← Ch.0992 | Ch.0994 → |
May mắn chính là, ma pháp sư này đúng là thống soái đại nhân của mình.
Mọi người cảm thấy sợ hãi, đồng thời cũng cảm giác được từng đợt hưng phấn. Theo thống soái như vậy, tuyệt đối có thể sáng tạo ra một loạt thắng lợi huy hoàng, thậm chí không cần lo lắng phe mình có khả năng thất bại hay không.
Các tướng sĩ mắt thấy tất cả những điều này, trong lòng bọn họ nảy sinh một sự tôn kính và sợ hãi đối với hầu tước đại nhân. Sau khi trải qua cảnh tượng như vậy, sau này bất kể hầu tước đại nhân của bọn họ phân phó thế nào, bọn họ sẽ tuyệt đối chấp hành vô điều kiện. Bất kể âm mưu nào nhằm vào hầu tước đại nhân, nếu như để cho bọn họ biết được, cũng sẽ chủ động diệt trừ trước, cống hiến cho hầu tước đại nhân. Đây là lựa chọn sau đó kiên quyết không thay đổi. Không một ai có thể khiến bọn họ thay đổi quyết định này.
Kể cả hầu tước đại nhân ủng hộ bệ hạ Đại Công Catherine, trong cảm nhận của mình, các gia hoả vốn còn có một chút chút tư tâm, hiện tại bọn họ cũng hoàn toàn một lòng từ bỏ tất cả âm mưu dương mưu. Ngoại trừ công hiến cho hầu tước đại nhân không điều kiện ra, bọn họ đã không còn tâm tư nào khác.
Mạnh Hàn chỉ dùng hai lần chiến đấu, đã hoàn toàn diệt trừ tất cả những nhân tố không yên bên trong Công quốc. Nếu như nói Hoàng Kim Thành Mạnh Hàn giết hơn 2 vạn người xâm lấn, giết hơn một ngàn tinh anh của nghiệp đoàn ma pháp sư mới tạo dựng được uy nghiêm cho Hoàng Kim Thành. Như vậy hai trận chiến này đã khiến tất cả Công quốc và bệ hạ Đại Công Catherine đều biến thành tồn tại không thể xâm phạm. Ai dám khiêu chiến, trước tiên có thể tham khảo một chút kết cục của 12 vạn đại quân Công Quốc Milan với tường thành vững trãi che chắn và hơn một nghìn cao thủ khác.
Trong không khí chỉ có mùi khét lẹt, mùi thịt cháy, ngoài ra không còn gì khác. Tại đó không nhìn thấy một thi thể nào. Thậm chí cũng không nhìn thấy một bóng hình nào của kẻ địch. Nhưng dù vậy có một vài binh sĩ tâm chí không đủ kiên nghị, vẫn không có cách nào ngăn chặn được sự sợ hãi trong lòng sợ hãi và cảm giác buồn nôn. Bọn họ không tự chủ được bắt đầu. Ngay lập tức tiếng động này đã lây lan sang rất nhiều người. Càng ngày càng có nhiều tiếng nôn ọe từ khắp nơi vang lên.
Lúc này ánh mắt Fanny và Angelina nhìn Mạnh Hàn đã hoàn toàn thay đổi. Tất cả những không phục, bất khuất trước đó đều bị các nàng ném lên đến chín tầng mây. Hiện tại chỉ lưu lại trong lòng các nàng một nỗi sợ hãi thật sâu. Ma pháp như vậy, thực lực như vậy, đã có thể nhìn thấy công quốc Transco thống nhất vương quốc. Vấn đề tiếp đó là đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám nên đối xử với một vị hầu tước đại nhân cường thế như vậy thế nào?
Nếu như nói trước đó bọn họ vẫn cảm thấy lực lượng đế quốc còn có thể chiếm thế thượng phong, nhưng hiện tại hai nàng cũng không ai dám nói những lời như vậy. Cho dù Mạnh Hàn không dùng tới nhóm cao thủ phía sau kia, chỉ riêng bản thân hắn cũng đủ để khiến những cao thủ của đế quốc chịu không nổi. Có lẽ bọn họ cần trở lại thương thảo với giáo hoàng bệ hạ và nghị trưởng các hạ một chút, về kế hoạch làm thế nào để lôi kéo Mạnh Hàn hoàn toàn về bên trận doanh của phe mình.
- Đại nhân, vậy có phải... giết có hơi... nhiều hay không?
Dù sao Fanny cũng là người mặt lạnh lòng mềm. Nhìn cảnh tượng thảm khốc như vậy, nàng không nhịn được nói.
