← Ch.0981 | Ch.0983 → |
Hư Không tử mang theo một tia đau lòng, thân hình nhoáng lên lập tức nguyên thần phân ra một nửa, hóa thành một hư Không tử khác. Hắn từ trong cơ thể bay ra, há mồm nuốt khối băng màu tím kia, khiến cho khối băng chìm vào trong cơ thể, dùng tốc độ nhanh như chớp lao thẳng đến Vương Lâm Thanh kiếm trong tay Vương Lâm đảo qua, bóng hình kiếm lớn lại biến ảo ra trong ánh dáng bạc, thẳng đến phân thân nguyên thần Hư Không tử kia. Nguyên thần phân thân kia hai tay bắt quyết chỉ về phía trước đối kháng với đại kiếm hư huyễn. Chỉ nghe một tiếng nổ "ầm "vang lên, nguyên thần phân thân lui ra sau mấy bước, hơi nhạt đi. chỉ có điều bóng kiếm hư ảo kia cũng bị sụp đổ Trong nháy mắt khối băng màu tím kia xuất hiên. Vương Lâm lập tức cảm nhận ở trên một tia khí tức pháp bảo Thử Không niết giống như thanh kiếm của mình. Hiển nhiên khối băng màu tím này cũng là một kiện pháp bảo Thủ Không Niết Giờ phút này nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm mất đi rất nhiều, nhưng lại không phải là lúc đau lòng vì nguyên lực, sát cục đã mở ra nếu cứ bỏ qua như vậy Vương Lâm thật không cam lòng. Hắn đã dùng lực bổn nguyên để bày sát cục, nếu không thể giết hay làm bị thương nặng Hư Không tử, như vậy chính là một lần thất bại trong tính toán của Vương Lâm Hắn chẳng những bại lộ Bổn nguyên, lại bại lộ pháp bảo thử không niết. nhưng nếu có thể thương nặng hoặc giết Hư Không tử như vậy tất cả chuyện này dù có bại lộ cũng đủ kinh sợ thôn cô xinh đẹp và người áo đen kia Hít sâu một hơi Vương Lâm dứt khoát nhắm hai mắt lại. Lúc trước hắn dùng thanh kiếm này liền có cảm giác thanh kiếm này có linh hồn. Với tu vi của hắn không đủ để phát huy uy lực chân chính của pháp bảo này. Nhưng vậy này không cần tế luyện đã có thể thi triển, nếu muốn phát huy toàn bộ cũng không khó lắm, chỉ cần lấy pháp bảo điều khiển người là được
Khi Vương Lâm nhắm hai mắt lại bỏ qua hết thảy khống chế thanh kiếm này, trong khoảnh khắc, thanh kiếm phát ra những tiếng "ông ông". Giờ phút này, nguyên thần phân thân Hư Không tử lại lao tới. Bông tuyết màu tím trong cơ thể tản mát ra vô tận khí lạnh vậy quanh bên ngoài thân thể phân thân. Cho dù hắn chưa tới gần có khí lạnh đậm đặc tràn tới VƯơng Lâm Thanh kiếm trong tay Vương Lâm bỗng nhiên nâng lên, nhưng không phải là lực lượng của hắn mà là thanh kiếm điều khiển hành động Vương Lâm. Trong nháy mắt nâng lên này, nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm điên cuồng trôi đi, thanh kiếm phát tán ra tiếng kêu giống như hoan hô, ánh bạc chợt lóe lên. Vào khoảnh khắc phân thần Hư Không tử xông tới, thanh kiếm lập tức lại hóa ra bóng kiếm trắng Chỉ có điều lúc này thanh kiếm lớn màu bạc cũng có khác biệt phảng phất như thực chất, căn bản nhìn không rõ nửa điểm hư ao. Trong nháy mắt xuất hiên thanh kiếm lập tức chém xuống dưới một nhat - "Âm"
Phân thân nguyên thần Hư Không tử lập tức va chạm với thanh kiếm, lui ra sau mấy bước Nhưng thanh kiếm này không biết mất ngược lại ánh bạc càng tực rỡ không ngời ở giữa không trung vẽ ra một đường cong, từ bên trái đao quá.
