Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0358

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0358: Thong dong rời đi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Là Tần Phàm, còn có Tần Li nữa.

- Bọn hắn đã đến.

- Mọi người coi chừng.

- Mọi người cùng nhau công kích đừng cho Tần Phàm đến gần.

Rất nhanh, một bóng người màu xanh cùng một bóng người xanh nhạt xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Tần Phàm vẻ mặt sát khí lúc này tay cầm lấy một thanh vũ khí giống dao phay nhưng to hơn dao phay một chút hiện lên Huyết Quang, nhưng bôn lôi vọt về phía bên này, lập tức, mọi người nhao nhao hô lên.

- Người nào ngăn ta chết.

Tần Phàm quát lạnh một tiếng về phía thông đạo, hắn lúc này cùng thi triển ra Kỳ Lân Tí, Huyền Vũ chi khí, Chu Tước chi dực, cánh tay sinh Thanh Lân, thân phụ thần giáp, lưng mang Hỏa Dực, giống như một Viễn Cổ Chiến Thần vậy.

Trên người hắn có một cổ khí thế vô cùng cường đại mãnh liệt áp về trước, xen lẫn sát khí ngập trời vừa rồi một đường đồ sát mà đến, như là phong bạo ập đến, phô thiên cái địa, không khí trong thông đạo lập tức trầm trọng hơn vài lần.

Mà Vương Trù Đao trong tay hắn, vào lúc này tựa hồ cũng cho hắn một cổ lực lượng, khí lưu vô cùng nóng rực như hơi thở Hỏa Long, ngay sau đó như thủy triều trùng kích về trước.

- Tần Phàm quá mạnh mẽ.

- Chịu không được, ta rút lui trước đây.

Rốt cục một ít người cũng nhịn không được nữa, buông tha chặn đường lần này.

Bọn hắn biết rõ Tần Phàm mạnh, nhưng không nghĩ tới hắn lại mạnh đến mức này.

- Tần Phàm này căn bản không cách nào ngăn cản.

Hơn năm mươi người này nếu quả thật có thể cùng nhau tổ chức thế công, muốn giữ lại Tần Phàm cũng không phải vấn đề, nhưng bọn hắn đều không chịu nổi uy áp cường hoành của Tần Phàm, hơn nữa có ám chỉ tâm lý của Tiêu Minh trước kia, cuối cùng tất cả mọi người đều chạy trối chết.

Tần Phàm thấy đợt chặn đường cuối cùng này tán đi, hắn cũng không dám dừng lại, lôi kéo Tần Li nhanh chóng phóng ra ngoài núi.

- Tần Phàm, nạp mạng đi.

Nhưng vào lúc này, Nhiếp Bá rốt cục cũng đuổi tới, trông thấy Tần Phàm hết sức đỏ mắt, gầm lên một tiếng, giơ đại đao trong tay lên cao, trực tiếp bổ về phía Tần Phàm.

- Tỷ tỷ, đến miệng sơn cốc chờ ta.

Tần Phàm nhẹ đẩy thân thể Tần Li về phía sau lưng, sau đó cầm thật chặt Vương Trù Đao trầm trọng đón đánh Nhiếp Bá.

- Hừ, ta ngược lại muốn xem cái gọi là đệ nhất công kích của ngươi mạnh bao nhiêu.

Tần Phàm hừ lạnh một tiếng, Vương Trù Đao trong tay đột nhiên chém ra.

Oanh! hai cổ kình khí trực tiếp chính diện đón đánh, một tiếng vang điếc tai nhức óc quanh quẩn trong thông đạo, núi đá nhao nhao rơi xuống, tựa hồ cả tòa núi đều trở nên chấn động

Hai đạo nhân ảnh, bị cổ lực trùng kích này đẩy ra

- Cũng không ngoài như vậy.

Tần Phàm khẩu hào khí vạn phần nói, sau đó hắn mượn cổ cường lực này, cả người rất nhanh phóng về phía miệng sơn cốc, thoáng đi đến bên người Tần Li, tiếp theo hắn thuận thế ôm lấy vòng eo mềm mại của Tần Li.

- Các vị Minh chủ, chiêu đãi hôm nay, ngày sau tất có hậu báo, hôm nay Tần Phàm cáo từ trước.

Dưới chân dùng sức đạp một cái, Chu Tước chi dực sau lưng mở ra, Tần Phàm ôm Tần Li, thân hình phóng lên trời, thanh âm lạnh nhạt từ trên không truyền đến

- Cái này... Làm sao có thể, Tần Phàm chỉ là một gã Linh Vũ sư thôi, hắn sao có thể có năng lực phi hành mà chỉ Võ Thánh chi cảnh mới có!

Khi thấy Tần Phàm bỗng nhiên phóng lên trời như tia chớp, bay lượn phía chân trời như một đại điểu, một ít người không biết chuyện không khỏi không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt.

