Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Nghịch - Chương 1235

Tiên Nghịch
Trọn bộ 1973 chương
Chương 1235: Liên hệ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1973)

Siêu sale Shopee


Nuốt lấy thân thể linh hồn, diệt tuyệt hết thảy, lấy hàng vạn sinh linh để sử dụng cho bản thân. Trong tiếng ầm ầm, lão già kia toàn thân sụp đổ, máu thịt kỳ lạ mà không hề tứ tán, mà lại nhanh chóng bốc cháy, trong phút chốc liền hóa thành tro bụi.

Sương mù từ bên trong thân thể sụp đổ của lão già tản ra, trong lúc nhúc nhích lộ ra thân ảnh Vương Lâm. Sắc mặt hắn hồng hào, trên mi tâm mơ hồ có một tia màu đen lượn lờ.

Sau khi hắn hiện thân không hề dừng lại, mà thân thể nhoáng một cái nhảy vào tu chân tinh này. Nhưng nơi hắn đi qua, hễ là tu sĩ đều bị sương đen chui vào cơ thể, trong tiếng kêu thê thảm thân thể héo rũ, máu thịt toàn thân tiêu tan bị Vương Lâm đi qua hấp thụ.

Một lát sau, trên toàn bộ tu chân tinh này, tất cả những tu sĩ ngoại giới gần như toàn bộ bị tiêu diệt, đám sương đen phát tán ra ở bên ngoài thân thể Vương Lâm ngợp trời, hình thành lửa ma. Hắn bay giữa không trung, tay tráu giơ lên hướng xuống mặt đất hung hăn tung một trảo - Trừu tinh hồn lực!

Ầm một tiếng, toàn bộ tu chân tinh này bắt đầu run lên. từng trận khí tức tang thương điên cuồng lao ra, giống như thức tỉnh sau một giấc ngủ sau.

Từng đạo khói trắng từ bên trong tu chân tinh không nhưng tản ra, bay thẳng đến tay trái của Vương Lâm. Ở trong tay hắn hình thành một đám khí như bông to bằng nắm tay.

Bên trong đám khói mờ ảo kia như là ẩn chứa tinh không.

Cầm đám khí tinh hồn này, đám sương đen quấn quanh thân thể Vương Lâm từng bước biến mất trên tu chân tinh này.

Bên trong tinh không, Vương Lâm dung nhập vào trong trời đất, hướng về phía trước bay đi như tên bắn. Trên đường hễ gặp phải tu chân tinh nào, hắn đều lập tức nhảy vào, sau khi nuốt lấy tinh hồn, dần dần bên ngoài thân thể Vương Lâm đã có bảy đám khí tinh hồn lơ lững.

Tiếng ầm ầm theo hắn tiến về phía trước vang lên kinh thiên, khí tức tang thương lại tràn ngập tinh không!

Dần dần, thương thế của nguyên thần hắn đã hồi phục, vết thương duy nhất trên toàn thân do Khai Thiên Phủ kia tạo thành vẫn đang rĩ máu tươi, ngoài ra, đã không còn đáng ngại.

Thậm chí miệng vết thương đó sau khi Vương Lâm cắn nuốt vô tận cũng đã có dấu hiệu khép lại, nhưng ở bên trong luôn có khí tức của Khai Thiên Phủ lượn lờ, khiến cho vết thương khép lại rất chậm.

  - Không bức được khí tức của chiếc búa này ra, vết thương này sẽ rất lâu nữa mới có thể khép lại.

Trong lúc bay đi bên trong tinh không, trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, nhìn về phía tinh vực lấp lánh phía xa xa.

Muốn bức khí tức này ra, chỉ hấp thu máu thịt của những tu sĩ tầm thường ở giới ngoại cũng không thể được, chỉ có hấp thụ sức mạnh của Cổ Thần. ở bên trong Thái Cổ Tinh Thần này, nơi có sức mạnh của Cổ Thần, ta chỉ biết có một chỗ!