Nó không chút ngừng lại giống như thanh kiếm màu cạc này hóa thành một cầu vồng bạc chân chính, ở bên ngoài phân thân nguyên thần Hư Không tử một kiếm lại một kiếm, kiếm chiêu không ngừng quét ngang Tốc đọ của nó không ngờ càng lúc càng nhanh, kiếm đầu tiên có chút thong thả nhưng kiếm thứ hai liền nhanh hơn một chút. Lúc này tốc đọ càng nhanh, chớp mắt đã thành bảy kiếm liên tục Nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm sau khi kiếm thứ sau tiêu tan, kiếm thứ bảy như hấp thu máu thịt của hắn. Cũng may mắn thân thể Cổ Thần mạnh mẽ, ẩn chứa lự lượng Cổ Thần như thế mới vó thể kiên trì tiếp tục Sau bảy kiếm. kiếm thứ tám giống như rồng bạc vờn quanh, lại một lần nữa hạ xuống, tiếp theo kiếm thứ chín thứ mười cũng tới Cả đại điện gần như toàn bô ánh mắt đều ngưng tụ ơ bên ngoài phân thân nguyên thần của Hư Không tử. Chiêu thức liên hoằnuyr dị của pháp bảo này khiến người xem kinh tâm động phác.
Mọi chuyện xay ra quá nhanh, ánh bạc càng đến càng nhanh. Kiếm mười chín hai mươi!
Da thịt Vương Lâm héo rũ phạm vị lớn, vẻ mặt lộ ra u ám. Cổ Thần lực lương trong cở thể hắn không ngờ cũng không chịu nổi hấp thu như vậy Từ kiếm thứ mười bảy trở đi, mõi lần thêm một kiếm đều là gấp mấy lần kiếm trước. Hai mươi ba kiếm đã là cực hạn của Vương lâm. Khoảnh khắc kiếm thứ hau mươi ba hạ xuống hai mắt Vương Lâm đang nhắm chợt trợn trừng!
Giống như tia chớp vẽ qua bầu trời, trong khoảnh khắc ánh sáng bạc vờn quanh bên ngoài phân thân nguyên thần Hư Không tử đang cực nhanh chợ ngừng lại. Trong khoảnh khắc ngừng lại, ánh sáng bạc dùng tốc độ trước nay chưa từng có, ầm ầm lóe lên chới mắt, chiếu cả đại điện lên sang rực Chỉ thấy bên ngoài phân thân nguyên thần Hư Không tử, ánh bạc lóe ra không ngờ đồng thời xuất hiên hai mươi ba thanh kiếm lớn màu bạc. Trong khoảnh khắc Chúng xuất hiện đồng loạt đâm tới phân thân nguyên thần Hư Không tử Hai mươi ba thanh kiếm lớn giống như hai mươi ba ngôi sao băng dùng tốc độ nhanh không thể tưởng tượng dưới những tiếng nổ "âm âm" toàn bộ đâm vào phân thân nguyên thần Hư Không tử, lại xuyên thấu qua.
Phân thân nguyên thần kiea căn bản không có bất kỳ né tránh, khoảnh khắc hai mươi ba thanh kiếm xuyên qua khối băng màu tím trong cơ thể cũng "tách tách" sụp đổ The đó tiếp theo là phân thân nguyên thần Hư Không tử, bị hại mươi ba thanh kiếm xuyên qua ngay lập tức tan rã Mọi chuyện còn chưa chấm dứt, hai mươi ba thanh kiếm kia giông như hợp lại thành một lưỡi kiếm, đan xen không ngừng lập tức lao thẳng đến Hư Không tử đang cảm ngộ bổn nguyên. Lúc này sắc mặt hắn tái nhợt, lại phun ra một vòi máu tươi ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ -Đây. Đây không phải là pháp bảo Thử Không Niết bình thường!
Hắn không thể ngờ tới Vương Lâm trước mắt này không ngờ có pháp bảo khủng bố như thế. Giờ phút này phân thân nguyên thần bị hủy, ngay lập tức hắn bị thương thế nghiêm trọng, càng khó giết!
