Vay nóng Homecredit

Truyện:Đấu Y - Chương 494

Đấu Y
Trọn bộ 522 chương
Chương 494: Cạnh phách
0.00
(0 votes)


Chương (1-522)

Siêu sale Shopee


Cái tên "m Dương Thái Cực Kính", trên mặt Lâm Khiếu Đường hiện lên một tia kinh ngạc, tác dụng và thần thông của bảo vật này trong một ít điển tịch được ghi lại rất rõ ràng, tại thời kỳ thượng cổ, bảo vật này đã từng tỏa sáng chói lọi.

- Vậy thì một mặt Thiên Ma Kính kia là âm hay dương?

Lâm Khiếu Đường phát ra nguyên thức dò xét Thiên Ma Kính trong giới chỉ trữ vật.

- Tiểu tử, còn hỏi cái này sao, nhìn chủ nhân trước đó của Thiên Ma Kính nam không ra nam nữ không ra nữ liền biết, tất nhiên là âm kính rồi, còn Thiên Ma Kính trên đài là dương kính, lão phu luyện bảo thông thường đều là vật chí dương chí cương, tuyệt đối không thể bám vào vật thuộc tính âm nguyên.

Kỳ Áo thẳng thắn trả lời.

Theo sự xôn xao bên dưới hội trường, thậm chí là mấy chỗ quý khách, vài tên tu luyện giả đã bắt đầu ngo ngoe dục động.

- 1000.

Phía sau có người kêu lên.

Người báo giá đầu tiên chính là một gã thanh niên mặc thanh y, người này có tu vi linh hồn giai trung kỳ, với tu vi này có thể báo giá 2000 trung cấp nguyên thạch coi như rất giàu có.

Trong một ghế lô rất lớn tại tầng thứ hai, trong có có ít nhất bảy tám người người đang đứng vây tụ một chỗ, tất cả đều là nữ tu mặc quần áo thuần một màu xanh nhạt, dung nhan xinh đẹp diễm lệ.

Đám người này chính là môn nhân đệ tử của đệ nhất tông phái nữ tu Thanh Phong Môn tại Chu Võ Quốc, dẫn đầu là nguyên lão tông phái Hoàng Thiến, tu vi đạt tới địa vương giai sơ kỳ, phía sau đều là những đệ tử và trưởng lão ưu tú nội môn.

Hoàng Thiến nhìn chằm chằm vào Thiên Ma Kính, đôi mắt xinh đẹp lóe lên quang quang, đối với thiên ma kính này cực kỳ coi trọng.

- 1200.

- 1300.

Giá cả không ngừng tăng cao, mà người báo giá hầu hết đều tập trung tại các môn phái và khách quý bên trong ghế lô trên lầu.

Mà trong đám quý khách có không ít người tu vi địa vương giai đều hứng thú đối với Thiên Ma Kính, nhưng mỗi người đều chưa có hành động gì, tựa hồ không có ý tứ muốn xuất thủ, như đang chờ đợi cái gì đó, lại có vẻ như đang tự đánh giá cái gì.

Lúc này, một gã thanh niên ngồi trong ghế lô đối diện với Lâm Khiếu Đường đang nói chuyện với một lão giả mặt mũi hiền lành, tướng mạo của gã thanh niên này coi như anh tuấn, nhưng nhãn thần lại hung hăng hùng hổ, có vẻ cực kỳ bá đạo.

Thanh niên kia thỉnh thoảng quét mắt nhìn bốn phía, đối với mỗi cử động nhỏ nhất xung quanh đều phi thường lưu ý, khi nhìn sang phía Lâm Khiếu Đường, luôn luôn dừng lại nhiều hơn một chút, không biết là đã nhìn thấu hay không nhìn thấu.

Lâm Khiếu Đường hoàn toàn bị che bởi lớp trường bào, không ai có thể nhìn ra được mặt mũi và biểu tình của hắn, bởi đối phương nhìn chính mình tương đối nhiều, bởi vậy cũng đã đáp lại nhất định.

