← Ch.442 | Ch.444 → |
Chúng nữ nhất thời bừng tỉnh, trên mặt đều hiện lên vẻ suy tư, hiển nhiên chỉ có lí do này mới có thể giải thích hết mọi chuyện, mặc dù có chút không thể tưởng tượng nổi.
- Nói như vậy tu luyện giả thượng cổ sở dĩ kiêng kỵ trùng tộc, cũng không phải là bởi vì bản thân chúng mà nguyên nhân chân chính là phiến đại lục này?
Thần Lộ Tiên Tử cả kinh nói.
- Tân Tây Á, ngày trước ngươi đã từng cư trú tại bên giới phiến đại lục này, chẳng lẽ không biết được thời gian ở đây có vấn đề?
Lâm Khiếu Đường nhìn Tân Tây Á hỏi.
Tân Tây Á lắc đầu nói:
- Chúng ta cũng không phải trực tiếp ở trên đại lục, phần lớn thôn xóm đều ở những hải đảo xung quanh, chỉ có một bộ phận cực nhỏ lưu lại trên đại lục, nhưng tuyệt đối không hề xâm nhập vào sâm lâm Đại Lục Phong Ma, với lại lúc đó ta còn nhỏ nên rất nhiều chuyện không rõ cho lắm.
Lâm Khiếu Đường truy cứu mấy vấn đề này chỉ là vì muốn thăm dò ra mấu chốt của phiến đại lục này, dù sao biết nhiều một ít thì hệ số an toàn sẽ lớn hơn một chút, nhưng hắn cũng không muốn bức Tân Tây Á thêm.
Chúng nữ tìm trong đám cổ phế bảo cẩn thận nhưng cũng không thu thập được thứ gì tốt, chỉ có Tố Tố thu thập lại mấy trăm trứng huyết giáp trùng. Bên trong Cực ma công pháp cũng có ghi chép, trứng yêu trùng từ cấp mười trở lên có công hiệu tăng thêm tu vi kéo dài thọ mệnh.
Nếu vận khí tốt, những quả trứng yêu trùng này có một hai quả là biến dị, tỉ mỉ đào tạo ấp trứng thì yêu trùng sau khi nở ra sẽ trực tiếp là thể thành thục, bất quá tỷ lệ như vậy phi thường hiếm gặp.
Tố Tố đã kiểm tra qua, trong đám trứng yêu trùng này cũng không có biến dị thể.
Bộ tộc yêu trùng hầu như hàng năm đều sinh ra trứng trùng với số lượng cực lớn, mà yêu trùng dưới cấp mười hai đều chỉ chú ý đến ấp trứng, sau khi ấu trùng được nở ra lại chẳng hề quan tâm. Nếu ấu trùng không rời khỏi khỏi địa bàn phụ mẫu, thậm chí còn có thể bị chính phụ mẫu của nó ăn tươi, nếu rời khỏi thì tỉ lệ sống sót lại vô cùng thấp, dù sao thực lực ấu trùng cũng có hạn.
Bởi vậy yêu trùng mặc dù sinh sôi nảy nở thịnh vượng nhưng tỉ lệ sống sót lại cực thấp. Nếu có thể sống sót thì đó cũng là nhóm ấu trùng có thực lực mạnh nhất, những cá thể hung tàn nhất.
Một ngày sau, mấy người Lâm Khiếu Đường đến một dải đất có thảm thực vật màu đỏ sậm và màu xanh, liếc mắt nhìn qua căn bản không có điểm giới hạn, một ngày chạy trên đường cũng không gặp nhiều tu luyện giả, tựa hồ đại đa số tu luyện giả đều có khuynh hướng đi sâu vào bên trong đại lục, sát biên giới cơ bản không có mấy người quan tâm đến.
Nhìn biến lá cây màu đỏ sậm phía dưới, tâm tình Tân Tây Á lại một lần nữa khẩn trương, trong ấn tượng của nàng, xung quanh nơi thôn nhỏ mà nàng đã từng sinh hoạt tựa hồ cũng có thảm thực vật màu đỏ sậm như thế này, cành lá đỏ sậm còn thân lại là màu xanh.
Trớ Chú Huyết Vực!
Một trong thượng cổ ngũ đại ma vực, nghe đồn nơi này chính là bãi chôn thây của huyết tộc, ngày trước khi thượng cổ đại chiến diễn ra, huyết tộc tại nơi đây tử thương hơn mười vạn tộc nhân, máu của bọn họ đã nhuộm phiến địa vực này thành màu hồng nên hắc ám tinh linh tự nhận là hậu đại huyết tộc mới ẩn cư tại nơi này, thẳng cho đến khi có tu luyện giả thượng cổ phong ấn phiến Ma Lục này bọn họ cũng không hề đi ra.
- Tiền bối, mảnh thứ tư ở chỗ này?
