Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0268

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0268: Gặp lại Tần Tiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Có ít người vốn nói Tần Phàm ột cơ hội nữa, nhưng bị con ngươi của Tần Phàm quét qua, lại không có dũng khí nhắc tới chuyện này.

- Ngươi, còn ngươi nữa, lưu lại.

Thời điểm mọi người muốn ly khai, Tần Phàm suy nghĩ một chút, vẫn là tuyển thêm hai cái.

Hai người kia là vừa rồi trước khi Tần Phàm ra, phát hiện hắn sớm nhất, tuy hai người này cuối cùng không có bảo trì trạng thái tốt nhất, nhưng hai người này có thể phát hiện hắn sớm hơn những người khác, cái kia đã nói lên linh hồn lực của hai người này hơn những người khác.

Nói cách khác thiên phú hai người này không tồi, bởi vì Tần Phàm cảm thấy ba người thật sự quá ít, cho nên mới giữ bọn hắn lại, bất quá hắn tự nhiên có biện pháp rèn luyện kiên nhẫn của bọn hắn thoáng một phát.

Hai người bị chọn trúng cuối cùng này lộ ra càng thêm kích động, bọn hắn cũng biết vừa rồi mình làm được không quá tốt, vội vàng hướng Tần Phàm cam đoan về sau sẽ hảo hảo tôi luyện mình.

Những thiếu niên này từ nhỏ trở thành mạo hiểm giả, so với thiên tài thiếu niên trong Chân Vũ thế gia, càng thêm minh bạch cơ hội đến không dễ, bọn hắn càng hiểu được quý trọng.

Sau khi chọn năm người này, Tần Phàm liền bắt đầu dạy bọn hắn tri thức luyện dược bình thường.

Bởi vì thời gian không nhiều, cho đến ngày thứ ba, Tần Phàm liền bắt đầu để cho bọn hắn luyện chế linh dịch, bất quá hai người thiên phú tốt mà bền lòng chưa đủ kia, hắn cố ý để cho bọn hắn ăn không ngồi chờ, để cho bọn hắn ở một bên nhìn xem ba người kia luyện chế, nhưng không cho bọn hắn động thủ.

Cho đến ngày thứ mười, mới cho bọn hắn gia nhập.

Hai mươi ngày sau, trong năm người này rốt cục có một người thành công luyện chế ra linh dịch, tuy độ tinh khiết rất thấp, nhưng cuối cùng là thành công rồi! Tin tức này truyền ra, toàn bộ Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đều phấn chấn!

Điều này đại biểu mạo hiểm đoàn của bọn hắn, từ nay về sau đã có luyện dược sư rồi! Cho dù là mấy mạo hiểm đoàn lớn trong Đại Càn quốc cũng không có!

Mà người thứ nhất thành công luyện chế ra linh dịch, không ngoài Tần Phàm dự đoán, là một trong hai người có thiên phú tốt, dù sao luyện dược yêu cầu đối với thiên phú vẫn là thập phần cao.

Bất quá Tần Phàm tin tưởng là có mình dạy bảo, những người còn lại cũng nhất định có thể trở thành luyện dược sư, chỉ là có thể trở thành cấp độ luyện dược sư gì, thì phải xem tạo hóa về sau của bọn hắn nữa.

Đáng tiếc chính là, năm người này tạm thời còn không có cách nào nắm giữ đan hỏa chi kỹ.

Bất quá hắn đối với cái này cũng không có cưỡng cầu, dù sao tỷ lệ trở thành Luyện Đan Sư quá ít, thậm chí nói là luyện dược sư linh tán cấp trở lên cũng thập phần gian nan.

Một tháng sau, sau khi để lại một ít tâm đắc, Tần Phàm đi ra Thanh Thạch trấn.

Bởi vì hôm nay cách khảo hạch gia tộc thăng phẩm còn lại hơn hai tháng, Tần Phàm phải về gia tộc một chuyến, nhìn xem tình huống gia tộc, sau đó chuẩn bị một chút, lần nữa khởi hành về Càn Kinh.

Trước khi đi, Tần Phàm cũng tiếp xúc qua với Trần Kỳ, cùng hắn thương lượng sự tình chuyển di nơi trú quân, là vì lo lắng Càn Kinh Tần gia sẽ tra đến nơi đây, giận chó đánh mèo cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.

Vài ngày sau, Tần Phàm lần nữa về tới Nam Phong thành, sau đó xuyên qua đường cái, từ từ trở về lãnh địa gia tộc.

Lúc hắn rời đi, chỉ là vừa đột phá đến Tiên Thiên Võ sư không lâu, nhưng hôm nay qua chưa đủ một năm, hắn đã trở thành một Tam cấp Linh Vũ sư, đã trở thành người thực lực mạnh nhất trong gia tộc.

