Vay nóng Tima

Truyện:Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 080

Ta Là Đại Pháp Sư
Trọn bộ 120 chương
Chương 080: TRUNG THÀNH
0.00
(0 votes)


Chương (1-120)

Siêu sale Shopee


Đêm nay trăng sáng vằng vặc, ánh nguyệt len qua ô cửa sổ xuyên vào trong phòng, soi chiếu thân hình mềm mại của Ca Ny đang không có một mảnh vải che thân. Ta liền nhẹ nhàng kéo tấm chăn mỏng đắp lên người nàng rồi mặc quần áo đi ra ngoài.

Giờ đã là nửa đêm, bọn Ma giới chiến sĩ đã đi ngủ hết còn Á Dạ các nàng thì không biết đang dạo chơi ở nơi đâu. Bất chợt trên tay trái ta xuất hiện một luồng gió lốc nhỏ hình thành một tiểu phong quyển, đồng thời trên tay phải lóa lên một luồng quang mang hình thành một tiểu quang cầu, hai loại ma pháp năng lượng có tính chất bất đồng do ý niệm của ta thao túng mà ngưng tụ thành hình thái.

Lần trước khi kết hợp ma pháp hỏa hệ và ma pháp lôi hệ thành một chiêu "Hỏa Lôi Thần- Diệt Tuyệt Trảm", uy lực phát ra thực sự cường hãn. Điều đó khiến ta đối với việc kết hợp ma pháp rất có hứng thú, mấy ngày gần đây ta thường dành thời gian suy nghĩ từ tính bất đồng của các loại ma pháp cho đến sự kết hợp và các thực nghiệm. Chính vì vậy đôi khi các nàng thường bắt gặp ta đang ngơ ngẩn suy tư.

Từ khi ta tới thánh ma đại lục này, nhờ Vũ Y và Á Dạ đã cải tạo lại thân thể ta cho nên ngày nay chỉ trừ việc sử dụng được long ngữ ma pháp của Long tộc còn lại ta đã có thể sử dụng tất cả các loại ma pháp. Ta lại có một nguồn ma lực vô hạn làm tiền đề nên đối với việc học và sử dụng các loại ma pháp thật là quá dễ dàng.

Theo ý niệm của ta, ma pháp năng lượng liền thành hình, lần trước đối với việc sáng tạo ra tuyệt chiêu không gian ma pháp cũng là do sự hình thành của ý niệm trong đầu, rồi việc gọi ra thánh thú để phối hợp công kích thánh thú ma pháp cũng thành công nhưng thật sự thì ta chưa thỏa mãn. Ta muốn giống như các đại hiệp trong truyện võ hiệp sáng tạo ra các loại công phu vô địch thiên hạ, việc phối hợp ma pháp công kích đã làm ta nảy sinh ý niệm ý tưởng này, đây quả là may mắn vô cùng.

Ta liền từ từ dung hợp phong quyển ma pháp trên tay trái cùng với quang cầu bên tay phải, hai loại ma pháp này ẩn tàng một ma pháp năng lượng vô cùng to lớn, mặc dù bề ngoài vẫn là sơ cấp ma pháp nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy long quyển đang phát ra ánh sáng như điện quang trong quang cầu vẫn giữ nguyên hình dạng, ma pháp ba động cường đại vây quanh ta khiến cho mọi vật xung quanh như dựng đứng hẳn lên muốn cuốn theo cơn gió lốc

Ta sử dụng tinh thần lực từ từ tăng cường năng lượng ma pháp của phong nguyên tố và quang minh lực lượng, cuối cùng ta liền hô lên một tiếng hai tay cũng chập lại, lập tức dị biến phát sinh phong nguyên tố cũng quang minh lực lượng bị tinhthần lực của ta dung hợp lại làm một lập tức biến thành một một "Phong quang quyển" mang trong mình hai thuộc tính năng lượng, thực nghiệm như vậy có thể coi là bước đầu đã có tiến triển.

