Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0412

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0412: Qua sông
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Mà bởi vì Tần Phàm phục dụng qua Nghĩ Tôn Đan, đã sớm cảm ngộ đến cảnh giới Võ Tôn, hiện tại hắn cố ý đi nếm thử cải tiến vũ kỹ áp dụng Võ Tôn, trên thực tế là muốn cho mình lại một lần nữa cảm ngộ quá trình trong đó, để cho mình một mực đi về cánh cửa vô hình kia.

Quả nhiên, như hắn tưởng tượng.

Chỉ qua mười ngày sau khi hắn cải tiến Vạn Ngưu Trùng thành công, cũng chính là ngày Tần Phàm tiến vào Thiên Cơ Bí Cảnh vừa tròn một tháng.

- Đây là... Thiên Cơ Hà! Võ Tôn chi hà, ta đã cảm ngộ đến!

Tần Phàm ngồi xếp bằng dưới đất, vốn là hai mắt nhắm nghiền, thần sắc bình tĩnh, nhưng trong nội tâm lại bỗng nhiên khẽ động, lập tức trên mặt cũng lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Ở trong Chân Vũ Thánh Địa, nơi thần bí nhất đúng là Thiên Cơ Đỉnh, bên trong Thiên Cơ Đỉnh này, các loại Thiên Địa quy tắc vô cùng rõ ràng, ở chỗ này luyện chế đan dược hoặc là cảm ngộ vũ kỹ tu luyện đều là làm chơi ăn thật, điểm này ở trong một tháng, Tần Phàm là hiểu rất rõ ràng.

Mà bên trong Thiên Cơ Đỉnh này, thần kỳ nhất lại là Thiên Cơ Hà, cũng xưng là Võ Tôn chi hà! Do toàn bộ Thiên Địa quy tắc võ đạo rõ ràng mà phức tạp ở bên trong Thiên Cơ Đỉnh diễn hóa thành, Linh Vũ Sư chỉ cần thần niệm hóa đan vượt qua trong đó, có thể nhảy lên trở thành Võ Tôn cường giả!

Quá trình vượt qua Thiên Cơ Hà, đúng là quá trình từ Linh Vũ Sư đỉnh phong cảm ngộ đến Võ Tôn chi cảnh, chỉ là Thiên Cơ Hà này mượn nhờ Thiên Địa tạo hóa, đem cái quá trình cảm ngộ này trở nên cụ thể hơn, để cho võ giả càng thêm dễ dàng cảm ngộ thành công.

Thiên tài trong Chân Vũ thánh địa, cảm ngộ đến Thiên Cơ Hà này đều cần một năm, thậm chí hai năm thời gian, ngay cả người như Dịch Khuyết, lúc trước cũng bỏ ra một năm thời gian, đương nhiên, cái này có thể là do giai đoạn trước Dịch Khuyết đi cảm ngộ vũ kỹ hoặc là luyện dược bỏ ra quá nhiều thời gian.

Nhưng cho dù là như vậy, như Tần Phàm chỉ bỏ ra một tháng thời gian liền cảm ngộ đến Thiên Cơ Hà này, là chưa từng có ai! Thậm chí lúc trước Vân Phi Dương cũng không có nhanh như vậy liền cảm ngộ đến.

- Võ Tôn chi hà này quả nhiên thần kỳ khó lường, được Thiên Địa tạo hóa.

Tần Phàm nhìn dòng sông ở trong hư không lẳng lặng lưu thảng, cực kỳ phù hợp Thiên Đạo, như thực như huyễn, khí thế rộng lớn kia, cảm thụ được đủ loại thần bí từ trong đó truyền đến, vào lúc này trong lòng của hắn cũng không khỏi được một hồi rung động.

Chỉ một tháng liền cảm ngộ đến Thiên Cơ Hà, Tần Phàm đối với cái này cũng là thập phần thoả mãn.

