← Ch.005 | Ch.007 → |
Ta lập tức cười hắc hắc, vẫy tay phóng ra vài đạo "hỏa diễm cầu" khồng lồ lên người tra tra điểu, tra tra điểu tinh thần đại chấn, hỏa diễm bừng bừng bao vây hai vị lão sư.
Ta hô to "Lão sư à, nỗ lực hưởng thụ lạc thú chiến đấu nha"
Sau đó, ta xuất ra "Phi tường thuật" đằng không bay đi, phóng về căn nhà gỗ, sau lưng ta hỏa nhiệt dâng trào, tiếng ầm ầm không dứt
Hai lão gia hỏa ít vận động này, cũng nên khiến họ vận động gân cốt chút chứ.
Ta bay về căn nhà gỗ, chỉ thấy Lị Vị Nha đang luyện kiếm trên mặt đất, mái tóc dài kim sắc huy hoàng lộng lẫy trong ánh sáng dương quang, mỗi nhát kiếm xuất ra tràn đầy mĩ cảm, tựa như nữ thần đang tắm trong ánh dương quang.
Ta tức thì phát sinh cảm giác hoa mắt, tâm niệm chuyển động, từ trong tay phát ra một đạo ánh sáng bẩy sắc lên người Lị Vi Nhã.
Đấy chính là "Thần thánh chi quang" trong thánh quang hệ ma phá, chỉ cần ở trên người chiến sĩ liền gia tăng lực công kích, tốc độ, phòng ngự lên nhiều lần.
Lị Vi Nhã toàn thân phát xuất ánh sáng bẩy mầu, nàng vừa thoáng thấy ta, tức thì thanh kiếm trong tay bốc lửa, chuyển thân cầm kiếm tựa như thiểm điện lao thẳng đến ta.
Ta không ngờ cử chỉ tốt đẹp lại được báo đáp vậy. vội vàng xuất "Thủ hộ chi phong" tạo thành một cơn lốc bên ngoài thân thể bảo vệ.
Lực lượng Lị Vi Nhã đối với "Thủ hộ chi phong" vốn vô phương phá giải, nhưng ta lại tự làm tự chịu tặng "Thần thánh chi quang" cho nàng, làm công kích tăng gấp bội, "Thủ hộ chi phong" chỉ có thể cản chân nàng chứ không ngăn được công kích.
Nhìn khuôn mặt Lị Vi Nhã khí thế trào dâng khóe miệng đắc ý cười nhẹ, ta biết nàng tiến hành báo thù vụ ta nhìn trộm nàng tắm
Humph, quả là nữ nhân hẹp hòi a.
Ngay khi hỏa hệ ma pháp trường kiếm xuyên qua ""Thủ hộ chi phong" định tấn công tam, ta vội xuất"Thủ hộ quang thuẫn" trong thánh quang hệ ma pháp, trong tay trái tức thì quang mang lóe hiện, ngăn cản hỏa diễm trường kiếm.
Tiếp đó, tay phải ta nắm thành quyền, miệng ngâm to "Đi đi, "Không lôi pháo kích phá"."
Cùng với tiếng sấm, một quả cầu lôi điện từ quyền đầu của ta nhằm Lị Vi Nhã phóng tới.
Đây là lôi hệ trung cấp ma pháp uy lực cực mạnh, mỗi tội chú văn cũng cực dài, chẳng chờ bạn ê a ngâm xong kẻ thù đã làm thịt bạn rồi"cũng chỉ có mình ta đủ khả năng lập tức phát ra.
Lôi điện cầu đánh thẳng vào thân trường kiếm của Lị Vi Nhã, Lị Vi Nhã hoảng sợ ném ra, trường kiếm rời tay bay ra, trong không trung nổ tan thành từng mảnh.
Lị Vi Nhã yêu kiều từ không trung hạ xuống, bình an hạ xuống đất, thở hổn hển đi đến chỗ ta, tay ngọc véo chặt tai ta nói "Vô lại chết tiệt, dám cả gan hủy kiếm của ta, còn không mau bồi thường."
Lị Vi Nhã thực ra là một hài tử thập phần cô độc, phụ thân nàng lại giao nàng vào tay "lão đầu Ưu Lợi Tư đáng chết"(chú thích Ưu Lợi Tư:lão già buồn chán)", chỉ tập trung tinh lực vào học tập ma pháp cùng kiếm thuật, nuôi dưỡng thành tính cách lạnh băng băng, trở thành một băng sơn mĩ nhân.
Sau khi Ngô Lai ta xuất hiện, dù chết cũng bắm chặt quấy rầy không thôi, tinh thần bất khuất như loài gián bị đánh trăm lần vẫn ngọ ngậy, cuối cùng cũng từ từ hóa giải khối hàn băng đó, nàng dù sao cũng mới là một nữ hài mười tám tuổi a.