Lâm Khiếu Đường kinh ngạc phát hiện, thanh niên này dĩ nhiên có tu vi địa vương giai sơ kỳ, mà lão giả ngồi bên cạnh hắn lại là một vị đại tu sư địa vương giai hậu kỳ, tuyệt đối siêu cấp cao thủ, trước đó bên ngoài hội trường Lâm Khiếu Đường đã gặp qua lão giả mặc áo bào trắng này, chính hắn đã đè ép khí thế của gã đại hán mặt đen xuống dưới.

- Tên mặc trường bào đối diện kia rất cổ quái! Sẽ không phải là người do Minh Quỷ Phủ âm thầm điều khiển đấy chứ!

Thanh niên đề phòng nói.

Lão giả một bên không cho là đúng lên tiếng:

- Thiếu chủ, lúc này chúng ta chỉ cần chờ đợi mục tiêu xuất hiện là được, mọi chuyện khác không có liên quan gì tới chúng ta, không cần quản nhiều, người của Minh Quỷ Phủ khẳng định không thể tranh được với chúng ta, vật đó đối với chúng ta là bắt buộc.

Thanh niên khẽ gật đầu nói:

- Bất quá một mặt Thiên Ma Kính cũng coi như là vật không tồi, bản thiếu chủ muốn có nó.

Lão giả nhất thời sửng sốt:

- Thiếu chủ, tất cả nguyên thạch chúng ta chuẩn bị đều là vì kiện bảo bối cuối cùng đó, trước khi bảo bối xuất hiện tốt nhất chúng ta nên án binh bất động, đảm bảo không có sơ sót, nếu như hiện tại nhúng tay vào vật khác, đến lúc đó thiếu mất thì phiền phức rồi.

Thanh niên tham lam nhìn vào Thiên Ma Kính trên đài cao nói:

- Một bảo bối hiếm có, nếu như bỏ lỡ thì thực sự là quá đáng tiếc, lần này chúng ta chuẩn bị nguyên thạch hẳn là đủ, Thiên Ma Kính này bản thiếu chủ muốn rồi.

Lão giả bên cạnh khẽ thở dài, trong lòng biết ngăn cản không được, cũng lười nói thêm lời nào, nếu như không phải xem mặt mũi tông chủ thì lão giả tự nhiên không thèm để vị thiếu chủ còn chưa dứt sữa này vào mắt.

Ngay lúc Lâm Khiếu Đường sử dụng một loại bí thuật nghe trộm đoạn đối thoại giữa hai người một già một trẻ đối diện, bỗng nhiên ánh mắt thoáng nhìn thấy một người, đó chính là Dương Thiên.

Lâm Khiếu Dường nói với thị nữ bên cạnh vài câu, thị nữ liền bước tới gần Dương Thiên nói nhỏ vài câu, Dương Thiên nhìn thấy Lâm Khiếu Đường, biểu tình mặt ủ mày chau nhất thời giãn ra, đi theo thị nữ tiến vào trong ghế lô, tới bên cạnh Lâm Khiếu Đường.

- Dương đạo hữu, bên này của ta có chỗ ngồi không dùng tới, ngươi hãy tới đây ngồi cùng với ta!

Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói.

Vẻ mặt của Dương Thiên có chút khẩn trương, vị thiếu niên mặc tử bào này chung quy vẫn tạo ra cho hắn một uy áp đặc biệt, tất cả mọi chuyện phát sinh trong động ngầm dưới mặt đất trước đó, Dương Thiên vẫn còn nhớ rất rõ ràng.

- Đa tạ tiền bối!

Đầu lưỡi của Dương Thiên có chút cứng ngắc lên tiếng tạ ơn, sau đó không biết phải nói thêm cái gì, trực tiếp ngồi xuống ghế.