Ta liền tạo ra một cánh cung bằng quang minh lực lượng trên tay trái, tâm trí ta vừa dao động thì tay phải cũng hình thành một ngọn phong tiễn, đưa ngọn phong tiễn lên quang cung đúng như ta định sẵn, phong nguyên tố cùng quang minh lực lượng hòa quyện với nhau hình thành lên một ngọn "Phong quang tiễn" thoạt nhìn thì cũng không có gì đặc biệt cả.

Ta liền thả tay, bắn ngọn "Phong quang tiễn" đi, ngọn "Phong quang tiễn" này ẩn chứa quang minh lực lượng nhưng lại có cả phong nguyên tố nên khi bắn ra lại không gây nên một tiếng động dù chỉ là tiếng gió rít. Thoạt nhìn, có vẻ phong quang tiễn có tầm ảnh hưởng kém hơn so với " Quang minh chi kiếm" kết hợp với " Hỏa thần thịnh nộ" lần trước chỉ rộng chừng hơn 10 thước nhưng khi phong quang tiễn bắn ra thì ngay cả không gian cũng bị vặn cong đến độ như gãy đoạn, trên mặt đất nơi phong quang tiễn bay qua xuất hiện một cái hố sâu hun hút, kéo dài về phía trước như một miệng vực nhỏ vậy

Quang tiễn cuối cũng bắn vào vách núi trước mặt ta, quang mang bạo phát làm cả vách núi sụp xuống, nhưng tuyệt nhiên không có một vụn đá nào bắn ra, ngay cả một tiếng nổ cũng không có, tất cả đá vụn đã bị phong nguyên tố vô thanh vô thức nghiền thành bột phấn. Một vách núi lớn đột nhiên vô thanh vô thức, vô ảnh vô tung biến mất quả là một điều đáng sợ.

Hiệu quả của chiêu thức ma pháp mới này khiến cho ngay cả bản thân ta cũng phải kinh ngạc, nó so với "Hỏa Lôi Thần-Diệt Tuyệt Trảm" quả là trái ngược một trời một vực, bất luận là xuất chiêu hay công phá mục tiêu đều không hề gây ra một tiếng động. Điều này là nhờ phong nguyên tố kết hợp với sự thành khiết của quang nguyên tố đã triệt tiêu tất cả mọi âm thanh của tiếng gió trong khi đó "Hỏa Lôi Thần-Diệt Tuyệt Trảm" lại là sự kết hợp của hỏa nguyến tố và lôi nguyên tố, hai loại nguyên tố cuồng bạo hợp lại tất nhiên phải tạo thành những âm thanh nổ lớn đến kinh thiên động địa

Phía sau lưng ta đột nhiên vang lên những tiếng vỗ tay, ta liền xoay người lại thì thấy mọi người đều đã hiện diện tại nơi này, Á Dạ, Lị Vi Nhã cùng chúng nữ, bên cạnh là Phỉ Lợi Áo, Hải Lan Tạp Ti, Đức Lạp Khắc Lạp. Trên mặt bọn họ đều hiện lên một niềm hưng phấn kì dị, chắc là do vừa rồi ta nghiên cứu ma pháp đã phát ra ma pháp ba động khiến cho bọn họ cảm nhận được mà đi tới, đối với lĩnh vực cảm ứng ma pháp thì bọn cuồng bạo chiến sĩ và lang nhân đều không hề suất sắc, bọn chúng bây giờ vẫn còn đang say giấc nồng thật đúng là đầu tuy to mà sự linh mẫn với ma pháp lại quá thấp

Á Dạ vui mừng rỡ nhào vào lòng ta khẽ nói:

- Chàng thật là lợi hại nha, ta từ nhỏ tới giờ chưa bao giờ từng thấy loại ma pháp như thế này nha, vô luận là khi thi phóng hay khi bạo phát đều không gây ra một tiếng động quả thật là thần kì, chủ nhân người đích thực là một thiên tài.