Lâm Khiếu Đường lập tức cảm giác được phiến địa vực này có gì đó hung hiểm.
- Hẳn là mảnh thứ tư và thứ năm đều ở chỗ này!
Kỳ Áo khẳng định nói.
- Vị trí cụ thể là ở chỗ nào?
- Gần ngay tại trớ chú huyết đàn!
- Đấy không phải là trung tâm Trớ Chú Huyết Vực đó chứ?
Lâm Khiếu Đường khẽ cau mày.
Sâu bên trong Trớ Chú Huyết Vực, bảy Vu sư đã đi vào từ lâu, bất quá bọn họ cũng gặp phải phiền phức, trong lúc vô ý đã bước vào lãnh địa của Hấp Huyết Kim Văn.
Hàng ngàn hàng vạn con Hấp Huyết Kim Văn bay lượn khắp bầu trời làm cho bảy Vu sư có chút sứt đầu mẻ trán, các loại yêu trùng tại Đại Lục Phong Ma có thể nói là không có nơi nào không có, ngay cả trong những Ma Vực như thế này cũng cực kỳ phát triển.
Những ... Hấp Huyết này nguyên bản chính mười hai cấp Kim Văn, hôm nay tại Trớ Chú Huyết Vực lại phải hút nhựa cây để mà sống, cũng bởi nhựa của loài thực vật nơi đây cùng với máu có chút tương tự.
Khi Hấp Huyết Kim Văn ngửi được mùi máu tươi, thì bản năng vẫn ẩn sâu trong linh nguyên từ thời viễn cổ lập tức bị kích thích, điên cuồng lao tới tấn công bảy người này, thầm nghĩ phải thưởng thức thật đã cái mùi vị máu tươi tuyệt vời của con người kia.
Bất quá dù sao chúng cũng chỉ là yêu trùng cấp hai, đối với bảy Vu sư cũng không tạo thành mối nguy hiểm quá lớn, chỉ là số lượng của chúng quá lớn, chừng mấy vạn con. Mỗi một đều có màu vàng lớn chừng hai tấc, trước miệng là một cây trùy châm dài nửa thước, tốc độ cũng như né tránh vô cùng nhanh nhẹn, muốn tiêu diệt bọn chúng quả thực rất phiền phức.
- Sơn thổ, Thủy mộc, Kim hỏa, bày trận!
Hai tròng mắt Tiểu Ma Thiên Thiên chợt lóe kim quang nói.
Ba vị nguyên lão Tiên vu phái là Thổ vu, Mộc vu và Hỏa vu vừa nghe hiệu lệnh của thánh nữ đã lập tức hành động, ba người chia ra ba hướng, cùng phóng ra các loại pháp bảo thi triển vu thuật.
Thổ sinh mộc, mộc sinh hỏa, dưới sự liên hợp của tam đại vu sư, uy lực tăng lên rất nhiều, đặc biệt là Hỏa vu, nguyên bản chỉ là linh hồn giai hậu kỳ nhưng dưới sự hỗ trợ của hai đại Vu sư, thế tiến công không hề kém cạnh so với địa vương giai sơ kỳ đỉnh phong.
Từng đợt thổ lãng (sóng đất) phóng lên, khắp bầu trời đều là mưa mộc tiễn, đầu mộc tiễn còn chói lòa bừng bừng hỏa diễm, trong nháy mắt liền bao phủ mấy ngàn con Hấp Huyết Kim Văn.
Ba kiện đại pháp bảo Thổ Đà, Linh Mộc Mạn Đằng cùng với Phong Hỏa Luân, dưới sự điều khiển của tam đại vu sư nhanh chóng tiêu diệt từng đợt Hấp Huyết Kim Văn.
Vừa rồi bị đám yêu trùng tập kích bất ngờ làm cho bảy Vu sư có chút trở tay không kịp. Lúc này ba gã nguyên lão Vu sư đều đã xuất thủ, lập tức ổn định thế cục, lúc này Tiểu Ma Thiên Thiên cùng với ba gã Vu vương khác cũng chỉ đứng một bên quan sát mà thôi.
- Thánh nữ điện hạ, Hoàng Phi nương nương có thật ra lệnh cho chúng ta tới đây tìm kiếm Thiên Huyết đao?
Quỷ Vương Nghiêm La Quỷ Vu Phái liếc mắt vào sâu trong huyết vực, không quá yên tâm hỏi, lúc này chúng tu đều chạy vào sâu bên trong đại lục, lại chỉ có duy nhất có mấy người bọn họ vẫn còn ở lại rìa ngoài. Nơi đây trong các sách cổ không thấy có ghi chép bảo bối gì, chỉ nói đây vốn là nơi chôn thây của huyết tộc, Trớ Chú Huyết Vực, nếu tiến nhập vào bên trong rất có thể nhiễm phải huyết sát khí ảnh hưởng đến tu vi.
