← Ch.0110 | Ch.0112 → |
- Là võ kỹ phẩm giai gì?
Tần Phàm thử hỏi.
- A... , hẳn là Thiên giai a!
- Sư phụ...
- Ha ha ha...
- Ách, võ kỹ đâu?
- Hắc hắc, chờ ngươi đột phá đến cảnh giới Võ sư rồi nói sau!
- Lão già chết tiệt!
Lúc này ngoài trời đã hoàn toàn tối lại, mà trận trận tiếng gió như quỷ khóc vang lên khắp nơi trong Oan Hồn Cốc. Nhưng bởi vì lúc này Tần Phàm ở trong sơn động, xâm nhập sơn thể cho nên yên tĩnh hơn nhiều, ngược lại là một nơi nghỉ đêm không tệ.
- Đêm nay đột phá đến cảnh giới Võ sư thôi!
Hiện giờ Cổ Mặc đã tỉnh lại, Tần Phàm không còn gì băn khoăn nữa, trong lòng hơi trầm ngâm, sau đó liền hạ quyết định. Hiện giờ chín cách Vũ Điền trong cơ thể hắn đã tràn đầy, nói cách khác võ khí đã tăng trưởng đến cực hạn, tu luyện nữa cũng không cách nào tăng lên, chỉ có thể đột phá đến cảnh giới Võ sư thôi.
Vì vậy, hắn tìm một nơi sạch sẽ trong sơn động, xếp bằng ở đấy, ngũ tâm hướng lên trời, an tâm tĩnh khí, rất nhanh tiến vào trạng thái tu luyện.
- Hắc hắc, xem ra là muốn đột phá đến cảnh giới Võ sư rồi.
Lúc này thân ảnh Cổ Mặc xuất hiện ở một bên, nhìn thiếu niên đã nhắm hai mắt lại toàn tầm chuẩn bị, trong nội tâm mỉm cười, cũng không đi quấy rầy hắn.
Cảm giác được trạng thái bản thân dần dần ổn định, đến khi trạng thái đạt đến lúc thích hợp nhất, Tần Phàm liền chậm rãi nuốt vào một khỏa Tiểu Linh Vận hoàn.
Theo Tiểu Linh Vận hoàn nhập vào cơ thể, tâm thân Tần Phàm đột nhiên đại động, nhưng vào lúc này Tiểu Linh Vận hoàn trong cơ thể hắn bỗng nhiên hóa thành một đầu Dược khí Giao Long màu vàng.
Bành! Bành Bành...
Sau đó đầu Dược khí Giao Long kia liền bắt đầu mạnh mẽ đâm tới cơ thể hắn... không ngừng trùng kích lấy thể phách hắn, tình hình cũng giống lúc phục dụng Sơ võ hoàn, nhưng còn mãnh liệt hơn.
Tần Phàm bảo vệ chặt lấy tâm thần, không dám buông lỏng chút nào.
Ông! Sau một lát, một tiếng chấn động yếu ớt đột nhiên vang lên trong người, tiếp theo Tần Phàm liền phát hiện Dược khí Giao Long này cuối cùng quấn quanh trên Vũ Điền Khí Hải hắn!
Oanh! Nháy mắt sau đó, đầu Dược khí Giao Long này trực tiếp đâm vào trong Vũ Điền!
Tần Phàm không khỏi cả kinh, tiếp theo hắn phát hiện không khí bốn phía truyền đến trận trận chấn động, có một loại lực lượng kỳ dị quấn lấy linh khí chung quanh, tất cả đều hấp dẫn về phía chung quanh hắn. Sau đó hắn liền cảm giác được linh khí bốn phía trở nên vô cùng nồng nặc, cả người hắn phảng phất như ngâm trong linh dịch do linh khí hóa thành vậy.
Nhưng theo năng lượng chung quanh thiên địa ngày càng mạnh, đến cuối cùng, thân thể Tần Phàm cơ hồ như biến thành một động không đáy, liên tục không ngừng hấp thu lấy những Thiên địa linh khí điên cuồng tràn vào cơ thể.
Sau đó linh khí bành trướng bắt đầu chậm rãi từ "Ngũ tâm" dũng mãnh tràn vào cơ thể Tần Phàm, sau đó năm đạo linh khí hóa thành thật dòng suối thật dài không hẹn mà cùng chạy vào trong Vũ Điền của hắn, giống trăm sông cuối cùng đổ về một biển vậy!
Cũng lúc đó, tâm thần Tần Phàm chìm vào cơ thể, bắt đầu chậm rãi dẫn dắt những Thiên Địa linh khí chui vào "Ngũ tâm", những năng lượng này tuy rằng khổng lồ, bất quá trong đó cũng ẩn chứa một ít tạp chất, phải trải qua kinh mạch luyện hóa và tinh luyện mới có thể chứa vào trong Vũ Điền. Nếu không, rất có thể sẽ sẽ sinh ra một ít ảnh hưởng cho tu luyện sau này.
