← Ch.1230 | Ch.1232 → |
Thất Tinh, Ngũ Hành đều xuất hiện, dung hợp lại hình thành lực lượng của thiên kiếp, đủ để hủy diệt hết thảy! Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt nhưng đôi mắt lại ngày càng sáng ngời!
Hắn mơ hồ nắm được lời nói của chủ nhân phong giới. Thiên kiếp là kiếp, chỉ vì tạo hóa!
- Chín là số lớn nhất, Cửu Cung, Bát Quái, Thất Tinh, Lục Hòa, Ngũ Hành. Sau đó tất nhiên là tứ, tam, nhị! Tứ tam này mình không biết là gì nhưng nhị thì hẳn là âm dương!
Từ chín tới hai, tầng tầng diễn biến sau đó biến thành một! Một nọ chẳng lẽ chính là thiên cực kiếp, cũng chính là Cực Cảnh! Vương Lâm trong lòng chấn động nhưng cũng không dám khẳng định. Chỉ là nếu không hợp lại một lần, không chống cự tới cùng, không tận mắt chứng kiến một chút Cực Cảnh mà hắn khao khát đã lâu thì hắn không cam lòng!
Lúc này Thất Tinh ầm ầm tới gần, thái thượng trưởng lão thần sắc biến hóa. Vừa rồi tông chủ tuy không nói rõ thân phận của người ứng kiếp này nhưng từ lời cuối cùng và ngọc bội này có thể thấy người này có quan hệ tuyệt không tầm thường với tông chủ.
Ánh mắt hắn lóe lên, thân thể bước lên, định trợ giúp Vương Lâm độ kiếp, phản kháng kiếp nạn Thất Tinh!
- Tiền bối không nên tương trợ, kiếp nạn này tại hạ phải một mình đối kháng!
Tiếng nói Vương Lâm vang vọng khắp đất trời. Thân thể thái thượng trưởng lão Yêu tông sững lại, trong tích tắc đó Thất Tinh đã tới gần!
Thất Tinh nọ mang theo thiên sát khí, ầm ầm giáng xuống. Bảy đạo tinh quang đột nhiên rơi lên người Vương Lâm. Trong tiếng ầm vang, máu tươi tràn ngập thân thể hắn, nguyên thần chấn động, cả người lui lại phía sau, mặt không còn chút máu nhưng vẫn gắng gượng ngẩng đầu lên, cười rộ một tràng dài.
Trong nháy mắt khi Thất Tinh nhập thể, hắn lập tức cảm nhận được Bát Quái Cửu Tinh liền liên lạc, vận chuyển với nhau, không ngờ hóa thành lực lượng hủy diệt mạnh hơn, muốn phá tan toàn thân hắn!
Nhưng dưới lực lượng này, Vương Lâm mơ hồ cảm nhận được một tia khí tức của Cực Cảnh. Cảm giác này có chút quen thuộc, giống như năm đó khi hắn mới có được Cực Cảnh!
Sau khi cảm nhận được một tia Cực Cảnh này, Vương Lâm làm sao lại không thích, làm sao lại không cười dài được? Cho dù hắn lúc này trọng thương, nhưng vẫn cười dài. Cho dù thân thể hắn tan nát thì vẫn cười dài, hai tay vung về phía trước, tùy ý để quy giáp từ bốn phương tám hướng ầm ầm đánh lên người.
Một tiếng ầm ầm kinh thiên lại một lần nữa vang lên. Thân thể Vương Lâm huyết nhục mơ hồ, nhưng nơi giấu Lý Thiến Mai vẫn được hắn toàn lực bảo vệ! Thân thể Cổ Thần mạnh mẽ tới mức nào thì hầu như không thể hình dung nổi. Dưới sự đả kích như vậy, không ngờ vẫn có thể điên cuồng khôi phục.
Quy giáp kia sau khi đánh vào liền dung nhập vào trong cơ thể của Vương Lâm, lập tức hòa hợp với Thất Tinh, Bát Quái, Cửu Cung, nổ tung bên trong nguyên thần của hắn. Nguyên thần sụp đổ, nhưng lại bị hắn khóa chặt trong cơ thể, không hề tiêu tán.
