Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0380

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0380: Oan gia gặp mặt
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Cho nên có thể nói là trước khi chính thức đối bính thì kết cục đã định.

- Linh Vũ Sư tiến vào Thiên Cơ Đỉnh quả nhiên có chút bất đồng, nhưng tiếc là ngươi vẫn chưa đủ.

Tần Phàm nhìn thi thể Vương Động, lạnh nhạt nói.

Trải qua trận chiến này, hiện giờ hắn đã xác định được thực lực của mình nên càng thêm phần tự tin.

- Chỉ là không biết bọn người Dịch Khuyết Sa Vũ sau khi tiến vào Đỉnh Thiên Cơ được năm năm thì đạt tới trình độ nào rồi.

Hắn tiến lên gỡ Giới chỉ trữ vật trên tay VƯơng Động ra vừa âm thầm suy nghĩ trong nội tâm.

- Không thể tưởng được Vương Động này lại có bốn khỏa Yêu Tinh Hạch!

Tần Phàm nhĩn kỹ một chút, hơi có chút ngoài ý muốn. Như vậy là hắn đã có thêm Yêu Tinh Hạch rồi. Nhưng hắn không dừng lại tại chỗ lâu, nhanh chóng thu thập hiện trường thoáng một phát rồi rời đi.

Trên Nhã Các Thần Điện, nơi tám vị Thánh Tôn an tọa.

- CÀn, ta sai rồi. Tần Phàm hắn đã có được tâm cường giả.

Thánh Tôn Chấn mở miệng nói.

- Vương Động chết rồi!

- Vương Động tiến nhập Đỉnh Thiên Cơ đã hơn 1 năm rồi nhưng lại chết trong tay Tần Phàm chỉ mới tiến vào Chân Vũ Thánh địa nửa năm! Hơn nữa còn bị giết chết rất gọn gàng!

- Không thể tưởng tượng nổi! Xem ra chúng ta phải suy đoán lại thực lực của Tần Phàm một lần nữa!

- Đáng sợ nhất chính là từ lúc bắt đầu ở ngoài thành đến giờ, Tần Phàm một mực chiến đấu ở cường độ à hắn tựa hồ như hoàn toàn không biết mệt mỏi!

- Chỉ sợ là Tần Phàm có thể phách vượt xa thường nhân a, nếu không thì không thể có được thể lực như vậy được, hơn nữa vừa rồi Tần Phàm phục dụng khỏa Luyện dược kia chỉ sợ cũng ko phải vật tầm thường, có thể khiến hắn khôi phục khí Nguyên Võ rất nhanh!

- VỪa rồi chúng ta đều cho rằng hắn kích phát tiềm lực mới có được thực lực như vậy, xem ra chúng ta đều sai rồi! Tần Phàm hắn vốn có thực lực mạnh như vậy, hơn nữa hắn còn can đảm không sợ tiêu hao thể lực tiến vào thành đầu tiên, như vậy cũng chính là hắn tự tin thể phách cường hãn, căn bản không sợ tiêu hao!

- Hiện tại xem ra Tần Phàm hắn có thể đạt được top 10 Thiên Tài Chiến lần này, thậm chí là top 5!

- Hắc hắc, hiện giờ trên tay Tần Phàm đã có 9 khỏa Yêu Tinh Hạch rồi, chỉ cần thu thập 11 khỏa nữa là có thể tiến vào đài quyết chiến rồi! Tóm lại là ta càng ngày càng coi trọng hắc mã Tần Phàm này rồi, hi vọng hắn sẽ mang tới thêm nhiều kinh hỉ nữa a!

Trên chiến trường, Vương Động bị Tần Phàm giết chết khiến quảng trường Thần Điện lại nổi lên một hồi sóng to gió lớn, lực chú ý trên người Tần Phàm cũng càng ngày càng nhiều, không thể không nói Tần Phàm lại làm bọn hắn kinh ngạc một lần nữa.

