Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0408

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0408: Khảo nghiệm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Tần Phàm, ngươi ngẩng đầu lên.

Sau đó một vị Thánh Tôn mở miệng nói.

- Tạ Thánh Chủ...

Trong nội tâm Tần Phàm khẽ run lên, sau đó chậm rãi nâng đầu lên. Lập tức, màu vàng, màu đỏ, màu cam, màu đỏ, màu xanh lá, màu xanh, màu xanh da trời, màu tím, tám thân ảnh tôn quý để cho người không dám nhìn thẳng xuất hiện ở trước mắt.

Tuy Tần Phàm cũng không nhận ra bọn hắn, nhưng ngay lúc hắn ngẩng đầu lên, hắn liền biết thân phận của mọi người, trong đó hắn biết rõ vị mặc áo bào xanh kia, là Thánh Chủ Đại Càn quốc.

Đồng thời hắn cũng biết, những người này cũng là tám vị Thánh Tôn của Thánh Địa Thần Điện.

Những tin tức này hình như là tự nhiên mà hiện ra trong đầu của hắn, có thể dễ dàng tiến vào thức hải của mình như thế, cái này để cho trong lòng Tần Phàm không khỏi khiếp sợ, nếu như đối phương muốn khống chế mình, chẳng phải là một cái ý niệm trong đầu là đủ sao?

- Tần Phàm, ngươi lại dám độc chiếm thần quang, ngươi có biết tội của ngươi không?

Mà nháy mắt sau đó, Thánh Tôn Đại Ly quốc mặc trường bào màu vàng kia đột nhiên nhìn thẳng hai mắt Tần Phàm, thanh âm uy nghiêm nhàn nhạt nói ra.

Oanh!

Con ngươi như là bị sét đánh, hung hăng đánh tới ở chỗ sâu trong tâm thần! Tần Phàm nghe được thanh âm này, hắn biết rõ sự tình mình phục chế Chân Vũ Thần chi quang nhất định là bại lộ, vào lúc này rốt cục nhịn không được trong nội tâm kịch liệt nhảy lên.

- Không tốt...

Thời điểm Tần Phàm đối mặt hai mắt của Thánh Tôn Đại Ly quốc kia, trong lòng mãnh liệt nhảy lên. Trên thực tế, ánh mắt của Đại Ly quốc Thánh Tôn này để cho hắn cảm thấy áp lực quá lớn, để cho tâm cảnh một mực kiên định bình tĩnh của hắn vào lúc này rốt cục xuất hiện dao động lần thứ nhất, thậm chí thân thể cũng có một chút run rẩy, ánh mắt cũng xuất hiện một tia chột dạ.

Lúc này ánh mắt của mấy vị Thánh Tôn khác cũng phóng tới, đều đang nhìn biểu hiện của hắn.

- Làm sao bây giờ?

Đồng thời, tâm hồn của Tần Phàm cũng cực kỳ nhanh bắt đầu chuyển động, hắn thập phần minh bạch thực lực của mình bây giờ, nếu như chư vị Thánh Tôn thật sự muốn trách tội xuống, hắn là tuyệt đối không có lực lượng phản kháng, thậm chí tâm tư kia hắn cũng không cách nào khơi dậy nổi.

Bất quá nghĩ tới đây, hắn lại cực nhanh bình tĩnh lại, nếu như đã bị phát hiện rồi, nếu như đã không cách nào phản kháng, vì cái gì còn muốn đi trốn tránh?

- Tần Phàm biết tội.

Kế tiếp Tần Phàm cúi đầu nói ra, một phương diện là thái độ nhận lầm, một phương diện khác là hắn thật sự không dám ở trước mặt các vị Thánh Tôn vô cùng uy nghiêm kia, mang theo uy áp trùng trùng điệp điệp.

- Ồ?