Mà Trớ Chú Huyết Vực là nơi không hấp dẫn nhất trong ngũ đại Ma Vực, nơi này ngoài một vài mộ địa huyết tộc ra thì không còn cái gì khác.
- Quỷ Vương đại nhân, ngươi cho rằng bản thánh nữ giả truyền khẩu ngự của Hoàng Phi nương nương?
Tiểu Ma Thiên Thiên lạnh giọng hỏi ngược lại.
- Nghiêm mỗ chỉ nghĩ rằng một thanh Thiên Huyết đao không đáng để chúng ta lãng phí quá nhiều thời gian như vậy, lúc này mấy thế lực lớn khác đều đã xâm nhập vào sâu bên trong trung tâm đại lục, mà hai đại Ma Vực bên trong trung tâm đại lục cũng có lưu lại rất nhiều thiên nguyên thánh bảo từ thời thượng cổ, không nói đến uy lực so với pháp bảo đỉnh cấp hơn gấp trăm lần, chỉ riêng với việc tại thời điểm phi thăng có thể lợi dụng những thiên nguyên thánh bảo này chống đối lại lực xé rách không gian và Cửu Thiên nguyên lôi, giá trị như vậy đã vượt quá xa một thanh Thiên Huyết đao.
Quỷ Vương thẳng thắn nói, bên trong ánh mắt đã hiện lên một tia bất mãn.
- Xem ra kiến thức của Quỷ Vương đại nhân cũng không có gì đặc biệt, ngươi làm sao biết được Thiên Huyết đao không phải thiên nguyên thánh bảo đây?
Tiểu Ma Thiên Thiên cười khẩy nói.
Vắc mặt Quỷ Vương cả kinh:
- Không có khả năng, Thiên Huyết đao chính là trấn tộc chi bảo của Huyết tộc từ thời thượng cổ, tuy rằng bá đạo vô cùng nhưng dù sao cũng không phải là từ trước thời kỳ đại phi thăng được tổ tiên lưu lại, tự nhiên so sánh với thiên nguyên thánh bảo phải kém hơn một tầng, lại càng không thể có bất luận hỗ trợ gì trong lúc phi thăng.
Tiểu Ma Thiên Thiên khinh miệt cười nói:
- Thiên Huyết đao có lai lịch như thế nào, đám người ngu ngốc tại hạ giới sao có thể biết được. Nguyên danh Thiên Huyết đao chính là Thiên Nguyên đao, là do một vị đại sư luyện bảo hoàng giai trước thời kỳ đại phi thăng luyện chế, huyết tộc có được sau này, mà bản thân huyết tộc có huyết sát chi khí rất nặng, có lúc thậm chí còn ăn thịt chính đồng bào của mình, không hề có một chút nhân tính mới trở thành trớ chú bộ tộc. Với nguyên do như vậy, cơ hồ tất cả những pháp bảo trong tay họ đều bị suy yếu uy lực vốn có. Thiên Nguyên đao lưu lại lâu dài một chỗ cùng với huyết tộc nhất mạch không tránh khỏi nhiễm phải huyết sát khí, mà những huyết sát khí này ngày càng tích lũy theo thời gian, đến lúc Thiên Nguyên đao đã bị huyết độc thôn phệ ẩn dấu đi mất, biến thành một thanh đao vừa ra đã huyết quang đầy trời, huyết hồn tàn sát bừa bãi, thế nên mọi người đã quên mất hình dạng vốn có của nó, mà huyết tộc lại đặt cho thanh đao này cái tên Thiên Huyết đao.
Quỷ Vương đối với đoạn lịch sử này tự nhiên không hề biết, kỳ thực tại thời kỳ viễn cổ đại phi thăng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, ngày hôm nay không ai biết được, những điều lưu lại trên sách cổ cũng chỉ là lướt qua mà thôi, còn về phần cụ thể những chuyện gì đã xảy ra thì căn bản không có bất luận ghi chép nào, chỉ biết khi đó hạ giới và thượng giới không khác biệt nhiều, thậm chí còn cường thịnh hơn một chút.
Chỉ là không rõ nguyên nhân vì sao một thời gian sau thời kỳ phát sinh đại phi thăng, hơn nữa thời gian cũng không kéo dài, tựa hồ bởi vì trong viễn cỗ đại chiến đã đánh thủng hạ giới, không gian có có dấu hiệu sụp đổ, thánh nguyên xói mòn rất mạnh, mà chỗ hổng nếu không tiến hành bù đắp thì toàn bộ vị diện sẽ bị nghiền nát, lúc đó những tu luyện giả cao cấp mới buông tha chiến tranh dốc xuất toàn lực đi tu sửa, không ít tu luyện giả trong quá trình tu bổ này đã không thể chống cự được ngã xuống.