Thiên tài ư? Điều đó là đương nhiên rồi, Ngô Lai ta chính là đệ nhất thiên tài mà, việc phối hợp ma pháp này đối với ta chẳng qua chỉ như ăn một bữa sáng mà thôi, mục tiêu cuối cùng của ta là phải tạo ra những tuyệt chiêu siêu việt sánh ngang với "Quang Ming chi kiếm" hay " Địa ngục hạo kiếp" đó mới là những cấm chú ma pháp tối cao mà ta theo đuổi.

Phỉ Lợi Áo cũng nói:

- Chiêu thức vừa rồi uy lực quả là kinh nhân, sự thần kì của nó chính là ở chỗ khi thi phóng và khi bạo phát đều vô thanh vô tức, thuộc hạ thiết nghĩ nếu người có thể ẩn tàng khí tức và ma lực đi rồi thi triển chiêu thức này thì quả thật nó sẽ trở thành tuyệt chiêu tập kích đệ nhất, khiến cho địch nhân trở tay không kịp, tới chết cũng khó có thể hiểu tại sao.

Hắn nói quả thật cũng có đạo lý, ta trong lòng liền nảy chủ ý, thi phóng một hắc ám kết giới, sau đó hai tay lại thi phóng phong quyển cùng quang cầu, so với lần trước lần này ma pháp năng lượng đều cao hơn tột bậc tuy nhiên ma lực ba động tản mát ra đều bị hắc ám kết giới hấp thu không hề có một tia ma pháp ba động nào có thể thoát ra ngoài. Lúc này bỗng quang minh cầu bên tay phải ta có sự phản ứng xung khắc với hắc ám ma pháp xung quanh, hai loại năng lượng này đối nghịch lẫn nhau, bài xích lẫn nhau khiến cho không gian xung quanh như bị thu hẹp lại ép chặt xuống mọi vật xung quanh.

Đọa lạc thiên sứ Phỉ Lợi Áo vốn trước đây chính là một thánh quang hệ ma pháp cao thủ, sau này lại theo Lộ Tây Pháp nên quang minh lực lượng đã bị thay thế thành hắc ám lực lượng, chính vì vậy đối với hai loại lực lượng này vô cùng hiểu rõ, quan sát sự tình, hắn cả kinh kêu lên:

- Đại nhân, triệt tiêu ma pháp năng lượng mau, nếu không chúng sẽ bị sức ép đối kháng mà nổ thì..........

Ta quả thật không cam lòng dễ dàng từ bỏ như vậy, cố đè nén lực lượng lại khiến cho sức ép tác động vào thân thể ta gây nên những cơn đau nhức đến tận xương tủy, ta vội dùng tinh thần lực thâm nhập vào để phân tích chúng nhưng hai loại năng lượng này là tối chung cực năng lượng vừa hấp dẫn lẫn nhau lại vừa bài xích nhau, đồng thời chúng sinh ra một loại lực lượng cường đại chống cự lại lực lượng tinh thần của ta không cho ta thâm nhập vào, sức kháng cự ngày càng lớn như một quả bóng đã nạp quá nhiêu khí chỉ trực vỡ tung ra mà thôi.

Quang minh năng lượng và hắc ám năng lượng là hai loại năng lượng đối nghịch nhau, do sự tương khắc đó mà dẫn tới sự ép chặt của không gian xung quanh sản sinh ra vụ nổ năng lượng vô cùng cường đại, nói chung nếu vụ nổ này xảy ra thì xung quanh ta trong bán kính mười thước tuyệt đối không một sự sống nào có thể tồn tại.

Tất cả mọi người quanh ta đều hiểu rõ điều này, bọn họ nhất thời đều sợ hãi đến thất sắc. Sợ chết vốn là bản năng sinh tồn của muôn loài, Ma giới chiến sĩ cũng không phải ngoại lệ, lúc đó liền có một gã hấp huyết quỷ vì quá sợ hãi mà chạy vụt đi, ngay lập tức chung quanh ta đám Ma giới chiến sĩ cũng hỗn loạn vội theo bốn hướng đào tẩu, ngay cả Đức Lạp Khắc Lạp cùng Hải Lan Tạp Ti cũng theo bọn bộ hạ mà bỏ chạy.