Mắt thấy hai mươi ba thanh kiếm kia hủy nguyên thần của mình, lại hủy một kiện pháp bảo Hư Không Niết rồi lao tới chính mình, da đầu hư Không tử run lên. Nhưng lúc này chỉ cần thêm vài giây hắn vẫn tự tin có thể tìm tòi ra huyền bí bổn nguyên. Nếu để hắn tránh né không khác gì trực tiếp giết chết hắn -Liều mạng!
Giờ phút này Hư Không tử dù sao cũng tu đạo vô số năm, tâm trí thông linh tự nhiên cũng đoán được Vương Lâm dùng Bổn nguyên làm mồi khiến cho mình không thể phát huy toàn bộ thần thông. Tuyệt đại bộ phận phân tâm lực đều chìm vào tìm hiểu bổn nguyên, thiết kế mộ sát cục làm mình không thể tiến lùi Hắn cũng không lùi lại mà vỗ túi trữ vật. Lập tức trong tay có thêm một mai rùa màu đen. Mai rùa này chỉ lớn bằng bàn tay, toàn thân ngăm đen truyền ra một cỗ uy ấp, không biết trên người con gì gỡ xuống (thằng này có sao không nhỉ, mai rùa thì phải gỡ từ con rùa chứ:(----j2hoaivi)
Mai rùa này rõ ràng cũng là một pháp bảo Thử Không Niết. Hư Không tử thân là người quan trọng của Tu Chân Liên Minh, tự nhiên không thiếu pháp bảo. Hắn cầm mai rùa ném về phía trước, cắn răng không để ý tới, dùng toàn bộ tâm thần điên cuồng cảm ngộ Bổn nguyên. Hắn có thể cảm giác được mình sắp biết được con đường vào bước thứ ba đã vây nhiễu hắn nhiều năm, ngay cả nằm mơ hắn cũng nghĩ đến Mai rùa kia bay ra lập tức lơ lửng trước Hư Không tử, ánh dáng màu đen bên trên chợt bộc phát ra mạnh mẽ, nhưng trong khoảnh khắc ánh đen lấp lóe này, hai mươi ba thanh kiếm kia ầm ầm lao đến ba thanh phía trước thành hình chữ nhất trực tiếp đánh lên mai rùa. Tiếng nổ "âm ầm" động trời vang lên, mai rùa không ngừ lui ra sau, nhưng gắng gượng đỡ đòn được Chỉ có điều đợt tấn công này chưa kết thúc. Vào khoảnh khắc kiếm thứ ba tiêu ran, kiếm thứ bốn thứ năm. mãi cho đến kiếm thứ hai mươi một gần như tạo thành một dải sáng bạc trực tiếp lao tới -Ầm!Ầm!Ầm!
Mai rùa màu đen không ngừng lui ra sau, gần như nháy mắt phía trên mai rùa xuất hiện nhiều khe nứt. Chỉ được ba giây mai rùa liền ầm ầm tan rã, hóa thành vô số mảnh vỡ văng ra bốn phía, sụp đổ Khoảnh khắc mai rùa sụp đổ biến mất kiếm thứ hai mươi hai, hai mươi ba trực tiếp xuyên thấu qua thẳng đến Hư Không tử phía sau mai rùa Hai kiếm cuối cùng này ẩn chứa nhiều lực lượng hủy diệt nhất, giờ phút này xuyên qua gần như trong chớp mắt liền đánh lên ngực Hư Không tử Tại khoảnh cách này Hư Không tử căn bản không kịp thi triển bất kỳ pháp bảo nào vào thần thông nào. Hơn nữa làm cho hắn bỏ qua cơ hôi cảm ngộ bổn nguyên này là tuyệt đối không có khả năng. Chuyện này nói thì thong thả nhưng thực tế chỉ trong chớp mắt. Trong lúc nguy hiểm này, hai tay Hư Không tử vung mạnh ra ngoài lập tức quần áo toàn thân phảng phất bị gió thỏi mạnh. Một làn gió màu tím từ trong cơ thể hắn nhanh chóng khuếch tán hình thành một cơn gió xoáy.