Quỷ Vương nghe Tiểu Ma Thiên Thiên nói xong, trong lòng khiếp sợ không ít, nhưng vẫn còn chút nghi vấn, không nhịn được liền hỏi tiếp:
- Nếu thánh nữ điện hạ đã biết, lẽ nào người phát ngôn của những thế lực khác trên thượng giới lại không biết sao? Vì sao chỉ có chúng ta tới đây, không hề thấy một bóng người của những thế lực khác xuất hiện?
Tiểu Ma Thiên Thiên lơ đễnh nói:
- Hiện tại, tu luyện giả thượng giới có một bộ phận là hậu duệ tu luyện giả từ thời đại phi thăng, tu luyện giả viễn cổ trong thời gian đó đã xảy ra nhiều lần tranh chấp, có rất nhiều bí mật không được công khai, Hoàng Phi nương nương cũng chỉ tìm được chút di lưu tại một cổ huyệt mới có thể biết được. Quỷ Vương đại nhân, ngươi sẽ không thực sự cho rằng, những tu luyện giả tiến vào Đại Lục Phong Ma đều chỉ như những con ruồi bay loạn, chỉ biết cắm đầu chạy về hướng trung tâm đại lục?
Quỷ Vương nhất thời trầm mặc, mà trong mắt hai Vu vương còn lại là Chung vương và Linh vương cũng hiện lên vẻ trầm tư.
Tiểu Ma Thiên Thiên thấy thần sắc Quỷ Vương vẫn còn có chút do dự, lại nói:
- Quỷ Vương đại nhân, dải đất trung tâm Trớ Chú Huyết Vực còn có tinh huyết Huyết vương và Thiên huyết, hai loại bảo vật này nếu tu luyện giả hạ giới dùng cẩn thận thì thọ nguyên cũng có thể tăng lên mấy lần, thêm ba trăm năm thọ nguyên tuyệt đối không thành vấn đề, có thọ nguyên dài như vậy, chậm rãi tu luyện thế nào cũng sẽ chờ được ngày phi thăng.
Lời này vừa nói ra nhất thời làm cho sắc mặt ba Vu vương biến đổi, nếu có hai chí bảo huyết tộc này, có tiến vào trung tâm đại lục hay không đã không còn quan trọng nữa rồi.
Tại một khu vực khác trong Trớ Chú Huyết Vực, Lâm Khiếu Đường và chúng nữ cẩn thận phi hành tại tầng thấp, tốc độ rất chậm. Ngũ đại Ma Vực bất luận là nơi nào thì bên trong cũng đều có các loại kết trận thượng cổ, hơn nữa yêu trùng khắp nơi, một khi không cẩn thận đụng phải sào huyệt một loại yêu trùng nào đó, lập tức sẽ bị bọn chúng điên cuồng công kích.
Lấy thực lực mấy người Lâm Khiếu Đường tự nhiên cũng không phải sợ hãi đối với đám yêu trùng, thế nhưng sẽ lãng phí thời gian công sức, bởi vậy, dọc đường đi, Lâm Khiếu Đường vẫn sử dụng tử kim tuệ nhãn, dùng nguyên thức cẩn thận thăm hỏi tránh việc đánh động vào sào huyệt yêu trùng cũng như kết trận, nên dọc đường đi vô cùng thuận lợi.
Dọc theo đường đi, chúng nữ cũng rất cẩn thận không dám có chút lơ là, đều chú ý đến động tĩnh bốn phía, có bất luận gió thổi cỏ lay lập tức phát sinh cảnh báo, tất nhiên là không hề nói chuyện. Lâm Khiếu Đường vẫn luôn bảo trì cảnh giác, đồng thời dùng nguyên thức câu thông với Kỳ Áo, hắn biết rõ Kỳ Áo tuyệt đối biết không ít chuyện, chỉ là lão gia hỏa này không nói mà thôi, ở trên thượng giới lăn lộn nhiều năm như vậy, tất nhiên Kỳ Áo phải có bản lĩnh của riêng mình.
- Trước là đúng là như vậy sao? Mà thời kì đại phi thăng kỳ thực là chúng tu luyện giả thượng cổ bị ép buộc? Cũng không phải là xuất phát từ tự nguyện?
Lâm Khiếu Đường nghe xong Kỳ Áo tự thuật mới hỏi.
- Theo trên một vài sách cổ tại thượng giới thì là như vậy, chính vì tự làm bậy nên mới tạo ra nghiệp chướng. Nếu không phải viễn cổ đại chiến đục trong không gian một lỗ thủng thật lớn, gây nguy hiểm cho toàn bộ không gian vị diện thì hạ giới cũng không phải từ một vị diện cấp một tụt xuống thành vị diện cấp hai.
Kỳ Áo đáng tiếc nói.
