Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0079

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0079: Ma Chủng hiện!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


- Hảo tiểu tử, mưu kế của ngươi được thực hiện rồi.

Lúc này Cổ Mặc cười nói, sau đó nghĩ một lát lại nói:

- Kỳ thật trên sách cổ còn một câu nhắc nhở ―― phi lưu trực hạ tam thiên xích, dũng giả phương kiến vô cùng bích. Cái này phi lưu thẳng xuống dưới 3000 xích rõ ràng nói chính là thác nước, nhưng vừa rồi ta đã cố ý thám thính toàn bộ tòa Ngưu Thủ sơn này một chút, cũng không nghe thấy tiếng nước chảy nào cả, cho nên ta cũng cảm thấy có chút không hiểu thấu, bất quá nếu nơi đây đã có động sâu, có thể phía dưới sẽ có các loại nước ngầm, tóm lại đến lúc đó chú ý một chút là được.

Nghe xong lời Cổ Mặc nói... Tần Phàm nhẹ gật đầu, thấy trong sơn động quá mức tối tăm, hắn liền lấy ra một khỏa Dạ Minh Châu, như vậy mới dần dần nhìn thấy thông đạo nhỏ hẹp phía trước, vừa vặn có thể khiến một người khom người đi qua.

- Không biết phía dưới là gì?

Tần Phàm vốn định cứ như vậy dọc theo thành động một mực trượt xuống, nhưng nghĩ nghĩ, Tần Phàm vẫn xuất ra một bình ngọc nhỏ, dùng sức lăn về phía trước một cái, sau đó bình tĩnh chờ đợi.

Nhưng nửa khắc đồng hồ qua đi, lại không nghe được bất luận tiếng vọng nào cả.

- Chuyện gì xảy ra? Sơn động này sâu vậy sao?

Tần Phàm nhướng mày, hắn cũng nghĩ qua là có thể có gì đó chặn nó rơi xuống, nhưng nhìn thành động vô cùng trơn nhắn, hơn nữa trong thông đạo thập phần yên tĩnh, cho dù là tiếng va chạm nho nhỏ cũng không nghe được.

Hắn liền lần nữa lấy ra một lọ lớn hơn, sau đó lăn xuống một vòng, cái chai càng lớn như vậy càng khó ngăn trở.

- Còn không có thanh âm?

Lại qua hồi lâu, tâm dần Tần Phàm dần trầm xuống.

"- uyệt động này thật có chút quỷ dị, bất quá nơi bảo vật xuất hiện thường thường đều không bình thường, Ma Chủng ngược lại rất có khả năng sẽ ở chỗ này.

Lúc này Cổ Mặc nói.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, lúc này hắn nhớ tới câu Cổ Mặc vừa nói, "Dũng giả phương kiên vô cùng bích", có lẽ vậy đây cũng là một lần khảo nghiệm dũng khí. Hắn cắn răng một cái liền không chờ thêm nữa, hai tay vịn trên vách động, quyết định mạo hiểm đi xuống xem một chút.

- Ồ? Dường như những người kia cũng vòng lại bên này rồi.

Lúc này Cổ Mặc ngưng thần nghe xong, lại đột nhiên nói.

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên thấy có chút ánh sáng ở phía trên truyền đến, không dám do dự thêm, vội vàng chống thành động trượt xuống dưới, tiếng ma sát "Xoẹt xoẹt" vang lên, tốc độ trượt không chậm chút nào!

Đông.

Lại qua chừng nửa khắc đồng hồ, rốt cục nghe thấy được một tiếng giống như bình ngọc vừa rồi rơi xuống mặt nước, nhưng bởi vì quá mức xa xôi nên chỉ nghe được tiếng nước chảy rất nhỏ.

- Phía dưới là nguồn nước?

Con mắt Tần Phàm sáng ngời, kết hợp với câu kia của Cổ Mặc, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc phấn chấn, tốc độ trượt cũng nhanh hơn vài phần.