Đó chính là Nguyệt Tộc!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, trong tiếng hừ lạnh thân thể hướng về phía hư không phía trước bước tới, cả người lập tức dịch chuyển đi, hướng về phía tinh vực chổ của Nguyệt Tộc trong trí nhớ phóng đi.

Bên trong Nguyệt Tộc Cao thủ như mây, có rất nhiều lão quái đã sống vô số vạn năm, có thể nói đó là nơi long đàm hổ huyệt, cực kì nguy hiểm. Nhưng Vương Lâm lại có một ý định khác, thông qua việc cắn nuốt ở bên ngoài Phong Giới trước đây, hắn đã biết được trong những năm này, Nguyệt Tộc chưa bị Thác Sâm hủy diệt.

- Nếu Thác Sâm truy kích không tha, ta sẽ dẫn hắn đến Nguyệt Tộc, đến lúc đó, để xem Nguyệt Tộc chống cự như thế nào!

Hàn quan trong mắt Vương Lâm dần dần càng đậm, trong lúc tiến về phía trước dung nhập vào trong trời đất, trong nháy mắt biến đầu không thấy.

Chỗ của nguyệt tộc, cách vị trí lúc này của Vương Lâm cực kì xa xôi, nơi này hắn chưa bao giờ đi tới. Chỉ là theo ký ức của những tu sĩ cùng với người của nguyệt tộc năm đó trong thất thải giới, hắn cũng biết được một lần Súc Địa Thành Thốn không thể tới được, mà phải mất mấy lần.

Trong lúc bay đi, Vương Lâm không rãnh quan sát cảnh vật bên trong thái cổ tinh thần này. nơi đây khác với tinh không trong giới nội, ngay cả ánh sáng lấp lánh dường như cũng có một cảm giác mông lung, giống như hết thảy đều bị một sức mạnh nào đó hóa thành một lớp màng, giống như bị một chiếc lồng bao phủ.

Điểm này, nếu như chưa đi tới ngoại, thì hoàn toàn không thể chú ý, chỉ biết rằng trời đất vồn là như vậy.

Đối với tu sĩ ngoại giới mà nói, nội giới chính là một chiếc lồng, ngăn chặn bọn họ ham muốn. Vì sự tồn tại của chiếc lông này khiến cho tu sĩ ngoại giới có thể nhờ vào Phong Giới Đại Trận mà một lần nữa triển khai một kế hoạch đối phó với nội giới.

Bất luận là Thất Thải đạo quả, hoặc là Tiên Giới sụp đổ, hoặc là ẩn nấp mai phục, hết thảy những việc này, đều là vô hình chung khiến cho lực lượng nội giới suy yếu trong phạm vi lớn.

Người của nội giới muốn đi ra, đã là khó khăn. Bất luận là Chưởng Tôn, hay Cổ Yêu Cổ Ma năm đó đánh lén Thanh Lâm cũng đều là từ ngoại giới mà đến. Bọn họ tiến vào bên trong Phong Giới Đại Trận dường như không có một trở ngại gì, họ có một phương pháp đặc biệt, phương phám này được Viễn Cổ Tiên Vực ở ngoại giới ban cho.

Hết thảy chuyện này, đều là Vương Lâm nghe được từ những lời của chủ nhân Phong Giới, hắn cũng biết được, ngoài những sinh linh của nội giới, còn có sức mạnh thiên địa.

Sức mạnh thiên địa của nội giới nhìn hình như vô hạn, nhưng thực tế theo thời gian trôi qua, ngày càng thưa thớt, mà ngoại giới thì còn lại vô biên vô hạn.

Ngoài ra, cái khiến cho tâm thần Vương Lâm rung chuyển, còn có Phong Giới Đại Trận ngăn cản thiên địa nguyên lực kia. Vì sự tồn tại của Phong Giới Đại Trận này khiến cho số lượng tu sĩ bước thứ ba của nội giới cực kì ít ỏi. Vô số năm qua, rất ít bổn nguyên được sinh ra, những người có thiên khiếu chỉ cần bổn nguyên đại thành là có thể bước vào bước thứ ba cũng đều vì Phong Giới Đại Trận mà cả đời không thể bổn nguyên đại thành, chỉ có thể đạo tiêu mà chết.