Theo những điều Lâm Khiếu Đường biết được từ miệng Kỳ Áo, nguyên lai thời kì viễn cổ đại chiến chúng tu luyện giả thể hiện ra thực lực quá mức cường đại, trong lúc giao chiến đã đục trong không gian một lỗ hổng thật lớn, lỗ hổng này có đường kính tới cả vạn trượng, hơn nữa lỗ hổng này vẫn còn đang không ngừng mở rộng ra bốn phía.
Để phòng ngừa không gian vị diện không bị phá hủy, tu luyện giả viễn cổ đã bắt buộc phải liên hợp lại chữa trị lỗ hổng không gian kia, bằng không toàn bộ vị diện có thể sẽ bị hủy diệt.
Dưới tác dụng cực mạnh của lực lượng xé rách của không gian, thỉnh thoảng lại có tu luyện giả bị cuốn vào trong đó, thời gian chữa trị lỗ hổng tiến hành vô cùng chậm rãi, mà ngược lại mỗi khi hút vào một vị tu luyện giả cao cấp, toàn bộ lỗ hổng lại thu hẹp lại một chút, tuy rằng chỉ là cực nhỏ nhưng so với dùng thuật pháp, nguyên lực tu bổ đã nhanh hơn rất nhiều. Nếu không có tu luyện giả bị hút vào, thì theo thời gian lỗ hổng sẽ chậm rãi mở rộng ra, mà tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn.
Đã tu luyện giả có hoàng giai, chí tôn giai đánh bạo tiến vào sát biên giới lỗ hổng điều tra, rốt cuộc phát hiện lỗ hổng này kỳ thực chính là một thông đạo, cuốn đi thánh nguyên tiến vào một giới khác. Chỉ còn một phương pháp hữu hiệu nhất để tu bổ lỗ hổng, chính là dùng các loại thiên nguyên thánh bảo bổ khuyết, nguyên nhân cũng là do những tu luyện giả sau khi bị hút vào bên trong lỗ hổng, vì muốn tự bảo vệ nên đã xuất ra các loại thiên nguyên thánh bảo tùy thân chống đỡ lại lực lượng không gian và cửu thiên nguyên lôi được tạo ra bên trong lỗ hổng. Chính vì vậy mà thiên nguyên thánh bảo liền biến thành vật phẩm bổ khuyết cho lỗ hổng không gian kia.
Phát hiện trọng đại này làm cho những tu luyện giả sở hữu thiên nguyên thánh bảo mừng rỡ không thôi, lợi dụng thiên nguyên thánh bảo mà tiến vào một giới khác đồng thời lại có thể bảo toàn được giới này, tất nhiên là cách vẹn cả đôi đường.
Kết quả là, thời kỳ đại phi thăng khí thế bừng bừng được bắt đầu, rất nhiều thiên nguyên thánh bảo đã bị tiêu hao bên trong lỗ hổng, từ đó rất nhiều tu luyện giả đã tiến vào thượng giới, cũng có không ít tu luyện giả ngã xuống bên trong lỗ hổng không gian nhưng thân thể và linh hồn cũng phần nào đóng góp vào việc bổ khuyết cho lỗ hổng kia.
Hi sinh là việc không thể tránh khỏi, thế nhưng những tu luyện giả có thể xuyên qua lỗ hổng không gian tiến vào thượng giới cũng được chỗ tốt thật lớn. Thánh nguyên hai giới sau khi được dung hợp đã trở nên vô cùng nồng đậm, tài nguyên tu luyện cái gì cần đều có, thậm chí là bất tận dùng mãi cũng không hề cạn kiệt.
Tin tức này sau được truyền tới vị diện hạ giới, càng làm cho nhiều tu luyện giả thượng cổ huyết khí sục sôi tiến vào bên trong lỗ hổng không gian.
Chỉ trong một đoạn thời gian rất ngắn, tu luyện giả hạ giới đã có hơn phân nửa tiến vào bên trong lỗ hổng không gian, vô số thiên nguyên thánh bảo theo đó trở thành tài liệu bổ khuyết cho lỗ hổng kia, bởi vậy nó cũng dần dần chậm rãi khép lại, rồi trong vòng sáu bảy mươi năm, lỗ hổng đã triệt để được phong bế, chỉ còn lại xung quanh một vài lỗ hổng nhỏ tự do.
Nhưng rất nhanh những lỗ hổng nhỏ này cũng bị những tu luyện giả không ngừng tiến vào, lấy ra những thiên nguyên thánh bảo bổ khuyết rồi cũng biến mất đi mất, đến lúc này hạ giới coi như chân chính vượt qua kiếp nạn tiến vào thời kỳ bình ổn.
Thế nhưng toàn bộ thánh nguyên nơi hạ giới đã bị cướp đoạn đến tận cùng, chỉ còn lại thể loãng là khí nguyên, mà hầu như tất cả tu luyện giả trên địa vương giai đều đã xông vào bên trong lỗ hổng không gian.