Đông!

Lại một lần nữa tiếng vang truyền đến, lần này Tần Phàm lại nghe rõ ràng hơn một chút, có thể khẳng định đó là thanh âm cái chai thứ hai rơi xuống nước.

Nghe thấy thanh âm này, hắn lộ ra càng thêm chấn phấn, dùng võ khí bảo vệ lấy mông, sau đó liền tăng tốc trượt xuống dưới.

Càng xuống phía dưới, Tần Phàm càng cảm giác được một một cỗ mát lạnh từ bên dưới truyền đến, thấm vào xương tủy, khiến người toàn thân sảng khoái, sau đó còn có một cỗ hơi nước nhàn nhạt quanh quẩn trong thông đạo, ôn nhuận lấy da thịt khiếu huyệt.

Tần Phàm cơ hồ có thể khẳng định, phía dưới nhất định có nguồn nước lớn, mà vào lúc này hắn cũng minh bạch ý tứ "Phi lưu thẳng xuống dưới 3000 xích, dũng giả phương gặp vô cùng bích". 3000 xích nói căn bản không phải là thác nước! Mà là đầu thông đạo tịch mịch hẹp dài này! Phía dưới thông đạo dĩ nhiên là vô cùng bích rồi! Thông đạo này sâu không thấy đáy, có can đảm tiến vào tự nhiên cũng cần dũng khí phi phàm rồi!

Phi lưu thẳng xuống dưới 3000 xích, dũng giả phương gặp vô cùng bích! Nguyên lai chính là ý này.

Tần Phàm một đường trượt, một đường nghĩ đến các loại tâm tư. Chậm rãi, hắn đã bắt đầu cảm thấy thành động trở nên ẩm ướt, cái này chính là vì hơi nước quá nặng, hắn biết rõ, đã tới nơi rồi!

Quả nhiên, lại trượt một hồi, liền trông thấy phía dưới ẩn ẩn có ánh sáng truyền đến, thậm chí có thể đoán ra đó chính là phản xạ của thủy quang.

- Đã đến, cửa động ở ngay bên dưới!

Trong lòng Tần Phàm hưng phấn và hơi khẩn trương, Ma Chủng rất có thể ngay ở chỗ này! Cơ hội cải biến vận mệnh cũng ở ngay đây!

Xoẹt một tiếng, Tần Phàm dừng thân hình lại, tuy rằng hiện giờ hắn đã có chút không chờ được muốn lập tức tìm kiếm Ma Chủng, nhưng cũng không mất đi lý trí, vẫn lộ ra thập phần cẩn thận, hắn vịn cửa động, nhìn thoáng qua phía dưới.

- Quả nhiên là vô cùng bích ah!

Xem xét phía dưới, Tần Phàm không khỏi ngược lại hít một hơi hơi lạnh. Chỉ thấy đập vào mắt là một mảnh bích lục, dõi mắt nhìn lại cũng chỉ thấy một mảnh thế giới nước ngậm rộng lớn vô biên.

- Đây là... Hư Vô Chi Hải!

Lúc này lại đột nhiên truyền tới thanh âm khiếp sợ của Cổ Mặc.

- Cái gì là Hư Vô Chi Hải? Ngươi nói phía dưới thật sự là biển sao?

Tần Phàm nghi hoặc hỏi thăm, dưới mặt đất Ngưu Thủ sơn bình thường này vậy mà tồn tại một cái biển!

- Đây là biển, nhưng không phải biển bình thường! Chỉ có nước của Hư Vô Chi Hải mới có vẻ tinh khiết như thế, không có một tia tạp chất, hơn nữa ngươi nhìn kỹ một chút, trong nước biển này cũng không có bất kỳ tôm cá gì cả... Chỉ có thủy nguyên khí tinh khiết nhất!