- Tại đây, từ nay về sau liền do ta thủ hộ rồi.

Nhìn xem một mảnh thổ địa này, trong lòng của hắn hơi có chút cảm xúc.

Nhưng lúc này, đột nhiên Tần Phàm quay đầu, nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, trước mặt mà đến.

- Tần Tiến, thật lâu không thấy.

Tần Phàm khẽ mĩm cười nói.

Nam tử áo trắng chậm rãi đi tới từ phía sau kia, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo anh tuấn, không phải người khác, đúng là Tần Tiến!

Cái kia đã từng là thiếu niên thiên tài chói mắt nhất của toàn bộ Nam Phong Tần gia.

Hơn một năm trước kia, hắn bại trong tay Tần Phàm.

Tần Phàm nhìn thân ảnh quen thuộc trước mắt này, trong lòng chậm rãi nhớ tới ân oán của hắn cùng Tần Tiến, đều bởi vì ngày đó Tần Tiến lấy thế ép người, để Tần Uy xuất đầu, nhục nhã tự ái của hắn, sau đó bởi vì Tần Tiến này cũng thích Tần Li, ý muốn chia rẽ hắn và Tần Li, lúc này mới càng dây dưa không rõ.

Sau trận chiến ấy, quan hệ của Tần Phàm và Tần Li xác định, Tần Phàm cũng thắng trở về tự tôn của mình, đồng thời cho Tần Tiến một giáo huấn khó quên.

- Nhớ khi đó, Tần Tiến như điên cuồng, cả người bị đả kích lớn, chỉ là không biết hôm nay hắn có thể vượt qua tâm ma này không?

Hôm nay Tần Phàm trông thấy Tần Tiến, phát hiện hắn vẫn là tâm sự nặng nề, hai đầu lông mày có chút mỏi mệt, trạng thái tựa hồ còn không phải rất tốt.

Theo cảnh giới tăng lên, kỳ thật hôm nay Tần Phàm đối với đối thủ khi xưa này, thời gian dần qua đã xem nhẹ, không có oán hận gì nữa rồi.

- Tần Phàm.

Tần Tiến vốn một mực cúi đầu đi đường, tựa hồ là đang suy tư sự tình gì, nghe thấy thanh âm của Tần Phàm, như là sét đánh, thật lâu hắn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, cách hơn mười thước, nhìn về phía Tần Phàm.

Thiếu niên này ở ba năm, hắn còn có thể sử dụng một ngón tay đè trên mặt đất, hôm nay đã thay thế thân phận Tần gia tuổi trẻ đệ nhất thiên tài của mình, đã trở thành mục tiêu cùng tấm gương của phần đông tuổi trẻ một đời, sự tình mà người này làm được thậm chí đã xa xa vượt qua mình.

Hôm nay Nam Phong Tần gia đã có thể nói vinh quang kinh thế, ở toàn bộ Nam Phong thành, thậm chí toàn bộ Đại Càn quốc là không người không biết, Tần Tiến cảm thấy trong lòng của mình vẫn có một tia đắng chát.

- Nếu như lúc trước là ta đại biểu Tần gia đi tham gia Triêu Thánh, có thể lấy được thành tựu kia sao?

Trong lòng của hắn cũng hỏi mình, nội tâm trùng trùng điệp điệp phức tạp suy nghĩ, thật lâu không có nói ra lời.

Trên mặt Tần Phàm mang nụ cười thản nhiên, hắn trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì, cho nên cũng chỉ đứng tại nguyên chỗ, xa xa tương đối, hào khí có chút xấu hổ.

Vì vậy, hai người đều đứng tại nguyên chỗ, lẫn nhau trầm mặc gần nửa phút thời gian.

- Tần Phàm, ngươi lại trở nên mạnh mẽ rồi.

Thật lâu, Tần Tiến rốt cục mới chậm rãi mở miệng nói, hắn hôm nay, phát hiện mình đã hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của Tần Phàm, nhưng cảm giác được Tần Phàm giống như là một tòa núi lớn đặt ở trên đầu của hắn.

- Tiến bộ của ngươi đồng dạng cũng không ít.

Tần Phàm cũng khẽ cười nói, hắn phát hiện Tần Tiến đã đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, đây lại để cho hắn có chút ngoài ý muốn.

Phải biết rằng, hơn một năm trước kia, lúc hắn cùng với Tần Tiến đối chiến, Tần Tiến chỉ là Võ sư cấp năm, bất quá nghĩ đến đối phương cũng có một ít kỳ ngộ, cũng bình thường trở lại.

Tần Tiến nắm giữ vũ kỹ tên Nhất Chỉ nhiếp hồn, rõ ràng không phải thuộc về Nam Phong Tần gia.