Hơn nữa rất nhiều lục địa cũng bởi vậy nên bị hút vào bên trong lỗ hổng không gian biến mất, rất nhiều tài nguyên tu luyện cũng bị xói mòn.
Cái giá phải trả là khí nguyên trở nên thiếu thốn trầm trọng, làm cho càng nhiều tu luyện giả phát ra tâm ý muốn rời khỏi, thế nhưng những tu luyện giả thượng cổ lưu lại phát hiện ra một điều, những lỗ hổng còn sót lại cực kỳ khó tìm, chỉ khi nào khí nguyên bản thân đạt được một lượng nhất định thì lỗ hổng không gian mới có thể bị hấp dẫn kéo đến, tới lúc đó có thể rời khỏi hạ giới này.
Chính bởi vậy, nói phi thăng cũng chính là quá trình bổ khuyết những lỗ hổng mà thôi.
Lâm Khiếu Đường biết được toàn bộ nguyên nhân và kết cục cảm thấy rất bất ngờ:
- Tiền bối, nếu như lỗ hổng không gian lưu lại đều được bổ khuyết toàn bộ, vô luận tu vi có đạt tới trình độ cỡ nào đi nữa cũng không thể phi thăng sao?
Kỳ Áo trầm mặc hồi lâu mới nói:
- Cái này lão phu cũng không được rõ, nói chung trong những sách cổ không có ghi chép nào về trường hợp trước thời kỳ đại phi thăng có người phi thăng, có thể cũng có biện pháp khác, chỉ là không ai biết được mà thôi.
Dưới tử kim tuệ nhãn của Lâm Khiếu Đường chỉ dẫn, dọc theo đường đi hầu như không gặp phải bất luận trở ngại gì, tổng cộng tránh qua được ba sào huyệt yêu trùng quần cư cấp mười hai khác nhau, năm chỗ kết trận ẩn hình công kích.
Nhưng cho dù là vậy, tốc độ tiến lên vẫn vô cùng chậm rãi, tới lúc sáng sớm cả đoàn cũng chỉ tiến vào được trung bộ Trớ Chú Huyết Vực mà thôi.
Một đường phi độn, sâu trong nguyên thức Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên căng thẳng, đột nhiên dừng lại, sau tìm tòi quan sát xung quanh, lập tức thu nguyên thức lại, sắc mặt ngưng tụ nói:
- Thảo nguyên Vu sư sao cũng ở chỗ này?
Phía trước hơn mười dặm có một chỗ khí nguyên trường rất cường đại, chí ít cũng có tới ba đại tu sư, đội hình cấp độ này, coi như là Lâm Khiếu Đường cũng phải cố kỵ.
Cũng may một đường phi độn, Lâm Khiếu Đường vẫn luôn duy trì cảnh giác cao độ, thu liễm khí nguyên bản thân và chúng nữ rất cẩn thận.
Bất quá dù sao đối phương cũng có tới ba vị đại tu sư, khoảng cách như hiện tại đã là cực hạn, nếu như vẫn còn tiếp cận rất có khả năng sẽ bị phát hiện ra.
Lâm Khiếu Đường suy nghĩ một chút, lập tức chỉnh lại phương hướng, bay ngược lại với nơi có khí nguyên trường cường đại.
- Cổ đạo hữu, vừa mới có một cỗ khí nguyên yếu ớt chợt lóe qua, không biết ngươi có cảm ứng được không?
Linh Vu Vương Cách Phong liếc mắt nhìn phía sau nói.
- Ha hả, có lẽ là một tu luyện giả nào đó mù mờ xông vào, Linh Vương không cần quá mức cẩn thận, có tam đại Vu vương chúng ta ở đây, ai dám làm loạn?
Chung Vương Cổ Minh cười cười lơ đễnh nói.
Tiểu Ma Thiên Thiên và Quỷ Vương Nghiêm La đối với cuộc đàm thoại của hai người không thèm để ý, chỉ nhìn ba gã linh hồn Vu sư đang chiến đấu với đàn Hấp Huyết Kim Văn.
Khoảng thời gian cháy hết nén hương, Kim Văn khắp bầu trời lúc này chỉ còn lại không đến một phần ba, không ít con đã bắt đầu lui lại, rất nhanh một đám Kim Văn bắt đầu tan rã.
Bảy tên Vu sư tiếp tục bay về phía trước, dưới sự dẫn đường của Tiểu Ma Thiên Thiên, đi theo lộ tuyến gần nhất, bất quá trên tuyến đường này lại có vô số yêu trùng tàn sát bừa bãi, kết trận cũng vô cùng đa dạng.
Một đường đi tới hầu như đã được một nửa lộ trình, cứ mỗi canh giờ lại gặp phải phiền phức, tuy rằng có ba đại Vu sư tọa trấn, nhưng thời gian tiêu hao vẫn rất lớn.