Ta chính đang cầu xin Lị Vi Nhã tha thứ, trên không trung đột nhiên truyền đến một âm thanh trong trẻo, ngẩng đầu chỉ thấy tra tra điểu đang tung cánh trên không trung bay tới.
Lị Vi Nhã tức thì hoan hỉ nói "A, hỏa phượng hoàng. Ngô Lai, mau chuẩn bị bắt nó lại, chúng ta đã tìm nó từ lâu"
Ta cười nhẹ, hướng về không trung vẫy tay, tra tra điểu tức thì biến nhỏ hạ lên đầu ta, đắc ý nhìn Lị Vi Nhã đang đứng ngây ngốc nhìn.
Ta đắc ý nói "Nó đã là triệu hoán thú của ta, tên gọi là tra tra điểu."
Ta nhìn tra tra điểu, lông vũ toàn thân bị tổn hại không ít, thần tình mệt mỏi, không khỏi thầm khen hai lão gia hỏa quả không tầm thường, xứng danh hai trong bẩy vị tối cao đai ma pháp sư.
Ta phát từng đạo liệt hỏa về tra tra điểu, phượng hoàng vốn là bất tử điểu, chỉ cần có lửa là sẽ hồi sinh, tra tra điểu tắm trong hỏa diễm tức thì nhanh chóng phục hồi.
Tiếng hét giận giữ của Ưu lợi tư lão đầu từ không trung truyền xuống "Ngô Lai tiểu tử, ngươi chết đi"
Liền thấy nào hỏa cầu, phong đao, băng tiễn và vô số chủng loại công kích ma pháp từ không trung bắn thẳng về phía ta.
Không nghĩ nhiều, ta ôm Lị Vi Nhã vào trong lòng, ngâm lên "Thánh quang linh trận"
Tức thì một quang cầu trong suốt bao phủ lấy ta và Lị Vi Nhã, hỏa cầu và đủ loại từ không trung bắn vào quang cầu không ngừng, nhưng không gây chút thương tổn cho bọn ta.
"Thánh quang linh trận" chính là ma pháp phòng ngự cao nhất trong thánh quang hệ, có thể chống cự lại vô số ma pháp công kích, khuyết điểm lại là tiêu tốn quá nhiều ma lực, nhưng ta đã ăn không biết bao nhiêu "Linh huyễn dị quả"----khoai tây, chút ma lực hao tổn đó ta cũng chẳng thèm tính toán.
Tra tra điểu vừa khôi phục tinh thần định vung cánh tấn công, liền bị ta ngăn lại, thu nó vào thứ nguyên không gian của ta.
Đợt công kích đầu tiên kết thúc, Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp đứng trên không trung, râu tóc cháy sém, hiển nhiên chính là kiệt tác của tra tra điểu.
Ta giải trừ "Thánh quang linh trận"cười hi hi nói "Hai vị lão sư, đã thỏa lòng khát khao chưa vậy?"
Vưu Lợi Tư vốn đã điên cuồng tức giận, giờ lại thấy ta ôm bảo bối nữ nhân nói mát mẻ, nộ hỏa tức thì bùng cháy, hét to "Lị Vi Nhã, ngươi đang làm gì vậy, còn không mau lui ra"
Lị Vi Nhã bị ta ôm trong lòng, khí tức nam tử bao quanh khiến nàng như nín thở, nàng liền mất đi bộ dạng băng lãnh mọi khi, ôn nhu nằm im trong vòng tay ta.
Âm thanh tức giận của Vưu Lợi Tư truyền tới, Lị Vi Nhã liền tỉnh lại, vội vàng đẩy ta ra, đôi mắt đẹp nhìn sâu vào mắt ta, rồi yêu kiều chuyển thân chạy mất.
Trong nhãn thần ấy có e lệ, vui mừng, giận giữ, oán hờn, trăm vị lẫn lộn, khiến tâm hồn ta như bay lên trời.
Ai da, cơn đau trên khuôn mặt ta khiến tâm hồn đang trên chín tầng mây trở về, hóa ra Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp thừa cơ ta không chú ý, liền đi tới thưởng cho ta một vòng đen quanh mắt
Ta hét to phóng loạn xạ "Hỏa diễm cầu" ra, hai lão gia hỏa này cũng không chịu nhận yếu, liền phát ra đủ các loại ma pháp công kích, tức thì trông sâm lâm tiếng ầm ầm nổi lên không dứt, ánh sáng các chủng loại nguyên tố khiến muông thú kêu gào thi nhau xuất hiện
Lịch sử thánh ma đại lục có ghi: đại lục vào năm ba trăm bẩy bẩy, "đào chi sâm lâm" rậm rạp nhất đại lục bị tàn phá dữ dội, cuộc tranh đấu của ba ma pháp sư khiến nó đến hơn ba mươi năm sau cũng không thể hồi phục
← Ch. 005 | Ch. 007 → |