Nếu là trước đây thấy Lâm Khiếu Đường ngồi trên ghế lô quý khách, Dương Thiên chắc chắn sẽ kinh ngạc không thôi, thế nhưng trải qua đoạn mạo hiểm trước đó, lúc này nhìn thấy Lâm Khiếu Đường ngồi trong ghế lô quý khách tối cao của Thiên Du Phường không hề có chút kỳ quái nào, thậm chí nghĩ đây là điều hiển nhiên.

Dương Thiên chưa từng ngồi qua ghế lô quý khách, cũng không có cái năng lực đó, trước đây vẫn rất ngưỡng vọng, thế nhưng hiện tại thực sự ngồi đó rồi thì lại như ngồi trên đống lửa, cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Bốn phía đều là lão quái địa vương giai, trên người cả đám tùy ý phóng ra khí nguyên đều làm cho Dương Thiên phảng phất giống như bị công kích mạnh mẽ, hơi chút thư giãn liền có thể bị những khí nguyên này gây ra thương tích.

Ngoài cùng của ghế lô quý khách có một tầng vách chắn hơi mỏng, chính là vì muốn chống lại khí nguyên cường đại của đám lão quái địa vương giai tỏa ra, tránh làm thương hại tới những tu luyện giả tu vi không cao.

- Dương đạo hữu, ngươi biết người ngồi đối diện kia là người của phái nào hay không?

Lâm Khiếu Đường hỏi Dương Thiên, ngoài mục đích hỏi ra thì hắn còn muốn nghe ngóng thêm một chút tình hình Chu Võ Quốc.

Dương Thiên vừa nghe được câu hỏi này, trong lòng liền sáng tỏ, nhưng không dám nhìn thẳng đối diện, đám người trong ghế lô quý khách, dù là ai cũng không phải là người hắn có thể đắc tội được, cho dù chỉ là ánh mắt thì Dương Thiên cũng không muốn mạo phạm. Bất quá hai người đối diện kia, từ lúc tiến vào hắn đã quan sát qua một lượt, hơi chút dừng lại rồi trực tiếp trả lời:

- Tiền bối, lão giả đối diện chính là đại nguyên lão Thiên Bản Tông, còn gã thanh niên chính là thiếu tông chủ Thiên Bản Tông, Mạc Côn.

- Thiên Bản Tông?

Lâm Khiếu Đường đối với cái tên này rất xa lạ.

Trong lòng Dương Thiên có chút kỳ quái, dù sao thì đại môn phái nổi danh như Thiên Bản Tông hẳn là không ai không biết mới đúng, trừ phi không phải là tu luyện giả Chu Võ Quốc.

Đương nhiên trong lòng Dương Thiên có nghi hoặc hơn nữa thì trên mặt cũng không biểu hiện ra, tiếp tục nói:

- Đúng vậy, Thiên Bản Tông chính là một trong ngũ đại tông phái bên dưới hai siêu cấp đại tông phái Chu Võ Quốc, thực lực xếp hàng thứ ba trong ngũ đại tông phái.

Lâm Khiếu Đường khẽ gật đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua thanh niên vẫn thỉnh thoảng dò xét chính mình, trong lòng nghiền ngẫm cười cười, đối phương tốt nhất đừng nên đánh chú ý gì lên người hắn, nếu không thì...

- 1900!

Báo giá vẫn tiếp tục duy trì!

Càng tiếp tục cạnh tranh, báo giá càng cao!

- 2000!

Báo giá trước còn chưa xong, báo giá sau lại vang lên.

- 2500!

Ngay khi báo giá tiếp theo còn đang chuẩn bị tăng thêm thì gã đại hán mặt đen trên ghế quý khách có chút không nhịn được, mở miệng mắng to nói:

- Con mẹ nó, một điểm giá trị cũng không có, có thấy phiền hay không? 1 v

*****

Người này chính là gã đại hán thiếu chút nữa phát sinh xung đột với Lâm Khiếu Đường bên ngoài hội trường đấu giá. Con ngươi của Lâm Khiếu Đường giấu bên dưới trường bào nghe được lời báo giá này nhất thời chuyển động, có chút thú vị, thoáng suy nghĩ nhìn lướt qua gã đại hán mặt đen kia.