Một ngày sau, bảy Vu sư mới thật vất vả đi tới sát biên giới trung tâm Trớ Chú Huyết Vực, ở đây căn bản là một thế giới hoàn toàn chìm trong màu đỏ sậm.
Trời là màu đỏ sậm, thảm thực vật là màu đỏ sậm, từng ngọn núi, rồi là cả dãy núi cũng đều là màu đỏ sậm, tóm lại chỉ cần là vật tồn tại nơi đây cơ hồ đều là màu đỏ sậm.
Không chỉ có vậy, toàn bộ khu vực này bị bao phủ trong một cỗ nguyên lực từ trường cường đại dị thường, trọng lực so với bên ngoài lớn hơn rất nhiều, mỗi một bước đi dường như mang thêm mấy trăm cân cự thạch, nếu tu luyện giả dưới đại sư giai tiến vào nơi này, sợ là nửa bước cũng không thể nhấc lên nổi, nếu tu vi thấp hơn một chút nữa sợ là sẽ bị áp lực cường đại trực tiếp ép đến chết.
Hai mắt Tiểu Ma Thiên Thiên nóng cháy nhìn một tòa tế đàn cổ màu đỏ sậm hoang phế nhiều năm phía xa xa, tế đàn có dạng hình tròn, bao quanh phạm vi hơn ngàn trượng, từ xa đã có thể đại khái nhìn được những đường viền rất to lớn.
Bảy Vu sư nhìn thấy tế đàn, trong lòng không khỏi vui vẻ, vô thức đẩy nhanh tốc độ phi hành, ngay cả trọng lực ngàn cân cũng đã hoàn toàn quên mất.
Bỗng nhiên hai đạo quang mang màu hồng lao tới, Mộc vu, Thổ vu đi phía trước lập tức trở thành mục tiêu công kích, rất nhanh cả hai hóa thành hai hư ảnh tránh thoát.
Vèo vèo...
Phía dưới lại truyền tới hai tiếng xé gió, hai đạo quang mang màu hồng lại tiếp tục bắn đến, mục tiêu công kích vẫn là Mộc vu, Thổ vu, hai Vu sư dưới tình thế cấp bách đành phải sử dụng vu thuật, Thổ Đà, Linh Mộc Mạn Đằng bắn ra.
Xoẹt xoẹt...
Hai đạo quang mang màu hồng đã trực tiếp cắt Thổ Đà và Linh Mộc Mạn Đằng thành hai mảnh.
Phốc phốc...
Con ngươi Mộc vu, Thổ vu mở trừng, không thể tin vào mắt mình, ngực cả hai người đã bị xuyên thủng, mà hai đạo quang mang màu hồng lúc này cũng hiện ra nguyên hình, chính là hai tên quái nhân da toàn thân màu hồng, hai hốc mắt trống rỗng.
Hai chân linh đang hoảng hốt từ bên trong hai thi thể bay ra, muốn cướp đường chạy trốn, thế nhưng còn chưa có kịp sử dụng linh hồn thuấn di thì đã bị hai đạo quang mang màu hồng vừa hiện hình bay tới bắt lại.
Bốn tên quái nhân màu hồng, ngoại hình giống nhau như đúc, bọn họ không có mắt, mà nguyên bản vị trí chỗ hai mắt lại là hai cái hốc đen kịt, trong tay bốn người đều cùng cầm một thanh trường mâu màu hồng.
Mộc vu, Thổ vu trong nháy mắt bị diệt sát, làm cho năm người còn lại đều kinh hãi, đến cả ba vị đại Vu sư cũng bị chấn kinh, vừa rồi bọn họ không hề cảm giác được khí nguyên cảm của bốn quái nhân kia.
- Huyết đàn hộ pháp!
Tiểu Ma Thiên Thiên khẽ kêu nói.
Nhìn cổ tế đàn gần trong gang tấc, lại bị bốn gã quái nhân không mắt ngăn cản, lại còn trong nháy mắt tổn thất hai vị đồng bạn, lúc này năm tên Vu sư đã bắt đầu bùng phát chiến ý vô hạn.
Căn bản không bao lâu sau, hầu như là cùng lúc hai người Mộc Vu, Thổ vu bị đâm thủng ngực thì ba Vu vương đã xuất thủ.
Chung Vương Cổ Minh phóng ra một đạo kim quang, Kim Vương Linh xà bắn ra ngoài, lại thêm ba mũi hắc châm lập tức được bắn ra theo.
Quỷ Vương Nghiêm La đứng phía sau tỏa ra hắc khí bốn phía, chín con Hắc vu yêu đã được dẫn ra. Cửu Sát Quỷ Vu Quyết chính là công pháp đỉnh cấp Quỷ Vu phái, cần phải luyện hóa chân linh của chín tên hắc vu sư linh hồn giai hậu kỳ, sau đó lại dùng chín chín tám mươi mốt nội linh của người từ đại sư giai trở lên và máu huyết để dung dưỡng, cuối cùng mới tạo thành Hắc vu yêu.