- Tần Phàm quả thật đã mang lại vẻ vang cho Đại Kiền Quốc rồi.

Mà ở chỗ bọn người Càn Minh, Đặng Quảng âm thầm cảm thán, trong nội tâm tự nhiên cảm thấy đáng tiếc vì Tần Phàm không gia nhập Càn Minh. Bất quá hắn biết rõ lúc này vô luận kết quả Thiên Tài Chiến như thế nào thì có lẽ không còn người nào dám tùy tiện tìm Càn MInh gây phiền toái nữa rồi.

- Tần Phàm hắn quả nhiên là kỳ tích, không làm ta thất vọng.

Lúc này Thái Hiên lại mỉm cười, vừa rồi lúc mọi người đều cho rằng Tần Phàm kích phát tiềm lực mới có được thực lực như vậy thì chỉ có mình hắn tin tưởng Tần Phàm vẫn giữ lại thực lực. Hiện giờ kết quả quả nhiên như suy nghĩ của hắn, Tần Phàm đã vượt quá suy nghĩ của mọi người.

-Tần Phàm quả nhiên không làm ta thất vọng, lúc này sau khi Thiên Tài Chiến kết thúc thì hắn hoàn toàn có thể tiến vào Thiên Cơ Đỉnh rồi.

Kim Thượng trên gác cao Thần Điện nhìn thấy một màn này, khẽ cười nói:

- Như vậy xem ra kỷ lục bảy năm trở thành Võ Tôn của Vân Phi Dương rất có thể bị phá rồi.

Dương trưởng lão cũng vuốt hàm râu dài của mình, mỉm cười nói.

- Chỉ sợ lúc này Tần Phàm không chỉ phá kỷ lục trăm năm qua của Vân Phi Dương mà ngay cả kỷ lục ngàn năm trước cũng bị hắn phá vỡ.

KIm Thượng nói ra, đối với Tần Phàm thì hắn càng ngày càng có lòng tin.

Trên chiến trường, sau khi giải quyết Vương Động thì Tần Phàm tiếp tục đi khắp hang cùng ngõ hẻm tìm kiếm yêu thú tiếp theo. Sau khi giết Vương Động, thu thập chiến lợi phẩm thì hắn đã có được bốn Yêu Tinh Hạch rồi, chỉ cần giết 11 con yêu thú nữa là có được tư cách tiến vào giai đoạn thứ ba, lên đài quyết chiến.

Một lát sau, Tần Phàm đứng ở đầu một con đường, phát hiện một Thiết Giáp Ngân Lang đang nghỉ ngơi, tốc độ của yêu thú sói vốn cực kỳ nhanh, nanh vuốt cũng cực kỳ sắc bén cộng với trên người nó còn có thiết giáp có thể phòng ngự, trên người nó cơ hồ không có nhược điểm gì đáng kể, có thể nói là một yêu thú đỉnh phong có tốc độ, phòng ngự và công kích kết hợp hoàn mỹ. Đối với Tần Phàm mà nói thì vẫn có chút khó chơi, cuối cùng hắn phải dùng Man Ngưu Kình 50 trọng mới có thể giết chết Thiết Giáp NGân Lang kia!

- Đã được một nửa!

Tần Phàm lấy Yêu Tinh Hạch từ trong thi thể Thiết Giáp Ngân Lang ra, trong lòng thầm nghĩ thời gian hắn tiến vào nội thành đến giờ cũng chỉ mới nửa giờ.

- Có thể thu được thành quả chiến đấu nhanh như vậy, hiệu suất quả là không tệ!

- Ồ? Tựa hồ rốt cục đã tới?

Hắn bỗng nhiên giả bộ như lơ đãng nhìn về một phía khác rồi lập tức quay người đi, khóe miệng lại nhếch lên có chút khó hiểu khó có thể phát giác được. Vì vậy hắn không lập tức rời đi mà chỉ đứng đầu đường giả vờ thu thập các tài liệu hữu dụng trên thi thể Thiết Giáp Ngân Lang kia, người khác nhìn vào thì hắn như đang thu thập hiện trường nhưng thực tế là hắn cố ý dừng lại để chờ những người khác đến.