Đám tu luyện giả tu vi thấp xung quanh nhất thời đau lòng, 2500 đã là cả gia tài bọn họ có thể lấy ra được, nhưng một chút liền tăng lên hơn 7000, cái này đã vượt qua phạm vi chấp nhận được của bọn họ rồi.

Không ít tu luyện giả đều hiện rõ nét mặt thất vọng, càng có chút không nhịn được lắc đầu, Thiên Ma Kính đối với bọn họ mà nói quả thực không có duyên.

- 3 vạn!

Lại một âm thanh thanh thúy dễ nghe vang lên làm cho đám tu luyện giả đang chán chường xung quanh phấn chấn tinh thần, tuy rằng chính mình không đấu nổi, thế nhưng có trò hay để nhìn thì thực không tồi.

Nhưng mà đối với đại hán mặt đen lại không phải là tin tức tốt, âm trầm liếc nhìn lầu hai, hừ lạnh một tiếng, không hề phát ác. Môn chủ Thanh Phong Môn Thanh Phong Tiên Tử là đại tu sư địa vương giai hậu kỳ, đại hán mặt đen tuy rằng không quá sợ hãi, thế nhưng lại không muốn trêu chọc, không hề nói năng lỗ mãng như đối với những tu luyện giả bình thường khác.

- 3 vạn 7000!

Đại hán mặt đen cắn răng một cái nói.

- 4 vạn!

Thanh âm cực kỳ tự tin của Lâm Khiếu Đường phía đối diện truyền tới.

Bất quá, bốn lần báo giá, giá cả đã tăng lên rất nhiều, tốc độ này so với tốc độ tăng giá trước đó không biết là nhanh hơn bao nhiêu lần.

Một ít tu luyện giả còn mang theo tâm lý may mắn trong lòng lúc này triệt để mất đi lòng tranh giá, 4 vạn trung phẩm nguyên thạch, đây tuyệt đối là một con số khổng lồ, hầu như tương đương với thu nhập của toàn bộ môn phái cỡ nhỏ một năm trời, đối với môn phái trung cấp cũng là một khoảng tài phú khổng lồ, chỉ có những đại môn phái mới dễ dàng lấy ra được.

- 4 vạn 5000!

Đôi mắt đẹp của Hoàng Thiến trên lầu hai không hề chớp lấy một cái, báo giá mới.

- Tiểu tử, tài nguyên tu luyện của Chu Võ Quốc này so với tam đại tu luyện giới khác quả thực là phong phó hơn nhiều, sớm biết như vậy thì lão phu đã tới đây tu luyện rồi, như vậy thì sẽ không đến mức bị diệt thân thể như vậy.

Kỳ Áo có chút hối hận nói.

- Tiền bối, mọi việc không đơn giả như vậy đâu, nếu như tiền bối tới đây, còn chưa đạt tới tu vi địa vương giai nói không chừng đã bị kẻ khác giết chết rồi, tài nguyên tu luyện phong phú tự nhiên cũng sẽ có nhiều cao thủ hơn.

Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói.

Lâm Khiếu Đường tuy rằng không biểu hiện ra điều gì, thế nhưng trong lòng đối với Chu Võ Quốc đã có đánh giá mới, tại nội lục Kỳ Đông thông thường rất hiếm khi gặp được tình cảnh tranh đấu báo giá kịch liệt như vậy, tất cả mọi người tựa hồ đều rất giàu có, nguyên thạch trung phẩm tại chỗ này coi như không khan hiếm gì.