Cổ Mặc hưng phấn nói:

- Nhất định là rồi! Nơi này khẳng định là nơi chưa viên Ma Chủng thứ nhất! Ma Chủng này quả nhiên lợi hại, vậy mà có thể chế tạo một cái Hư Vô Chi Hải lớn như vậy!

- Ngươi nói là, Ma Chủng ở phía dưới kia?

Tần Phàm con mắt sáng ngời.

- Đúng vậy, hoàn toàn trùng khớp với miêu tả sách cổ ghi lại về Ma Chủng! Khỏa Ma Chủng này chính là Thủy Nguyên Ma Chủng, ẩn chứa thủy nguyên khí vô cùng khổng lồ, lúc vô chủ sẽ tự động phát ra hình thành Hư Vô Chi Hải, mà khi nhận chủ sẽ thu toàn bộ Hư Vô Chi Hải về trong cơ thể! Chỉ là xem quy mô của Hư Vô Chi Hải này liền có thể biết rõ năng lực của Ma Chủng này đã vượt dự đoán rất nhiều, ta ngược lại có chút bận tâm không biết ngươi có thể thuận lợi luyện hóa nó không đây.

Cổ Mặc nhẹ gật đầu nói, tiếp theo cau mày, có chút lo lắng.

- Chỉ cần xác định ở chỗ này là được rồi, ta hiện giờ xuống dưới, trước tiên tìm được Ma Chủng đã nói sau.

Tần Phàm nói, sau đó muốn nhảy xuống dưới.

- Ồ? Trên đó hình như có người.

Nhưng vào lúc này, Cổ Mặc nghe thấy được phía trên truyền đến thanh âm, đột nhiên nói.

- Nhất định là người Thanh Ưng mạo hiểm đoàn phát hiện ra ta trượt xuống, sau đó liền sai người xuống dò đường, ta phải nhanh chóng tìm được Ma Chủng mới được, nếu như một hai tên chúng ta còn xử được, nhưng đợi đến lúc bọn hắn xuống toàn bộ vậy thì chúng ta sẽ không chịu nổi rồi...

Sắc mặt Tần Phàm cũng trầm xuống, sau đó không hề do dự, xoay người nhảy xuống dưới Hư Vô Chi Hải.

*****

Phù phù một tiếng, Tần Phàm đã rơi vào trong nước, một loại cảm giác lạnh buốt lập tức truyền khắp toàn thân, khiến hắn lập tức cảm thấy toàn thân như tràn đầy sức sống vậy.

- Nhìn kia, Ma Chủng có lẽ chính là ở đó rồi! " Lúc này thời điểm Cổ Mặc chỉ vào cái kia hư vô chi trong nước địa phương hô lớn, Tần Phàm theo phương hướng nhìn lại, chỉ thấy chỗ đó có một cái thoạt nhìn có chút yếu ớt điểm, nhưng lại tản ra một loại thần bí chói mắt bích lục hào quang, toàn bộ Hư Vô Chi Hải đều tại tia sáng này bao phủ bên trong.

Trông thấy mục tiêu ngay tại trước mắt, trong nội tâm Tần Phàm lập tức dâng lên một cỗ cuồng nhiệt, phảng phất giống như trong biển rộng mênh mông trông thấy được hải đăng hi vọng vậy, hắn dùng hết toàn lực bơi về phía trung ương!

Nhưng hắn vừa bơi được nửa đường, một hồi thanh âm cực kỳ có lực xuyên thấu từ thông đạo hắn trượt xuống truyền đến. Quay đầu xem xét, có thể trông thấy thành viên của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đến dò xét đã xuất hiện ở lối ra, cũng thổi lên cây sao làm tín hiệu thông tri cho bọn Phương Trọng, rõ ràng hắn cũng đã phát hiện ra chỗ thần kỳ của nơi này.

- Không tốt, không còn kịp rồi.