- Minh Chủ Đại Chấn Minh Nhiếp Bá! Minh Chủ Đại Ly Minh Viên Cảnh Thiên! Minh Chủ Đại Khảm Minh Tiêu Biệt Ly! Minh Chủ Đại Khôn Minh Lâm Thông! Minh Chủ Đại Tốn Minh Lương Kiến! Chính là năm vị minh chủ đã tranh đoạt Vũ khí Viễn Cổ với Tần Phàm ở Nam Hoang!

- Nghe nói lúc trước năm vị Minh chủ đều thống nhất hợp sức giết chết Tần Phàm thì hắn lại chạy thoát được, lúc này xem ra là đến tính sổ đây.

- Nhất định là như vậy, bọn hắn phát hiện tiềm lực của Tần Phàm quả thật quá lớn. Coi như là đệ nhất công kích và đệ nhất phòng ngự như Nhiếp Bá và Viên Cảnh Thiên cũng không dám đơn độc hành động tấn công Tần Phàm nên bọn hắn đều tiên hạ thủ vi cường!

- Quả thật là như thế, lúc này chỉ sợ là cơ hội duy nhất của bọn hắn rồi, dùng thực lực của Tần Phàm hôm nay thì chỉ sợ chỉ nửa năm 1 năm nữa là có thể đạt tới trình độ cực kỳ kinh khủng rồi! Với tiềm lực của Tần Phàm, so với Nhiếp Bá bọn hắn chỉ sợ còn có khả năng đột phá tới Võ Tôn nhanh hơn nữa! Nếu hiện giờ không động thủ thì bọn hắn sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội!

- Thực lực năm người bọn hắn không kém, tuy chỉ tiến vào Thiên Cơ Đỉnh có ba tháng nhưng thực lực nhất định tăng lên rất lớn! Cộng với một công một thủ phối hợp với nhau, lúc này Tần Phàm quả thật đã gặp đại nạn rồi.

*****

Mọi người trên quảng trường Thần Điện có thể nhìn được toàn cục nên phát hiện năm vị Minh chủ đang đến gần Tần Phàm rất nhanh. Không ít người đã lo lắng thay cho Tần Phàm. Có ít người có hảo cảm với Tần Phàm như Thái Hiên và mọi người Càn Minh, thậm chí hận không thể báo tin tức này cho Tần Phàm biết. Bọn hắn cũng không biết, kỳ thật lúc năm tên Minh chủ đến gần 100m thì Tần Phàm đã cảm ứng được khí tức của bọn hắn vì hắn đã quá quen thuộc.

Ngày đó ở Nam Hoang, năm gã Minh chủ hợp công vây giết nên hắn vẫn không quên. Lần đó đã khiến người hắn yêu nhất lâm vào cảnh hiêm nguy nên hắn không thể quên! Đồng dạng, hắn cũng không thể quên khí tức của năm người này. Hắn một mực chờ một cơ hội nên sau khi tiến vào thành, hắn không chút che dấu hành tung của mình chính là dẫn dụ bọn người kia tới. Hiện giờ những người này rốt cục đã tìm được hắn rồi. Hoặc là nói rốt cục Tần Phàm đã đưa bọn hắn tới.

- Chính là lúc này.

Lúc những người kia đi vào phạm vi 10 thước, Tần Phàm bỗng nhiên nói ra, sau khi nhìn thấu kiến trúc trước mặt, sắc mặt hắn trở nên bất thiện, nhìn năm người.

- Tần Phàm, rốt cục chúng ta đã gặp lại nhau.

Viên Cảnh Thiên mở miệng lên tiếng đầu tiên, hắn nhìn thoáng qua thi thể Thiết Giáp Ngân Lang dưới chân Tần Phàm, trong lòng thầm thận trọng hơn một chút. Tần Phàm có thể giết chết Thiết Giáp Ngân Lang này đủ để nói rõ thực lực của nó bây giờ.