Kỳ thật sở dĩ Tần Phàm nhanh như vậy cảm ngộ đến Võ Tôn chi hà này, chính là vì hắn phục dụng qua Nghĩ Tôn Đan, đạt được Chân Vũ thần chúc phúc, cũng nương theo cải tiến vũ kỹ Vạn Ngưu Trùng áp dụng cho Võ Tôn, còn có Ma chủng trong cơ thể cũng truyền đến đủ loại thần bí truyền thừa, dưới tác dụng của tất cả, để cho Tần Phàm đối với Võ Tôn chi cảnh lý giải đã xa xa siêu việt hơn Linh Vũ Sư đỉnh phong, dù là Linh Vũ Sư tiến nhập Thiên Cơ Đỉnh vài năm cũng chưa chắc vượt qua hắn.

Nếu thiếu một trong bất kỳ ưu thế này, hắn sẽ khó có khả năng nhanh như vậy thành công cảm ngộ đến.

- Kế tiếp cần phải làm là thần niệm hóa đan, vượt qua Thiên Cơ Hà này.

Trong lòng Tần Phàm lập tức hơi trầm ngâm, hắn biết rõ muốn vượt qua Võ Tôn chi hà này, so với cảm ngộ đến sự hiện hữu của nó thì muốn khó hơn nhiều.

Ngồi xếp bằng tại nguyên chỗ, hai mắt Tần Phàm nhắm nghiền, bài trừ tạp niệm, lòng yên tĩnh khí, toàn bộ ý niệm vào lúc này bắt đầu chậm rãi hội tụ, thời gian dần qua thành hình, cũng không biết đã qua bao lâu thời gian, cuối cùng rốt cục ngưng tụ thành một chiếc lâu thuyền sắt thép!

Cái thần niệm hóa đan này là thành đan, nhưng thật ra là xem trình độ thần niệm cường đại của võ giả, nếu như thần niệm yếu, chỉ có thể hóa thành một chiếc độc mộc, còn có thể hóa thành thuyền buồm ngàn dặm, như Tần Phàm trực tiếp hóa thành lâu thuyền sắt thép vô cùng chắc chắn, đó là cực kì thưa thớt!

Tần Phàm thân là Luyện Đan Sư, vốn thần niệm đã mạnh hơn người bình thường, cũng phục dụng qua vài loại đan dược tăng cường thần niệm, lại trải qua mấy lần thần niệm gặp trắc trở, như luyện hóa Ma chủng, tao ngộ Đao Vương mộ, tao ngộ Trấn Yêu Thành, Càn Kinh Thái gia Võ Thánh áp bách, ... thần niệm ở bên trong Linh Vũ Sư có thể nói là điên cuồng! Coi như là Võ Tôn cũng chưa chắc có thể vượt qua hắn!

Cho nên chiếc lâu thuyền sắt thép này, một khi xuất hiện liền đón gió phá sóng, trực tiếp lái vào Thiên Cơ Hà bao la, vững vàng đứng ở trong đó, trải qua sóng to gió lớn cũng sẽ không dao động một phần.

Mà sau khi thần niệm của Tần Phàm đưa vào trong đó, liền phát hiện Thiên Cơ Hà này cùng Thiên Cơ Đỉnh Bí Cảnh thần bí vô biên vô hạn, tuy được xưng là sông, nhưng lại bao la giống như biển, trình độ bao la hùng vĩ kia có lẽ chỉ có Thiên Hà trong truyền thuyết mới có thể vượt qua.

Bên trên sông lớn không có hải đăng, không có những đội thuyền khác, trước mắt đều là sương mù che chắn, chỉ thấy sóng cả mãnh liệt, lại nghe không được kinh đào vỗ bờ, không biết Bỉ Ngạn kia là ở phương hướng nào, lại càng không biết có còn xa lắm không, hành trình lúc nào mới có thể đến nơi.

Sương mù vô tận lao ra, che đậy linh giác, cho dù Tần Phàm có thính lực, thị lực hơn người, ở chỗ này cũng không có nửa điểm tác dụng.