Trông thấy Tần Phàm vậy mà dứt khoát thừa nhận như vậy, vào lúc này chư vị Thánh Tôn cũng không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn, hơn nữa Tần Phàm biểu hiện tỉnh táo đến mức làm cho người ngạc nhiên.

Người bình thường nếu như làm sự tình vi phạm lệnh cấm bị phát hiện, hoặc là giả bộ như không biết, hoặc là nghĩ mọi cách xô đẩy, hoặc là kinh sợ, rất ít người có thể biểu hiện được điềm nhiên như không có việc gì như thế, giống như là chuyện này làm sai cũng không có gì vậy.

- Tần Phàm được Chân Vũ Thần ưu ái, đánh xuống chúc phúc chi quang, nhưng Tần Phàm lại chỉ tiếp thu được một tia, không thể tiếp nhận tất cả chúc phúc, để cho đại bộ phận Tạo Hóa Chi Quang không công lãng phí, thật sự là cô phụ Chân Vũ Thần hậu ái, thỉnh chư vị Thánh Tôn giáng tội.

Tần Phàm ngôn từ thành khẩn nói:

- Bất quá tuy chỉ có một tia, nhưng Tần Phàm tất nhiên sẽ hảo hảo lĩnh ngộ! Cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, không phụ Chân Vũ Thần cùng chư vị Thánh Tôn kỳ vọng.

- Cô phụ Chân Vũ Thần hậu ái?

Tám vị Thánh Tôn cũng không khỏi nao nao.

- Ha ha, tốt một cái không công lãng phí.

Một lát sau, Đại Càn quốc Thánh Tôn Càn kia vào lúc này mở miệng mỉm cười nói:

- Ly, Tần Phàm này đã nói quá rõ ràng, việc này liền như vậy bỏ qua đi à nha.

Nghe vậy, mấy vị Thánh Tôn khác cũng không khỏi cười khổ, không thể tưởng được Tần Phàm lại dám xuyên tạc ý tứ của Ly, bất quá bọn hắn cũng hoàn toàn chính xác là thưởng thức Tần Phàm trấn định, cho nên vào lúc này đều mỉm cười gật đầu.

Đại Ly quốc Thánh Tôn Ly uy nghiêm mà nhìn Tần Phàm ở dưới, trong miệng nói ra:

- Việc này dễ tính.

Trên thực tế, bởi vì Càn lần nữa kiên trì che chở Tần Phàm, lúc trước chư vị Thánh Tôn cũng không có ý định trừng phạt Tần Phàm như thế nào.

Ở trong chút ít Thánh Tôn tầm đó, kỳ thật cũng không có biên giới chi phân, tuy Tần Phàm là người Đại Càn quốc, nhưng Thánh Tôn như hắn cũng sẽ không bởi vậy mà ghen ghét.

- Tạ ơn Thánh Tôn đại lượng.

Ở thời điểm này, Tần Phàm chỗ nào còn dám nhiều lời, nghe vậy vội vàng cúi đầu đáp tạ. Tuy hắn còn biểu hiện được trấn định, nhưng trên thực tế, phía sau lưng đã âm thầm ra mồ hôi lạnh.

Trước mặt mấy vị Thánh Tôn, đối với hắn mà nói thật sự là quá mức cường đại, nếu như một câu trả lời không tốt, nếu như không nghĩ qua chọc đối phương sinh khí, rất có thể sẽ tùy thời vạn kiếp bất phục.

Đây mới thực là cảm giác tánh mạng cùng vận mệnh đều nắm giữ ở trong tay người khác, cái này làm cho Tần Phàm thập phần không thích, nhưng căn bản lại vô lực đi kháng cự.

- Tần Phàm, ngươi có thể nguyện vì Chân Vũ Thần cống hiến lực lượng của ngươi không?

Một lát sau, một thanh âm ở phía trên truyền đến, lúc này đây mở miệng đặt câu hỏi cho Tần Phàm, là Đại Càn quốc Thánh Tôn Càn.