Trong nháy mắt xung quanh ta chỉ còn bọn Á Dạ, Lị Vi Nhã, Băng Tuyết Tiểu Nữ Vương, Phỉ Thúy cùng Hổ Phách nhị vị Tinh Linh công chúa và Phỉ Lợi Áo.

Bọn Á Dạ đối với ta nặng tình phu phụ, vốn đã thề đồng sanh cộng tử nên tự nhiên sẽ không rời bỏ ta để cầu sống, nhị vị Tinh Linh công chúa vốn đã cùng ta lập "Vĩnh hằng ước định" khế ước, nên nếu ta có mệnh hệ gì thì họ cũng không thể sống, cho nên việc chạy trốn đối với các nàng mà nói cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, nhưng điều làm ta bất ngờ nhất chính là Phỉ Lợi Áo cũng ở lại, hắn không cùng bộ hạ bỏ chạy mà lại lựa chọn ở lại cùng ta đối mặt với tử vong, điều này chứng tỏ hắn tuyệt đối trung thành với ta, thực sự khiến ta hết sức cảm động.

Ta trong đầu liền quyết định nếu ta qua được cơn nguy hiểm lần này sẽ đối xử tốt với hắn, tuyệt đối tin tưởng lòng trung thành của hắn với ta, quả thật biểu hiện của hắn lúc này đã làm ta tuyệt đối tin tưởng hắn có lẽ chỉ khi đối mặt với tử vong mới là cách thử thách tốt nhất đối với lòng trung của thuộc hạ dành cho ta. Đối với ta lòng trung thành của Phỉ Lợi Áo có lẽ cũng giống với bọn Hòa Lạp Cáp Nhân Đặc, La Duy tuyệt đối tin tưởng và giao tính mạng của chúng cho ta, có lẽ chúng như những cánh tay phải của ta vậy. (Về sau người đời đã gọi ba người bọn họ là "Ma Thần vương tam đại trung thần" thực ra là tam đại trung cẩu nhưng ai lại dịch thế bao giờ)

Vì sự yêu thương của chúng nữ và vì sự trung thành của thuộc hạ ta nhất định không chịu lùi bước, từng cơn sóng năng lượng tấn công vào thân thể ta khiến cho ta thập phần đau đớn, tuy nhiên ta lại cảm thấy đầu óc vô cùng sáng suốt. Bằng vào tất cả sự tập trung vốn có ta huy động lực lượng tinh thần lên tới cực đại, cố gắng tạo ra một cái không gian ngăn cách giữa quang minh lực lượng và hắc ám lực lượng. Khi quang minh lực lượng và hắc ám lực lượng bị không gian bị ngăn cách, tạm thời không xung đột nữa ta chớp thời cơ dung hợp quang minh cầu với phong quyển lại thành quang phong tiễn, rồi một lần nữa bắn quang phong tiễn ra, lần này quang phong tiễn tạo vô thanh vô thức tạo ra một uy lực kinh người, bạo phát ra khiến cho cả dãy núi trở thành bột mịn.

Lần này thật sự là nguy hiểm nha, thiếu chút nữa ta sẽ bị diệt vong, tin rằng nếu thế sử sách đời sau sẽ cười ta mà viết rằng "Ma Thần vương vĩ đại do nghiên cứu ma pháp thất bại mà tạo thành vụ hủy diệt lớn, lại bị hủy diệt luôn cả chính mình.........

Á Dạ, Lị Vi Nhã, Băng tuyết tiểu nữ vương tam nữ đều đồng thời lao tới bên ta, rồi khóc rống lên, vừa rồi quả thật đã làm các nàng thực sự sợ hãi. Nhị vị tinh linh công chúa cũng ở trên vai ta run rẩy, thực sự là cũng cảm thấy sợ hãi không kém gì bọn Á Dạ cả.