Ở chỗ này, hắn không thể mượn nhờ bất luận ngoại vật gì, nếu như không có ý chí kiên định, rất có thể sẽ bị lạc ở trong đó. Mặc dù nơi đâu cũng đều có thể đi tới, nhưng lại lãng phí thời gian một cách vô ích.

- Vượt qua Thiên Cơ Hà này, là Bỉ Ngạn thuộc về Võ Tôn rồi!

Coi như là ngàn khó muôn vàn khó khăn ở ngay trước mắt, nhưng Tần Phàm biết rõ hắn nhất định phải trải qua, không có cái gọi là đường lui, chỉ có lao về phía trước chưa từng có từ trước đến nay.

Từ một ý nào đó đi lên mà nói, đây là một quá trình gặp trắc trở cũng là một loại tẩy lễ, sau khi thành công thần niệm của hắn sẽ lột xác lần nữa, hơn nữa sẽ để cho thân khí của hắn hóa thành thực chất! Thuộc về áp bách thực chất của Võ Tôn! Linh Vũ Sư, ở dưới Võ Tôn áp bách thậm chí ngay cả dũng khí động ngón tay cũng không có!

Có thể nói là chính thức thay đổi khí chất của con người!

Tần Phàm biết rõ, trải qua Thiên Cơ Hà tẩy lễ, khí thế áp bách của Võ Tôn đi ra tất nhiên sẽ cường đại hơn Càn Kinh Tần gia Tần Húc rất nhiều lần, lại càng không thể so sánh với hắn phục dụng qua Nghĩ Tôn Đan được.

Sương mù khôn cùng, một mảnh trắng xoá, thần niệm của Tần Phàm biến thành lâu thuyền sắt thép, đón gió phá sóng chậm rãi chạy ở trong đó.

Ở trên Thiên Cơ Hà trôi qua một tháng, Tần Phàm đã lái vào ở chỗ sâu trong Thiên Cơ Hà này, sóng biển chung quanh càng ngày càng trở nên mãnh liệt.

Dù thần niệm của Tần Phàm biến thành lâu thuyền sắt thép, vào lúc này cũng cảm thấy một ít lắc lư, kỳ thật cái này cũng ý nghĩa hắn cảm ngộ đến võ đạo quy tắc càng ngày càng nhiều.

*****

Đủ loại Thiên Địa quy tắc huyền ảo trùng kích tới, để cho Tần Phàm cảm thấy tựa hồ có chút khó có thể tiêu hóa.

Về phần Bỉ Ngạn của Thiên Cơ Hà kia, lại như cũ ngay cả bóng dáng cũng còn không thấy được, chung quanh vẫn là một mảnh sương mù, chỉ có thần niệm của Tần Phàm biến thành một chiếc thuyền cô đơn, nhưng tựa hồ cũng nhiều thêm một ít mê mang.

Tháng thứ hai cũng đi qua, vào lúc này Tần Phàm đã cảm thấy lâu thuyền sắt thép do thần niệm biến thành mãnh liệt lắc lư, sóng biển bốn phía quay cuồng, không ngừng trùng kích lấy thân thuyền, thậm chí Tần Phàm ẩn ẩn chứng kiến ở bốn phía xuất hiện một ít quái thú cực lớn trên biển.

Tần Phàm biết rõ những quái vật biển này, kỳ thật chỉ là ngăn trở võ đạo mà võ giả gặp được, võ đạo chi lộ chưa từng có thuận buồm xuôi gió, thậm chí không trải qua nhiều lần sinh tử hiểm cảnh thì không thể đến đỉnh phong, nếu như muốn trở thành cường giả, nhất định phải trải qua muôn vàn khó khăn.

Thuyền động, nhưng trong nội tâm Tần Phàm lại bình tĩnh, đối mặt hải quái từ bốn phương tám hướng vây tới kia, hắn không sợ không lo, sau đó lợi dụng ý chí bản thân hóa thành cự đao, vô cùng Bá Đạo, chém giết tất cả khó dễ.