- Với tư cách con dân của Chân Vũ Thần, có thể vì Chân Vũ Thần ra sức, là vinh hạnh của Tần Phàm.

Tần Phàm vội vàng đáp, lời nói tận lực để cho mình biểu hiện được thành tâm. Tuy hắn không tin thần, hơn nữa đối với Chân Vũ Thần viển vông kia trong lòng còn có hoài nghi, nhưng bây giờ ở trước mặt hắn là người phát ngôn của Chân Vũ Thần trong truyền thuyết ở nhân gian, nếu như hắn ở thời điểm này dám nói một chữ không, đây tuyệt đối là tự tìm đường chết.

- Tốt, ngươi tiến lên đây ba bước đi.

Đại Càn quốc Càn kia lại nói.

- Tiến lên?

Trong nội tâm Tần Phàm khẽ run lên, cũng không phải là tu vi tâm tính của hắn không kiên định, quả thật là mấy vị Thánh Tôn này đối với hắn hiện tại mà nói quá cường đại, mỗi khi gần thêm một bước, uy áp đối với hắn sẽ tăng thêm rất nhiều, hơn nữa càng tới gần, hắn càng sợ mình lộ ra sơ hở.

- Vâng.

Bất quá Thánh Tôn ra lệnh, hắn cũng không dám không nghe, tuy trong nội tâm tâm thần bất định, nhưng vẫn là mở miệng đáp ứng nói.

Sau đó liền đứng lên, chậm rãi đi thẳng về phía trước.

Oanh!

Thời điểm Tần Phàm đứng lên, lập tức như có một đạo sấm sét ở trong đầu bạo tạc nổ tung, để cho cả người hắn cũng không khỏi được lay động thoáng một phát, cơ hồ muốn ngã nhào trên đất.

Cái uy áp vô cùng cường đại kia, như là kinh đào hồng thủy, phô thiên cái địa mà áp bách về phía hắn.

*****

- Đây chẳng lẽ là khảo nghiệm đối với ta?

Tần Phàm cắn chặc hàm răng, trong lòng suy đoán nói. Hắn biết rõ, đây là thời điểm hướng mấy vị Thánh Tôn kia chứng minh mình có lực lượng cùng giá trị, nếu như mình biểu hiện không tốt, nhẹ thì giá trị bị giảm xuống, nặng thì hoàn toàn bị vứt bỏ cũng có khả năng.

Hắn đồng dạng biết rõ, tuy chỉ cần đi về phía trước ba bước, nhưng ba bước này tất sẽ thập phần khó đi!

Quả nhiên, thời điểm Tần Phàm muốn bước ra bước đầu tiên, chân của hắn nhấc lên, lại đột nhiên như nặng tựa ngàn câng, không ngừng run rẩy, lại như thế nào cũng không thể phóng tới phía trước.

Bất quá may mắn hắn tu luyện Huyền Trọng quyền, trường kỳ ở trong hoàn cảnh Trọng Lực Hoàn, dưới sự nỗ lực vẫn là khắc phục cảm giác khó chịu này, bước đầu tiên, đã để cho hắn gian nan bước ra.

Nhưng chỉ là hoàn thành bước đầu tiên này, vậy mà hắn phải bỏ ra cơ hồ gần nửa phút thời gian.

- Bước thứ hai.

Trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm, hít sâu một hơi mà lần nữa nhấc chân của mình, lúc này hắn cảm nhận được uy áp càng mạnh hơn nữa, như núi như biển, mãnh liệt mà hướng về trước mặt của hắn đè xuống.

Ở thời khắc này, hắn thậm chí ngay cả chân cũng cầm lên không nổi, đợi rất không dễ dàng cuối cùng nhấc được chân lên, lại phát hiện phía trước phảng phất như có tường vô hình lấp kín, thẳng tắp chặn đường đi của hắn, để cho một bước này của hắn như thế nào cũng không thể vượt qua.

