← Ch.0450 | Ch.0452 → |
Khải Văn tiên sinh ngồi ở bên cạnh, không hề nhúc nhích:
- Bản thân chuyện này đã là một chuyện cười. Không cần phải nói ngài là một ma pháp học đồ nho nhỏ, cho dù là ta một lão già ma đạo sư đỉnh phong cũng không thể nào lấy được Vịnh Ngâm Tinh Linh Vương. Từ đầu tới cuóio, những người này chỉ muốn xem thử rốt cuộc ngài là người thế nào, và thực lực của ngài ra sao. Bọn họ chưa từng thật tình nghĩ tới chuyện phải làm như thế nào để trợ giúp ngài.
Khải Văn tiên sinh càng nói, vẻ mặt của Mạnh Hàn càng trở nên phẫn nộ. Sau đó hắn từ từ khôi phục lại bình thường, dường như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì. Khải Văn tiên sinh có thể nói là trời sinh nằm vùng. Lúc này hắn mới tiến vào chưa được bao lâu, dường như đã biết được rất nhiều chuyện trong nghiệp đoàn ma pháp sư. Mạnh Hàn đồng thời cũng nghe ra được, kể cả hành động của Phó hội trưởng Reynold đe dọa mình ở trong phòng như vậy hoàn toàn đều là vui đùa.
Có lẽ quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn còn chưa đến mức khiến một vài gia hoả cao cao tại thượng kia thấy động tâm!
Mạnh Hàn cúi đầu, suy ngẫm một hồi. Sau đó hắn đưa tay rót cho mình một chén rượu, chậm rãi uống máy hớp, lúc này mới mỉm cười nói:
- Tuy nhiên, nếu như ta có thể làm ra quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp sáu, dùng ma pháp cấp sáu phóng thích ma pháp uy lực cấp chín, có thể tăng thêm sự coi trọng của bọn họ đối với ta hay không?
- Đương nhiên!
Khải Văn tiên sinh không chút do dự trả lời:
- Ngoại trừ Pháp Thần, không ai có thể phóng thích ma pháp cấp chín mà không trả giá đắt. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ này. Hiện tại ma lực của đại nhân nhiều nhất chỉ là một ma pháp sư trung cấp. Cho dù thêm cái dây chuyền kia vào, chẳng qua chỉ là một ma pháp sư cao cấp. Nhưng phóng thích ma pháp cấp chín, chí ít cần ma lực Pháp Thánh sơ cấp. Cho dù ngươi có nhiều ma hạch trợ giúp hơn nữa, nó cũng rút khô ma lực toàn thân của đại nhân. Bởi vậy, ngài cũng không có cách nào cung cấp đủ ma lực cần thiết cho ma pháp cấp chín. Nghiệp đoàn ma pháp sư có rất nhiều thiên tài. Bọn họ cũng không thiếu một vài thiên tài đặc biệt.
Khải Văn tiên sinh nói rất thẳng thắn. Trái lại Mạnh Hàn đối với Khải Văn tiên sinh càng yên tâm hơn. Hắn biết, Khải Văn tiên sinh nói vậy chính là đang nhắc nhở mình, hoàn toàn hiểu rõ thực lực của mình, đồng thời để mình có thể hiểu được nhiều thứ hơn, mau chóng trở nên thành thục.
Sở dĩ trước đó không nói, cho tới bây giờ mới nói, một mặt là vì Khải Văn tiên sinh phải ở lại công tác tại đây. Mặt khác, hắn lại sợ Mạnh Hàn quá mức thuận lợi, đến khi chịu chút thiệt nhỏ chỉ sợ sẽ tổn thương tới lòng tự tôn. Trong tình huống không ảnh hưởng tới thực lực, để hắn biết được thế giới này tàn khốc, có thể nói là đã dụng tâm lương khổ.
- Cảm ơn tiên sinh, Khải Văn tiên sinh.
Mạnh Hàn rất cảm kích trước những lời nói này của Khải Văn tiên sinh. Nếu không phải Khải Văn tiên sinh thực lòng quan tâm tới hắn, sẽ không cần thiết nói những lời này để trêu chọc khiến Mạnh Hàn không vui. Có thể nói, những lời Khải Văn tiên sinh nói đều là lời vàng ngọc. Thậm chí đối với thực lực của hắn cũng có phán đoán nhất định. Ngoại trừ sai lầm trên phương diện tinh thần lực ra, những cái khác trên căn bản đều nói gần đúng.
- Phải nói rằng, ta cần phải cảm ơn ngài.
Khải Văn tiên sinh ở bên kia mỉm cười lắc đầu:
- Nếu như không có ngài, ta không có cơ hội ngồi ở chỗ này. Hơn nữa, hai người chúng ta, hình như đã không cần thiết nói những lời cảm ơn như vậy.
Khải Văn tiên sinh cũng không có người thân nào khác. Sau khi đã trải qua mấy chục năm ân tình ấm lạnh, hắn nhìn rõ hơn so với bất kỳ người nào. Sau này quan hệ giữa Khải Văn tiên sinh và Mạnh Hàn đã không có khả năng tách rời.