- Đây chẳng lẽ là phi hành võ kỹ trong truyền thuyết?

Một ít người có kiến thức lại kinh ngạc nói.

- Tần Phàm vậy mà biết phi hành võ kỹ?

Đại bộ phận người kỳ thật cũng đã nghe qua loại bí kĩ trong truyền thuyết này, nhưng rất nhiều người đều không thể tin được mình có thể tận mắt nhìn thấy.

- Trời ạ, Tần Phàm sao lại có vận khí tốt như vậy, thậm chí còn có được phi hành võ kỹ đã thất truyền nhiều năm nữa! Đây là lần đầu ta được trông thấy đấy!

- Hơn nữa còn có thể mang theo người phi hành, cái này phải tiêu hao bao nhiêu nguyên võ chi khí mới được? Xem ra Tần Phàm đích thật đủ cường đại!

- Tần Phàm quả nhiên không thể dùng ánh mắt người bình thường để nhìn hắn, chỉ mới tiến vào Chân Vũ thánh địa ba tháng, không chỉ có công kích phòng ngự kinh người tiếp cận bọn người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiênm mà còn có cả phi hành võ kỹ trong truyền thuyết nữa!

- Vừa rồi ta nhìn thấy quang ảnh như đôi cánh trên lưng hắn, còn tưởng là cái gì, nguyên lai là dùng để thi triển phi hành võ kỹ!

- Vừa rồi hắn vậy mà có thể đánh một kích với Nhiếp Bá lại điềm nhiên như không có việc gì, may mắn vừa rồi ta chạy trốn nhanh, nếu không...

Hâm mộ, đố kỵ, nhìn đôi quyến lữ như Thần Tiên trên bầu trời, rất nhiều người vào lúc này không khỏi hai mắt nóng rực. Rất nhiều người đối với phi hành võ kỹ cũng chỉ nghe qua, nhưng lại chưa thấy qua, cho nên mọi người cũng không biết Tần Phàm phi hành là nhờ Chu Tước chi dực, mà đều cho rằng đó là phi hành võ kỹ.

Đồng thời có ít người cũng bắt đầu âm thầm nghĩ mà sợ, nghĩ đến vừa rồi nếu như mình còn tiếp tục chặn đường, hậu quả có lẽ là không thể lường được.

- Tần Phàm --

Lúc này Nhiếp Bá cũng từ cửa sơn động vọt ra, vô cùng phẫn nộ gào thét với bầu trời. Tuy rằng tâm tính hắn tu luyện không tệ, nhưng bởi vì hắn vốn tu luyện hỏa hệ nguyên lực, nên rất dễ dẫn phát tính tính nóng nảy được ẩn dấu.

Nhiếp Bá vốn cũng bởi vì đệ đệ hắn, Nhiếp Hải bị Tần Phàm giết chết mà bi phẫn, lại vì mấy thành viên tinh anh của Đại Chấn Minh bị giết nên càng phát hỏa, sau đó vừa nãy liều một kích với Tần Phàm, hắn phát hiện lực công kích của Tần Phàm vậy mà không kém mình bao nhiêu! Cái này khiến hắn càng khó tiếp thụ được, rốt cục lửa giận liền bùng phát như núi lửa, lúc này thậm chí đã đến tình trạng đánh mất lý trí.

- Ha ha, Nhiếp minh chủ xin dừng bước, không cần đưa tiễn đâu.

Tốc độ bay của Tần Phàm rất nhanh, cơ hồ chỉ lập tức đã bay lên hơn 10m, vào lúc này từ trên cao nhìn xuống ngọn núi phía dưới, sau đó có chút trêu tức nói.

Nếu như trước hôm nay thì hắn có lẽ chưa hẳn có thể mang theo người phi hành, nhưng do Chu Tước chi dực đã thức tỉnh lúc trong hồ nham tương kia nên khiến năng lực của hắn gia tăng rất lớn, hơn nữa hôm nay hắn dù sao đã Linh Vũ sư thất cấp, một thân nguyên võ chi khí vô cùng ngưng thực, mang theo Tần Li phi hành một thời gian ngắn cũng không vấn đề gì nữa.

Cũng vì ngay từ đầu Tần Phàm đã tính đường chạy trốn, cho nên hắn mới dám lớn gan đối kháng chính diện với Nhiếp Bá như thế. Trên thực tế, Nhiếp Bá không hổ là đệ nhất công kích của Thánh Địa, vừa nãy giao thủ Tần Phàm cũng cảm thấy có chút khí huyết quay cuồng, chịu chút nội thương.

Bất quá hắn ỷ vào khí lực cường đại, đơn giản đè ép thương thế xuống, cũng không lộ ra chút nào cả.