- Bất quá, cho tới bây giờ hắn cũng đã tiêu hao cường độ cao, lại đối phó với yêu thú khó chơi như Thiết Giáp Ngân Lang thì hiện giờ hắn nhất định rất yếu sức rồi.

Ngay lập tức, hắn lại tự lên tiếng an ủi mình.

- Đúng vậy, chúng ta lại gặp nhau.

Tần Phàm bình tĩnh nhìn năm người đối phương, nhàn nhạt nói. Hắn có thể nhìn ra khí tức năm người này so với lúc ở Nam Hoang ba tháng trước thì đã mạnh hơn không ít.

- Tần Phàm, hôm nay ta phải dùng máu của ngươi để tế đệ đệ linh thiêng của ta trên trời!

Nhiếp Bá nhìn thấy Tần Phàm, hắn vốn một mực khống chế tâm tĩnh của mình nhưng lúc này vẫn không thể nhịn được một tia tức giận.

- Nhiếp Minh chủ, xem ra sau khi tiến vào Đỉnh Thiên Cơ thì ngươi vẫn không tiến bộ bao nhiêu a.

Tần Phàm không chút dao động, chỉ nhàn nhạt nói.

- Ngươi đã quên lời ta lúc trước sao? Trên thế giới này, chỉ có người thắng mới có quyền lên tiếng! Thực lực đệ đệ Nhiếp Hải của ngươi không bằng ta nên hắn chết cũng không có gì đáng tiếc!

- Tần Phàm, lúc này ta cũng muốn khiến ngươi chết mà không có gì đáng tiếc!

Nhiếp Bá thấy Tần Phàm lúc này vẫn mở miệng dùng ngôn từ công kích mình, cái này khiến hắn khó nhịn nổi cơn phẫn nộ đang trào dâng trong lòng, hận đến mức cắn răng, nói ra.

- Thoạt nhìn thì cơ hội của ngươi không lớn.

Hắn biết rõ mình đoán không sai, trong khoảng thời gian ngắn tại Đỉnh Thiên Cơ này, tuy thực lực tăng trưởng nhưng tâm tĩnh vẫn không ổn định vì cái chết của đệ đệ Nhiếp Hải. Cái này đối với hắn mà nói thì vẫn là vết thương chí mạng.

- Lão Nhiếp, Tần Phàm này không phải đối thủ bình thường, phải vững tâm lên!

Lúc này, thấy lửa giận Nhiếp Bá tựa hồ như càng lúc càng gia tăng, Viên Cảnh Thiên vỗ tay lên vai hắn.

- Tần Phàm, ngươi sẽ không đắc ý được bao lâu nữa đâu.

Nhiếp Bá được Viên Cảnh Thiên nhắc nhở, liền hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm tình của mình thoáng một phát rồi nói ra.

- Ha ha, năm vị Minh chủ liên thủ lại với nhau vây công, ta quả thật có chút chờ mong đấy.

Tần Phàm chỉ giang hai tay ra, tùy ý nói. Nhìn bộ dạng hắn thập phần dễ bị đòn nhưng thực tế chính là chén ép khí thế đối thủ. Hắn không có khí thế áp bách đối thủ nên ngay từ đầu đã tạo nên tràng diện áp bách. Khí thế của năm gã Minh chủ này vốn rất hung hăng, lại vô cùng tự tin nên Tần Phàm biết rõ cần phải áp bách tràng diện này. Trong năm người đối phương, ngoại trừ Viên Cảnh Thiên đa mưu túc trí một mực bình tĩnh ra thì những người khác lúc này đều có chút dao động. Buông lỏng tâm tĩnh, nếu chống lại đối thủ thực lực chênh lệch với mình thì không có gì đáng nói. Nhưng thực lực Tần Phàm không chỉ chênh lệch với bọn hắn mà còn cao hơn bọn hắn. Như vậy đối với bọn hắn mà nói thì chính là điểm trí mạng. Về phương diện tĩnh tâm này thì trước kia Cổ Mặc đã từng nói qua với hắn rồi, và Tần Phàm cũng đã lĩnh ngộ cách đây không lâu. Không thể không nói, trong linh huyệt nồng độ linh khí 2000 lần đã trợ giúp cảm ngộ với hắn rất lớn.