Angelina ở bên cạnh, hình như cũng có chút không nỡ gật đầu. Cho dù đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám tranh đấu lợi hại hơn nữa, cũng không có trận chiến đấu nào hoành tráng tới mức chết một lúc 7 vạn người như vậy. Càng không cần phải nói tới chuyện chỉ trong vòng vài ngày đã giết 12 vạn người. Mạnh Hàn trước mắt bọn họ cùng với hình ảnh Mạnh Hàn vẫn nói chuyện hòa nhã, không dễ tức giận kia hoàn toàn không giống nhau. Dường như đó căn bản không phải là cùng một người.
- Nhiều sao? Không nhiều lắm đâu!
Mạnh Hàn còn chưa trả lời, Elyse ở bên cạnh đã mở miệng trả lời hộ:
- Người của công Quốc Milan dám làm tổn thương Catherine. Đây là cái giá mà bọn họ nhất định phải trả!
Mạnh Hàn ở bên cạnh không nói gì, vẫn lần hạt châu dưỡng thần. Sau khi nghe Elyse nói như thế, Mạnh Hàn lại gật đầu, có vẻ như hắn vô cùng tán đồng với lời nàng đã nói.
Fanny và Angelina trao đổi ánh mắt một chút, cũng không tiếp tục nói gì nữa. Tuy nhiên trong lòng hai nàng lại có một khái niệm, đắc tội ai cũng không thể đắc tội Mạnh Hàn. Tổn thương ai cũng không thể tổn thương nữ nhân của Mạnh Hàn.
Chiến trường sạch sẽ như vậy, thậm chí không cần quét tước. Ngoại trừ một cái hố cực lớn ra, không có thứ gì còn lưu lại. Hố lớn sau khi tích lũy vô số nước mưa, tạo thành một hồ nước lớn. Hồ nước này liền được gọi là hồ Blazing.
- Đại nhân, kẻ địch đã bị tiêu diệt sạch! Đại quân hành động như thế nào, thỉnh đại nhân bảo cho biết!
Một lúc sau, một quan quân đi tới trước mặt Mạnh Hàn, xin chỉ thị về hướng đi của đại quân.
- Đi theo con đường thảo phạt của bệ hạ Đại Công Catherine, xuyên thẳng tới thủ đô Milan!
Mạnh Hàn không cần suy nghĩ trả lời. Catherine đi trên con đường này mới bị người đánh trọng thương. Như vậy, hắn cũng muốn tìm lại trên con đường này.
Quan quân kia không dám chậm trễ, trực tiếp chỉ huy quân đội khởi hành. Dù sao đi nữa đại quân xuất phát từ lâu. Lúc này chẳng qua chỉ thuận thế chạy đi mà thôi, vô cùng thuận tiện.
- Đại nhân, ta nghĩ, ta hẳn phải cáo từ!
Sau khi Fanny cân nhắc một phen, vẫn quyết định cáo từ. Ở chỗ này nàng đã không giúp đỡ được gì, vậy chẳng thà lập tức trở về đế quốc Quang Minh báo cáo với giáo hoàng bệ hạ về tất cả những điều đã nhìn thấy thì tốt hơn.
- Đại nhân, ta cũng nên cáo từ!
Angelina ở bên cạnh cũng nói những lời tâm tự. Nàng cũng suy nghĩ tương tự như Fanny. Các nàng đã biết phía sau Mạnh Hàn có một nhóm cao thủ của Long tộc không thể đắc tội được. Hơn nữa bọn họ đã biết bản thân Mạnh Hàn có thực lực cường hãn khiến người ta sợ hãi. Hai điều nay đã đủ để các nàng đưa ra quyết định.
- Lần này, chuyện của Catherine, ta phải đa tạ các nàng.
Mạnh Hàn cũng không hề giữ lại, chỉ cảm ơn hai nàng đã làm tất cả cho Catherine. Đối với điều này, trong lòng hai nàng đều có chút xúc động. Cảm giác trở thành nữ nhân của Mạnh Hàn, thật sự rất tốt.
- Đây là điều kiện chúng ta nợ đại nhân. Đại nhân hoàn toàn không cần phải vì thế mà nói cám ơn chúng ta.
Angelina mỉm cười, từ chối nói. Fanny không nói gì, nhưng ý tứ cũng tương tự.
- Các nàng trở lại cũng tốt. Ta phái người đưa các nàng về!
Mạnh Hàn gật đầu một cái, phân phó Joey và Juli, rút ra năm mươi người trong đội thân vệ hộ tống hai vị thánh nữ về đế quốc của mình.
- Chờ sau khi ta giải quyết xong chuyện Công Quốc Milan, ta sẽ đi tới đế quốc của hai nàng, bắt đầu thật sự đầu tư.
Mạnh Hàn đưa ra lời hứa hẹn cho hai nàng:
- Hi vọng đến lúc đó ta sẽ không còn phải nhìn thấy nhiều người không thành tâm như vậy nữa.
- Ta có thể bảo đảm. Sau này sẽ không có loại người như vậy xuất hiện nữa. Ta chờ ngươi tới!
← Ch. 0992 | Ch. 0994 → |