Hết thảy chuyện này là sức mạnh hương hỏa, là điểm mấu chốt để trở thành cao thủ bước thứ ba. Mặc dù một vài cao thủ đã đạt tới bước thứ ba nhưng vì có Phong Giới Đại Trận này mà không thể không chọn cách bế quan ngủ say, để cho bổn nguyên không bị tiêu tan.

Chính vì Phong Giới Đại Trận này mà giới nội hoàn toàn không có một sức mạnh hương hỏa nào. Cho dù có thể tạo thành, cũng sẽ trong thời gian ngắn bị Phong Giới Đại Trận này hút đi!

Muốn có được sức mạnh hương hỏa duy trì được bổn nguyên lớn mạnh không ngừng, trừ phi phải đi ngoại giới, hoặc trở thành gián điệp của ngoại giới, giống như. Thủy Đạo Tử.

Bốn cảnh giới trong bước thứ ba là Không Niết, Không Linh, Không Kiếp, Không Huyên. Không Niết thì còn có thể được, còn muốn đạt tới Không Linh thì cực kì gian nan, cơ hồ. không thể làm được. Chủ nhân Phong Giới năm đó giáng lâm, việc đầu tiên giải quyết chính là vấn đề sức mạnh hương hỏa này. Cho nên dưới thần thông của hắn, sửa sang lại toàn bộ Tứ Đại Tiên Giới, qua đó đối kháng lại sự hấp thụ sức mạnh hương hỏa của Phong Giới Đại Trận.

Chủ nhân Phong Giới có thần thông và trí tuệ to lớn, dưới sự kết hợp này, hết thảy những sự phát triển cho dù là sức mạnh hương hỏa đều sẽ được hắn nhờ vào Tứ Đại Tiên Giới này mà ngăn trở sự hấp thụ của Phong Giới Đại Trận.

Hết thảy những điều này một khi cuối cùng bị phá hủy, người của ngoại giới tuyệt sẽ không cho phép nội giới xuất hiện sự biến hóa. Trong kiếp nạn trước đây, chủ nhân Phong giới bị Thủy Đạo Tử đánh lén, bị Chưởng Tôn cùng với một vài người đến từ viễn cổ tiên vực liên thủ đánh trọng thương, gần như tử vong! Bạnh Phàm nổi điên, Thanh Lâm bị con gái của Chưởng Tôn làm tê liệt thâm thần, rồi sau đó lại bị Cổ Yêu Cổ Ma truy sát.

Vân, Thiểm hai giới cũng vậy.

Hết thảy đều bị hủy diệt, khiến cho giới nội vĩnh viễn trở thành một cái lồng giam người, không thể có được trời đất thực sự.

Một lần nữa muốn tấn công Phong Giới Đại Trận, chính là muốn phá vỡ cái lồng giam này!

Thái Cổ Tinh Thần trong giới ngoại, chưa bao giờ triển khai một cuộc chiếm phạm vi lớn với nội giới, chờ cho đến khi sức mạnh của nội giới yếu đến cực hạn, sẽ triển khai một đòn sấm sét.

Nhảy vào trận pháp, hủy diệt giới nội, tìm Thông Thiên Môn, Đi tới Viễn Cổ Tiên Vực trong gới nội.

Ngày này đã tới rất giần, rất gần!

Giới nội hôm nay, sau khi suy yếu vô số năm, đã đến lúc uy yếu nhất. Cái ngày mà ngoại giới đã chờ đợi từ rất lâu đang từ từ đến gần!

Ngay khi phát hiện ra hết thảy những việc này, chủ nhân Phong Giới đã đưa Vương Lâm tiến vào Đạo Cảnh, lại trợ giúp hắn rời khỏi nội giới, mục đích của hắn chính là muốn cho Vương Lâm ở ngoại giới đạt đủ sức mạnh hương hỏa, có thể tăng tiến tu vi, đạt tới bước thứ ba.