*****

Bởi vì hắn biết rõ trước kia những người kia tuy rằng đều bị khí thế của hắn dọa đi, nhưng một khi hắn rơi vào hạ phong, những người này rất có thể sẽ lần nữa vây quanh. Cho nên vừa rồi Tần Phàm mới giả vờ như đánh ngang tay với Nhiếp Bá, chỉ là để lừa gạt những người này.

Nếu không chỉ cần những người này lần nữa ngăn cản Tần Phàm một chút thì hắn cũng không dễ dàng mang theo Tần Li bay lên không trung như vậy được.

Rất nhanh, bốn minh chủ Viên Cảnh Thiên, Tiêu Biệt Ly... cũng đều đuổi tới, bọn hắn trông thấy Tần Phàm huy động lấy Chu Tước chi dực hỏa hồng sắc lơ lửng tại giữa không trung đều lộ ra thần sắc khiếp sợ, đồng thời trong lòng liền trở nên trầm trọng.

Tần Phàm biết phi hành võ kỹ

Mà bọn hắn lại không.

Hơn nữa giờ bọn hắn còn trên đỉnh núi, nếu muốn đuổi giết Tần Phàm trên mặt đất cũng không có gì khả năng! Nều giờ bọn hắn chạy đến chân núi đón đánh Tần Phàm, khi đó không biết Tần Phàm đã bay đến nơi nào rồi.

Hiện giờ khoảng cách Tần Phàm dừng lại công kích bọn hắn cũng khó đến được, coi như đánh tới, nhưng lấy cường độ phòng ngự của Tần Phàm, công kích cách xa như vậy căn bản không thể tạo thành tổn thương gì cho hắn cả.

Lúc này, bọn hắn đều vô kế khả thi.

Như lần này để Tần Phàm thuận lợi rời đi, bọn hắn đều minh bạch, việc đó đại biểu cho cái gì! Đó chính là một thanh đao nhọn lúc nào cũng treo trên đầu bọn hắn.

Tần Phàm một khi trở lại Thần Điện, có thể tiếp tục hưởng thụ kỳ hạn bảo hộ một năm của Thần Điện, mấy người bọn hắn muốn đối phó Tần Phàm căn bản không có khả năng

Tiềm lực của Tần Phàm thật sự quá kinh khủng

Chỉ tiến vào Chân Vũ thánh địa có ba tháng đã có được thực lực như vậy, ai biết qua thêm bảy tháng nữa hắn sẽ có thực lực thế nào? Hơn nữa Tần Phàm lúc này còn lấy được vũ khí Viễn Cổ lai lịch bất phàm, trên người còn có vài chục khỏa Hỏa Nguyên Tinh có chỗ tốt rất lớn đối với tu luyện giả hỏa hệ.

Tần Phàm vừa hay chính là tu luyện giả nguyên lực hỏa hệ.

- Ah --

Nhưng vào lúc này, Nhiếp Bá phát ra một tiếng gầm rú như dã thú, sau đó liền thấy hắn đột nhiên dùng sức ném đại đao trong tay về phía Tần Phàm.

Một kích toàn lực của Nhiếp Bá không phải chuyện đùa, theo tiếng xé gió bén nhọn truyền đến, thanh đại đao kia giống như một đầu Mãnh Hổ điên cuồng, toàn thân còn mang theo Liệt Diễm hừng hực, tựa hồ không như nếu không thôn phệ Tần Phàm thì thề không bỏ qua vậy.

Nhiếp Bá xem ra đích thật đã phẫn nộ tới cực điểm, nếu không cũng sẽ không ném vũ khí đi như thế.

- Tỷ tỷ, ngươi ôm chặt ta một chút.

Nhìn xem thanh hổ đầu đại đao thế tới mãnh liệt bay tới kia, Tần Phàm lại không chút bối rối, hắn tỉnh táo đoán chừng quỹ tích phi hành của nó, sau đó Chu Tước chi dực sau lưng nhoáng một cái, thân hình nhanh chóng thối lui ra một khoảng cách.

Sau đó hai mắt ngưng tụ! Vương Trù Đao trong tay đột nhiên chém về phía trước.

- Nếu Nhiếp minh chủ đã tặng đao, Tần Phàm há có thể không thu?

Tần Phàm nói, tay trái nhẹ đẩy thân thể Tần Li ra sau, bên phải thân thể lướt qua trực tiếp chém ra một đao.

Phanh!

Một thanh âm thanh thúy vang lên, tiếp theo trong nháy mắt, thanh đại đao chất liệu lẫn chế tác đều thượng đẳng này, cứ như vậy bị Vương Trù Đao trong tay Tần Phàm chặt đứt như chẻ tre.

Cắt thành hai đoạn, sau đó chậm rãi rơi xuống dưới.