Tần Phàm trong nội tâm trầm xuống, càng không dám có chút dừng lại bơi về phía trung ướng, tốc độ vốn đã đạt đến mức tận dưới sự kích thích vậy mà đột nhiên gia tăng lên hai phần.

- Đợi một chút, ta nhớ ra rồi, nếu Hư Vô Chi Hải này đã là một thể với Ma Chủng, như vậy ngươi trước tiên có thể thông linh với Hư Vô Chi Hải, vậy chẳng phải cũng như thông linh với Ma Chủng sao!

Cổ Mặc lại đột nhiên nói.

- Thông linh? Thông linh như thế nào?

- Phương thức nguyên thủy nhất, dung huyết thông linh! Nhanh lên, nhỏ máu của ngươi vào trong nước Hư Vô Chi Hải này!

Cổ Mặc cũng cảm thấy hào khí khẩn trương lúc này, vội vàng nói. Cho dù là hắn thì cũng không nắm chắt đồng thời đối phó được với nhiều Võ sư và Tiên Thiên Võ sư như vậy.

- Ta thử xem.

Từ tín nhiệm đối với Cổ Mặc, Tần Phàm không nói hai lời, lập tức cắt ngón tay của mình, máu tươi đỏ tươi lập tức liền nhuộm hồng cả một mảng nước biển phụ cận, hơn nữa huyết hồng chi sắc kia vẫn đang một mực khuếch tán, một mực kéo dài đến giữa biển.

Đó rất có thể là nơi chứa đựng Ma Chủng!

Đột nhiên, toàn bộ thế giới dưới lòng đất bắt đầu chấn động yếu ớt, mà Tần Phàm cũng có thể cảm giác được rõ ràng mực nước Hư Vô Chi Hải bên dưới đang chậm rãi hạ thấp, tựa hồ đang không ngừng co rút về phía trung ương!

- Là Ma Chủng kia dang thu hồi một mảnh Hư Vô Chi Hải! Phiến Hư Vô Chi Hải nghiêm chỉnh này đều thuộc về năng lượng Ma Chủng kia! Quá cường đại!

Cổ Mặc kích động nói

- Có thể rồi! Tiểu tử, nhanh lên đi qua thu Ma Chủng lại!

Rốt cục, Hư Vô Chi Hải đã hoàn toàn bị Ma Chủng hấp thu về, mà Tần Phàm cũng đã rơi vào mặt đất cứng rắn, hắn vội vàng toàn lực triển khai Lưu Tinh Bộ chạy về phía chính giữa.

Mà Võ sư bên phía Thanh Ưng mạo hiểm đoàn cũng phát hiện nước biển bên dưới quỷ dị biến mất, trực giác nói cho hắn biết nơi tản ra hào quang thần bí kia nhất định có bảo vật hiếm thấy, vì vậy hắn vội nhảy xuống mặt đất, cũng triển khai tốc độ cao nhất theo Tần Phàm phóng về phía chính giữa.

Thân như lưu tinh, truy phong đuổi nguyệt!

Tốc độ của Tần Phàm lần nữa đột phá cực hạn!

Cố gắng lâu như vậy, cuối cùng đã tới lúc thu hoạch! Vô luận thế nào cũng không thể mất đi vào lúc này!

Tới gần!

Chính là ở phía trước!

Rống ――

Mà khi Tần Phàm cách Ma Chủng chưa đầy trăm mét, lại đột nhiên truyền đến một thanh âm điếc tai nhức óc, bắt đầu quanh quẩn trong toàn bộ thế giới dưới lòng đất... sau đó một hư ảnh xanh biếc cự đại che trời lấp đất đã rơi vào trước mặt hắn, cái chân tráng kiện thiếu chút nữa đã đạp dẹp hắn.

- Móa, ta biết ngay không dễ gì đạt được đồ vật nghịch thiên như vậy mà.