Tháng thứ ba cũng đi qua, ngày hôm nay, lâu thuyền sắt thép do thần niệm của Tần Phàm biến thành tựa hồ chạy đã đến một mảnh khu vực mới, vào lúc này, trong tầm mắt vậy mà sương mù tận không, trước mắt một mảnh rõ ràng như vẽ.

Mà phóng nhãn nhìn lại, ở phương xa đằng kia, dãy núi thảo nguyên, đại địa nối thành một mảnh, cuối cùng cho đến cuối tầm mắt, một cung điện phong cách cổ xưa cao lớn làm cho người kinh hãi, đứng sững ở trong đó, nguy nga hướng lên trời, cao vút trong mây.

- Cái này là Thiên Cơ Hà Bỉ Ngạn rồi sao? Bên kia là lãnh địa thuộc về Võ Tôn sao?

Thấy vậy, trong lòng Tần Phàm không khỏi vui vẻ, ba tháng thời gian ở bên trong Thiên Cơ Hà mờ mịt, hôm nay, rốt cục nhìn thấy Bỉ Ngạn rồi.

Tần Phàm vội vàng chỉ huy lâu thuyền sắt thép do thần niệm biến thành hướng về khu vực Bỉ Ngạn kia chạy đi.

Nhưng mà, chạy được rất lâu, lại như thế nào cũng với không tới bờ sông kia, tựa hồ hắn như một mực đều dậm chân tại chỗ.

Tần Phàm mê mang rồi.

Cũng vào lúc này, cảnh sắc chung quanh biến hóa lần nữa, bốn phía trước mắt trở nên Vân Hải mịt mù, hoa tươi phiêu hương, trong mông lung mơ hồ có thể trông thấy Quỳnh Lâu Ngọc Vũ, hết thảy tựa như ảo mộng, như là ở trong tiên cảnh.

Vàng bạc tài bảo vô số, Tinh Nguyệt sáng chói, núi sông cảnh đẹp, đẹp không sao tả xiết, thậm chí còn có thể chứng kiến một ít bóng hình xinh đẹp uyển chuyển vô cùng, ở các nơi trong tiên cảnh nhẹ nhàng nhảy múa.

Ở chỗ này, tất cả đều là sự tình nhân gian mỹ hảo.

Đối với tiên cảnh này, Tần Phàm cũng không khỏi được có chút lưu luyến. Thần niệm chi thuyền, chậm rãi chạy vào trong đó, đắm chìm trong đó, thưởng thức cảnh đẹp làm say lòng người kia.

Chạy ở trong tiên cảnh này, kỳ thật Tần Phàm đã biết rõ tại đây có khả năng còn không phải Bỉ Ngạn, bất quá hắn cho rằng một mực đều trên đường, tuy cũng nghĩ qua vì cái gì mình còn không có đi qua khu vực này, nhưng bản thân hắn tựa hồ cũng có chút lưu luyến.

Lại đi qua hơn một tháng, lâu thuyền sắt thép do thần niệm biến thành của Tần Phàm đã tiến vào Thiên Cơ Hà bốn tháng.

Ngày hôm nay.

- Không đúng! Đây không phải là thật!

Trong đầu Tần Phàm đột nhiên giật mình một cái.

Vào lúc này hắn chợt nhớ tới thời điểm hắn mới vừa tiến vào Chân Vũ Thánh Địa, từng gặp qua những tràng cảnh tương tự như thế này, khi đó Đại Càn quốc Chân Vũ Thánh Điện Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh kia từng nói qua:

- Cũng thực cũng giả, ngươi cảm thấy sự, như vậy là thật, ngươi cảm thấy là giả, cái kia chính là giả.

Lần này đại địa cung điện, nhân gian tiên cảnh đều là chân thật tồn tại, nhưng mà nó cũng không ở trước mắt.

- Hết thảy đều là ảo ảnh mà thôi.

Tần Phàm nhất niệm hiểu rõ, tiên cảnh bốn phía liền lập tức tán đi, trước mắt cũng lập tức khôi phục một mảnh trắng xoá, sương mù che chắn, ngoại trừ sóng biển, không thấy bất kỳ vật gì.