Được Tần Phàm dốc lòng dẫn đạo, những năng lượng Thiên địa tràn vào cơ thể sau khi vận hành một vòng khắp kinh mạch, rốt cục bị tinh luyện khiến càng thêm tinh thuần, tạp chất đã được luyện hóa sạch sẽ.
Cũng dưới sự cọ rửa của năng lượng Thiên địa, Tần Phàm chợt phát hiện kinh mạch cùng với cốt cách trong cơ thể cũng dần trở nên cứng cỏi hơn, thể phách cường đại hơn trước không chỉ một lần.
Mà ngay sau đó, Tần Phàm liền cảm giác được mình tiến nhập vào một trạng thái huyền diệu, tựa hồ như trở nên vô tri vô giác... nhưng lúc hắn tỉnh thì phát hiện ra tinh thần ý chí của mình cũng theo đó mạnh hơn rất nhiều.
- Sau võ giả, mỗi lần tiến cảnh lớn đều là một lần gia tăng đối với thể phách và tinh thần ý chí, quả nhiên không giả.
Tần Phàm kinh hỉ cảm giác biến hóa cơ thể, trong lòng hơi ngâm.
Sau đó tinh thần của hắn lần nữa chìm vào trong cơ thể, liền phát hiện linh khí sau khi luyện hóa liền bắt đầu chảy qua huyệt khiếu quanh thân, chuyển hóa thành một mảnh dòng suối linh khí dài hẹp, tiếp theo từ bốn phương tám hướng chảy tới Vũ Điền.
Linh khí lưu kia rốt cục chậm rãi hội tụ thành một đạo, sau đó liền bắt đầu không ngừng trùng kích lấy Vũ Điền Khí Hải của Tần Phàm. Sau một lúc lâu, rốt cục vọt vào, bao trùm toàn bộ chín cách Vũ Điền, sau đó những linh khí này liền không ngừng đè ép, áp súc, dung hợp võ khí trong Vũ Điền trước kia.
Ngay sau đó toàn bộ Vũ Điền Khí Hải của Tần Phàm bắt đầu trở nên nóng hổi!
- Đây là đạo năng lượng nóng rực đến từ Độc Giác Giao Long bắt đầu dung hợp lần nữa với võ khí mới!
Trong lòng Tần Phàmg khẽ chấn động, bất quá nhớ tới kinh nghiệm dung hợp lần trước, hắn cũng rất nhanh trấn định lại.
Cũng không biết đã qua bao lâu, một hồi cảm giác nghẹn khuất qua đi, giống như đột nhiên mây trôi nước chảy vậy, Tần Phàm cảm giác trong cơ thể đã chậm rãi bình tĩnh lại.
Tâm thần lần nữa chìm vào cơ thể liền phát hiện tất cả linh khí không an ổn cũng đã sáp nhập toàn bộ vào trong võ khí, bất quá nguyên lai võ khí tràn đầy màu đỏ vàng, lúc này lại bị áp súc chỉ còn lại có nửa cách võ khí màu cam mang theo một tia đỏ nhạt.
Nhưng Tần Phàm có thể cảm giác được, năng lượng trong đó với võ khí đỏ vàng trong chín cách Vũ Điền trước kia còn cường đại hơn rất nhiều!
Tần Phàm chậm rãi mở to mắt, chỉ một thoáng, một cỗ khí thế cường đại cường hoành hơn trước kia gấp bộ từ trong cơ thể hắn đột nhiên phát tán ra bốn phía!
- Hô!
Tần Phàm nhẹ phun ra một ngụm tróc khí, tiếp theo nội tâm nổi lên từng đợt cuồng hỉ, hắn có thể cảm giác được, mỗi một khối cốt cách, huyết nhục của hắn đều như được lột xác vậy, tràn ngập lực lượng phi thường hùng hồn.
Võ Sư nhất cấp rồi!
- Đây là cảnh giới Võ sư!
Nắm đấm nắm chặt lại, một cỗ cảm giác lực lượng dồi dào trước nay chưa từng có chảy xuôi tưng bộ vị trong thân thể, Tần Phàm đồng thời sinh ra một cỗ hào khí.
Đã trở thành Võ sư, cũng có thể nói là đã thoáng tấn cấp trên con đường tu luyện! Tuy rằng chiến lực trước kia của hắn cũng có thể so với Võ sư, nhưng thủy chung vẫn phải Võ sư, chỉ có cảnh giới Võ giả thôi. Về phần cảnh giới võ giả, ở Thanh Thạch Trấn có thể lấy ra một bó to, rất là bình thường, mà Võ sư lại hơi cao cấp hơn một chút, một dong binh đoàn cũng chỉ có mười mấy người thôi.
Chính yếu nhất chính là, đạp vào cảnh giới Võ sư, giờ hắn và Tần Tiến đều cùng một cảnh giới.
- Không biết hiện giờ ta so với Tần Tiến thế nào rồi? Tần Phàm cảm giác lực lượng trong cơ thể, tự tin mấy ngày trước vì gặp phải Tần Tiến mà bị áp xuống lại bắt đầu tăng vọt.
← Ch. 0110 | Ch. 0112 → |