*****

- Ngươi bây giờ có thể tiếp nhận khiêu chiến của ta không?

Tần Tiến nhìn Tần Phàm, sau đó hít sâu một hơi trầm giọng hỏi.

- Khiêu chiến?

Tần Phàm khẽ chau mày, trầm ngâm một hồi, lúc này mới chậm rãi đưa mắt lên nhìn Tần Tiến, nói:

- Ngươi không phải là đối thủ của ta.

- Ta biết rõ, nhưng ta muốn biết giữa chúng ta chênh lệch còn lớn đến bao nhiêu.

Tần Tiến biết rõ Tần Phàm ở một năm trước thời điểm Triêu Thánh đã đột phá đến Tiên Thiên Võ sư, hiện tại một năm đi qua, nhất định lại tăng lên không ít, nhưng hắn không có buông tha, chỉ tiếp tục kiên định nói.

Lúc trước Tần Phàm đã từng coi Tần Tiến là mục tiêu của mình, hôm nay phong thủy luân chuyển, ngược lại là Tần Tiến coi Tần Phàm thành mục tiêu.

- Vậy ngươi muốn so như thế nào?

Tần Phàm thấy Tần Tiến kiên trì, liền mở miệng hỏi. Kỳ thật hắn cũng muốn nhìn một chút, thiếu niên đã từng là Nam Phong Tần gia đệ nhất thiên tài trước mắt này, hôm nay đạt tới trình độ nào rồi, dù sao một gia tộc lớn như vậy, không có khả năng chỉ dựa vào một người chống đỡ, còn cần có một ít tộc nhân thiên tài khác cùng một chỗ cố gắng.

- Chúng ta đến diễn võ trường, lại đối chiến một hồi.

- Tốt, bây giờ chúng ta đi qua.

Tần Phàm nhàn nhạt nói.

Thời điểm này trong diễn võ trường có lẽ không có người, hắn lại xuất phát từ suy nghĩ cho Tần Tiến, không muốn có nhiều người chứng kiến, để tránh sau khi hắn bị thua lại bị đả kích càng lớn.

Nếu như thiếu niên đã từng là thiên tài này có thể đứng lên, tuy một mực dùng mình làm mục tiêu, như vậy đối với toàn bộ Nam Phong Tần gia mà nói cũng là một chuyện tốt.

Hơn nữa kỳ thật trong nội tâm Tần Phàm đã có một kế hoạch, có lẽ cần Tần Tiến tham dự.

Hai người rất nhanh liền đi tới diễn võ trường, bởi vì hiện tại là thời điểm vừa vào đêm, trên đường không có bao nhiêu người, cho nên giữa hai người thi đấu cũng không có người nào xuất hiện.

Đứng trên đài tỷ võ, Tần Tiến cùng Tần Phàm đồng loạt có chút cảm xúc.

Tại đây đã từng là sân khấu vinh quang của Tần Tiến, trong nhiều năm thời gian, hắn ở chỗ này không có địch thủ, chỉ là bởi vì ở đây bại trong tay Tần Phàm, từ nay về sau hào quang trên người mới trở nên ảm đạm.

Mà Tần Phàm cũng là bởi vì ở chỗ này, hắn lấy lại tôn nghiêm của mình, thắng được người mình yêu nhất.

Gió đêm có chút thổi qua, dưới ánh trăng, Tần Tiến cùng Tần Phàm lẫn nhau đánh giá đối thủ, giống như là một năm trước.

- Bắt đầu đi.

Tần Phàm phủi phủi vạt áo, nhìn Tần Tiến nhàn nhạt nói. Dùng thực lực của hắn hôm nay, muốn đối phó Tần Tiến đã không cần sử dụng Hỏa Vân đao, tay không tấc sắt là được rồi.

Tần Tiến tự biết thực lực còn không bằng Tần Phàm, cho nên cũng không khiêm nhượng. Chỉ là song chưởng nổi lên khí kình màu vàng, dưới chân đạp mạnh mặt đất, liền phóng về phía Tần Phàm.

Võ khí toàn thân giống như sóng cả mãnh liệt, vào lúc này thân ảnh của Tần Tiến phảng phất như hóa thành một đầu Cuồng Sư, mà toàn thân cũng có vầng sáng màu vàng nhàn nhạt bao trùm, giống như có một cái chuông khổng lồ gắn vào trên người hắn.

- Tần Tiến cảm ngộ hình như là Kim Hành nguyên khí, một chiêu vũ kỹ này thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Tần Phàm nhìn Tần Tiến xông đến, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói, bất quá thân hình lại không động chút nào, loại trình độ công kích này với hắn mà nói thật không tính toán được cái gì.