- Tần Phàm, ngươi cũng không cần khua môi múa mép, hiện tại hết thảy những gì ngươi nói đều không có gì trọng yếu, chúng ta đều sẽ tử chiến sinh tử với ngươi.

Lúc này, Viên Cảnh Thiên tựa hồ nhìn ra mục đích Tần Phàm, trầm tĩnh liếc nhìn đối phương, lạnh lùng nói ra.

- Sớm biết như thế thì còn tự rước cái chết vào người làm gì...

Nhìn đối phương đã bắt đầu dàn trận thế, vài đạo khí thế không ngừng tăng lên, gương mặt Tần Phàm đã bắt đầu nghiêm lại nhưng chỉ nhàn nhạt nói ra.

Lúc này, trong thành trì không có chút gió nhẹ nào thổi qua. Hung thú trong thành lúc này đều đang ngủ say, chỉ có ngẫu nhiên tiếng ngáy như tiếng sấm nổ của chúng quanh quẩn, rung động lòng người.

Phố dài yên tĩnh, sắc trời âm trầm, đoạn tường ngói tàn liền lọt vào trong tầm mắt.

Tại một đầu đường tan hoang, năm vị Minh chủ Viên Cảnh Thiên Nhiếp Bá đã chậm rãi vây Tần Phàm lại, thoạt nhìn thì năm người bọn hắn tựa hồ như đa trải qua huấn luận hợp tác, lúc này năm cỗ khí thế giống như muốn ngưng tụ lại thành một khiến không khí bỗng nhiên bị đè nén.

- Xem ra vì đối phó ta mà Năm vị Minh chủ đã rất khổ tâm a.

Tần PHàm bị năm người vây vào giữa nhưng không chút sợ hãi, chỉ nhàn nhạt nói ra.

- Ông!

Ngay lập tức, một tiếng chấn động rất nhỏ vang lên, Vương Trù Đao dài một xích liền xuất hiện trên tay hắn, đao khí lập tức tung hoành, ánh đao bắn ra bốn phía.

Lúc Vương Trù Đao xuất hiện thì thần sắc năm vị Minh chủ vây quanh Tần Phàm khẽ giật giật, đặc biệt là Nhiếp Bá, giống như là bị gợi lại chuyện thương tâm cũ nên trên mặt vô cùng khó khăn, lồng ngực phập phồng, có thể thấy tâm tình của hắn chấn động như thế nào.

- Có phải chư vị thấy thanh đao này rất quen thuộc không?

Biểu lộ của những đối phương đều lọt hết vào tầm mắt Tần Phàm, hắn chỉ khẽ cười, nói:

- Đây chính là Vũ khí Viễn Cổ tại hạ lấy được tại Nam Hoang, chư vị cũng đã từng thấy rồi đó, hôm nay xem như gặp lại rồi.

Tần Phàm có thể cảm giác được so với ba tháng trước tại Nam Hoang thì hiện giờ năm người đang vây giết mình có vẻ ăn ý hơn rất nhiều. Tuy hắn tự tin có thể giết bất kỳ người nào trong thời gian cực ngắn nhưng nếu năm người lại tụ lại một chỗ thì khó đối phó hơn nhiều.

Mà phía sau còn có Lôi đài quyết chiến Thiên Tài Chiến, lúc này hắn cũng không muốn hao phí quá nhiều thời gian ở chỗ này. Cho nên hắn cố ý dùng lời nói đả kích năm người kia, khiến sự phối hợp của bọn hắn xuất hiện sơ hở, khi đó hắn có thể dễ dàng đối phó hơn rồi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1204)