Đôi mắt Vương Lâm mờ đi nhưng ánh mắt lại vẫn kiên định như cũ, xuất ra một lượng lớn đan dược nuốt vào. Trong nháy mắt khi đan dược vào miệng thì Ngũ Hành chưởng đã đánh tới!
Khi chưởng ấn vô hình này đánh tới, đôi mắt Vương Lâm tỏa sáng. Hắn chờ đợi chính là giờ khắc này, thân thể nhoáng lên, bước về phía trước nửa bước, há mồm trực tiếp cắn nuốt hỏa chưởng ấn.
- Hỏa của thiên địa, tan trong thân thể ta, trọng tổ nguyên thần ta!
Vương Lâm gầm thét, vừa cắn nuốt hỏa chưởng ấn này. Ngọn lửa vô tận chui vào trong cơ thể, hình thành một luồng sóng nhiệt quét ngang qua nguyên thần đã tan nát. Nguyên thần của Vương Lâm dưới ngọn lửa này không ngờ lại ngưng tụ trở lại, ở trong đó xuất hiện rất nhiều hỏa bổn nguyên, hình thành một dòng xoáy vờn quanh nguyên thần, không ngừng chuyển động, điên cuồng hấp thu lực lượng của hỏa chưởng ấn.
Cùng lúc đó, kim, mộc, thủy, thổ, tứ đại chưởng ấn ầm ầm đánh tới, rơi lên người Vương Lâm, để lại bốn năm dấu ấn rất rõ ràng, trực tiếp xuyên vào trong cơ thể, tàn phá trong đó.
- Bát Quái Ly hỏa, Chấn lôi, bảo vệ thân thể ta!
Dưới tiếng gầm nhẹ của Vương Lâm, Bát Quái dung nhập trong cơ thể hắn trong lúc này liền phân liệt. Ly hỏa, Chấn lôi từ trong Bát Quái cũng bị Vương Lâm điều khiển liền tràn ngập ngoài thân thể, đối kháng với chưởng ấn kia!
Hai quẻ này trong Bát Quái khi dung nhập trong cơ thể Vương Lâm vẫn bị hắn ẩn đi, giờ phút này bộc phát ra nằm ngoại dự liệu của thiên kiếp! Dưới tốc độ khôi phục kinh người của Cổ Thần, dưới tu vị cường hãn của Vương Lâm, dưới sự trợ giúp của hai quẻ trong Bát Quái cùng với Ngũ Hành hỏa chưởng, hắn không ngờ có thể chống cự được Ngũ Hành sụp đổ!
Dưới Cửu Cung, Bát Quái, Thất Tinh, Ngũ Hành mà vẫn chưa bỏ mình!
- Vẫn còn chưa đủ!
Vương Lâm lau máu tươi trên khóe miệng, hướng về phía dòng xoáy thiên kiếp gầm lên.
- Tứ đãi......vô lượng... Tiếng nói kia lộ ra vẻ vô tình không vui không buồn, dường như là trả lời Vương Lâm vậy, vang vọng trong thiên địa.
Theo tiếng nói này vang vọng, từ trong dòng xoáy thiên kiếp kia truyền ra tiếng thú rống xé gió. Một đầu Thanh Long từ trong đó lao ra gầm thét. Phía sau Thanh Long là Chu Tước mang theo thiên hỏa ngập trời, kêu vang vọng.
Một luồng sát khí ầm ầm truyền tới, một đầu bạch hổ gầm lên lao ra. Sau Bạch Hổ là Huyền Vũ tiến tới!
- Thiên kiếp tứ linh!
- Hóa ra là Tứ Tượng! Chu Tước, quy vị!
Ánh mắt Vương Lâm tỏa sáng, cười dài liền giơ ngón tay phải điểm về phía Chu Tước trong tứ linh. Toàn thân Chu Tước run lên, kêu dài nhưng lại chạy khỏi tam linh, tiến tới phía Vương Lâm.