- Lúc này mới bước thứ hai.

Trong lòng Tần Phàm nổi lên một cảm giác vô lực, hắn đã nghĩ tới ba bước này sẽ thập phần khó đi, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ khó đến trình độ này! Hắn thậm chí ngay cả bước thứ hai cũng không có cách nào vượt qua.

Hắn đối mặt chính là khí thế áp bách thực chất, khí thế còn cao hơn Võ Thánh!

Nếu thay đổi là một Võ Thánh, ở dưới dạng khí thế áp bách này, cũng không thể không cúi đầu!

Trên thực tế, Tần Phàm ở thời điểm này còn có thể bảo trì tư thế đứng thẳng cũng đã xem như là rất giỏi rồi, mà ở trước mặt hắn đã có ba vị Thánh Tôn vào lúc này thậm chí có chút gật đầu.

- Ngay cả khí thế áp bách cũng chịu không được! Ta lấy cái gì trở thành cường giả đỉnh phong!

Nhưng mà Tần Phàm lại không cam lòng, lần nữa cắn răng một cái, ma chủng toàn thân vào lúc này vậy mà sinh ra một loại cộng hưởng huyền diệu, để cho Tần Phàm đột nhiên gia tăng lên một loại lực lượng thần kỳ!

Ủng hộ lấy Tần Phàm bước ra bước thứ hai đi ra ngoài!

Bước thứ hai rồi!

Vào lúc này Tần Phàm hít sâu một hơi, trong nháy mắt này bắt đầu, hắn ở trước mặt tám tồn tại siêu việt Võ Thánh, vậy mà ẩn ẩn sinh ra một tia khí thế thuộc về mình! Chợt, hắn bước ra bước chân lần nữa!

Bước thứ ba...

Thời điểm Tần Phàm bước ra một bước này, giống như Thiên Địa đột nhiên sụp đổ xuống, hắn cảm giác được trước mắt tối sầm, ngũ giác vào lúc này vậy mà đều quỷ dị mất đi! Không màu im ắng vô vị, thật giống như cả người hắn đột nhiên biến mất khỏi thế giới này!

Uy áp của chư vị Thánh Tôn cường đại như vậy!

Cũng không biết đã qua bao lâu, Tần Phàm rốt cục khôi phục tri giác, thật giống như chết rồi phục sinh, một lần nữa về tới cái thế giới này.

Mà bước thứ ba của hắn, thành công bước ra rồi.

PHỐC!

Rốt cục, Tần Phàm cũng nhịn không được nữa, quỳ một gối xuống trên mặt đất.

Quá mạnh mẽ, tám vị Thánh Tôn này đối với hắn hiện tại thật sự mà nói là quá mạnh mẽ! Tần Phàm thậm chí có một loại cảm giác, nếu như mình lại tiến về phía trước một bước, có lẽ sẽ bị khí thế kia xé mình thành mảnh nhỏ.

- Mời Thánh Tôn chỉ thị.

Tần Phàm cúi thấp lấy đầu của mình, trong miệng chậm rãi nói, chỉ là nói ra năm chữ này, phảng phất giống như bỏ ra tất cả khí lực còn lại của hắn, để cho cả người hắn như lâm vào hư thoát.

Nếu không dưới tình cảnh này, hắn cường ngạnh chèo chống lấy thân thể của mình, chỉ sợ cả người sẽ co quắp té trên mặt đất rồi.

Bất quá, ba bước này, hắn cuối cùng là hoàn thành.

Thấy vậy, tám vị Thánh Tôn, kể cả Ly hay bắt bẻ nhất ở bên trong, cũng không khỏi được khẽ gật đầu, bọn hắn đều không thể không thừa nhận, Tần Phàm so với những người trước đây mà bọn hắn cùng một chỗ tiếp kiến qua kia tốt hơn rất nhiều.