Phỉ Lợi Áo chỉ thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, toàn thân ướt đẫm, hắn liền cười khổ một tiếng mà nói:

- Chúc mừng đại nhân, đây chắc chắn là chiêu thức ma pháp vô tiền khoáng hậu, người quả là một ma pháp cường giả vĩ đại nhất.

Ta liền cười nhẹ, đưa tay dìu các nàng ra rồi tới trước mặt Phỉ Lợi Á, nhìn vào mắt hắn rồi nói:

- Vừa rồi tại sao ngươi lại không chạy đi

Phỉ Lợi Áo vẫn còn chút thất sắc, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt hiện ra một nụ cười, nói:

- Ta biết đại nhân vẫn còn nghi ngờ đề phòng ta nên ta cũng phải nhân cơ hội này để chứng minh với ngài lòng trung thành của ta, cho dù thịt nát xương tan ta cũng chẳng hối hận.

Ta vô cùng cao hứng, liền đưa ta vỗ vai hắn nói:

- Đa tạ ngươi, ngươi là một bộ hạ cực kì trung thành, hảo Phỉ lợi Á sau này ngươi và ta sẽ là huynh đệ tốt của nhau.

Phỉ Lợi Á đang quỳ gối dưới đất liền hướng ta nói:

- Ta, đọa lạc thiên sứ Phỉ Lợi á tại đây xin thề từ nay chỉ có Ma thần vương là chủ của ta đến chết cũng không thay đổi.

Hắn thề xong lại nói tiếp:

- Lộ Tây Pháp bệ hạ phái tiểu nhân tới đây làm thuộc hạ của đại nhân đã từng nói ta phải toàn tâm toàn ý thuần phục đại nhân, giống như "Hắc Ám Long kỵ" binh tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của người, sau này dù là đích thân bệ hạ cũng không thể ra lệnh cho bọn ta nữa.

Sao? Lộ Tây pháp đây là ý gì vậy? Ta liền cảm thấy thật là khó hiểu, ý tứ của lão hồ ly này là sao, ta căn bản không thể đoán ra được, mà nói thật ta cũng có một chút cảm động bởi vì đệ nhất bộ đội quân "Hắc ám long kỵ binh" cùng "Hạ nhật sử" quân đoàn là lực lượng mạnh nhất của ma giới, mà bây giờ lão lại giao vào tay ta không chút đắn đo. Sự sủng ái và tín nhiệm này quả thật có thể làm ta cảm động.

Tới đây thì có một loạt tiếng động vang lên, tiếp theo đó là đám Ma giới chiến sĩ đã tháo chạy lúc nãy quay trở lại, tất cả bọn chúng đều cúi gằm mặt quỳ gối trước ta. Cuồng bạo chiến sĩ cùng hỏa lang chiến sĩ cũng sớm nghe tiếng mà vọt tới chỗ chúng ta, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn bọn chúng. Bọn họ có thể như thế cũng là vì họ biết rằng nếu lúc đó chỉ cần ta có mệnh hệ gì, họ sẵn sàng cùng ta đi tới tử địa quyết không nhíu mày.

Đức Lạp Khắc Lạp mặt tái nhợt đi, khuôn mặt tuấn tú đỏ rần rần vì xấu hổ, hắn đột nhiên hướng tới ta kêu lên:

- Đại... đại nhân, Ma Thần vương.... ta... là ta....