Ngay khi nó tới gần liền vờn quanh thân thể Vương Lâm, phát ra tiếng kêu hưng phấn. Cùng lúc đó trên thân thể Cổ Thần của Vương Lâm cũng có Chu Tước biến ảo ra, cùng tỏa sáng. Chu Tước kia trực tiếp nhảy vào trong cơ thể Vương Lâm, lập tức có ngọn lửa ngập trời bùng lên.
Sau khi hấp thu Ly hỏa trong Bát Quái, Ngũ Hành hỏa ấn, lại hấp thu Chu Tước trong tứ linh của thiên kiếp, hỏa diễm trong cơ thể Vương Lâm đã lên tới mức khó tin!
Chu Tước trong cơ thể hắn đã thức tỉnh ba lần rồi. Mỗi lần thức tỉnh đều khiến cho sự hiểu biết của hắn đối với hỏa diễm lực tăng mạnh. Sau ba lần thức tỉnh, hắn đã có thể nắm trong tay hỏa diễm trong thiên địa, đạt tới cảnh giới khó tin, sinh ra bổn nguyên!
Tất cả thần thông hỏa diễm trước mặt hắn đều phải khuất phục!
Nếu có tu sĩ tu hành hỏa diễm lực, hắn có thể điều động thần thông hỏa diễm trong cơ thể hắn giết người đơn giản một cái phất tay. Nhất là sau khi bổn nguyên sinh ra, có thể nói, hiểu biết của Vương Lâm đối với hỏa diễm đã đạt tới cực hạn. Nhưng cực hạn này chỉ dừng lại ở thực hỏa mà thôi!
Hỏa chia làm hai loại. Một loại là thực chất. Nó bao hàm rất nhiều loại khác nhau. Một loại khác là hư hỏa. Hỏa diễm này quỷ bí vượt xa xa thực hỏa, trừ phi là đạt tới cực hạn của thực hỏa, nếu không thì không có khả năng chạm tới cảnh giới của hư hỏa!
Nộ hỏa chính là một loại hư hỏa. Nó không có thực chất nhưng lại vượt qua uy lực của tất cả ngọn lửa trong thiên địa. Có thể nói, nó là một loại tinh thần, cũng là một loại ý cảnh!
Nếu Vương Lâm có thể khiến Chu Tước lột xác lần thứ tư, thức tỉnh lần thứ tư, đạt tới cảnh giới hư hỏa thì dù là người không tu hành thần thông hỏa diễm cũng bị Vương Lâm nhóm lên nộ hỏa, dùng hộ hỏa tự thiêu!
Thứ hỏa diễm đó cực kỳ kinh khủng. Nộ hỏa người người đều có. Nó vô hình nhưng tồn tại, một khi bị thiêu đốt thì kẻ không thể điều khiển được chắc chắn phải chết!
Giờ phút này, sau khi hấp thu ngọn lửa của thiên kiếp, khoảng cách Vương Lâm tới lần thức tỉnh thứ tư đã rất gần, chỉ kém một đường, dường như đã ra khỏi phạm trù của thực hỏa, đạt tới cảnh giới hư hỏa!
Chu Tước linh trong thân thể hắn reo vang, dung nhập trong cơ thể, lập tức khiến toàn thân dễ chịu, chữa trị nguyên thần, khiến cho Vương Lâm có đủ lực lượng nghênh đón tam linh còn lại đang đánh tới!
Chỉ là công kích của thiên kiếp càng ngày càng mạnh, giờ phút này thanh âm lại một lần nữa truyền ra, không buồn không vui!
- Tam tài. vô lượng.
Tam tài. Thiên, Địa, Nhân! Đối ứng với Nhật, Nguyệt, Tinh! Thiên là Nhật, Địa là Nguyệt, Nhân là Tinh! theo tiếng nói này vang vọng, hư vô ầm ầm biến đổi, trở thành một mảnh hỗ độn, một đám mơ hồ!