PHỐC! Trông thấy vũ khí bị hủy, Nhiếp Bá rốt cục nhịn không được phun ra một ngụm trọc huyết, nửa quỳ trên đỉnh núi, nhưng vẫn đỏ mắt nhìn lên trời, không ngờ lại tức giận đến mức bị thương.

Bất quá đây đều là do hắn tự tìm cả, cũng như hắn nói, thế giới này bất luận đúng sai, chỉ luận thực lực và kết quả.

- Ha ha, Nhiếp minh chủ, kính xin ngàn vạn bảo trọng thân thể, chớ để trước khi ta tìm ngươi báo đáp thì ngươi đã chết đấy.

- Còn có Viên minh chủ, không hổ là phòng ngự mạnh nhất, không thể tưởng được ngươi vẫn bảo trụ được một mạng, tốt, thật sự rất tốt!

Tiếp theo hắn trông thấy Minh chủ Đại Ly Minh Viên Cảnh Thiên lúc này thần sắc suy yếu và các minh chủ khác, miệng tiếp tục nói:

- Các vị minh chủ cũng thế, bảy tháng sau ta sẽ gặp từng người để báo đáp chiêu đãi hôm nay.

Xong, hắn cũng không dừng lại, nắm thật Tần Li, Chu Tước chi dực sau lưng mở ra, xuyên vân mà đi, rất nhanh liền biến mất trong tầm mắt mọi người. Bảy tháng sau, đúng là kỳ hạn một năm hắn tiến vào Chân Vũ thánh địa, đến lúc đó hắn liền triệt để mất đi sự bảo hộ của Thần Điện.

Bất quá khi đó Tần Phàm tự tin hắn nhất định không cần phải chạy trốn như hôm nay nữa.

Mà nhìn thân ảnh Tần Phàm rời đi, trên đỉnh núi, đám Minh chủ và Phó minh chủ cũng không khỏi thoáng chốc sắc mặt xám như tro.

- Ngũ minh truy đuổi, lại vẫn để tên Tần Phàm kia chạy mất.

- Xem tình hình, tựa hồ ngay cả hai người Nhiếp Bá và Viên Cảnh Thiên đều đã từng giao thủ với Tần Phàm, nhưng đều không làm gì được hắn, hơn nữa hai người này tựa hồ còn bị thương...

- Nhiếp Bá tựa hồ là bị tức đến thổ huyết... Các ngươi xem, Phó minh chủ Đại Chấn Minh, thân sinh đệ đệ của Nhiếp Bá, Nhiếp Hải tựa hồ không ở đây... Vừa rồi dường như nghe nói là bị Tần Phàm giết chết...

- Trách không được, Nhiếp Bá lại tức giận như thế.

- Cướp được vũ khí Viễn Cổ trong tay cao thủ Lục Minh, bị ngũ minh truy đuổi vẫn thong dong rời đi... Tần Phàm này thật sự không đơn giản, đoán chừng rất nhanh tên của hắn sẽ vang vọng toàn bộ Chân Vũ thánh địa thôi.

- Tân nhân chỉ mới tiến vào Chân Vũ thánh địa ba tháng này có lẽ thật sự sẽ sáng tạo ra một truyền kỳ mới, một truyền kỳ có khả năng siêu việt đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương!

Mà một ít người khác lại nhỏ giọng nhao nhao nghị luận, đoán chừng rất nhanh chuyện hôm nay sẽ từ miệng bọn hắn truyền ra, cuối cùng sẽ khiến cho cả Chân Vũ thánh địa đều biết.

Mà Tần Phàm lúc này đã cùng Tần Li sớm rời khỏi ngọn núi lửa kia, tự nhiên không nghe thấy những lời nghị luận này, lúc này hắn ôm Tần Li, một mực phi hành về phía Thần Điện.

Lúc hoàng hôn, mặt trời xuống núi trên bầu trời, tất cả nhìn qua rất là xinh đẹp.

Lúc này bời vì đã vào đêm nên Nam Hoang vô cùng khắc nghiệt này vậy mà khó được có một tia gió mát. Theo chút gió lạnh thổi qua mép tóc, Tần Phàm cảm thụ được tư vị ôn nhu trong ngực, hơn nữa vừa mới mang theo thu hoạch thoát ly hiểm cảnh nên tâm tình lộ ra thập phần không sai.

Loại cảm giác cùng người yêu bay lượn phía chân trời này cũng khiến hắn thập phần hưởng thụ.

- Kỳ thật có thể một mực tự do tự tại như vậy, có được trời cao biển rộng của chính mình, đó cũng là một chuyện thập phần chuyện tốt đẹp.

Tần Phàm khí tức thoảng thoảng từ trong ngực truyền đến, có chút mê say.

Bất quá hắn biết rõ, bây giờ không phải là lúc đắm chìm trong ôn nhu hương.

Hắn không quên người kia, thậm chí ước hẹn năm năm với toàn bộ Nam phong Tần gia.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)