Bên cạnh hắn là hắc ám nữ yêu Hải lan tạp ti cùng đám thuộc hạ, quả thật bọn chúng đều vô cùng xấu hổ chỉ mong mặt đất nứt ra để chui xuống, đối với chiến sĩ sự sỉ nhục lớn nhất là việc bỏ chủ đào vong khi có nguy hiểm, sự việc này mà truyền ra ngoài thì đảm bảo họ không thể ngẩng mặt trở về ma giới được. Thấy vậy ta liền nói:

- Các ngươi không cần phải như vậy, đứng lên hết đi, ta cũng không có ý trách các ngươi, việc các ngươi bỏ chạy cũng là lựa chọn hết sức sáng suốt, nếu mà vừa nãy ta thất bại thì chẳng phải nếu các ngươi ở lại sẽ phải chết oan sao, các ngươi đều là tinh anh của ma giới không chết trên chiến trường mà chết vì tay ta há ta lại không thành tội nhân thiên cổ của Ma giới sao, các ngươi đứng lên đi.

Tuy nhiên chẳng một chiến sĩ nào dám đứng lên, Hải Lan Tạp Ti nước mắt lưng tròng hướng về ta nói:

- Ta - Hải Lan Tạp Ti xin thề rằng sẽ phục tùng Ma Thần vương đại nhân với tất cả sự thành kính nhất, để xóa đi nỗi xấu hổ ngày hôm nay xin đại nhân tiếp nhận sự phục tùng của ta.

Đức Lạp Khắc Lạp cùng bọn chiến sĩ đều hướng tới ta tuyên thệ thuần phục, có thể nói ta chính thức từ đây là chỉ huy duy nhất của đệ nhất ma giới quân đoàn, điều này thật là khó ngờ tới.

Hơn nữa loại ma pháp mới này vốn chưa hề có, ta liền lấy hình tượng mà đặt tên cho nó là "vô thanh đệ nhất chiêu", sau này khi đối phó với thần tộc chắc hẳn nó sẽ là một cơn ác mộng nha.

Ta cũng không vì sự thành công của "vô thanh đệ nhất chiêu" mà thỏa mãn, vừa rồi khi quang minh ma pháp hòa cũng hắc ám ma pháp đã tạo thành lực bài xích lẫn nhau thiếu chút nữa là phát nổ, bây giờ có thể coi ta là người đầu tiên trên đại lục có thể trộn lẫn ma pháp quang minh và hắc ám - hai loại ma pháp năng lượng trái ngược để hình thành một loại ma pháp mới, hết thảy đều do ta sáng tạo ra.

Rút kinh nghiệm từ lần đầu tiên ta cố gắng sử dụng hai loại ma pháp năng lượng đối nghịch nhau hợp thành một loại ma pháp thống nhất, lần này ta liền dùng "không gian phong tỏa" tạo ra một không gian cầu, sau đó lại đưa quang minh và hắc ám năng lượng vào, rồi lại sử dụng một không gian phong tỏa ở giữa để ngăn cách, sau đó ta xác định mục tiêu rồi dùng ý niệm triệt tiêu không gian phong tỏa ở giữa đi, hai loại năng lượng trái ngược sẽ tiếp xúc gây ra một vụ nổ lớn với sức phá hoại hủy diệt cả thiên địa.

Do bị không gian phong tỏa hình cầu nén chặt nên khi nổ sẽ gây sức sát thương vô cùng cao, lực phá hoại vô cùng mạnh trong đường kính khoảng mười thước sức phá hoại có thể ngang với Địa ngục hạo kiếp nhưng lại nhanh hơn không hề có quá trình hấp thu năng lượng như địa ngục hạo kiếp. Ta liền đặt tên cho ma pháp thuật này là "Lưỡng cực bạo phá", trong lòng ta lại nghĩ tới việc cải tiến "Lưỡng cực bạo phá" nhưng trước mắt ta vẫn chưa tìm ra đầu mối để cải tạo chúng.

Trong lúc ta nghiên cứu ma pháp bọn Ma giới chiến sĩ luôn ở bên cạnh ta không hề nhúc nhích, ta đối với việc này cho rằng không cần thiết nhưng trong lòng vẫn cảm thấy xúc động. Trời sáng dần, Kim tử liền mang theo một đoàn phi long tới, chúng ta ngự trên phi long bay về phía Ba Bố Ni Tạp vương quốc

Áo Lệ Na bảo bối của ta, ta tới đây.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-120)