Tần Phàm kinh hồn chưa định lui về sau một khoảng, oán hận nổi giận mắng. Hắn hiện giờ chính thức là phía trước không có đường đi, phía sau có truy binh, vô cùng đau đầu.

Tần Phàm lui ra rất xa, sau đó mới ngóc đầu lên đánh giá quái vật khổng lồ trước mắt, cao hơn năm trượng, đầu rồng thân ngựa, toàn thân đều là lân giáp màu xanh biếc, đôi mắt cực lớn kia, lại thêm cái miệng máu dữ tợn khủng bố, bốn vó có lông màu trắng, thoạt nhìn qua giống như là đang đằng vân vậy. Chỉ đứng đó thôi đã mang đến cho người cảm giác tâm tinh rung động rồi!

Hung thú!

Hung thú tuyệt đối!

Tần Phàm vừa nhìn thấy bộ dạng quái vật khổng lồ kia, lập tức kinh hồn thất sắc, hắn nhận ra đó chính là siêu cấp hung thú ghi lại trong sách cổ ―― Thủy Kỳ Lân! Chính là một trong ngũ đại Ma Tôn trong Yêu thú.

Theo như ghi lại, Thủy Kỳ Lân vốn trời sinh tính ôn hòa, chính là từ thú, nhưng vì một loại biến cố, hắn bị Thần nhân trong truyền thuyết nô dịch làm tọa kỵ trong suốt hai nghìn năm, hậu sinh tính đột biến, phản kháng giết chết thần nhân, từ đó liền trở nên lệ khí ngập trời, khắp nơi trả thù nhân gian, còn khống chế Ngoại Vực Chi Thủy bao phủ đại địa, khiến cho sanh linh đồ thán.

Ghi lại về nó còn rất nhiều chỗ không tỉ mỉ, nhưng sự bạo ngược của Thủy Kỳ Lân lại để lại ấn tượng khắc sâu trong nội tâm Tần Phàm, chỉ là hắn không thể tưởng được mình sẽ gặp siêu cấp hung thú này ở đây, mặc dù chỉ là hú hồn, không bằng với một phần vạn bản thể, nhưng cũng vượt xa hiện giờ hắn có thể chống cự.

- Xem ra đây chính là thủ hộ hồn thú của Ma Chủng rồi. Trong truyền thuyết Thủy Kỳ Lân khống chế nguồn nước, có thể dẫn phát hồng thủy ngập trời, mà khỏa Ma Chủng này lại vừa hay là Thủy Nguyên Ma Chủng, rất có thể chính là do Thủy Kỳ Lân này biến thành, hôm nay bởi vì ngươi muốn luyện hóa Ma Chủng cho nên thú hồn Thủy Kỳ Lân này liền phản kháng theo bản năng, may mắn trải qua nhiều vạn năm như vậy, thú hồn này cũng đã yếu đi không sai biệt lắm rồi.

Lúc này Cổ Mặc lại nói.

- Lão đầu, vậy làm sao bây giờ?

Tần Phàm hỏi Cổ Mặc, tình thế hiện giờ chỉ có thể để Cổ Mặc xuất thủ, hắn khẳng định không đối phó nổi.

- Thú hồn Thủy Kỳ Lân này tuy rằng cũng chỉ là linh hồn thể, nhưng lại lợi hại hơn ta nhiều, ít nhất cũng có được thực lực ngũ cấp yêu thú tương đương với Tiên Thiên Võ sư, ngươi và ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắc hắc, cho nên chỉ có thể xin giúp đỡ thôi.

Cổ Mặc lúc này cười gian trá nói

- Người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn không phải vừa vặn thông tri bọn hắn xuống sao?

- Ngươi nói là?

Tần Phàm cũng ngưng tụ hai mắt, cũng có chút không hảo ý nhìn về phía thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn bị Thủy Kỳ Lân dọa sợ chết khiếp kia, cũng chỉ có thể dựa vào bọn hắn thôi.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)