Tâm tình của Tần Phàm tựa hồ cũng tĩnh đi một tí.

Nhưng mà, ở bên trong khu vực này cũng tiếp tục chạy được rất lâu, ở chỗ này Tần Phàm giống như bỗng nhiên bị mất phương hướng, hắn thậm chí hoàn toàn không biết thời gian đi qua, thời gian dần qua, hắn lộ ra càng thêm mê mang.

- Bỉ Ngạn đến tột cùng ở nơi nào? Có còn xa lắm không?

Bỗng nhiên Tần Phàm tự vấn lòng, một cảm giác tuyệt vọng vô tận tràn ngập bên trong thần niệm của hắn.

- Chẳng lẽ quay đầu lại mới là bờ?

- Chẳng lẽ ta không thể trở thành Võ Tôn sao?

Đủ loại cảm xúc mặt trái không ngừng đánh vào lâu thuyền sắt thép do thần niệm biến thành của Tần Phàm, lại để cho lâu thuyền sắt thép do thần niệm biến thành của hắn vào lúc này tựa hồ muốn giải hưu.

Loại trạng thái này giằng co một thời gian ngắn.

- Không, ta nhất định có thể trở thành Võ Tôn, hơn nữa ta còn muốn đạp vào võ đạo đỉnh phong!

Ở một ngày nào đó, bỗng nhiên Tần Phàm như tỉnh ngộ lại, đáy lòng phát ra một tiếng hò hét vô cùng kiên định.

Cũng vào lúc này, đủ loại Thiên Địa huyền bí cùng võ đạo quy tắc hiện ra trong đầu của hắn, thần niệm chi thuyền kia thật giống như đã nhận được thần quang gia trì, trở nên càng thêm vững chắc.

- Phá cho ta!

Sau đó tinh thần ý chí của Tần Phàm trực tiếp ngưng tụ thành một thanh thần đao, đỉnh thiên lập địa, sương trắng vô biên vô hạn ở trước mặt kia, đem hết toàn lực, một đao chém ra!

Ầm ầm...

Thiên Địa vào lúc này chấn động, mây mù bốn phía rất nhanh cuồn cuộn, sau đó rất nhanh tán loạn, ở trong nháy mắt Thiên Địa bỗng nhiên trở nên thanh minh, mà Võ Tôn Bỉ Ngạn kia bỗng nhiên xuất hiện ở phía trước.

- Có người vượt qua Thiên Cơ Hà rồi.

- Là có người muốn đột phá đến Võ Tôn sao?

- Đích thật là có người vượt qua Thiên Cơ Hà rồi, sẽ là ai chứ?

- Còn sẽ là ai? Nhất định là Dịch Khuyết rồi! Dịch Khuyết kia ở thời điểm Thiên Tài Chiến phục dụng Nghĩ Tôn Đan, hiện tại đã qua nửa năm, hơn nữa hắn cũng đã trở thành Luyện Đan Sư, ở trong Thiên Cơ Đỉnh cũng không nhiều lưu luyến lắm rồi, là thời điểm trở thành Võ Tôn đi ra ngoài rồi.

- Ân, có lẽ là Dịch Khuyết, hắn đã ở trong Thiên Cơ Đỉnh hơn năm năm thời gian, dùng thiên phú của hắn, lại phục dụng Nghĩ Tôn Đan, vượt qua Thiên Cơ Hà có lẽ không có bất cứ vấn đề gì.

- Ai, chỉ là không biết ta phải lúc nào mới có thể vượt qua Thiên Cơ Hà này, ta đã mất phương hướng mấy lần...

Theo một tiếng chấn động đặc thù huyền bí kia truyền đến, bên trong Thiên Cơ Đỉnh ngoại trừ những tu luyện giả đang tu luyện khẩn yếu kia, những người khác không khỏi hướng về một phương hướng nhìn lại, mỗi lần có người vượt qua Thiên Cơ Hà, bọn hắn đều nhận thấy cảm giác.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)