Thiên là lực lượng của mặt trời, hóa thành dương, tỏa ra quy tắc ban đầu vô tận! Hết thảy vạn linh ở trong hư vô này tràn ngập không ngừng!
Địa là lực lượng của nguyệt, hóa thành âm, ẩn chứa quy tắc bất đồng với ban đầu – quy tắc kết thúc, triển hiện ra trong hư vô!
Nhân là lực lượng của tinh, dung nhập trong hỗn độn, nhưng lại ngưng tụ thành một quy tắc mà Vương Lâm chưa bao giờ nhìn thấy. Nó không thuộc về ban đầu hay kết thúc! Ba loại lực lượng kỳ dị này hóa thành ba luồng ánh sáng Nhật, Nguyệt, Tinh lao thẳng tới Vương Lâm.
- Lưỡng Nghi. Vô lượng.
Tiếng nói mơ hồ kia không ngờ lại vang lên một lần nữa, lạnh như băng trong hư không. Dị tượng lại sinh ra!
Lưỡng Nghi chính là lực lượng của âm dương, cũng chỉ là lực lượng của sinh tử, cũng là nhân quả. Tất cả mọi thứ tồn tại trong thiên địa đều ở trong đó. Lưỡng Nghi phân Tứ Tượng, Tứ Tượng hóa Cửu Cung, cùng với Tam tài hình thành một lực lượng kinh thiên, hóa thành một đồ án Thái Cực, xuất hiện trong hư vô.
Thái Cực này lấy Vương Lâm làm trung tâm mà biến ảo ra, vừa mới xuất hiện liền điên cuồng xoay tròn. Tiếng ầm vang quanh quẩn. Đột nhiên Thái Cực co rút lại, lao thẳng về phía hắn.
Cùng lúc đó còn có ánh sáng của Tam Tài tới gần. Loại lực lượng này Vương Lâm không thể chống đỡ. Trong nháy mắt khi tới gần, ánh sáng của Thiên xuyên thấu mi tâm của Vương Lâm. Ánh sáng của Địa xuyên qua ngực hắn, cuối cùng ánh sáng Nhân chia làm bốn phần xuyên qua tứ chi của Vương Lâm!
Cũng trong nháy mắt này, Lưỡng Nghi âm dương thái cực ầm ầm co rút lại, tới gần thân thể Vương Lâm lại ầm ầm phát nổ, trực tiếp bao trùm lấy toàn thân hắn.
Trong tiếng nổ vang trời, thân thể lục tinh Cổ Thần của Vương Lâm cũng không chịu nổi lực lượng mang tính hủy diệt này, huyết nhục mơ hồ, máu tươi tràn ngập. Chỉ là Lý Thiến Mai vẫn không phải chịu chút tổn thương nào. Thiên kiếp này chỉ đánh tới Vương Lâm, người khác thì lại không bị để ý tới!
- Nhất kiếp. vô lượng kiếp bắt đầu.
Trong nháy mắt khi thân thể Vương Lâm sắp sửa sụp đổ, âm thanh mơ hồ kia chậm rãi vang vọng thiên địa. Ngay khi âm thanh này xuất hiện, lập tức hư vô dường như bị hủy diệt, những luồng ánh sáng chói mắt xuất hiện.
Cửu Cung, Bát Quái, Thất Tinh, Ngũ Hành, Tứ Tượng, tam tài, Lưỡng Nghi đồng loạt xuất hiện, vờn quanh nhau, không ngờ trong đó lại sinh ra một luồng lực lượng cực đoan của thiên đạo!
Đây chính là Cực Cảnh!
Vương Lâm lúc này dù là trọng thương nhưng trong lòng hắn, đạo niệm, ý cảnh vẫn tồn tại, giờ phút này cũng xuất hiện biến dị! Mà trong cơ thể hắn, không ngờ. Không ngờ cũng theo biến hóa của thiên kiếp hóa thành từ Cửu Cung tới Lưỡng Nghi!
Trong cơ thể hắn cũng có Cực Cảnh sinh ra!
← Ch. 1230 | Ch. 1232 → |