Khuôn mặt thanh nhã bên dưới lớp trường bào của Triển Thanh Nhu cũng hiện lên một tia kinh ngạc, nguyên bản nàng vẫn cho rằng Tiềm Long Viện đã coi như rất nhiều tài nguyên rồi, thế nhưng so với đại tông phái của Chu Võ Quốc còn kém hơn một chút, chứ đừng nói tới siêu cấp đại tông phái, không nghĩ tới Chu Võ Quốc lại giàu có như vậy.

- 5 vạn!

Đại hán mặt đen hầu như rống ra con số này, trong mắt bắn ra quang mang màu huyết hồng, trong lòng thịt đau không thôi.

- 5 vạn 5!

Mạc Côn khẽ cười, nâng giá cao hơn.

Lúc này Nạp Lan U đang đứng trên đài cao cũng nở nụ cười khẽ, trong lòng hận không thể gia tăng tới một trăm vạn mới tốt, như vậy thì trích phầm trăm đối với nàng sẽ càng nhiều hơn, chỉ là nét cười mờ ảo trên mặt cũng xẹt qua một tia lo lắng.

Hầu như đã lật giá gấp ba lần, làm cho toàn bộ hội trường đều yên tĩnh lại, đây tuyệt đối là một con số khổng lồ.

Toàn trường bỗng nhiên yên tĩnh lại, tựa hồ giá cả này đã tới mức đỉnh rồi, bất quá sắc mặt đám nữ tử Thanh Phong Môn trong ghế lô vẫn rất thong dong.

- 6 vạn!

Hoàng Thiến lần thứ hai tăng giá lên.

- Mặt gương đó rốt cuộc là bảo bối gì?

Trong hội trường, rất nhiều người đều hiếu kỳ hỏi.

Nhưng không có người nào lên tiếng trả lời, một ít tu luyện giả biết hàng dùng loại ánh mắt như nhìn kẻ ngu ngốc nhìn người đặt câu hỏi.

Nhưng vào lúc này, lại có một thanh âm vang lên, có một người cạnh tranh báo ra giá mới.

- 8 vạn!

Nghe được giá cả, hầu như đại đa số người bên dưới thầm hít một ngụm lương khí, không ít người dùng nhãn thần cổ quái nhìn về phía người mặc tử bào ngồi trong ghế lô phía khách quý.

Khi thăm dò qua, thấy rõ người này chỉ có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, rất nhiều tu luyện giả đều có vẻ không thể nào tưởng tượng nổi, một tu luyện giả linh hồn giai làm sao có được gia tài khổng lồ tới như vậy, làm cho rất nhiều người sinh ra chút hoài nghi.

Một lần bỏ ra 2 vạn, coi như là hai đại môn phái giàu có như Thanh Phong Môn và Thiên Bản Tông cũng phải cảm giác giá cả tăng quá nhanh.

Hoàng Thiến và Mạc Côn không hẹn mà cùng nhìn sang, trên mặt hai người đều hiện rõ vẻ kinh dị.

Đại hán mặt đen lúc này sắp thở không ra hơi rồi, một mặt Thiên Ma Kính đối với hắn coi như là mục đích chủ yếu lần này, vì nó hắn đã tích súc hơn mười năm, càng nhẫn nại hơn mười năm, chỉ vì hôm nay muốn lấy được bảo bối vào tay.

- 8 vạn 5!

Mạc Công có chút điên cuồng hô giá mới.

Lão giả bên cạnh thanh niên vẫn nhắm mắt đột nhiên mở to, truyền âm nói:

- Thiếu chủ, Thiên Ma Kính mặc dù tốt, thế nhưng không nên quá chú tâm như vậy, tốt nhất chờ kiện vật phẩm kia xuất hiện.

Sắc mặt Mạc Côn lúc này có chút khó coi, nguyên bản hắn cho rằng 5, 6 vạn là mua được rồi, không nghĩ tới giữa đường xuất hiện một Trình Giảo Kim, một chút đã làm cho giá cả tăng lên mức mới, cứ tiếp tục như vậy thì nguyên thạch chuẩn bị trước sẽ có chút thiếu dùng.