Toàn thân Linh Vương Cách Phong tràn ngập hắc vụ, bên trong vụ khí có một kỳ vật liên tục chuyển động, cẩn thận nhìn kỹ thì thấy chính là Ngũ Tôn Đồng Nhân, toàn thân được bao phủ bởi một mầu cổ đồng, mỗi Đồng nhân đều cầm trong tay một thanh trường kiếm, mặc khôi giáp cổ đại, tay còn lại cầm thuẫn bài, đây chính là Thiên đồng nhân khôi lỗi thuật cao cấp của Tiên Vu phái.
Tiểu Ma Thiên Thiên thấy ba Vu vương đã xuất thủ, tâm tình căng thẳng cũng hạ xuống đôi chút, đôi mắt chăm chú nhìn lên huyết tế đàn, tựa hồ đang tìm kiếm một thứ gì đó.
Hỏa vu lúc này là người khiếp đảm nhất trong năm tên Vu sư còn lại. Mộc vu và Thổ vu có tu vi tương đương với hắn vậy mà đã bị đối phương dễ dàng diệt sát, như vậy chỉ sợ chính mình không kham nổi một kích của bốn gã quái nhân vô nhãn màu hồng kia kia.
Bốn gã quái nhân vô nhãn màu hồng tập kích thành công nhưng lại không hề thừa thắng xông lên mà lập tức hình thành một trận thế bốn người, trường mâu cầm trong tay hướng ra ngoài.
Bốn phía xung quanh bốn cây trường mâu nổi lên huyết quang dày đặc, không ngừng có những huyết ảnh màu hồng từ trong đó bay vọt ra, đây chính là do mỗi một đồ hình trên bốn thanh trường mâu biến thành, mỗi con khi bay ra đều rú lên những tiếng chói tai kinh khủng.
Những huyết ảnh màu hồng này chính là một loại Huyết Trùng bức, tuy thuộc trùng tộc nhưng hình dáng bên ngoài lại khá giống với biên bức (con dơi), mỗi con đều lớn cỡ một thước.
Mấy trăm con Huyết Trùng bức cùng những bảo vật mà ba Vu vương phóng ra quyết đấu trên không trung vô cùng kịch liệt, không bên nào chiếm được thượng phong.
Tiểu Ma Thiên Thiên và ba Vu vương truyền âm một câu, lập tức trốn vào bên trong tế đàn, Hỏa vu luôn do dự nhưng cuối cùng vẫn nghiến chặt răng đi theo.
Tại một chỗ khác của tế đàn, năm vị tu luyện giả một nam bốn nữ lẳng lặng ngước lên bầu trời theo dõi cuộc tranh đấu kịch liệt, chính là năm người Lâm Khiếu Đường.
Lâm Khiếu Đường sờ sờ cằm nói:
- Nơi đây quả nhiên có mai phục, may mà trước đó không đạp phải địa lôi, để cho đám Vu sư này đi trước giúp chúng ta một phen vậy.
Nói xong Lâm Khiếu Đường một mình một người lẻn vào bên trong cổ tế đàn, ánh mắt tứ nữ khác nhau nhưng vẫn đứng yên tại chỗ không hề di động. Thủ hộ bên ngoài tế đàn đã có thể đánh ngang một trận với địa vương giai hậu kỳ, vậy bên trong sẽ là những thứ gì, tứ nữ rất thức thời không tiến vào phạm vi tế đàn.
Lâm Khiếu Đường vừa xâm nhập vào bên trong tế đàn cổ, lập tức cảm giác trọng lực đã tăng thêm vài lần, độn thuật nhất thời giảm mạnh đành vận thêm nguyên lực khôi phục lại như ban đầu.
Mặt đất tế đàn rung động nhè nhẹ, tựa hồ cảm giác được có người xâm nhập, mặt sàn tế đàn từ tổ hợp cự thạch tạo thành, lúc này một hàng cự thạch bị đẩy ra, một thạch tượng màu hồng từ dưới đất dần dần trồi lên trên.
Rồi theo đó ngàn vạn thạch tượng màu hồng trong nháy mắt như sống dậy, không trung, trên mặt đất thậm chí là cả ngầm dưới sàn đều xuất hiện công kích đánh về phía người xâm lấn.
Lâm Khiếu Đường cầm cự kiếm trong tay, hơn trăm tử kim thủ bảo hộ xung quanh cơ thể, không hề tìm lối thoát mà điên cuồng mở đường tập trung theo hướng Kỳ Áo chỉ dẫn, muốn nhanh chóng tìm được mảnh toái phiến thứ tư.
← Ch. 442 | Ch. 444 → |