Nhưng gió xoáy này gần như vừa xuất hiện liền bị kiếm thứ hai mươi hai đụng tới. Chỉ nghe một tiếng phịch, , gió xoáy sụp đổ Khoảnh khắc gió xoáy sụp đổ, cuối cùng kiếm thứ hai mươi va trực tiếp xuyên qua chạm vào ngực Hư Không tử Cùng lúc đó hai mắt Vương Lâm lóe ra ánh sáng chói mắt. Hắn chờ chính là lúc này, cũng chính là kết cục của sát cục này Vương Lâm nâng tay trái tê dại sờ qua những viết rỉ sét trên thanh kiếm. Sau khi dính vết rỉ sét hắn hung hăng bắn về phia trước "Xuy" một tiếng vang lên, thân thể Hư Không tử bị kiếm thứ hai mươi ba đánh trúng, phun ra một vòi máu tươi. Sắc mặt hán tái nhợt, quần áo trước ngực nát bấy lộ ra máu thịt mơ hồ -Chỉ thiếu một chút!
Giờ phút này Hư Không tử giống như điên cuồng, không để ý vết thương trên thân thể, điên cuồng cảm nhân Bổn nguyên kia. Hắn có thể cảm nhận được khoảng cách mình hiểu ra bước thứ ba phi thương gần, lập tức liền hoàn toàn hiểu ra(thằng này có phải bị thương nặng quá nên điên hay không nhỉ)
Nhưng giờ phút này vết rỉ sét ẩn chứa lực lượng quỷ dị dưới cái bắn của Vương Lâm lập tức dung nhập vào trong. Khoảnh khắc Hư Không tử sắp sử hiểu ra bổn nguyên bước thứ ba tha thiết ước mơ, nó giống như một trân gió nhẹ thổi qua thân thể Thân thể Hư Không tử chấn động dữ dôi. vùng ngực máu thịt mơ hồ lập tức phọt mắt thất khiếu đổ máu. Thân thể không thể không lùi ra. một bước lùi ra này liền rời khỏi lực bổn nguyên, công sức toàn bộ trôi đi -Không!
Hai mắt Hư Không tử đỏ bừng như thú hoang, nhưng thân thể hắn không thể khống chế bị ném thẳng ra sau. Khoảng cách ánh đỏ lực bổn nguyên càng ngày càng xa, cũng có tảng lớn sương máu từ cơ thể hắn phun ra Con mắt thứ ba mi tâm Vương Lâm chợt lóe, ánh ô biến mất thu hồi lại một tia lực bổn nguyên cơ hồ diệt tuyệt vào trong con mắt thứ ba Vương Lâm cầm thanh kiếm trong tay, ánh mắt lạnh như băng lạnh lùng nhìn thoáng qua thôn co xinh đẹp. Nàng ngay tâm thần chấn đông, thần thông và pháp bảo vừa rồi của VƯơng Lâm, một cái cảnh tượng chấn động tâm thần vừa rồi khiến cho nàng không dám đối mặt nhìn, chỉ cúi đầu Về phần người áo đen kia cùng lúc ánh mắt Vương Lâm nhìn tới trong mắt hắn hiện rõ sự khiếp sợ và kiêng kỵ nồng đậm. Đối diện ánh mắt Vương Lâm. Hắn không ngời lại có ý không dám nhìn thẳng. Lúc này khí thế của Vương Lâm đã là đỉnh trong tất cả những người hắn từng gặp quá trong đời Mặc kệ dùng phương pháp gì, âm mưu gì cũng được. Quỷ kế cũng tốt, có thể đánh bại một tu sĩ Toái Niết liền đủ nói rõ hết thảy. Kẻ thù như vậy ai nguyện ý trêu chọc!