Khoảng cách hơn mười mét, dùng tốc độ thân pháp của Tần Tiến, cơ hồ lập tức là có thể vượt qua.

Lúc này song chưởng của hắn uốn lượn thành chộp, võ khí trên năm ngón tay ngưng kết thành đao, thoạt nhìn vô cùng sắc bén, như là móng vuốt sắc bén chân chính của dã thú!

Kim quang thoáng hiện, khí kình lăng lệ ác liệt kia đưa tới trận trận thanh âm bạo phá trong không khí, thoạt nhìn uy lực cực lớn, móng vuốt sắc bén kia muốn thẳng đến ngực của Tần Phàm!

-Bất quá hắn lựa chọn cận thân bác đấu cùng ta, thật sự là chọn sai rồi.

Bành!

Bàn tay khác đồng thời đẩy ra, đẩy thân thể Tần Tiến về sau.

Tần Tiến liên tục lui vài chục bước, lúc này mới ổn định thân thể đứng vững, có chút khó tin mà nhìn Tần Phàm, hắn sớm biết mình cùng Tần Phàm còn có một đoạn chênh lệch, nhưng mà thật không ngờ một đoạn chênh lệch này sẽ lớn như vậy!

Mà khi tay của Tần Phàm đụng phải trên người Tần Tiến cũng có chút ít ngoài ý muốn, phát hiện trên người của hắn truyền đến một cổ phản lực cường hoành, nếu như hiện tại hắn cũng là Tiên Thiên Võ sư, như vậy sẽ ăn thiệt thòi, nhưng hiện tại hắn đã là Linh Vũ sư, so với Tần Tiến cao hơn quá nhiều, nên ảnh hưởng không lớn.

- Hiện tại Tần Tiến đại khái là Tiên Thiên Võ sư cấp hai, bất quá dùng thực lực của hắn, ta nghĩ đối phó Tiên Thiên Võ sư bốn năm cấp có lẽ vấn đề không lớn a.

Tần Phàm âm thầm phán đoán thực lực của Tần Tiến.

- Còn muốn tiếp tục không?

Tần Phàm ngẩng đầu lên nhìn Tần Tiến, trong miệng nhàn nhạt hỏi thăm. Hôm nay có lẽ Tần Tiến cũng biết, hiện tại hắn đối với mình là không có khả năng có bất kỳ phần thắng.

- Lại đến!

Lúc này Tần Tiến cũng quật cường cắn răng một cái, sau đó hắn chậm rãi giơ tay phải của mình lên, ngón trỏ dũi ra, hào quang ngưng tụ trên ngón tay trở nên càng ngày càng chói mắt, làm cho không người nào có thể nhìn kỹ, khí thế cực lớn tựa hồ đều tập trung vào ngón tay này! Tuy chỉ là một ngón tay, lại cho người một cảm giác có thể quấy phong vân.

- Nhất Chỉ nhiếp hồn?

Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, đối với một chiêu vũ kỹ này hắn tự nhiên là nhớ rõ:

- Thoạt nhìn tựa hồ so với lúc ấy mạnh hơn không ít.

Bất quá dùng tinh thần ý chí của hắn hiện tại, đã sớm vô cùng ngưng thực, tinh thần công kích đối với hắn căn bản ảnh hưởng không lớn.

Bồng!

Trong đêm tối, hiện lên một điểm kim quang, Tần Tiến lần nữa lao tới trước mặt Tần Phàm, ngón trỏ đè xuống, một tinh thần lao lung màu vàng như là thực chất hình thành ở bốn phía Tần Phàm, chậm rãi tiến hành áp bách đối với Tần Phàm.

Lúc này sắc mặt Tần Tiến ngưng trọng, toàn lực thi triển, ngón trỏ kia tựa hồ áp súc cả không khí bốn phía.

- Một chiêu này bây giờ đối với ta vô dụng.

Nhưng Tần Phàm lại lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh, sau đó hắn chậm rãi xòe bàn tay ra, thong dong hất ngón trỏ của Tần Tiến trở về.

Tần Tiến có chút thất thần mà rút lui hai bước, bởi vì một kích vừa rồi là dốc hết toàn bộ tinh thần lực, khiến cho hắn trở nên hư nhược hơn rất nhiều, sắc mặt cũng lộ ra có chút tái nhợt, hai đầu lông mày tựa hồ trở nên ảm đạm hơn.

Hôm nay hắn biết mình cùng Tần Phàm chênh lệch giống như cách một hào rộng, để cho hắn căn bản không có cách nào chạm vào, thậm chí không có một chút lòng tin có thể vượt qua!

- Ta quả nhiên là không bằng ngươi.

Trong miệng Tần Tiến thì thào nói, trong khoảng thời gian ngắn tựa hồ tâm như tro lạnh.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1204)