- Tần Phàm, ta biết rõ ngươi cùng Càn Kinh Tần gia có ân oán, ta cũng vì ngươi định ra năm năm ước hẹn, bất quá lúc này đây nếu như trong lòng ngươi không có nắm chắt, Chân Vũ Thánh Điện cùng Thánh Địa Thần Điện cũng sẽ không cung cấp thêm cho ngươi một điểm trợ giúp.

- Nếu như năm năm sau ngươi có thể thắng được, như vậy ngươi mới có tư cách vì Chân Vũ Thần cống hiến lực lượng của ngươi, cho ngươi vinh quang vạn phần, thậm chí còn có cơ hội triều kiến Chân Vũ Thần. Nhưng nếu thất bại, ngươi cùng Nam Phong Tần gia của ngươi đều sẽ biến mất khỏi thiên địa.

Sau đó, thanh âm của Thánh Tôn Ly lần nữa truyền đến nói ra.

- Triều kiến Chân Vũ Thần? Chẳng lẽ Chân Vũ Thần thật sự tồn tại sao?

Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi kinh nghi không thôi, nhưng trên mặt lại không dám có nửa phần tỏ vẻ. Bởi vì hắn biết rõ nếu khiến mấy vị Thánh Tôn biết rõ mình hoài nghi Chân Vũ Thần tồn tại, nói không chừng sẽ lập tức diệt mình.

Bất quá thời điểm nghe nói như thế, trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi trầm xuống. Chân Vũ Thánh Điện sẽ không can thiệp thù hận của hắn cùng với Càn Kinh Tần gia, như vậy hắn không thể không đem hết toàn lực đánh cược một lần!

Nếu như thắng sẽ được vinh quang vạn trượng, thất bại thì vạn kiếp bất phục!

Đây là cực kỳ áp lực.

- Tần Phàm, chúng ta đều nhìn ra được ngươi có một cường giả chi tâm, bản Thánh Tôn có thể nói cho ngươi biết, đỉnh phong chi lộ rất xa rất xa, Càn Kinh Tần gia này chỉ là một ngăn trở nho nhỏ trên võ đạo chi lộ của ngươi mà thôi, nếu như như vậy cũng không thể bước qua, ngươi mới xem như thật sự cô phụ Chân Vũ Thần hậu ái.

Thanh âm uy nghiêm của Thánh Tôn Ly truyền đến.

- Tần Phàm minh bạch.

Cũng là lúc này, hắn cảm giác uy áp truyền đến trước mặt kia có chút giảm bớt một ít, Tần Phàm biết rõ lúc này đây khảo nghiệm có lẽ tính toán là qua rồi, hắn vội vàng kính cẩn nói.

- Ngươi lui ra đi.

Quả nhiên, tiếp theo thanh âm của Càn truyền đến.

Tiếp theo trong nháy mắt! Tần Phàm liền phát hiện thân thể của mình đã xuất hiện ở bên ngoài Nhã Các.

- Hô...

Thối lui ra khỏi Nhã Các này, cảm thấy uy áp kinh khủng kia đã thối lui toàn bộ, cả người Tần Phàm mới buông lỏng xuống, lập tức không khỏi thở phào nhẹ nhỏm.

Lúc này hắn cảm thấy phía sau lưng một mảnh lạnh buốt, cũng biết vừa rồi mình bị áp lực lớn đến bao nhiêu. Thậm chí thần kinh toàn thân cũng kéo căng, hắn hoài nghi nếu như mình không ra, một lúc nữa có lẽ sẽ ngất đi.

Mấy vị Thánh chủ kia, cho hắn cảm giác thật sự là quá cường đại, tuy hắn có được thực lực không thua Võ Tôn sơ cấp, nhưng đối mặt bọn họ, vẫn là hoàn toàn không có một tia chống đỡ chi lực.

Thậm chí không động đậy nổi một ý niệm phản kháng.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)