- Tất cả cũng không cần thay đổi. Bắt đầu từ ngày mai, tiên sinh hãy hưởng thụ cuộc sống trưởng lão ngoại sự tại nghiệp đoàn ma pháp sư. Ta lại trở về sống cuộc sống sa hoa của Tử tước giàu có.
Cuối cùng Mạnh Hàn lên tiếng mang tính tổng kết, cũng tổng kết hai người tạm thời ngủ đông:
Tuy nhiên, hai quyển sách ma pháp hàng năm còn có mấy ma pháp trượng cao cấp, ta nghĩ, trên phương diện này tiên sinh chiếu cố thỏa đáng cho ta một chút. Như vậy cũng sẽ không khiến tiên sinh bị chê trách chứ?
Khải Văn tiên sinh hoàn toàn không nói gì, chỉ giơ chén rượu trong tay lên, cùng với chén rượu của Mạnh Hàn một cái, sau đó uống một hơi cạn sạch.
- Ta đột nhiên nghĩ, Khải Văn tiên sinh, nếu như ta thật sự lấy được Vịnh Ngâm Tinh Linh Vương, không biết vẻ mặt Phó hội trưởng Reynold sẽ như thế nào?
Thời điểm Khải Văn tiên sinh rời khỏi gian phòng của Mạnh Hàn, Mạnh Hàn đột nhiên nghĩ tới chuyện này, cười hỏi một câu.
- Ta nghĩ nhất định rất đặc sắc.
Khải Văn tiên sinh cười ha ha một tiếng:
- Ta cũng rất chờ mong đại nhân có thể lấy được nó.
Sau khi nói xong, Khải Văn tiên sinh đi ra khỏi gian phòng của Mạnh Hàn, từ bên ngoài thay Mạnh Hàn đóng cửa lại.
Sáng sớm ngày hôm sau, trên thực tế đã không còn sớm nữa, Mạnh Hàn mới rời giường. Elyse và Demi Diana ở bên cạnh hầu hạ hắn. Sau khi mặc quần áo tử tế, ăn chút điểm tâm, Khải Văn tiên sinh đã phái hai nhân viên làm việc trong nghiệp đoàn ma pháp sư mang sách tới cho Mạnh Hàn. Một quyển là hộ thể Thạch Phu cấp hai, một bản khác, lại bùn lầy thuật cấp ba.
Mạnh Hàn có chút bất ngờ. Hắn vốn dự định lấy bản lưu sa thuật. Kết quả ngày hôm qua lại quên mất không nói. Ngày hôm nay không ngờ lại nhận được bùn lầy thuật. Tuy nhiên, đây không phải là chuyện gì ghê gớm. Chỉ cần sau một năm, Mạnh Hàn vẫn có cơ hội lấy được.
Trên căn bản, gia nhập nghiệp đoàn ma pháp sư, chỉ cần có tâm một, một vài sách ma pháp cấp bảy, sách ma pháp hệ cơ bản đều có thể mua được. Đặc biệt là đối với Mạnh Hàn loại người không thiếu kim tệ mà nói, càng không thành vấn đề.
- Đại nhân, tiếp theo chúng ta đi đâu?
Bây giờ Elyse là người luôn ở sát bên cạnh Mạnh Hàn. Có một ít chuyện, Mạnh Hàn không giấu nàng. Chuyến đến nghiệp đoàn trên căn bản có thể nói là đã hoàn thành. Tuy rằng so với thời điểm đi đến đây, tâm tình này đã hoàn toàn khác nhau, nhưng Mạnh Hàn lại cảm thấy thu hoạch của mình chuyến này vô cùng lớn.
Không nói đến chuyện lấy được cái dây chuyền kia khiến ma lực của Mạnh Hàn trên căn bản không lo tiêu hao hết. Chỉ riêng việc có thể khiến mình biết rõ ràng địa vị của mình những tróng những thế lực siêu cấp này, cũng đã đủ rồi.
- Tiếp theo, ta nghĩ chúng ta có thể đi xem chung quanh, thưởng thức mỹ cảnh dọc theo đường đi.
Mạnh Hàn cười nói:
- Thuận tiện khảo sát thị trường một chút.
Khảo sát thị trường?
Elyse có chút kinh ngạc, nhưng nàng lại lập tức hiểu được, Mạnh Hàn lại có ý kiến gì mới ra lò. Nàng tỏ ra rất hưng phấn.
- Elyse, nàng nói xem, trên thế giới này mấy loại kim tệ?
Nhìn người quản gia mỹ lên bên cạnh mình, Mạnh Hàn hài lòng hỏi.
- Hai loại, đại nhân!
Elyse thấy Mạnh Hàn tính thần rất cao, cũng vô cùng hài lòng:
- Kim tệ của chúng ta và kim tệ của người khác.
Nhận thức bi quan.
Mạnh Hàn có chút thất vọng lắc đầu.
← Ch. 0450 | Ch. 0452 → |