Năm đạo bổn nguyên ở trên người Vương Lâm, chủ nhân Phong Giới hiển nhiên là đã nhìn thấy, lúc ấy thần sắc hắn như thường, nhưng tâm thần rung động kinh thiên động địa. Hắn cũng không nói gì, nhưng bởi vì năm đạo bổn nguyên này, mới khiến cho hắn quyết định nhận Vương Lâm làm truyền nhân! Thống lĩnh nội giới, chống lại sự tấn công của ngoại giới, thậm chí là. chém giết ngoại giới!

Hắn chọn cách tự mình dung nhập vào Phong Giới Đại Trận, mục đích là muốn dùng một phần sức mạnh cuối cùng của mình khiến cho Phong Giới Đại Trận này trở thành vật của nội giới, muốn tĩnh dưỡng nội giới, ngăn cản tu sĩ ngoại giới xâm lấn, khi nào tu sĩ nội giới muốn phản kích, sẽ mở ra Phong Giới Đại Trận.

Bất luận cuối cùng hắn có thể làm như thế được hay không, một đời của hắn cũng làm Vương Lâm kính nể!

- Nơi này, không thuộc về ta. ta từ. nội giới.

Ánh mắt nhìn Thái Cổ Tinh Thần ở phía xa trong tinh không thu lại, ánh mắt Vương Lâm trở nên kiên định.

Hắn cất bước đang muốn dung nhập vào trời đất, nhưng lập tức thần sắc khẽ động, mạnh mẽ nhìn về phía sau, hai mắt lóe lên, trực tiếp tiêu tan vào trong tinh không.

Ngay khi thân ảnh hắn tiêu tan, bên trong tinh không truyền ra tiếng nổ ầm ầm, một cái khe rất lớn bỗng nhiên bị xé ra, Thác Sâm hai mắt đỏ ngầu lao ra như tên bắn.

Ở phía sau hắn, ba đạo cầu vồng gài thét, ba cao thu bước thứ ba của Thái Cổ Tinh Thần đã truy sát Thác Sâm không bỏ qua!

Tiếng rít gào của Thác Sâm lại vang lên trong tinh không này, đối với việc truy sát của ba cao thủ bước thứ ba trong mười năm nay khiến cho hắn cực kì phẫn nộ. Nếu không có người thứ ba đã đạt tới cảnh gới Không Linh kia, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ chạy, chỉ là khi vừa mới nghĩ đến cao thủ đạt tới cảnh giới Không Linh, Thác Sâm lại nổi giận không thôi.

Hắn mặc dù hành sự lỗ mãng, nhưng không phải thiếu suy nghĩ, hắn hiển nhiên nhìn ra được ba người truy sát mình chắc chắn là có mục đích! Nhưng lúc này hắn muốn đuổi theo Vương Lâm để cắn nuốt, ba người này lại bám theo gắt gao hơn, khiến cho lửa giận của Thác Sâm lại đạt tới đỉnh điểm.

- Không giết ba người này, ta dù đuổi kịp Vương Lâm, cũng không có cơ hội để cắn nuốt!

Thác Sâm lao ra khỏi cái khe, ánh mắt lộ ra hàn quang ngợp trời. Hắn nhìn thoáng qua về hướng Vương Lâm biến mất, mạnh mẽ xoay người, thân thể hắn ầm ầm lớn lên gấp vô số lần, trở thành Cổ Thần khổng lồ.

- Ba người các người bám theo bổn thần mười năm, đơn giản là muốn bổn thần suy yếu. Lúc này, bổn thần sẽ cho các người cơ hội!

Thanh âm của Thác Sâm kinh thiên động địa, khiến cho tinh không run rẩy. Hắn xoay người, thân mình bước tới, lao thẳng tới ba người đang bay ra khỏi cái khe!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1973)