-Muốn bổn nguyên của Vương mỗ, muốn pháp bảo của Vương mỗ các người nhanh tới mà lấy Trong mắt Vương Lâm chợt lóe sắt khí, miệng lộ ra nụ cười lạnh. Thân thể hắn dần dần dung nhập vào trong lốc xoáy màu tím do hai con mắt pho tượng chiếu ra. Chậm rãi biến mất. Tuy rằng hắn biến mất, nhưng để lại rung động cho thôn cô xinh đẹp và người áo đen, còn Hư Không tử, thật lâu không tiêu tan Người áo đen trong mắt vẻ kiêng kị không mất đi, nghĩ đến thần thông hai mươi ba kiếm vừa rồi của Vương Lâm trong lòng hắn tràn ngập hàn ý. Mặc dù hắn biết được sau khi thi triển thần thông hai mươi ba kiếm này đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng không dám đi đánh cược Hai mươi ba kiếm liên hoàn công kích kia khiến hắn mất đi tin tưởng -Chu Tướng Thánh tông sẽ bởi vì người nàu mà lại quật khởi. Trong Liên minh Tinh vực này không phải tái hiên lại huy hoàng ngày xua mà là đạt tới mổ trình độ mới chưa từng có!Người này có bổn nguyên. Là ai cho hắn bổn nguyên Thân hình người áo đen run lên, vẻ kiêng kỵ tron g mắt càng đậm Thân hình Hư Không tử hung hăng nắm chặt tay, thân thể truyền ra từng cơn đau nhói. Nguyên thần hủy diệt một nửa sau đó lại bị thương thế trầm trọng khiến tu vi hắn hại xuống rất nhiều. Nhất là thay đổi qua nhanh trước Bổn nguyên khiến cái loại hi vọng đến rất gần bước thứ ba và thất vọng không cam long lúc này làm cho hắn không kìm nổi gầm lên một tiếng Nhưng hán dù sao cũng là tu đạo nhiều năm, sau khi rống giận bình tĩnh trở lại ánh mắt lộ ra sát khí càng điên cuồng -Kẻ này tâm cơ quá sâu, lại lớn gan quyết đoán, quyết không thể cho phép hắn thành Chu Tước thánh hoàng sau này. Vì giết hắn lão phu không tiếc kỳ hạn đứng đầu thiên nhân ba ngàn năm sắp tới cũng phải giết hắn cướp lấp bổn nguyên Thôn co xinh đẹp kia trong lòng lại khiếp sợ không kém người mặc áo đen và Hư Không tử chút nào. Ngược lại nàng hiểu biết càng nhiều, thậm chí rung động so với người áo đen và Hư Không tử càng lớn hơn
Khiến nàng rung động trừ bổn nguyên của Vương Lâm ra, chính là thanh kiếp thép kia. Pháp bảo mạnh mẽ như vậy trong trí nhớ của nàng đã từng nghe qua một lần Trong trí nhớ của nàng ở trong Côn Lôn hư cảnh Nghe trưởng bối bàn luận chỉ bảo trong thiên hạ từ có một lời, Bảo vật chỉ có năm loại Linh Huyền, Tiên Không Niết. Cũng không phải chỉ có năm loại này mà ngược lại còn có pháp bảo đẳng cấp khắc. Chẳng qua nghe trưởng bối già nói phấ bảo kia, cho dù là bản thân hắn cũng chỉ nhin thấy qua bbaor vật Niết Cực mà thôi Bảo Linh Huyền đa phần là bảo vật tu si bước thứ nhất thường dùng. Thường thường trong hai loại này, cũng không thiếu một số bộ phận tu si bước thứ nhất có được tiên bảo Nhưng đối với tu sĩ bước thứ hai mà nói. Tiên bảo có chút không thể thảo mãn yêu cầu. Nhất là những lão quái tu luyện tới Toái Niết, Tiên bảo trừ khi là cao nhất nếu không có trợ giúp với bbonj họ, nhiều khi còn không so được với thần thông thông tiên thuật Mà tới lúc này những lão quái Toái Niết sẽ đi tìm một pháp bảo tầng cao hơn, cũng chính là vượt qua Tiên bảo mà luyên khí sĩ thời thượng cổ thường dùng, ngược dòng thời gian, tìm kiếm di tích, từ trong di tích viễn cổ thường dùng, là loại pháp bảo, đó là Không
← Ch. 0981 | Ch. 0983 → |