- Ta tự có đúng mực!

Mạc Côn lạnh lùng nói, ánh mắt như điện nhìn chằm chằm vào người thanh niên mặc tử bào đối diện, muốn xuyên thủng qua lớp trường bào, nhưng không thành công.

Lúc này đám nữ tu Thanh Phong Môn đứng trên tầng hai cũng lộ ra vẻ mặt lúng túng, hiển nhiên giá cả này đã vượt quá xa so với dự tính lúc đầu của các nàng.

Hoàng Thiến cắn chặt răng nói:

- 14 vạn!

Đại hán mặt đen thiếu chút nữa đứng bật dây, còn kém điều hét lớn một tiếng, không thể tăng thêm nữa, đang muốn báo ra cái giá mới, thì đột nhiên thanh âm của gã thanh niên mặc tử bào phát ra giành trước.

- 15 vạn!

Con số này vừa ra, không chỉ có những tu luyện giả cấp thấp bên dưới mà hơn phân nửa lão quái địa vương giai trong ghế lô quý khách và hội viên đều đưa mắt nhìn về phía người mặc tử bào. Nếu như không có đại môn phái ủng họ thì con số nguyên thạch này tuyệt đối không thể lấy ra được.

Vẻ mặt Mạc Côn và Hoàng Thiến vặn vẹo, rất muốn hô thêm giá cả mới, thế nhưng lý trí bắt bọn họ phải nhịn xuống, dù sao thì mục đính chính hôm nay không phải là thứ này.

- 18 vạn!

Đại hán mặt đen nhìn gã thanh niên mặc tử bào, hận tới nghiến răng nghiến lợi báo giá mới.

Toàn trường yên tĩnh, tất cả mọi người đều chờ đợi giá cả mới xuất hiện, thế nhưng không có lời báo giá mới nào phát ra.

Khi Nạp Lan U tuyên bố một mặt Thiên Ma Kính đã thuộc về đại hán mặt đen, không ít tu luyện giả đều kỳ quái nhìn người mặc tử bào, rõ ràng là hắn quấy rối, hai lần hô giá mới chỉ là muốn tăng giá mà thôi. -

- Sư tỷ, người kia giả thần giả quỷ phá hủy chuyện tốt của chúng ta, sau khi ra ngoài có muốn giáo huấn hắn một chút hay không?

Một nữ tử mặc bạch y căm tức nhìn người mặc tử bào ngồi trên ghế lô đang như không có chuyện gì xảy ra, giận dữ nói

Hoàng Thiến lắc đầu nói:

- Quân đi, không có Thiên Ma Kính cũng được, chỉ cần vật đó về tay thì mọi chuyện không quan trọng.

Đại hán mặt đen trực tiếp bước ra khỏi hội trường, tới hậu phòng trả nguyên thạch, trước khi rời khỏi cửa hội trường, khuôn mặt đen đúa càng thêm âm trầm, hung quang thỉnh thoảng đảo qua bắn về phía Lâm Khiếu Đường.

- Tiểu tử, sao ngươi không cạch tranh tiếp, không muốn lấy khối toái phiến thứ chín hay sao?

Kỳ Áo không thể tin được hét lên, hắn biết rõ tính cách của Lâm Khiếu Đường, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua như vậy, cũng không nghĩ tới hắn đột nhiên dừng lại không cạnh tranh nữa.

- Muốn, đương nhiên là muốn, thế nhưng không muốn một nguyên thạch nào càng muốn hơn!

Trong mắt Lâm Khiếu Đường lóe lên ánh sáng lạnh.

Kỳ Áo chớp chớp mắt, đã nghĩ ra ý đồ của Lâm Khiếu Đường, tâm tình có chút giận dữ chuyển thành kinh ngạc.

- Thế nào? Ngươi muốn cướp đoạt hay sao?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-522)