, lại tra xét một vài phương thuốc luyện chế dược của dân gian, cũng không bắt được trọng điểm, nhìn hơn hai canh giờ cũng không tìm được cụ thể phương pháp.
Ngày hôm sau, ngày thứ ba, ngày thứ tư...... , suốt một tuần, Lâm Khiếu Đường phần lớn thời gian đều ở trong này, vẫn là không thể hiểu như thế nào mới có thể luyện.
Lão nhân kia mỗi ngày đều là buồn ngủ, có đôi khi cũng không lên tiếng mà giữ im lặng đọc sách.
Thẳng đến ngày thứ 8 Lâm Khiếu Đường chuẩn bị rời đi, La lão nhân mới chủ động mở miệng:
- Tiểu tử, ngươi sẽ không phải uổng phí tâm cơ, lão phu đối với tinh thần kiên nhẫn của ngươi thực tán thưởng, hiện giờ phòng sách này đã có rất ít người đến, gần mười năm nay ngươi là người thứ nhất tiến vào nơi đây, lão phu nói cho ngươi biết, phương thuốc nơi nơi đều có, nhưng không có vài người có thể luyện thành công đâu.
Lâm Khiếu Đường khó hiểu:
- Chẳng lẽ quá trình luyện chế có điều kiện đặc biệt nào kèm theo hay sao?
La lão nhân lắc đầu nói:
- Không có, ngay cả cố định luyện chế đều không có phương pháp!
- A! Không phải đâu, như là cao phẩm tăng nguyên đan như thế nào mà có? Dù sao cũng có người luyện ra chứ, chẳng lẻ lại tự nhiên sinh ra!
Lâm Khiếu Đường cả kinh nói.
La lão nhân nhẹ nhàng cười:
- Tự nhiên không phải, quá trình luyện chế dược đan kỳ thật chính là một quá trình lĩnh ngộ, Luyện Dược Sư luyện chế cùng loại dược đan nhưng không nhất thiết phải dùng cùng loại phương pháp, phương pháp đều là không đồng dạng như vậy, ngoại trừ đồng thời có được dư thừa nhiều Hoả nguyên lực, Mộc nguyên lực, Thuỷ nguyên lực, còn cần một loại không thể truyền đó là ngộ tính, cho dù là sư phụ dạy đồ đệ, quá trình luyện chế của hai người vẫn là không giống nhau, biện pháp luyện dược vĩnh viễn đều chỉ có thể chính mình đi lĩnh ngộ, đó là nguyên nhân khiến chức nghiệp Luyện Dược Sư thực khan hiếm, hơn nữa tính truyền thừa cực kém.
- Khó trách Nhập Sư đan đích phương thuốc đặt ở vị trí như vậy, nguyên lai cho dù biết toàn bộ, cũng không làm nổi!
Lâm Khiếu Đường hiểu ra
Thấy hành động của tiểu gia hỏa mấy ngày qua, La lão nhân vẫn xem ở trong mắt, tuy rằng tư chất cực kém, tu vi cực thấp, nhưng làm việc thật sự cần cù, cũng thực cố chấp, lão gật gật đầu. Lại nói:
- Đừng nói là Nhập Sư đan, cho dù là rất nhiều thượng giai cao phẩm dược đan phương thuốc cũng là rất nhiều người đều biết, thế nhưng con người chỉ có thể làm trong giới hạn là thu nhập tài liệu mà thôi.
- Chẳng lẽ phần lớn Luyện Dược Sư đều là không thày mà biết sao?
Lâm Khiếu Đường rất hoài nghi.
← Ch. 127 | Ch. 129 → |